Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hậu Cung

Tiểu thuyết gốc · 2339 chữ

Nam quay lại nhìn Đấu La Đại Lục thêm một lần, trong lòng vẫn có chút không nỡ.

Kim Nhi lên tiếng an ủi:

- "Phu quân, đây đã là cách tốt nhất, chàng chỉ có thể chờ đợi tới khi cốt truyện bắt đầu mà thôi.

Từ khi phu quân xuất hiện ở Đấu La, nó đã trở thành tồn tại Cấm Kỵ độc nhất vô nhị rồi. Không còn bất kỳ ai có khả năng thao túng nó nữa. Kim Nhi cũng không thể gia tốc thời gian ở đó, kể cả phu quân ngươi.

Phu quân nếu cưỡng ép rất dễ khiến Đấu La Đại Lục sụp đổ."

Hắn mỉm cười âu yếm nhìn nàng:

- "Ta hiểu, nha đầu nàng thật là..."

Hắn đương nhiên hiểu sự có mặt của mình sẽ ảnh hưởng tới một thế giới như thế nào.

- "Được rồi! Chúng ta về thôi, ta cũng nhớ chúng nữ ở Hậu Cung rồi!"

- "Vâng...Phu quân, Kim Nhi cũng nhớ các tỷ a!"

[Keng! Nhiệm vụ hoàn thành! Đã phân phát phần thưởng!"]

Vậy là hắn cùng Kim Nhi cùng nhau trở về Bá Vũ Điện. Thấy thời gian chi lực đang bao trùm nơi này, hắn lắc đầu cười bất đắc dĩ. Phất tay một cái, thời gian chi lực hoàn toàn biến mất.

Bên trong chúng nữ đang tụ thành từng nhóm 4 người chơi bài, chơi game đủ kiểu. Một nữ lập tức cảm ứng được, lên tiếng:

- "Các tỷ muội. Phu quân về rồi!"

Mấy nữ đang chơi giở, không để ý lắm:

- "Về sớm vậy, không phải chàng mới đi mấy ngày sao? Tuế Nguyệt tỷ tỷ ra đón hắn đi."

Nữ nhân gọi Tuế Nguyệt lắc đầu cười khổ, cũng không nói gì mà ra ngoài đón hắn, cùng đi với nàng là hai thân ảnh xinh xắn khác.

- "Khanh khách! Không phải hắn chỉ đi mấy ngày mà là chúng ta đang ở trong vùng không gian gia tốc. Tính ra hắn đã đi được gần mười năm rồi đấy. - Một nữ nhân thành thục lên tiếng.

Chúng nữ nghe vậy bừng tỉnh, đem tất cả đồ vứt xuống đồng loạt đứng dậy ra đón hắn.

Bên ngoài, hai thân ảnh xinh xắn kia nhào tới ngực hắn dụi dụi:

- "Baba, thật nhớ chết ta!"

Hắn buồn cười cúi xuống hôn mỗi người một ngụm:

- "Còn gọi baba!"

- "Hì hì! Chúng ta vẫn thích gọi baba hơn!"

Hắn lắc đầu cười rồi đặt hai nàng xuống. Tiến tới chỗ Tuế Nguyệt ngậm lấy đôi môi đỏ rực:

- "Tuế Nguyệt, nàng chiều các nàng ấy quá rồi, nàng xem ta về mà không có ai chịu ra đón."

Nàng đưa tay xuống xoa xoa giữa hai chân hắn, cố ý làm côn thịt của hắn cứng lên:

- "Thiếp chỉ sợ tỷ muội nhớ thứ này quá không chịu nổi a!"

Đúng lúc này mấy trăm nữ nhân đồng loạt bước ra:

- "Phu quân... Mừng chàng về nhà!"

- "Chàng xử lý mọi chuyện ở Đấu La Đại Lục thế nào rồi?"

Hắn mỉm cười:

- "Mọi chuyện tạm ổn, ta tạm thời rời đi để cốt truyện bắt đầu đúng cách."

Rồi gương mặt hắn lại chuyển sang vẻ dâm dê:

- "Khà khà, các lão bà xem, ta xa các nàng đã gần chục năm a!"

Chúng nữ thấy gương mặt vô sỉ của hắn, bỏ chạy tán loạn:

- "A... Các tỷ muội chạy mau, phu quân lên cơn động đực rồi!"

