Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đông Nhi đột phá

Tiểu thuyết gốc · 2547 chữ

Vào bên trong, hắn thấy nàng đang ngồi co ro dưới mặt đất khóc nức nở, y phục cũng ướt đẫm nước mắt. Lòng hắn đau như thắt lại, đến bên cạnh nàng ôm nàng thật chặt vào trong lòng, giọng run run:

- "Đông Nhi..."

Nàng cảm nhận được hơi ấm quen thuộc, nhưng lúc này không có tâm trạng để tận hưởng nó, cố gắng đẩy hắn ra:

- "Ngươi đi ra ngoài!!!"

Nhưng hắn lại càng ôm nàng chặt hơn, không ngừng lên tiếng xin lỗi nàng:

- "Xin lỗi Đông Nhi, tất cả đều là lỗi của ta, nhưng có một điều không thể thay đổi, ta thật sự yêu nàng rất nhiều, và sẽ vĩnh viễn yêu nàng!"

Bỉ Bỉ Đông thấy không thể làm gì được, chỉ có thể liên tục đấm bụp bụp vào ngực hắn, vừa đấm vừa nức nở:

- "Tên khốn! Ta ghét ngươi, ngươi mau biến đi!"

Hắn nghe vậy chỉ càng ôm nàng chặt hơn.

Nàng đánh hắn một lúc, thấy hắn vẫn ôm chặt mình như vậy trong lòng mềm nhũn. Dừng tay lại, dựa vào người hắn tiếp tục nức nở.

Đến khi một bên ngực của hắn đã ướt đẫm nước mắt của nàng, nàng mới chịu nín khóc, ngẩng đầu lên nhìn gương mặt anh tuấn. Đưa tay lên vuốt ve.

Hắn cũng bắt lấy bàn tay của nàng áp vào má mình

- "Tiểu Nam, ta không khóc nữa, ngươi có thể để ta một mình một lúc được không?"

Nàng thực sự cần một khoảng không gian riêng để sắp xếp lại những cảm xúc trong lòng lúc này.

Nam âu yếm nhìn nàng:

- "Ừm, ta biết rồi!"

Rồi hắn cúi xuống hôn nhẹ lên trán nàng một cái, ra khỏi phòng, đóng cửa lại.

Hắn ngẩng đầu lên trời hít sâu một hơi:

- "Đông Nhi, ta vĩnh viễn không bao giờ để nàng rời xa ta!"

A Ngân bên ngoài nghe được hắn nói vậy trong lòng cũng run lên nhè nhẹ.

Lúc này hắn cũng không có tâm trạng làm việc gì, chỉ ngồi đấy đợi Bỉ Bỉ Đông.

Đến khi trời tối. Bỉ Bỉ Đông mới bước ra ngoài. Tâm trạng lúc này của nàng đã bình ổn hơn rất nhiều. Ánh mắt nhìn hắn cũng chỉ còn lại yêu thương.

Nàng đã suy nghĩ rất lâu. Nàng sớm đã coi hắn là người quan trọng nhất của mình, nếu phải rời xa hắn thì thật sự nàng sẽ không thể sống nổi. Nàng không biết nếu tương lai không có hắn thì mình sẽ đi tiếp như thế nào.

- "Tiểu Nam..."

Nam thấy nàng đã ra bên ngoài liền kéo nàng ngồi vào lòng mình, vuốt ve mái tóc hồng xinh đẹp:

- "Đông Nhi..."

Nàng ngước đôi mắt đẹp lên nhìn hắn, hắn cũng nhìn nàng đầy yêu thương cúi xuống hôn một ngụm lên đôi môi trơn bóng:

- "Nàng còn giận ta không?"

Nàng gật đầu:

- "Giận! Rất giận! Nhưng cho dù như thế ta cũng không thể nào sống tiếp nếu thiếu ngươi. Vì vậy ta sẽ chấp nhận tha thứ cho ngươi lần này!"

Hắn nghe vậy ôm nàng thật chặt:

- "Cô nương ngốc! Ủy khuất cho nàng!"

- "Đúng thế, cho nên ngươi cũng phải vĩnh viễn yêu ta, không cho phép bỏ rơi ta!" nàng gật đầu tỏ vẻ tủi thân.

Hắn mỉm cười hôn lên trán nàng:

- "Đương nhiên rồi, ta sẽ vĩnh viễn không bao giờ hết yêu Đông Nhi!"

Bỉ Bỉ Đông nghe vậy mới hài lòng nằm yên lặng trong ngực hắn.

Đến hôm sau, Bỉ Bỉ Đông lại trở lại vui vẻ như chưa có chuyện gì xảy ra. Từ lúc nàng quyết định sẽ chấp nhận con người hắn thì đã không còn khúc mắc gì trong lòng.

