Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thiên Tầm Tật bộ mặt thật

Tiểu thuyết gốc · 2838 chữ

Vừa về tơi nơi hai người đã bắt gặp tên Ngọc Tiểu Cương. Hắn vẫn một gương mặt hèn mọn như vậy, chỉ khác bây giờ y phục đã sang trọng hơn rất nhiều.

Thấy Nam và Bỉ Bỉ Đông tay trong tay trở về, hắn liền cười lạnh: "Ha ha! Bỉ Bỉ Đông, hôm nay ta sẽ cho nàng biết nàng chọn hắn thay vì ta chuyện ngu ngốc nhất cả đời này của nàng!"

Nam và Đông Nhi cũng thấy tên này đang đứng trước mặt mình, nhưng thái độ không còn cung kính như trước mà lại cực kỳ kiêu ngạo, hếch mặt lên trời hận đời vô đối.

Bỉ Bỉ Đông tò mò:

- "Ngọc Tiểu Cương, ngươi đứng đây làm gì?"

Hắn lúc này giả vờ giật mình quay lại:

- "Ồ! Thì ra là Thánh Nữ Điện Hạ, mừng ngài đã quay trở về.

Bất quá từ nay phiền Thánh Nữ Điện Hạ gọi ta là Ngọc Trưởng Lão hoặc Đại Sư!"

Bỉ Bỉ Đông bất ngờ:

- "Ngươi trở thành Trưởng Lão của Vũ Hồn điện rồi?"

Ngọc Tiểu Cương gật đầu tỏ vẻ đắc ý:

- "Không sai! Nhờ sự nỗ lực cùng với tài trí của mình, ta đã được Giáo Hoàng Bệ Hạ công nhận và bổ nhiệm ta trở thành Trưởng Lão trẻ tuổi nhất Vũ Hồn Điện!"

- "Vậy chúc mừng ngươi!"

Hắn cười lớn:

- "Ha ha! Đa tạ Thánh Nữ đã quá khen, nếu Thánh Nữ Điện Hạ muốn có thể tới xem những thành quả nghiên cứu của ta trong thời gian ngài không có ở đây!"

Nàng cũng gật đầu tùy ý, được Nam tự tay dạy tu luyện nàng đã sớm không còn hứng thú với những lý luận của hắn rồi:

- "Được! Khi nào rảnh ta sẽ xem thử!"

Lúc này Ngọc Tiểu Cương mới nhìn kỹ lại Bỉ Bỉ Đông một lần, thấy nàng đã hoàn toàn phát dục, trong lòng thèm thuồng đến cực điểm. Lần này hắn đã có quyền lực ở trong Vũ Hồn Điện nên gan lớn hơn không ít, ánh mắt tham lam không chút che dấu nào.

Bỉ Bỉ Đông thấy ánh mắt của hắn, trong lòng kinh tởm tới cực điểm. Đối với nàng, chỉ có Nam mới được phép ngắm nhìn cơ thể mình, còn những nam nhân khác chỉ cần nghĩ tới thôi đã cảm thấy nổi hết cả da gà, ghê tởm không chịu nổi. Bất quá cũng chỉ tỏ vẻ khó chịu một chút, định kéo tay Nam rời đi.

Nhưng tên Ngọc Tiểu Cương lại chặn lại, chắp tay đạo mạo:

- "Thánh Nữ điện hạ, không biết thời gian vừa qua thành quả tu luyện của ngài thế nào a?"

Trong lòng hắn thì thầm cười khinh bỉ: "Ha ha! Tu luyện cùng một phế vật thì có thể tiến triển được bao nhiêu? Sau khi nàng thấy được những thành quả của ta chắc chắn sẽ phải hối hận. Khi đó ta sẽ tha thứ cho nàng đồng thời giúp nàng tu luyện, lúc đó nàng có phải sẽ cực kỳ cảm động, lấy thân báo đáp hahaha."

Bỉ Bỉ Đông không muốn nói nhiều với hắn nên trả lời cho qua chuyện:

- "Cũng không tệ, bây giờ ta còn cần gặp lão sư, phiền ngươi tránh ra cho!"

