Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại

Tiểu thuyết gốc · 2610 chữ

Nhưng đúng lúc này, một thân ảnh già nua mang theo hư ảnh Thiên Sứ thần lao đến, dùng toàn bộ sức lực của mình để chống lại chưởng lực của nàng. Hắn là Thiên Đạo Lưu, khi tiến vào lĩnh vực của nàng hắn cũng cực kỳ kinh hãi khi mà nhận ra ngay cả mình cũng bị áp chế xuống Hồn Thánh, tuy nhiên vì con trai hắn nên vẫn cắn răng ngăn cản đòn tấn công này.

Kết quả là hắn bị trọng thương tới thổ huyết, may mắn là vẫn giữ được tính mạng, không hổ là Đại Cung Phụng a.

Hắn khó khăn đứng dậy ôm ngực, hạ giọng cầu xin:

- "Bỉ Bỉ Đông, cầu xin ngươi có thể tha cho hắn một mạng, nể tình Vũ Hồn Điện là nơi đã nuôi dưỡng ngươi.

Ta biết hắn đáng chết nhưng dù sao người làm phụ thân này cũng không thể trơ mắt nhìn."

Nàng nghe vậy có chút mềm lòng, nàng hiểu được tấm lòng của người làm cha mẹ khi mà nàng cũng đã làm mẫu thân, quay sang nhìn Tuyết Nhi, đưa tay bế lấy nàng, nhàn nhạt nói:

- "Được rồi! Các ngươi biến đi, đây cũng là lần cuối cùng ta tha mạng chó của hắn!"

Thiên Đạo Lưu không giấu nổi vẻ vui mừng trên gương mặt già nua:

- "Đa tạ ngươi!"

Thiên Tầm Tật nhìn hắn có chút né tránh vừa cảm thấy có lỗi:

- "Phụ thân..."

- "Hừ! Nghiệt tử, từ nay lo quản lý Vũ Hồn Điện cho tốt, cấm ngươi can thiệp tới cuộc sống của nàng

Còn các ngươi, trở về sám hối cho ta!"

- "Vâng! Đại trưởng lão!"

Thiên Tầm Tật cũng quay sang Bỉ Bỉ Đông nói một tiếng cảm tạ rồi rời đi. Từ nay dù có chết hắn cũng không dám đụng tới nàng. Không thấy phụ thân hắn là Cực Hạn Đấu La còn bị nàng đánh cho trọng thương thổ huyết sao?

Lại một vài năm nữa trôi qua.

Hoàng Nhận Tuyết bây giờ đã 14 tuổi, đã là một thiếu nữ xinh xắn, không còn là tiểu cô nương thích làm nũng trong vòng tay của phụ thân và mẫu thân nữa.

- "Tuyết Nhi, con nhớ phải cẩn thận một chút, nếu có chuyện gì xảy ra phải lập tức báo cho mẫu thân!"

Bỉ Bỉ Đông dặn dò nàng trước khi để nàng xâm nhập vào Hoàng Gia Thiên Đấu Đế Quốc.

- "Hì hì! Mẫu thân yên tâm, đợi khi baba thối trở về sẽ phải bất ngờ về Tuyết Nhi!"

Nghe nàng nhắc đến hắn, nỗi nhớ trong lòng hai mẹ con lại dâng lên. Hai người không hẹn mà cùng ngước mắt lên trời, đôi mắt có chút ươn ướt.

- "Baba! Tuyết Nhi nhớ người!"

Bỉ Bỉ Đông kéo lấy nàng vào ngực:

- "Nha đầu ngốc! Cho ta xem hắn một chút!"

Hoàng Nhận Tuyết lau mắt, gật đầu rồi triển khai Vũ Hồn Phụ Thể, hư ảnh của hắn một lần nữa lại hiện ra sau lưng nàng. Ngắm nhìn hồi lâu rồi hai mẹ con lại tách ra:

- "Được rồi! Mẫu thân, Tuyết Nhi đi đây, khi nào rảnh lại trở về cho người gặp hắn!"

Bỉ Bỉ Đông bật cười, nhéo má nàng:

- "Dám gọi phụ thân là hắn, cẩn thận sau này hắn trở về đánh cái mông ngươi!"

Tuyết Nhi nhí nhảnh lè lưỡi lêu lêu rồi quay người bay đi mất.