Nam thấy nàng như vậy cũng thở phào một hơi.

Ngôi nhà nhỏ lại trở lại cuộc sống sinh hoạt như trước đây, chỉ khác lần này có thêm A Ngân.

A Ngân nàng không hứng thú nhiều với tu luyện nên được hắn dạy nấu ăn. Dần dần nàng trở thành người nấu ăn chính cho cả ba.

Cứ như vậy đến một năm sau. Bỉ Bỉ Đông lúc này đã là thiếu nữ 16 tuổi, gương mặt đã có thêm phần thành thục quyến rũ. Vì chỉ tập trung luyện thể nên hồn lực của nàng hiện tại mới đột phá 55 cấp.

- "Tiểu Nam, ta nghĩ chúng ta có thể bât đầu tu luyện hồn lực được rồi!"

Nam đương nhiên cũng nhận ra cơ thể của nàng đã đạt tới trạng thái tốt nhất, liền gật đầu:

- "Tốt, vậy từ mai trở đi ta sẽ dạy nàng tu luyện hồn lực đạt hiệu quả cao nhất!"

Với kiến thức của một bá chủ, hắn đã sáng tạo ra một phương pháp tu luyện cho riêng nàng. Đương nhiên là cực kỳ phù hợp.

Khi Bỉ Bỉ Đông bắt đầu tu luyện theo cách của hắn thì vô cùng kinh ngạc:

- "Tiểu Nam, cách tu luyện ngươi chỉ ta thật lợi hại, ta thấy hồn lực của ta ít nhất phải tăng lên gấp đôi so với trước kia.

Phương pháp mà tên Ngọc Tiểu Cương kia tạo ra so với của ngươi chẳng khác nào rác rưởi.

Nam buồn cười:

- "Không cần kinh ngạc, sau này ta sẽ cho nàng nhiều thứ tốt hơn!"

Nàng vui vẻ hôn lên má hắn một cái:

- "Ừm, ta biết Tiểu Nam tốt với ta nhất!"

Vậy là chỉ một năm sau, nàng đã đạt tới 60 cấp. Nam cũng không có gì bất ngờ, thiên phú của nàng không có bất kỳ kẻ nào ở Đấu La Đại Lục có thể so sánh, còn có phương pháp tu luyện hắn dạy cho nàng, lúc đó không tiến bộ thần tốc mới là chuyện lạ.

Chỉ có A Ngân lúc đầu là chấn kinh với tốc độ tu luyện của Bỉ Bỉ Đông, phải mất một khoảng thời gian nàng mới có thể quen thuộc được với điều này.

Lúc này Bỉ Bỉ Đông vui vẻ chạy tới ôm tay Nam:

- "Hì Hì! Tiểu Nam, ta đột phá 60 cấp rồi, ngươi mau giúp ta kiếm một hồn thú hấp thu hồn hoàn!"

Nam buồn cười nhéo má nàng:

- "Ngốc, vậy hồn hoàn lúc trước ta tặng nàng đâu? Còn cần hồn thú làm gì?"

Nàng bày ra một bộ mặt tiếc rẻ ấp úng:

- "Cái đó...ta muốn khi nào đột phá 90 cấp mới hấp thu!"

Nam phì cười, nhéo má nàng:

- "Ta quên nói, hồn hoàn ta tặng còn có tính chất trưởng thành, sau khi nàng hấp thu, nó sẽ tăng trưởng theo sức mạnh của nàng!"

Hắn đương nhiên hiểu cô nàng này muốn để dành để đợi đến Phong Hào Đấu La để có thể hấp thu niên hạn cao nhất.

- "Đáng ghét, tại sao ngươi không nói sớm."

- "Ha ha, chỉ là một viên hồn hoàn mà thôi, sau này ta sẽ tặng nàng thứ còn tốt hơn!"

- "Hừ! Khoe khoang! Ngươi hộ pháp giúp ta, bây giờ ta muốn lập tức hấp thu nó."

Nói xong nàng lấy ra viên hồn hoàn hắn tặng, bóp nát. Sau đó ngay lập tức vận chuyển hồn lực tới cực hạn, nàng không muốn làm hắn thất vọng nên ngay từ ban đầu đã dùng hết sức.

Dần dần chiếc hồn hoàn từ từ đổi màu, từ trắng vàng tím đen, cho tới khi nó trở thành một màu đen kịt, thậm chí còn ẩn hiện chút màu đỏ mới dừng lại. Hiển nhiên niên hạn của nó đã rất gần với 10 vạn năm.