Hắn chắp tay ra vẻ:

- "Vậy ta không tiếp tục làm phiền, bất quá hy vọng Thánh Nữ sớm tới thư viện để có thể xem những nghiên cứu của ta, tin chắc sẽ giúp đỡ ngài rất nhiều!"

Nam nãy giờ không nói gì. Chỉ cười lạnh trong lòng: "Ngọc Tiểu Cương, ngươi cứ chuẩn bị tinh thần ăn hành đi là vừa!"

Đến trước cửa điện chính, Bỉ Bỉ Đông buông tay Nam:

- "Tiểu Nam, ngươi trở về trước đi, ta phải đi gặp lão sư!"

Hắn lắc đầu:

- "Ta đi cùng nàng, ta cũng có việc muốn gặp Giáo Hoàng!"

Bỉ Bỉ Đông nghe vậy nghĩ một chút rồi gật đầu:

- "Được! Vậy chúng ta cùng vào trong"

Sau khi đẩy cử vào, trên ngai vàng vẫn là Thiên Tầm Tật, bên cạnh hắn là Cúc Đấu La Cúc Nguyệt Quan.

Bỉ Bỉ Đông chắp tay hành lễn:

- "Tham kiến sư phụ!"

Thiên Tầm Tật gật đầu, bỏ cốc trà xuống, nhìn lại Bỉ Bỉ Đông một lượt. Nàng hiện tại đã 18 tuổi, cơ thể đã hoàn toàn phát dục, có lồi có lõm trông vô cùng gợi cảm.

Thiên Tầm Tật nhìn cơ thể nàng mà một tia tham lam cùng dâm dục lóe lên trong mắt. Mặc dù ngay lập tức bị hắn áp chế nhưng vẫn không qua khỏi cảm nhận của Nam.

[Keng! Phát động nhiệm vụ bắt buộc: Bảo vệ!

Nội dung: Bảo vệ Bỉ Bỉ Đông khỏi Thiên Tầm Tật.

Phần thưởng: Hồn cốt một bộ: Nữ Đế Sáo Trang.

Thất bại: Đấu La hủy diệt, Hệ Thống tự bạo!]

Âm thanh Hệ Thống vang lên, hàn khí loé lên trong mắt Nam.

Thiên Tầm Tật nhàn nhạt nói:

- "Đông Nhi, thời gian qua tu luyện thế nào rồi?"

Bỉ Bỉ Đông chắp tay:

- "Lão sư, Tiểu Nam thời gian qua đã giúp ta rất nhiều, ta hiện tại đã cấp 64, hơn nữa..."

Nói đến đây nàng bộc lộ hồn hoàn của mình, 2 vàng 2 tím 2 đen, nhưng vòng đen cuối cùng lại ẩn hiện màu đỏ.

Thiên Tầm Tật thấy vậy vô cùng kích động, cười lớn:

- "Ha ha, tốt, không hổ là đồ đệ của ta!"

- "Lão sư, tất cả là nhờ có Tiểu Nam!"

Thiên Tầm Tật nghe vậy trong lòng khó chịu, thầm nghĩ cách để loại bỏ Nam.

- "Được rồi, con về nghỉ ngơi đi, ngày mai ta sẽ bắt đầu sắp xếp cho con chuẩn bị thừa kế ngôi vị Giáo Hoàng. Bắt đầu từ ngày mai con cũng phải học cách quản lý Vũ Hồn Điện."

- "Vâng, lão sư!"

- "Tốt! Con ra ngoài trước đi, ta cũng có chuyện muốn nói với Hoàng Nam!"

Bỉ Bỉ Đông nhìn Nam một cái có chút lo lắng, nhưng cũng không dám cãi lời Thiên Tầm Tật.

Lúc này chỉ còn lại Nam và Thiên Tầm Tật.

Thiên Tầm Tật nhấp một ngụm trà, nhàn nhạt nói:

- "Ngươi quả nhiên không làm ta thất vọng, ta đương nhiên sẽ không bạc đãi. Ngươi có thể đến chọn bất cứ thứ gì ở bên trong Bảo khố của Vũ Hồn điện."

Nam lắc đầu nhếch miệng cười:

- "Không hứng thú!"

Thiên Tầm Tật tức giận nắm chặt nắm đấm:

- "Tốt, nếu ngươi đã không muốn thì thôi, bất quá ngươi nên biết thân phận của mình, đừng nên ảo tưởng quá giới hạn.