Một vài năm nữa lại trôi qua, cốt truyện vẫn diễn ra đúng cách trong nguyên tác.

Thiên Tầm Tật nhận được thông tin về 10 vạn năm Lam Ngân Hoàng A Khiếu, thê tử của Hạo Thiên Tông Đường Hạo, lập tức đuổi giết.

Việc A Khiếu chính là Đường Khiếu không có ai biết, chỉ có người của Hạo Thiên Tông là biết được điều này nên vô cùng ghê tởm. Phụ thân của bọn hắn cũng tức giận tới thổ huyết chết tươi khi mà biết được hai đứa con trai của mình kết hôn với nhau lại còn có một đứa con.

Cốt truyện diễn ra không khác biệt lắm.

Đường Khiếu hiến tế cho Đường Hạo, Đường Tam từ Huyền Thiên Đại Lục xuyên không vào. Thiên Tầm Tật bị đánh trọng thương, nhưng vì hắn bị thiến cộng thêm nhiều lần bị hành hạ nên sức mạnh yếu kém hơn trong nguyên tác rất nhiều, dẫn đến vừa về tới Vũ Hồn Điện đã chết tươi.

Bỉ Bỉ Đông trở thành tân nhiệm Giáo Hoàng, nàng cũng bắt đầu kế hoạch thống nhất Đấu La của mình.

Rất nhanh, cốt truyện chính đã chính thức bắt đầu.

Bá Vũ Điện.

- "Hắc hắc! Các lão bà, phu quân lại phải trở lại Đấu La Đại Lục đây. Các nàng ở nhà ngoan ngoãn đợi ta."

Chúng nữ đang nằm la liệt thấy hắn nói vậy liền xua tay đuổi khách:

- "Đi đi! Chàng mà ở lại thêm chục năm kiểu gì tỷ muội chúng ta cũng bị chàng làm tới chết!"

Hắn cười một tiếng rồi lại cùng Kim Nhi tới Đấu La Đại Lục.

Chúng nữ Hậu Cung nhìn Tuế Nguyệt, gật đầu:

- "Tuế Nguyệt tỷ tỷ..."

Tuế Nguyệt dở khóc dở cười, vừa nãy mới đuổi hắn bây giờ lại muốn dùng thời gian chi lực để không phải xa hắn quá lâu, bất quá nàng cũng giống như chúng nữ nên cố gắng đem cơ thể trần truồng đầy vết ửng đỏ đứng dậy phất tay, thời gian chi lực lại bao trùm.

Trở lại Đấu La, Vũ Hồn Điện.

Kim Nhi ngồi trên vai Nam cười khúc khích:

- "Hì hì! Phu quân, cốt truyện chính đã bắt đầu rồi, ngươi không cần lo lắng việc nó bị hỗn loạn nữa."

Hắn gật đầu:

- "Ta biết rồi! Nha đầu."

Đứng trước Vũ Hồn Điện, hắn mỉm cười:

- "Đông Nhi... ta về rồi!"

Bên trong Giáo Hoàng Điện. Bỉ Bỉ Đông đang cùng cao tầng Vũ Hồn Điện bàn bạc. Những năm vừa qua nàng luôn vùi đầu vào công việc quản lý, vì thời gian rảnh nàng sẽ không nhịn được mà nhớ hắn.

- "Giải tán!"

Sau khi nàng tuyên bố kết thúc cuộc họp, nàng lại một mình ngồi trầm tư trên chiếc ghế Giáo Hoàng.

- "Phu quân... đã hơn 20 năm rồi, người lúc nào mới trở lại với Đông Nhi?"

Nàng vừa nói xong, đột nhiên có bàn tay từ phía sau luồn tới bóp một bên ngực một cái. Gương mặt lập tức biến sắc, sát khí lan tràn:

- "Kẻ nào?"

Phải biết nàng đã là Phong Hào Đấu La, ấy vậy mà lại có kẻ có thể tiếp cận mà nàng lại không phát hiện ra. Đang chuẩn bị điên cuồng thì âm thanh quen thuộc nàng đã ngày nhớ đêm mong cất lên:

- "Đông Nhi, là ta."

Nàng không kìm nổi nước mắt, quay người lại đem hắn ôm thật chặt, nức nở:

- "Phu quân...hức... cuối cùng chàng cũng trở lại với thiếp."