Bỉ Bỉ Đông mở mắt ra, cảm nhận một chút cơ thể, cực kỳ vui mừng nhảy lên hôn lấy hắn:

- "Tiểu Nam, ta thành công rồi!"

Hắn cũng mỉm cười âu yếm:

- "Ừm, ta biết Đông Nhi là giỏi nhất."

Lúc này nàng mới cảm nhận được cơ thể của mình đã ướt đẫm mồ hôi, liền đẩy hắn ra:

- "Ngươi mau đi kiếm một chút đồ ăn, bây giờ ta muốn đi tắm!"

Rồi nàng chạy tới kéo tay A Ngân:

- "A Ngân tỷ tỷ, chúng ta đi tắm, hôm nay để hắn chuẩn bị bữa tối!"

Nam mỉm cười bất đâc dĩ, thấy A Ngân còn chần chừ:

- "Được rồi A Ngân, nàng đi cùng Đông Nhi đi, bữa tối hôm nay để ta!"

A Ngân nghe thấy hắn nói như thế liền gật đầu, vậy là hai người kéo nhau xuống dòng suối.

Bỉ Bỉ Đông còn liếc xéo hắn một cái:

- "Còn không mau đi, cấm ngươi nhìn trộm ta và A Ngân tỷ tỷ!"

Nam khoé miệng giật giật:

- "Nàng nghĩ ta là loại người nào?"

- "Hừ, ngươi chính là đại dâm tặc!"

Trước đây có một vài lần hắn trở về đúng lúc Đông Nhi đang tắm, mặc dù đã giải thích đó chỉ là vô ý nhưng vẫn bị nàng gọi là đại dâm tặc.

Chỉ là lần đầu tiên hắn thực sự là không cố ý. Nhưng lúc đó Bỉ Bỉ Đông lại cảm thấy có chút cảm xúc thích thú khi hắn nhìn thấy cơ thể mình, chính vì vậy từ lúc đó trở đi, mỗi lần nàng đều cố ý tắm lâu hơn mới dẫn đến có những lần tiếp theo.

A Ngân một bên xấu hổ tới đỏ bừng mặt. Nàng cũng bị hắn nhìn một hai lần nhưng cũng chỉ xấu hổ không dám nói gì.

Nam giả vờ ho khụ một tiếng:

- "Khụ! Được rồi! Bây giờ ta lập tức đi ngay!"

Thấy dáng vẻ của hắn Bỉ Bỉ Đông không nhịn được cười:

- "Phốc! A Ngân tỷ tỷ, tỷ xem hắn thật mắc cười!"

Nàng thấy A Ngân không nói gì, liền quay lại nhìn thì thấy A Ngân đang dùng ánh mắt nhu tình nhìn về nơi hắn vừa rời khỏi.

Nàng bắt đầu cảm thấy không ổn: "Chẳng lẽ...A Ngân tỷ tỷ..."

A Ngân từ khi hoá hình tới bây giờ gặp rất ít người. Mà hắn lại chính là nam nhân để lại những ấn tượng ban đầu khó phai trong lòng nàng. Cộng thêm với việc cùng chung sống với hắn hơn hai năm, hắn dạy nàng nấu ăn, dạy nàng tu luyện, đối xử với nàng vô cùng chân thành, thì thử hỏi làm sao nàng lại không sinh ra tình cảm với hắn được chứ!

Hắn dĩ nhiên nhận ra điều này, cũng không từ chối tình cảm của nàng, thời gian ở cùng nàng hai năm, hắn cũng đã nảy sinh tình cảm với A Ngân. Chỉ là hai người đều chưa chính thức xác định quan hệ mà thôi.

Chỉ có thiếu nữ Bỉ Bỉ Đông ngây thơ đơn thuần nên mới không nhận ra điều này, bây giờ nhìn ánh mắt của A Ngân, nàng mới bắt đầu nghĩ đến.

Trong lòng thầm mắng:

- "Tên hoa tâm đại đầu quỷ, A Ngân tỷ tỷ hình như cũng bị hắn mê hoặc rồi."

Hiển nhiên là đổ mọi tội lỗi lên đầu hắn.

Nàng cũng không thèm cố kỵ, kéo lấy tay A Ngân:

- "A Ngân tỷ tỷ!!!"

A Ngân lúc này mới giật mình, nghĩ đến bộ dạng của mình bị nàng nhìn thấy, gương mặt không khỏi đỏ lên:

- "Đông Nhi, muội vừa nói gì sao?"

Bỉ Bỉ Đông nghiêm túc:

- "A Ngân tỷ, có phải tỷ cũng thích hắn không?"

