Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đa tình

Tiểu thuyết gốc · 2268 chữ

Nam trước tiên muốn tới Sinh Mệnh Chi Hồ thăm ba nữ Cổ Nguyệt Na.

Trên đường đi, trong đầu A Ngân đang khó hiểu tới cực điểm, bởi vì thời điểm vừa rồi, nàng cảm nhận được ngoài bản thân còn có một Lam Ngân Hoàng khác xuất hiện. Nàng nhìn Nam nhưng cũng không dám hỏi, chỉ có thể giấu nghi hoặc trong lòng, hy vọng trong tương lai hắn sẽ trả lời cho mình.

Nam dẫn nàng tới Sinh Mệnh Chi Hồ. A Ngân nhìn xung quanh, cảm giác được rất nhiều ánh mắt đang nhìn mình, hơn nữa những ánh mắt này đều khiến cho nàng có một cảm giác run sợ. Hắn cũng cảm nhận được liền hừ một tiếng khiến đám hồn thú sợ hãi rời đi

- "Đại nhân, nơi này là..."

Nam nghe nàng gọi mình là Đại nhân có chút không quen:

- "Nàng có thể gọi ta là Tiểu Nam, còn nơi đây là khu vực hạch tâm của Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Sinh Mệnh Chi Hồ. Nơi này rất thích hợp hồn thú các nàng. Nếu nàng thực sự muổn ra bên ngoài thế giới loài người thì hãy ở đây cố gắng tu luyện tới thời kỳ thành thục."

Lúc này hai thân ảnh xinh đẹp của Tử Cơ và Bích Cơ xuất hiện. Tử Cơ chạy tới ôm lấy tay hắn vui vẻ:

- "Tiểu Nam, ngươi tới rồi!"

So với Tử Cơ thì Bích Cơ tính cách có phần trầm ổn hơn nhiều, chỉ đứng trước mặt nhìn hắn mỉm cười, hiển nhiên cũng rất vui khi nhìn thấy hắn.

Nam mỉm cười âu yếm, đem cả hai người ôm lấy:

- "Thế nào? Có nhớ ta không?"

Hai nữ e thẹn gật đầu:

- "Ừm!"

A Ngân một bên tròn xoe mắt nhìn cảnh này, nàng cảm nhận được hai nữ hồn thú này huyết mạch cao cấp hơn so với mình rất nhiều, vậy mà lại như hai con mèo nhỏ trong ngực hắn.

- "Hừ!" Bỗng một tiếng hừ lạnh từ đâu phát ra.

Nam nghe thấy tiếng hừ liền buông hai nữ ra khiến hai nàng bĩu môi, hắn cười tà bay lên không trung đem Cổ Nguyệt Na ôm lấy:

- "Hắc hắc, ta làm sao quên được Na Na bảo bối chứ?"

Nàng yêu kiều hừ một tiếng, hai tay giả vờ đem hắn đẩy ra:

- "Hừ! Buông ra!"

Nam đương nhiên không thể được nàng như ý rồi, càng ôm nàng chặt hơn.

A Ngân lúc này triệt để mộng bức. Nàng cảm nhận được nữ nhân kia mạnh mẽ tới mức đáng sợ khiến cho nàng có sinh ra ý muốn thần phụ từ tận sâu bên trong huyết mạch, không những thế, dung nhan của nàng quá mức xinh đẹp và cao quý. Vậy mà giờ đây nàng cũng đang nằm trong vòng tay của nam nhân kia.

Cổ Nguyệt Na thấy tên này vẫn mặt dày dính lấy mình như sam chỉ có thể mặc kệ, không thèm để ý tới hắn, liếc sang nhìn A Ngân:

- "Lam Ngân Hoàng A Ngân, ngươi dẫn nàng tới nơi này làm gì?"

Tử Cơ cùng Bích Cơ cũng quay sang nhìn A Ngân:

- "Thì ra nàng chính là Lam Ngân Hoàng sao, quả nhiên cũng là một mỹ nhân nha!"

Đồng thời liếc xéo Nam một cái.

