Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tụ linh cảnh

Tiểu thuyết gốc · 1998 chữ

Lạc Long khẽ kinh ngạc, vội vàng khoanh chân ngồi xuống, hai tay kết thành thủ ấn kỳ dị, trong miệng không ngừng lẩm bẩm gì đó. Lại là một canh giờ sau hắn mới từ từ mở mắt ra. Lúc này xuất hiện một màn vô cùng kỳ dị, hai mắt của hắn trở nên trắng xóa, đồng tử trong hai mắt quỷ dị biến mất, giống như bị một màn sương mờ bao phủ. Dần dần trong mảng trắng xóa đó xuất hiện một làn khói lam sắc. Từ bốn phương tám hướng xuất hiện rất nhiều làn khói khác, tụ hợp lại một chỗ khiến cho lam sắc khói kia trở nên ngày càng đậm, cuối cùng bị ép thành một giọt nước. Dần dần giọt nước trở nên ngày càng lớn, biên thành thủy lớn cỡ bàn tay, rồi quả bóng da, rồi to như một cái đấu. Đến một trình độ, thủy cầu ngưng bành trướng, dần dần vặn vẹo, từ trong đó sinh ra hai tay, rồi hai chân, cuối cùng là đầu lâu và thân thể. Một nhân thể màu lam nhạt xuất hiện trong mắt hắn, trùng hợp lại giống hệt với thân thể hắn, đây là linh hồn thể.

-Tam hồn thất phách quy nhất, tụ linh lực, hóa hồn thể. Tụ linh cảnh, đột phá cho ta!

Lạc Long hét lên một tiếng, màn sương mờ bao phủ trong mắt hắn tan đi, hiện ra hai con ngươi sáng ngời. Hắn vậy mà đã thành công đột phá tụ linh cảnh, linh hồn quy nhất, hóa thành thủy linh chi hồn. Khi tu luyện giả đạt luyện thể cảnh đỉnh phong sẽ phải đứng trước hai sự lựa chọn, một bên là linh tu, bên còn lại là võ tu. Cái gọi là linh tu tức là tu luyện sức mạnh của linh hồn còn võ tu thì tu luyện sức mạnh của thân thể. Linh đạo so với võ đạo thì càng cường đại, cảnh giới tương đương nhau, linh tu thường sẽ cường đại hơn võ tu rất nhiều. Tuy nhiên trong hàng trăm tu luyện giả mới có thể tìm được một người có thiên phú linh hồn cường đại, có thể trở thành linh tu. Những luyện đan sư, luyện khí sư và trận pháp sư cường đại trên đại lục này cơ hồ đều là linh tu. Nếu có cơ hội thì hầu như mọi tu luyện giả đều sẽ chọn trở thành linh tu, vì linh tu có thể làm những chức nghiệp vô cùng cao quý, tài phú và danh vọng vượt xa thường nhân có thể tưởng tượng. Lạc Long thân là một linh thần, căn bản không cần đầu nhập tâm trí vào linh đạo mà tu vi linh hồn của hắn vẫn có thể tăng trưởng nhanh hơn mọi linh tu khác. Hiện tại hắn đã đạt đến bước đầu tiên của linh đạo là tụ linh cảnh. Đến tụ linh cảnh, tu luyện giả có thể khống chế thân thể một cách hoàn mỹ, sử dụng bất kỳ chiêu số gì cũng sẽ có được hiệu quả tăng lên hai thành so với trước kia. Trong lòng Lạc Long lúc này đang cuồng hỉ, không phải vì đột phá tới tụ linh cảnh mà vì hắn mới chỉ là luyện mạch cảnh đã có thể tụ linh chứ không phải là luyện tủy đỉnh phong, việc này đã phá vỡ mọi quy tắc cơ bản của tu chân giới. Theo hắn suy đoán thì trong chuyện này công lao lớn nhất thuộc về Diễn Thủy Phách thể quyết mà hắn tu luyện. Mặc dù hiện tại mới đột phá luyện mạch cảnh nhưng lực lượng thân thể của hắn đã là bốn ngàn năm trăm cân, ngang bằng với một tu luyện giả luyện mạch cảnh sơ kỳ, tố chất thân thể còn có thể sánh bằng với luyện tủy cảnh, vì vậy mới đạt đủ điều kiện tụ linh. Cũng không thể không kể đến công lao của Vạn Linh Luyện Hóa pháp, việc hắn vượt qua tâm ma hai lần đã khiến cho linh hồn đạt được thăng hoa, từ đó mới có thể tụ linh thành công. Hưng phấn ban đầu qua đi, hắn lại trở lại với bộ dạng lãnh đạm thường thấy. Ra khỏi phòng, hắn lập tức đi tìm Lạc Vân, dẫn nàng đến trước cửa mật thất chứa bảo vật. Vừa nhìn thấy cửa mật thất, nàng liền thốt lên:

-Có cấm chế?