Bây giờ ngươi có thể lựa chọn rời khỏi Vũ Hồn Điện, ta sẽ đảm bảo cho ngươi một cuộc sống không cần lo nghĩ!"

Nam trong lòng cười lạnh: "Muốn đuổi ta nhanh như vậy sao?" bên ngoài vẫn tỏ vẻ bình thường:

- "Đa tạ giáo hoàng, bất quá ta vẫn muốn ở lại Vũ Hồn Điện tiếp tục tu luyện a!"

- "Ha ha, tùy ngươi, bất quá từ nay ngươi tránh xa Đông Nhi một chút, nếu không hậu quả sẽ rất nghiêm trọng."

Cúc Nguyệt Quan bên cạnh nghe Thiên Tầm Tật uy hiếp Nam mà đổ mồ hôi hột, hận không thể khâu miệng hắn lại, nhưng cũng không dám lên tiếng.

Nam không thèm trả lời, lắc đầu cười rồi quay người rời đi. Hắn lần này chủ muốn xem một chút thái độ của Thiên Tầm Tật mà thôi.

Thấy hắn rời đi, Cúc Nguyệt Quan cũng run rẩy xin phép Thiên Tầm Tật trở về.

Lúc này Thiên Tầm Tật một mình ngồi trên ngai vàng, nhếch miệng cười bẩn thỉu:

"Đông Nhi, con nên chuẩn bị cho việc giúp ta kéo dài huyết mạch Thiên gia. Còn Hoàng Nam, hắn chỉ là một tên phế vật mà thôi, chỉ có ta mới xứng với con. Nếu con còn cố chấp thì đừng trách ta ra tay độc ác với hắn!"

Đến bây giờ Thiên Tầm Tật vẫn nghĩ Nam là một tên phế vật mãi không đột phá Đại Hồn Sư, còn hồn hoàn thứ nhất là vạn năm kia chỉ là hắn may mắn đạt được bí mật nào đó thôi.

Bỉ Bỉ Đông đứng bên ngoài đợi Nam, thấy hắn bước ra nàng chạy lại lo lắng hỏi han:

- "Tiểu Nam, lão sư có gây khó dễ cho ngươi không?"

Hắn vuốt ve mái tóc nàng mỉm cười lắc đầu:

- "Ta không sao, nhưng Đông Nhi, nàng nhớ rõ những gì trước đây ta nói chứ. Phải đề phòng tất cả những người xung quanh, kể cả những người thân cận nhất. Cũng đừng quá mềm lòng!"

Bỉ Bỉ Đông nghe vậy khó hiểu: "Sao hắn lại nói chuyện đó lúc này? Chẳng lẽ hắn muốn ta đề phòng lão sư sao? Nhưng lão sư từ trước tới giờ đều rất tốt với ta a!"

Bất quá vẫn gật đầu:

- "Ta biết rồi. Tiểu Nam, ngươi yên tâm."

Nam trong lòng cười khổ, có lẽ phải để nàng tự mình nhìn ra bộ mặt thật của Thiên Tầm Tật mới có thể khiến nàng thay đổi suy nghĩ.

- "Được rồi! Nàng về nghỉ ngơi trước đi!"

- "Ừm, ngươi cũng vậy!"

Nhưng đúng lúc này Ngọc Tiểu Cương lại xuất hiện, chắp tay với nàng:

- "Thánh Nữ Điện Hạ, không biết hiện tại ngươi có rảnh rỗi, ta muốn mời ngài xem qua những nghiên cứu của ta trong mấy năm qua."

Bỉ Bỉ Đông khó chịu:

- "Hiện tại ta đang mệt, chỉ muốn nghỉ ngơi, để khi nào có thời gian ta sẽ tới xem thử!"

Rồi nàng quay sang Nam:

- "Tiểu Nam, ta đi trước đây!"

Nam gật đầu cũng định rời khỏi, nhưng Ngọc Tiểu Cương lại chặn lại:

- "Đợi đã!"

Nam nhíu mày:

- "Còn chuyện gì?"

Ngọc Tiểu Cương đứng thẳng lưng, hếch mặt kiêu căng:

- "Ta hiện tại thân phận là Vũ Hồn Điện trưởng lão, ngươi chỉ là một đệ tử nho nhỏ, gặp ta sao không hành lễ!"