A Ngân nghe nàng hỏi có chút sợ hãi, như tình nhân vừa bị chính thê phát hiện:

- "Ta...không..."

Bỉ Bỉ Đông kéo nàng xuống:

- "Từ từ đã, chúng ta vừa tắm vừa tâm sự!"

Rồi nàng kéo A Ngân xuống, tiện tay giúp nàng cởi bỏ y phục.

A Ngân đỏ mặt, đưa hai tay lên che ngực mình.

Bỉ Bỉ Đông thấy vậy kéo tay nàng ra:

- "Hì hì, ngực của A Ngân tỷ tỷ thật lớn. Tỷ nói xem hắn có thích ngực lớn không?"

A Ngân càng thêm xấu hổ:

- "Ta...ta làm sao biết!"

- "Hừ! Hắn dâm dê như vậy chắc chắn là thích ngực lớn rồi."

Rồi nàng lại đưa tay xoa nắn hai bầu ngực của mình, mặc dù chúng cũng không nhỏ nhưng vẫn kém hơn A Ngân một vòng.

- "Của Đông Nhi cũng không nhỏ nha, muội mới chỉ 17 tuổi mà chúng đã lớn thế này rồi, sau này chắc chắn còn lớn hơn của ta! Hơn nữa biết đâu hắn lại thích kích thước này của muội thì sao?"

Đông Nhi cười vui vẻ, kéo lấy tay A Ngân:

- "Hì hì! A Ngân tỷ tỷ, tỷ mau trả lời câu hỏi lúc nãy của ta, có phải tỷ thích hắn rồi không?"

A Ngân ánh mắt có chút né tránh:

- "Đông Nhi, ta..."

- "Tỷ đừng lo lắng, ta không có trách tỷ, chỉ cần nói thật cho ta biết là được!"

A Ngân nghe vậy trong lòng nhẹ nhõm hơn rất nhiều, gật đầu:

- "Ừm...Đông Nhi, ta thật sự thích Tiểu Nam."

- "Ta biết mà! Hừ! Cặn bã nam!"

Sau khi chửi hắn một tiếng, nàng lại vui vẻ trở lại, kéo tay A Ngân:

- "Thôi, chúng ta đi tắm, không để ý tới hắn nữa!"

Nhưng trong lòng lúc này lại có chút vui mừng: -"Hì hì, cứ tưởng ta phải làm muội muội nhỏ nhất, nhưng bây giờ xem ra A Ngân tỷ còn nhỏ hơn ta! Bất quá hắn không biết còn định kiếm cho ta thêm bao nhiêu muội muội đây?"

A Ngân thấy nàng như vậy cũng thở phào, rồi hai nữ giúp nhau tắm rửa.

- "A Ngân tỷ tỷ, ngực của tỷ thật săn chắc a!" Bỉ Bỉ Đông vừa dùng hai tay xoa nắn đôi gò bồng đào của A Ngân vừa hết lời khen ngợi.

- "Ưm...Đông Nhi, bóp nhẹ một chút!" - A Ngân không nhịn được khẽ "ưm" một tiếng thoải mái.

- "A Ngân tỷ thoải mái vậy sao?"

Bỉ Bỉ Đông có chút tò mò, liền kéo lấy hai tay A Ngân đặt lên hai bầu ngực của mình:

- "A Ngân tỷ tỷ cũng giúp ta vệ sinh nơi này đi!"

Thế là hai nữ liên tục giúp nhau xoa nắn. Từng tiếng rên rỉ dâm mị vang lên.

Một lúc sau, A Ngân cảm thấy không thể chịu nổi, liền đưa một tay xuống giữa hai chân mình vuốt ve trước ánh mắt tròn xoe của Đông Nhi.

Nhận ra ánh mắt của nàng, A Ngân lúc này mới ý thức được hành động của mình, vội vàng rút tay ra khỏi, đưa lên tiếp tục xoa nắn đôi gò bồng đào của Bỉ Bỉ Đông. Dù sao Đông Nhi lúc này mới chỉ là thiếu nữ 17 tuổi a.

- "Đông Nhi, đừng để ý, tỷ tỷ chỉ có chút ngứa nơi đó thôi!"

Bỉ Bỉ Đông gật đầu tỏ vẻ đã hiểu. Trong lòng thầm nghĩ: -"Hình như mỗi lần bị hắn nhìn thấy lúc tắm ta cũng cảm thấy chỗ đó có chút ngứa!"

Đúng lúc này thì Nam trở về, tròn xoe mắt nhìn cảnh tượng trước mặt, hô hấp có chút dồn dập, phía dưới thằng nhỏ cũng bắt đầu ngóc đầu lên...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 80
Lượt đọc 2664

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.