Hắn xấu hổ gãi gãi đầu, rồi giọng trở lại nghiêm túc:

- "Ta dự định để nàng ở lại Sinh Mệnh Chi Hồ tu luyện, các nàng thấy sao?"

Cổ Nguyệt Na yêu kiều:

- "Tùy ngươi! Dù sao có ngươi ở đây tiếng nói của ta còn có tác dụng gì đâu?"

Đồng thời trong giọng nói có chút chua chua.

Nam nghe thế buồn cười cốc đầu nàng một cái:

- "Nàng nói ngốc cái gì? Dù sao nàng cũng là Chủ Thượng của hồn thú tộc, nếu nàng không muốn nàng ấy ở lại đây thì ta sẽ đưa nàng ấy đi nơi khác tu luyện!"

A Ngân nghe xong chấn kinh, giọng run rẩy:

- "Chủ...chủ thượng của hồn thú tộc?"

Tử Cơ thấy nàng bất ngờ như vậy liền che miệng cười:

- "Khanh khách! Đúng vậy! A Ngân muội muội, nàng chính là Ngân Long Vương Cổ Nguyệt Na chủ thượng của hồn thú chúng ta!"

A Ngân nghe xong liền quỳ xuống:

- "Mười Vạn năm Lam Ngân Hoàng A Ngân tham kiến chủ thượng!"

Cổ Nguyệt Na gật đầu:

- "Không cần đa lễ, nếu hắn đã nói như vậy thì ngươi có thể ở lại đây tu luyện!"

- "Đa tạ Chủ thượng!" Nàng mặc dù nói vậy nhưng trong mắt lại hiện lên một tia không muốn.

Nam đương nhiên để ý tới điểm này, hỏi nàng:

- "Sao vậy A Ngân? Nàng không muốn ở lại Sinh Mệnh Chi Hồ sao?"

A Ngân có chút bối rối, gật đầu:

- "Tiểu Nam, ở đây ta có chút không thoải mái!"

Lúc nãy bị một loạt hồn thú hùng mạnh nhìn chằm chằm đã khiến cho nàng cảm thấy không thoải mái, cộng thêm việc ba nữ nhân này gây ra cho nàng cảm giác huyết mạch bị áp chế thật sự không dễ chịu chút nào.

Nam gật đầu:

- "Nếu vậy để ta đưa nàng tới nơi khác!"

Rồi Nam cùng bốn nữ vui vẻ trò chuyện tới lúc xế chiều hắn mới cùng A Ngân rời khỏi Sinh Mệnh Chi Hồ.

Hắn bắt đầu nghĩ đưa nàng tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn nhưng nếu vậy phải giải quyết chuyện của Độc Cô Bác, như vậy có thể gây nên những ảnh hưởng xấu khi mà cốt truyện còn chưa bắt đầu.

A Ngân nhận ra Nam đang khó xử liền lên tiếng:

- "Tiểu Nam, ngươi có thể đem ta theo bên cạnh được không? Để cho ta làm thiếp thân thị nữ cũng có thể."

Nam nghe thấy nàng nói thế mắt sáng lên. Hắn cũng chưa từng nghĩ tới điều này, bởi vì một phần là nàng quen biết hắn chưa được bao lâu, một phần là trong nguyên tác, hắn cũng không có tình cảm gì nhiều với nàng, cứu vớt nàng chỉ vì nàng có số phận quá đáng thương mà thôi. Đó cũng chính là lý do mà Nhiệm vụ cứu vớt A Ngân không có trừng phạt khi thất bại.

Vậy mà bây giờ nàng lại chủ động muốn đi theo hắn. Bất quá cách này không tệ, như vậy hắn vừa có thể giúp nàng tu luyện vừa có thể tránh việc cốt truyện bị xáo trộn:

- "Được! Vậy từ nay nàng hãy theo ta, ta sẽ dạy nàng tu luyện."

- "Cảm ơn ngươi!"

Trở lại ngôi làng kia.