Nam lắc đầu cười bất đắc dĩ, quay sang nhìn Tuế Nguyệt đang nghịch ngợm bên dưới, ánh mắt đáng thương.

Nàng liếc xéo hắn một cái, rồi quỳ xuống kéo côn thịt từ trong quần ra đem ngậm vào.

Hắn đứng tận hưởng như một ông hoàng, đưa tay vuốt vuốt mái tóc đen nhán.

Nhớ lại lúc khi mới gặp, nàng là một nữ đế cao cao tại thượng, còn hắn lại chỉ là một tu sĩ nho nhỏ nơi hạ giới. Có lẽ lúc đó nàng chỉ xem hắn như một con kiến hôi tùy thời có thể bóp chết. Mặc dù qua thời gian dài tiếp xúc, nàng cũng dần có tình cảm với hắn, nhưng mỗi khi đối diện với hắn nàng vẫn một bộ dáng lạnh lùng kiêu ngạo.

Bây giờ nữ nhân kiêu ngạo này lại đang ôn nhu chiều chuộng chăm sóc côn thịt cho hắn, trong lòng hắn dâng lên cảm giác chinh phục mãnh liệt.

Nàng thấy côn thịt của hắn trở nên cứng hơn, sớm đã đi guốc trong bụng tên này liền liếc xéo một cái, cắn nhẹ lên thân côn để lại dấu răng đều tăm tắp.

Mấy nữ che miệng cười khanh khách, bắt đầu chủ động trút bỏ ý phục. Một vài nữ thì thay vì cởi bỏ thì lại khoét những lỗ trên y phục nơi nhạy cảm của cơ thể, khiêu gợi tới cực hạn.

Sau khi Nam rùng mình trút tinh hoa vào miệng của Tuế Nguyệt, hắn dùng ánh mắt dâm tà nhìn chúng nữ. Chúng nữ cũng dùng những động tác gợi tình với hắn. Báo hiệu một màn nhất long chiến quần phượng.

Hậu cung của hắn đồ sộ tới mức mỗi khi muốn sủng ái tập thể đều mất đến hàng năm trơi mới sủng ái hết tất cả các nàng. Mà chúng nữ mỗi lần bị hắn sủng hạnh cũng phải mất tới hàng năm trời mới có thể hồi phục thân thể. Nam nhân này trong phương diện kia cũng quá mức mạnh mẽ đi.

Bốn năm sau, tại Bá Vũ Điện.

- "A...A... Phu quân, tha cho Kim Nhi đi, Kim Nhi chịu hết nổi rồi...ưm!" -Kim Nhi trong trạng thái trưởng thành rên rỉ cầu xin trong khi phía bên dưới vẫn đang liên tục bị hắn ra vào.

- "Khà khà! Nốt lần này nữa đi nha đầu!"

Kim Nhi lắc đầu nguầy nguậy:

- "Không được, Kim Nhi mệt lắm rồi!"

Nói xong nha đầu động ý niệm, biến trở lại hình dạng tiểu cô nương. Âm hộ của nàng cũng vì đó mà thu nhỏ tới cực điểm, bóp chặt lấy dương vật hắn khiến hắn không nhịn được tinh dịch phun trào.

Sau khi rút côn thịt ra, hắn nhìn chúng nữ đang nằm la liệt đắc ý tới phổng mũi.

- "Hắc hắc! Các lão bà nghỉ ngơi thật tốt, phu quân chuẩn bị chút đồ cho các nàng bồi dưỡng cơ thể!"

Quay trở lại với Đấu La Đại Lục.

Bỉ Bỉ Đông đang ôm Tuyết Nhi bây giờ đã 10 tuổi ngước lên trời nhớ hắn.

- "Mẫu thân, Tuyết Nhi đã đột phá Hồn Vương, có phải mẫu thân nên cho Tuyết Nhi xâm nhập Thiên Đấu Đế Quốc không?"

Bỉ Bỉ Đông mỉm cười đầy mẫu tính xoa đầu nàng:

- "Tuyết Nhi ngoan, bây giờ con còn nhỏ, đợi khi Tuyết Nhi 14 tuổi mẫu thân sẽ đồng ý, được không?"