Nam chỉ nhếch miệng cười:

- "Hành lễ? Ngươi xứng sao?"

Ngọc Tiểu Cương phẫn nộ:

- "To gan, quỳ xuống cho ta! Nếu hôm nay ngươi không quỳ xuống tạ tội thì đừng trách bổn trưởng lão xử lý theo quy định!"

"Bốp!" Một cú tát như trời giáng đập thẳng vào mặt Ngọc Tiểu Cương khiến hắn bay mấy mét. Miệng toé máu, một vài chiếc răng rơi ra bên ngoài.

Người ra tay là Bỉ Bỉ Đông. Nàng khó chịu khi Ngọc Tiểu Cương dùng ánh mắt bẩn thỉu nhìn mình rồi, bây giờ chưa kịp rời đi đã nghe hắn dám bắt Nam quỳ xuống không nhịn được tức giận cho hắn một cái bạt tai.

- "Ngọc Tiểu Cương ai cho ngươi lá gan?"

Ngọc Tiểu Cương ôm mặt, nhặt mấy chiếc răng của mình cho vào túi áo. Cố gắng đứng dậy. Trong lòng phẫn nộ tới cực điểm: "Bỉ Bỉ Đông, vì sao ngươi vẫn bảo vệ cho tên phế vật này, chỉ có thiên tài như ta mới xứng với ngươi!"

Vì biết nàng cực kỳ bao che cho Hoàng Nam nên Ngọc Tiểu Cương chỉ có thể nuốt hận vào trong, âm thầm ghi nhớ chờ ngày báo thù.

- "Thánh Nữ Điện Hạ, ta chỉ là có chút nóng giận vì hắn không tôn trọng quy định của Vũ Hồn Điện mà thôi, người là Thánh Nữ chắc cũng hiểu điều này."

Bỉ Bỉ Đông hừ lạnh:

- "Hừ! Quy định sao, ta chính là quy định, ngươi còn dám gây khó dễ cho hắn thêm một lần thì đừng trách ta ra tay độc ác, cho dù phải vứt bỏ ngôi vị Thánh Nữ này đi chăng nữa."

Ngọc Tiểu Cương nghe vậy run rẩy:

- "Thuộc hạ đã biết, đa tạ Thánh Nữ tha tội!"

- "Cút!"

Ngọc Tiểu Cương vội vội vàng vàng lăn đi, trong lòng vô cùng phẫn nộ.

Bỉ Bỉ Đông sau khi rửa tay sạch sẽ, quay lại nhìn Nam cười vui vẻ:

- "Hì hì, Tiểu Nam, thấy ta thế nào?"

Hắn đưa ngón tay cái về phía nàng, cô nương này có vẻ sau thời gian tu luyện cùng hắn đã bớt mềm lòng đi ít nhiều.

Vậy là từ ngày hôm đó trở đi, Đông Nhi tập trung học cách quản lý một thế lực như thế nào, thời gian rảnh thì lại cùng Nam chơi đùa. Thiên Tầm Tật thấy hai người thân thiết như vậy tức giận tới nghiến răng nhưng cũng không biết làm cách nào. Bỉ Bỉ Đông đã được hắn nhắc nhở rất nhiều lần là chú ý thân phận của mình nhưng hình như nàng đều bỏ ngoài tai.

Một năm sau, Giáo Hoàng Điện.

- "Đông Nhi, con đã học xong những gì ta yêu cầu chư?"

- "Lão sư, ta đều những thứ đó ta đều đã ghi nhớ!"

Thiên Tầm Tật gật đầu hài lòng:

- "Tốt! Vậy tháng sau ta muốn làm nghi thức phong con trở thành người kế nhiệm Giáo Hoàng, đến khi ta nghỉ hưu con sẽ trở thành Giáo Hoàng chính thức.

- "Lão sư, người nói gì thế, ngươi đang còn trẻ như vậy cần gì phải gấp gáp!"

Thiên Tầm Tật lắc đầu:

- "Ý ta đã quyết, con cứ chuẩn bị thật kỹ trước đi!"