Đường Hạo và Đường Khiếu vừa mới tỉnh dậy, cảm nhận hơi ấm từ cơ thể đối phương, cả hai trái tim rung động mãnh liệt. Đến khi hai huynh đệ bọn hắn nhìn vào mắt nhau mới hoảng hốt tách ra:

- "Hạo đệ...Chuyện này...".

Giọng nói lúc này của Đường Khiếu cũng bị biến đổi trở nên trong trẻo.

Đường Hạo nghe xong cố gắng áp chế cảm xúc khác lạ trong lòng:

- "Đại ca, không sao, huynh đệ chúng ta vẫn là Hạo Thiên Song Tinh thiên tài của Hạo Thiên Tông!"

Cả hai bọn hắn đều không nhớ gì về Nam và A Ngân, chỉ nhớ rằng sau khi mình cứu được những dân làng thì đột nhiên cơ thể của Đường Khiếu biến đổi thành một nữ tử, sau đó cả hai liền bị ngất đi.

- "Ừm! Hạo Đệ, chuyện của nơi này đã giải quyết xong, chúng ta tiếp tục tới những địa điểm khác lịch luyện!"

Xong Đường Khiếu cảm nhận cơ thể của mình một chút, lập tức giật mình triệu hồi võ hồn, là Lam Ngân Hoàng!

- "Hạo Đệ, nhìn xem! Võ hồn của ta bị biến đổi trở thành thứ này rồi!"

Đường Hạo cũng kinh ngạc không kém:

- "Đại ca, vậy còn Hạo Thiên Chùy đâu?"

- "Hình như nó đã hoàn toàn biến mất!"

Đường Hạo chấn kinh:

- "Cái gì! Biến mất?"

Sau đó hắn lập tức trở nên mừng rỡ, trong lòng thầm nghĩ: "Quá tốt, nếu như Hạo Thiên chùy của đại ca đã hoàn toàn không còn, như vậy cũng không thể chứng minh Đại ca là người của Hạo Thiên tông, lúc đó...ta và hắn..."

Đường Khiếu cũng nghĩ tới trường hợp này, gương mặt có chút đỏ lên, liền mở miệng:

- "Hạo đệ! Từ nay đệ phải gọi ta là A Khiếu tỷ tỷ biết chưa?"

Đường Hạo vui vẻ:

- "Vâng, tỷ tỷ!"

Nam nếu có mặt ở đây lúc này chắc đã không nhịn nổi mà nôn mửa.

Trở lại ngôi nhà nhỏ của hắn và Đông Nhi.

Đông Nhi Đang ngồi chống cằm trên chiếc bàn đợi hắn. Thấy hắn xuất hiện liền cười tươi rói nhào vào lồng ngực hắn:

- "Tiểu Nam! Ngươi đã về!"

Nam cũng ôm lấy nàng cúi xuống hôn một ngụm trước ánh mắt mộng bức của A Ngân. Hắn rốt cuộc là có bao nhiêu nữ nhân đây?

Bỉ Bỉ Đông lúc này mới để ý đến nàng:

- "Tiểu Nam, vị tỷ tỷ này là ai nha? thật xinh đẹp!"

Nam cười kéo A Ngân lại giới thiệu với nàng:

- "Đông Nhi, nàng là A Ngân, từ nay sẽ ở đây tu luyện cùng với nàng!"

Bỉ Bỉ Đông gật đầu, nhưng lập tức nghĩ lại, hốc mắt đỏ lên, giọng ủy khuất:

- "Tiểu Nam...Chẳng lẽ...ngươi có ta vẫn còn không cảm thấy đủ?"

Chắc chắn hắn không thể nào tùy tiện đưa một nữ nhân đến đây để tu luyện được.

Nam trong lòng lòng mềm nhũn, ôm lấy nhẹ nhàng vỗ về:

- "Không như nàng nghĩ, ta chỉ là giúp A Ngân khỏi bị hai tên ngụy quân tử lừa gạt mà thôi.

Bỉ Bỉ Đông nghe vậy mới thở phào, cười vui vẻ:

- "Thì ra là vậy! Vậy nghĩa là Tiểu Nam chỉ có một mình ta thôi đúng không?"