-Đúng vậy.

Hắn khẽ cười gật đầu với nàng.

-Tuy rằng là một loại cấm chế hạ đẳng nhất nhưng cũng là đồ cấp hạ phẩm, luyện thể cảnh không thể nào phá giải được.

-Muội biết, đây là chìa khóa của cấm chế, huynh cầm lấy đi.

Nàng lấy ra một ngọc ấn nhỏ từ trong nhẫn trữ vật trên tay đưa cho hắn. Nhẫn trữ vật này là của Thiết Mộc Phong mà hắn đưa cho nàng ngày hôm qua, mặc dù không gian không bằng một phần ngàn vạn của nhẫn không gian nàng đeo trước ngực nhưng lại có công hiệu che mắt ngoại nhân, vì vậy nàng liền dứt khoát đeo nó lên tay. Lạc Long đón lấy ngọc bài từ tay nàng, đưa lên cắm vào một khe rãnh trước cửa mật thất, lập tức mật thất môn có hoa văn sáng lên, chuyển động một hồi rồi mở ra. Hai người bước vào trong mật thất. Đập vào mắt bọn họ là một đống linh tệ lớn, chồng chất lên nhau như một tòa núi nhỏ, vừa nhìn đã khiến người lóa mắt, số lượng ước chừng có mười mấy vạn. Có được số tiền này thì cuộc sống sau này của bọn hắn sẽ dễ dàng hơn rất nhiều, coi như không có những vật khác thì chuyến này coi như thu hoạch cũng không tệ rồi. Thế nhưng thứ không đáng tiền nhất trong bảo khố lại là linh tệ. Hắn quét mắt một vòng xung quanh liền thấy trên tường treo sáu bảy kiện bảo khí nhân cấp, cực phẩm có ba thanh còn lại đều là thượng phẩm. Theo giá thị trường mà tính thì mỗi kiện nhân khí thượng phẩm đều trị giá đến một hai vạn, cực phẩm thì ít nhất cũng là năm sáu vạn. Trên mấy giá gỗ cũng có mười mấy bình ngọc, bên trong chứa đủ các loại đan dược, thấp nhất cũng là nhân cấp thượng phẩm, ngoài ra còn có mấy bộ công pháp võ kỹ cấp bậc không thấp. Đáng chú ý nhất là ba chiếc giá cao nhất, trên mỗi giá lại chỉ chứa một đồ vật. Hắn lần lượt xem qua từng đồ vật. Hai đồ vật đầu tiên là hai ngọc bài lớn cỡ hai ngón tay, bên cạnh còn có hai tấm thẻ gỗ chú thích, bên trên có ghi Thanh Vân bộ, thân pháp nhân cấp cực phẩm và Mãng Ngưu luyện thể quyết, công pháp nhân cấp cực phẩm. Bên trong tu chân giới công pháp đều được ghi chép theo hai cách, trên thư tịch hoặc trên ngọc giản. Công pháp ghi chép trên thư tịch thì không có gì đáng nói còn công pháp ngọc giản là một loại ghi chép vô cùng tinh vi, được linh tu sử dụng linh hồn khắc ấn ký của bản thân, bên trong sẽ chứa đựng hình ảnh và tâm đắc tu luyện liên quan đến công pháp, giúp cho người học có thể bớt được rất nhiều thời gian tu tập lại có thể tránh được rất nhiều đường vòng. Thế nhưng công pháp ghi lại trên ngọc giản có yêu cầu rất hà khắc. Thứ nhất, người chế tạo phải là linh tu. Thứ hai, người đó phải nắm rõ công pháp mà mình ghi ra, như vậy mới có thể để lại tâm đắc tu luyện có giá trị. Thứ ba, công pháp trên ngọc giản là không thể làm giả được, bởi vì tu luyện giả chỉ cần đưa nó lên trán liền có thể xem qua nội dung trên đó, thật giả chỉ một cái liếc mắt là ra. Sau khi đã kiểm chứng công pháp là thật, chỉ cần bóp nát ngọc giản thì thông tin sẽ được truyền vào trong não hải của người đó. Vì vậy nên công pháp ngọc giản trên tu chân giới rất hiếm, nếu có xuất hiện thì cũng chỉ là một ít công pháp cấp thấp mà thôi. Ở đây có hai tấm ngọc giản, đều là ghi chép pháp quyết nhân cấp cực phẩm. Thông thường công pháp cấp bậc này sẽ có giá đến mười vạn, nếu như được khắc lên ngọc giản thì giá trị lập tức tăng lên gấp đôi. Như vậy hai miếng ngọc giản này liền đáng giá hơn cả tòa núi linh tệ kia. Thế nhưng Lạc Long chỉ liếc qua hai tấm ngọc giản này mà thôi, ánh mắt của hắn từ đầu tới cuối chỉ đặt trên đồ vật cuối cùng. Đây là một hộp thủy tinh ngọc lớn chừng đầu người, bên trong có một đoàn hỏa diễm màu tím cỡ nắm tay đang nhộn nhạo không ngừng.