Bỉ Bỉ Đông thấy hắn nói vậy cũng không từ chối nữa, nhưng giọng lúc này lại có chút ngập ngừng:

- "Lão sư, ta đồng ý với ngươi, nhưng ta có một thỉnh cầu..."

- "Con còn có chuyện gì sao?"

Bủ Bỉ Đông gật đầu:

- "Đúng vậy, lão sư, ta muốn kết hôn với Tiểu Nam!"

Thiên Tầm Tật nghe vậy mặt biến sắc, quát lên:

- "Không được! Con là Thánh Nữ, là Giáo Hoàng tương lai, tuyệt đối không thể gả cho nam nhân khác!"

Bỉ Bỉ Đông có chút giật mình, nhưng lập tức lắc đầu:

- "Lão sư, ta thật sự rất yêu hắn, chỉ cần được cùng một chỗ với hắn thì cho dù là ngôi vị Giáo Hoàng ta cũng không cần."

Thiên Tầm Tật nghe đến đây trong lòng phẫn nộ tới cực điểm, gương mặt vặn vẹo, ánh mắt cực kỳ tà ác cùng dâm dục:

- "Đông Nhi, là do con ép ta..."

Bỉ Bỉ Đông nhìn gương mặt của hắn cực kỳ sợ hãi, một gương mặt như ác ma, không còn là hình ảnh của lão sư mà nàng vô cùng tôn trọng trước đây, run rẩy:

- "Lão...lão sư...ngươi muốn làm gì?"

- "Ha ha...Đông Nhi, con không nên trách lão sư, có trách thì chỉ trách con yêu lầm người mà thôi. Bất quá Đông Nhi bây giờ đã trưởng thành, cơ thể thật sự là quyến rũ đâu."

Nói xong hắn lao đến định đánh ngất nàng. Nhưng Đông Nhi qua quãng thời gian được Nam dạy tu luyện đã không còn yếu ớt như trong nguyên tác, lập tức né tránh.

Thiên Tầm Tật trong mắt xuất hiện một tia ngoài ý muốn:

- "Ồ! Xem ra tên kia dạy dỗ Đông Nhi không tệ, bất quá con vẫn chỉ là một Hồn Đế mà thôi!"

- "Lão sư! Ngươi mau dừng lại! Ta là đệ tử của ngươi!"

Thiên Tầm Tật nghe nàng nói như vậy càng hưng phấn:

- "Ha ha! Đệ tử thì sao? Tốt nhất là Đông Nhi vẫn nên ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta, phải biết chỉ có Đông Nhi mới có phúc phần như vậy!"

Nói xong hắn triệu hồi Võ Hồn phụ thể, chín vòng đều hiện ra, ý định đánh một chưởng khiến Bỉ Bỉ Đông ngất đi để kéo vào mật thất.

Bỉ Bỉ Đông tuyệt vọng nhìn chưởng lực của Thiên Tầm Tật, dù sao khoảng cách giữa Hồn Đế và Phong Hào Đấu la vẫn quá lớn, nàng tránh né được một lần đã vô cùng may mắn. Nghĩ đến những chuyện ô nhục sắp xảy ra với mình, nước mắt tuyệt vọng của nàng trào ra bên ngoài, nức nở:

- "Tiểu N..."

Nhưng chưa kịp nói hết câu nàng lập tức dừng lại, bởi vì nàng sợ sẽ liên luỵ đến hắn. Cho dù hắn là yêu nghiệt thì cũng mới chỉ là Hồn Sư mà thôi. Tuyệt vọng cố gắng điều động hồn lực để tự sát để không có lỗi với hắn.

Nhưng Thiên Tầm Tật làm sao để nàng như ý, hắn dừng tay, lập tức dùng khí thế của Phong Hào Đấu la ép nàng đứng bất động.

- "Hắc hắc! Đông Nhi, ngoan ngoãn phục vụ lão sư đi!"

Nói xong hắn giơ tay chuẩn bị đánh ngất nàng.

Bỉ Bỉ Đông trong lòng vô cùng thống khổ:

- "Tiểu Nam, ta có lỗi với ngươi, hy vọng kiếp sau chúng ta sẽ được làm phu thê!"

Nàng nhắm mắt, từng giọt lệ rơi xuống tí tách...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 63
Lượt đọc 2353

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.