Nam nghe nàng hỏi vậy, trong lòng vô cùng áy náy. Hắn không muốn giấu nàng, hắn là một kẻ rất đa tình, nhưng bây giờ không biết làm sao để nàng có thể chấp nhận được chuyện này.

Bỉ Bỉ Đông thấy hắn không trả lời, trong lòng bắt đầu cảm thấy lo lắng:

- "Tiểu Nam, chẳng lẽ ngoài ta ra...."

Nước mắt của nàng cũng đã bắt đầu chảy ra.

Hắn đưa tay khẽ lau đi hai giọt lệ trên gò má xinh đẹp, hít một hơi, dùng ánh mắt đem theo vô tận thương yêu nhìn thẳng vào mắt nàng:

- "Đông Nhi, nếu ta là một kẻ vô cùng vô cùng đa tình thì nàng có ghét ta hay không?"

Bỉ Bỉ Đông nghe hắn hỏi như vậy sắc mặt trắng bệch, nước mắt chảy ra càng lợi hại hơn. Xem ra điều nàng lo lắng thực sự đã xảy ra. Hắn thực sự không phải chỉ có một mình nàng.

Nam nhìn từng giọt lệ của nàng rơi xuống mà trong lòng đau nhói, hắn không biết phải làm thế nào để nàng bớt buồn. Bởi vì thê tử của hắn rất nhiều, nhưng mỗi người các nàng đều vô cùng yêu thương và chiều chuộng hắn khiến hắn nhất thời quên mất rằng Đông Nhi còn chưa biết hết về con người mình.

Bỉ Bỉ Đông không trả lời, chỉ ôm mặt chạy vào bên trong phòng đóng cửa lại.

Nam biết nàng lúc này cần một khoảng không gian riêng, nên hắn cũng không đuổi theo. Chỉ ngồi bên ngoài nhìn vào ngôi nhà nhỏ mang theo ánh mắt đượm buồn. Nhìn nàng như vậy hắn làm sao có thể không cảm thấy đau khổ chứ. Chỉ có thể trách bản thân quá mức hoa tâm. Nhưng đó đã là bản chất của hắn, hắn cũng không có cách nào có thể thay đổi điều này.

A Ngân chứng kiến từ đầu đến cuối cũng không nói gì chỉ lẳng lặng đứng đó. Đồng thời cũng có cái nhìn mới về nam nhân này. Nàng chứng kiến cái cách mà hắn đối xử với huynh đệ Đường Khiếu Đường Hạo, cho rằng hắn là một kẻ vô cùng bá đạo, cùng với thực lực mạnh mẽ. Cho đến khi thấy được bộ dáng của hắn lúc này mới hiểu được hắn không phải hoàn toàn như vậy.

Đối với thiếu nữ mà hắn gọi Đông Nhi kia, hắn lại cực kỳ ôn nhu và chiều chuộng. Nhất thời khiến nàng không khỏi có chút hâm mộ.

Bỉ Bỉ Đông ngồi trong phòng đôi mắt ướt đẫm. Cảm xúc lúc này của nàng đang vô cùng hỗn loạn, nàng không biết rốt cuộc mình phải làm thế nào.

Hắn là nam nhân đã khiến nàng yêu tha thiết, yêu hơn cả mạng sống của bản thân, chính vì vậy nàng cũng chưa từng nghĩ tới điều này, nghĩ tới việc hắn ngoài mình ra còn có những nữ nhân khác.

- "Hức! Tiểu Nam...vì sao ngươi lại đối xử với ta như vậy!" - Nàng ôm mặt khóc nức nở.

- "Ta nên làm thế nào bây giờ...hức hức..."

- "Tên khốn! Vì sao ngươi lại khiến ta yêu ngươi nhiều đến như vậy!!!" Nàng gào lên một cách thống khổ.

Nam ở bên ngoài nghe từng lời của nàng như từng chiếc kim đâm xuyên qua tim của mình vậy. Hốc mắt hắn cũng đã đỏ lên, không thể nhịn được nữa, đứng dậy đẩy cửa bước vào...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 88
Lượt đọc 2647

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.