-Tử hỏa!

Lạc Vân thấy vậy thì kinh hô. Mặc dù so với những thứ nàng từng thấy thì đoàn hỏa diễm này không là gì nhưng với hoàn cảnh hiện tại thì đây lại là thứ tốt. Đoàn hỏa diễm kia không phải hỏa diễm thông thường mà là thú hỏa. Cái gọi là thú hỏa là một loại hỏa diễm đặc thù được sinh ra trong người của hỏa hệ yêu thú. Các loại yêu thú có thuộc tính đặc biệt thì trên thân sẽ sinh ra những bảo vật khác nhau bên cạnh tinh hạch, tỉ như hỏa hệ yêu thú sẽ có thú hỏa, thổ hệ yêu thú sẽ có một lớp giáp phòng hộ chắc chắn, kim hệ yêu thú thì xương cốt sẽ như trân kim, có thể mang đi luyện khí. Cảm thụ thoáng một phát đoàn hỏa diễm kia, Lạc Vân liền có thể khẳng định nó thuộc nhân cấp cực phẩm.

-Yêu thú nhân cấp đại viên mãn! Ca, có thể xác định là loại yêu thú nào sao?

-Ha ha, đây là thú hỏa của tử hỏa hạt tinh sư. Tử hỏa hạt tinh sư ấu niên đã là nhân cấp đại viên mãn, trưởng thành có thể đạt đến đồ cấp đỉnh phong, một số cá nhân xuất chúng còn có thể đạt đến tôn cấp. Xem ra Thiết Lang dong binh đoàn này cũng thật may mắn, lại săn giết được một đầu tử tinh hỏa hạt sư ấu niên kỳ.

Lạc Long hai mắt tỏa tinh quang, một bộ hưng phấn bừng bừng mà giải thích.

-A Vân, ta muốn luyện hóa thứ này, muội thấy có được hay không?

Lạc Vân cười nhạt một tiếng đáp:

-Đây là chiến lợi phẩm của huynh, có gì mà được với không được. Với lại muội cũng không cần dùng đến thứ này, đan hỏa do đan sư luyện thể quyết sinh ra còn cường đại hơn cái đồ chơi này không biết bao nhiêu lần.

-Cũng đúng nha!

Hắn cười cười tự giễu, quả thực luyện thể quyết thần cấp, sinh ra hỏa diễm sẽ vô cùng cường đại, không như công pháp luyện thể của hắn, tuy rằng rất nghịch thiên nhưng chỉ là nhân cấp mà thôi.

-Vậy ta liền luyện hóa đoàn thú hỏa này một chút. Đồ vật trong này muội có thể tùy ý lấy đi.

-Được, muội hộ pháp giúp huynh.

Lạc Vân cũng không có nhìn trúng đồ vật gì trong này, nàng đi ra cửa mật thất đả tọa tu luyện, tiện trông coi nơi này không cho ai ra vào.

Bạn đang đọc Âu Lạc Truyện sáng tác bởi tralautieunhica
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi tralautieunhica
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.