Nam đưa tay lau nhẹ đôi mắt ướt, xoa xoa lên chiếc mũi quỳnh:

- "Thời gian qua nàng chịu khổ nhiều rồi!"

Bỉ Bỉ Đông liên tục lắc đầu:

- "Không khổ... chỉ cần có phu quân ở đây Đông Nhi mãi mãi không cảm thấy khổ cực!"

Rồi nàng ngẩng đầu lên dâng hiến môi thơm:

- "Phu quân, hôn thiếp!"

Vậy là hắn cúi xuống đem bờ môi đỏ mọng ngậm lấy, bàn tay cũng bắt đầu du tẩu trên cơ thể nàng.

Nhưng khi hắn đang chuẩn bị giải khai y phục của nàng, chợt có âm thanh mị hoặc từ bên ngoài truyền đến:

- "Lão sư, ta tới rồi!"

Bỉ Bỉ Đông giật mình, mới nhớ ra mình vẫn đang ở Giáo Hoàng Điện, còn đang ngồi trên ghế Giáo Hoàng đâu, đỏ mặt đẩy hắn ra.

Nhưng Nam lại nhếch miệng cười tà ác, giữa chặt lấy để nàng ngồi lên trên đùi mình. Bỉ Bỉ Đông hoảng hốt:

- "Chàng làm gì vậy, mau buông ra, đồ đệ của thiếp sắp vào rồi!"

- "Hắc hắc! Đông Nhi, nàng ngồi im, dù sao cũng nên ra mắt sư công cho tiểu đồ đệ của nàng chứ!"

Cửa lớn đẩy ra, một thiếu nữ xinh đẹp chừng 14 tuổi bước vào. Nàng là đồ đệ của Bỉ Bỉ Đông, Hồ Liệt Na. Là thiên tài cũng là Thánh Nữ hiện tại của Vũ Hồn Điện.

Nhưng lúc này nàng đang trợn tròn mắt nhìn cảnh tượng trước mặt mình, dụi dụi mắt một lần, không thể tin nổi những gì đang hiện ra.

Lão sư của nàng, Giáo Hoàng Vũ Hồn Điện. Là nữ nhân cao quý cùng kiêu ngạo bậc nhất thế giới lại đang ngồi trên đùi một nam tử khác. Hơn nữa biểu hiện còn có chút xấu hổ. Từ trước đến nay nàng chỉ chứng kiến được phong thái cao quý đứng trên tất cả của lão sư mình, đây là lần đầu tiên nhìn thấy mặt này của nàng.

Nhưng nhanh chóng lấy lại bình tĩnh, chắp tay hành lễ:

- "Na Na bái kiến lão sư!"

Bỉ Bỉ Đông đỏ bừng mặt. Để đồ đệ nhìn thấy điều này có phải hình tượng Giáo Hoàng cùng sư phụ mà nàng đã cất công xây dựng bấy lâu nay phải chăng sụp đổ.

Lườm Nam một cái rồi nhéo hông một cái thật mạnh, đứng dậy để hắn ngồi một mình trên bảo tọa.

- "Khụ! Na na, chuyện ta giao cho con thế nào rồi?"

- "Lão sư! Ta đã xử lý xong!"

Nói xong, Hồ Liệt Na ngẩng đầu nhìn Nam tỏ vẻ khó hiểu.

- "E hèm! Na na, hắn là sư công của con, tên là Hoàng Nam!"

Hồ Liệt Na gương mặt mộng bức: "Sư công? Ta có sư công từ khi nào? Đã thế sư công lại còn quá trẻ, còn quá mức anh tuấn đâu!"

- "Tiểu Nam, nàng là đệ tử ta thu nhận, Hồ Liệt Na, cũng là Thánh Nữ của Vũ Hồn điện!"

Nam gật đầu cười:

- "Ta biết rồi!"

Xong hắn vẫy tay với Hồ Liệt Na:

- "Tiểu hồ ly, lại đây!"

Lúc này cả hai sư đồ nàng cùng mộng bức: "Ngươi xưng hô kiểu gì vậy? Ai là tiểu hồ ly? Chẳng lẽ là vì Võ Hồn của nàng là Hồ Ly? Mà làm sao hắn lại biết điều này?"

- "Không cần lo lắng, lần đầu gặp mặt sư công có chút lễ vật muốn tặng ngươi!"