Tiểu cô nương mặc dù có chút không vui nhưng vẫn gật đầu:

- "Ta muốn sớm thống trị Thiên Đấu để giúp mẫu thân, hơn nữa cũng để thối baba khi trở lại tự hào về Tuyết Nhi!"

Bỉ Bỉ Đông lắc đầu cười bất đắc dĩ, nàng trước đây từng đồng ý khi Tuyết Nhi đột phá tứ hoàn sẽ cho nàng xâm nhập Thiên Đấu, nhưng ai ngờ tiểu cô nương này thiên phú quá kinh khủng, tiên thiên hồn lực đã là 30 cấp, mặc dù Bỉ Bỉ Đông đã kìm hãm việc tăng trưởng hồn lực của Tuyết Nhi bằng việc luyện thể nhưng mà tới 10 tuổi nha đầu vẫn đột phá 40 cấp. Nàng vẫn không yên tâm nên vẫn chưa đồng ý.

Đúng lúc này, Thiên Tầm Tật đi tới, nhếch miệng cười bẩn thỉu:

- "Ha ha! Bỉ Bỉ Đông, xem ra tên kia đã bỏ mặc ngươi cùng tiểu súc sinh kia rồi, để ta xem ngươi không còn ai chống lưng có thể làm được gì."

Bỉ Bỉ Đông nhíu mày:

- "Thiên Tầm Tật, ngươi muốn làm gì?"

- "Ha ha! Làm gì sao? Những đau đớn ngươi cùng tên chó chết kia gây ra cho ta bây giờ ta muốn ngươi phải chịu đựng gấp trăm lần!"

Hắn cười phá lên, xong vỗ vỗ tay, lập tức 4, 5 cường giả bao vây lấy hai mẹ con nàng, toàn bộ đều là Hồn Đấu La, riêng Thiên Tầm Tật là Phong Hào Đấu La.

Bỉ Bỉ Đông nhếch miệng cười:

- "Thì ra là lũ hèn nhát, thấy chàng không ở bên cạnh ta liền muốn giở trò sao?"

- "Ha ha! Bỉ Bỉ Đông, ngươi không ngờ có ngày hôm nay phải không, ta đã điều tra kỹ càng, tên kia đã hoàn toàn biến mất mà không có chút tung tích nào, chắc chắn hắn đã chơi chán ngươi rồi!"

Tuyết Nhi tức giận nắm đấm giơ lên:

- "Mẫu thân, tên này thật đáng ghét, Tuyết Nhi muốn đánh hắn!"

Bỉ Bỉ Đông buồn cười nhéo má nàng:

- "Tuyết Nhi không cần ra tay, xem mẫu thân trừng trị bọn hắn."

Rồi nàng nhìn về phía đám người lắc đầu:

- "Ta không biết các ngươi là quá tự tin hay ngu xuẩn, chàng có thể để ta cùng Tuyết Nhi gặp chút nguy hiểm nào sao?"

Nàng động ý niệm, Nữ Đế Sáo Trang cao quý xinh đẹp hiện ra, đây là lần đàu nàng triển khai thứ này, nhàn nhạt mở miệng:

- "Vô Thượng lĩnh vực!"

"Vô Thượng Lĩnh Vực" là một trong những tác dụng của Nữ Đế Sáo Trang.

Đám người Thiên Tầm Tật đổ mồ lạnh, run rẩy. Bởi vì bọn hắn nhận ra mình đã rơi vào lĩnh vực của nàng, hồn lực của bọn hắn bị áp chế xuống mức yếu hơn nàng tới vài cấp, chỉ có Thiên Tầm Tật là hồn lực giữ được 73 cấp bằng với Bỉ Bỉ Đông.

Đây chính là tác dụng của Vô Thượng Lĩnh Vực, trong lĩnh vực này, không có bất kỳ kẻ nào có thể siêu việt nàng.

Tuyết Nhi mắt sáng quắc vỗ tay cười khanh khách:

- "Oa, mẫu thân thật ngầu!"

Thiên Tầm Tật cũng cảm thấy không ổn, vội lên tiếng trấn an:

- "Đừng lo, cho dù bị áp chế thì sao, chúng ta có tới 6 người mà nàng chỉ có một mình!"

Đám Hồn Đấu la nhìn nhau gật đầu, đã đâm lao phải theo lao. Chuẩn bị đồng loạt tấn công nàng.

Đáp lại, Bỉ Bỉ Đông chỉ dùng ánh mắt khinh thường lắc đầu:

- "Vậy để ta cho các ngươi biết khoảng cách giữa chúng ta lớn thế nào!"

Rồi bảy cái hồn hoàn của nàng hiện lên, 2 vàng, 2 tím, 1 đen, 2 đỏ. Bỉ Bỉ Đông nàng sau khi nhận được hồn hoàn, nàng có ý định đưa cho A Ngân và Liễu Nhị Long, nhưng hai người đều từ chối, Liễu Nhị Long vẫn còn một viên hắn tặng chưa hấp thu, còn A Ngân thì chưa tới thời kỳ thành thục nên vẫn chưa cần hồn hoàn, trong khi Bỉ Bỉ Đông nàng đã đột phá tới cấp 70. Nàng cũng hiểu hai nữ muốn nhường cho mình cùng nữ nhi nên rất cảm động, bất quá đã là người một nhà cũng không cần khách khí nhiều, dù sao nam nhân kia cũng không thiếu mấy thứ này.

Đám người trợn tròn mắt:

- "2 cái mười vạn năm hồn hoàn, hơn nữa còn là thứ 6 và thứ 7, làm sao có thể?"

- "Không đúng, trước đây hồn hoàn thứ 6 của nàng không phải chỉ là vạn năm sao?

Chẳng lẽ lại là bí mật của tên kia?"

Nói đến đây ánh mắt bọn hắn nồng nặc vẻ tham lam.

- "Cùng tấn công nàng, nếu không sẽ không có cơ hội."

Bọn hắn gật đầu ra hiệu, chuẩn bị đồng loạt tấn công Bỉ Bỉ Đông.

Tuyết Nhi thấy vậy hừ một tiếng:

- "Hừ, đáng ghét, để Tuyết Nhi giúp mẫu thân.

Baba, mau tới giúp Tuyết Nhi!"

Đám người đang chuẩn bị tấn công, nghe nàng gọi baba lập tức khựng lại, sợ hãi tới tột độ.

Nhưng Nam lại không xuất hiện như bọn hắn suy đoán, mà là hư ảnh của hắn trong y phục cao quý hiện lên phía sau cơ thể của Hoàng Nhận Tuyết. Thì ra cái nàng gọi chính là Võ hồn của mình. Bọn hắn mới thở phào một hơi.

Nhưng ngay lập tức sắc mặt lại trở nên ngưng trọng khi mà khí thế kinh khủng đã từng ép cả Vũ Hồn Điện quỳ rạp kia lại xuất hiện. Mặc dù không mạnh mẽ như trước đó nhưng cũng khiến bọn hắn run rẩy, hành động chậm chạp đi không ít lần.

Bỉ Bỉ Đông đưa ngón tay cái hướng về phía Tuyết Nhi khiến tiểu cô nương phổng mũi đắc ý.

Rồi nàng dùng ánh mắt băng lãnh nhìn đám người kia:

- "Có trách chỉ trách các ngươi quá ngu xuẩn. Đi chết đi cho ta!"

Nói xong nàng lập tức triển khai kỹ năng hồn cốt của Nữ Đế Sáo Trang:

- "Đế Hoàng Thiên Thủ!"

Cùng với đó là hình ảnh một bàn tay xinh đẹp khổng lồ mang theo vô tận lực lượng úp xuống.

Đám người Thiên Tầm Tật khiếp sợ nhìn bàn tay nay, trong lòng bắt đầu cảm thấy tuyệt vọng. Bọn hắn cảm nhận được cho dù mình ở thời kỳ toàn thịnh tiếp nhận chưởng này cũng phải trọng thương nặng nề chứ đừng nói đang bị áp chế như hiện tại. Trong khi đó Bỉ Bỉ Đông bây giờ chỉ mới là Hồn Thánh, nếu nàng thành công đột phá tới Hồn Đấu La hay Phong Hào Đấu La thì trên thế giới còn có kẻ có thể ngăn cản nàng sao? Còn chưa kể tới lĩnh vực quỷ dị kia. Ánh mắt bọn hắn tuyệt vọng chờ đợi cái chết.

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 53
Lượt đọc 2979

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.