Hồ Liệt Na vẫn không dám bước tới mà quay sang nhìn sư phụ hỏi ý kiến. Thấy nàng gật đầu mới dám từ từ bước tới:

- "Na Na ra mắt sư công!"

- "Ha ha! Không cần đa lễ!"

Nói xong hắn lấy ra một cây cỏ có 9 cái là ve cẩy trông giống 9 cái đuôi đưa cho nàng:

- "Thứ này gọi là Cửu Vĩ Diệp Thảo, đại loại là một lại tiên thảo, Tiểu Hồ Ly ngươi luyện hóa xong chắc chắn sẽ có bất ngờ!"

Hồ Liệt Na nhận lấy, cũng không hiểu lắm:

- "Đa tạ sư công!"

Nam gật đầu:

- "Ừm, mau nuốt xuống rồi luyện hóa đi, sư công tiện tay giúp ngươi một chút!"

Hồ Liệt Na lại quay sang hỏi ý kiến sư phụ. Bỉ Bỉ Đông gật đầu:

- "Nếu hắn đã nói vậy thì con làm theo đi, không cần lo lắng!"

- "Dạ, Lão Sư!"

Sư phụ đã nói như thế nàng cũng không còn lấn cấn gì, trực tiếp đem nuốt vào ngồi chắp bằng xuống luyện hóa.

Nam cũng nhẹ nhàng truyền hồn lực vào giúp nàng. Vậy là chỉ chưa đến nửa canh giờ sau, Hồ Liệt Na đã tỉnh lại, không giấu nổi vẻ vui mừng trong mắt. Hồn lực nàng không thay đổi chút nào vẫn là 43 cấp, nhưng Võ Hồn nàng lại biến đổi nghiêng trời lệch đất:

- "Na na đa tạ sư công, món quà này quá mức quý giá!"

Nam gật đầu hài lòng, đưa tay xoa đầu nàng:

- "Không tệ! Cố gắng tu luyện! "

Bị hắn xoa đầu khiến gương mặt nàng hơi đỏ lên.

Bỉ Bỉ Đông thì không hiểu chuyện gì:

- "Na na! Con đạt được gì thế?"

- "Sư phụ! Người xem! Võ Hồn Phụ Thể!"

Vậy là hư ảnh Võ Hồn hiện lên phía sau nàng, nhưng không phải là hồ ly như trước mà là Cửu Vĩ Hồ Ly, cao quý và mạnh mẽ hơn vô số lần.

Bỉ Bỉ Đông chấn kinh:

- "Võ Hồn tiến hóa rồi!"

Xong lại nhớ tới sự bất phàm của nam nhân kia nên cũng không quá mức khó hiểu, gật đầu:

- "Được rồi Na Na, con đi trước đi, ta có chuyện cần nói với sư công của con."

Vậy là sau khi Hồ Liệt Na rời khỏi, hai người lại dính lấy nhau.

- "Phu quân, từ từ đã, về phòng thiếp!"

Trong phòng.

- "Hắc hắc! Đông Nhi của ta ngày càng trở nên mê người rồi!"

Bỉ Bỉ Đông nằm trên giường ánh mắt gợi tình, vừa nói vừa kéo kéo y phục những nơi nhạy cảm:

- "Phu quân thích Đông Nhi hiện tại không?"

- "Khà khà! Chỉ cần là Đông Nhi thì ta vĩnh viễn sẽ không bao giờ chán!"

Nói xong hắn nhảy bổ tới

Vậy là đôi phu thê lâu ngày mới gặp điên cuồng lao vào nhau, mãi tới khi Bỉ Bỉ Đông khóc lóc cầu xin mới khiến hắn dừng lại.

- "Phu quân, tha cho thiếp... thiếp chịu hết nổi rồi!"

- "Thêm lần nữa nha bảo bối!"

- "Không được! Để thiếp dùng miệng giúp chàng, chàng mau rút ra đi!"

Vậy là Nam tiếc nuối lật đật rút côn thịt ra khỏi âm hộ nàng. Hai mép môi vẫn mở tròn hình côn thịt của hắn. Ngồi lên thành giường.

Bỉ Bỉ Đông cũng trườn xuống, quỳ gối đem côn thịt hắn ngậm lấy phun ra nuốt vào. Giữa hai chân không ngừng chảy ra dung dịch trắng đục.

Hắn vừa tận hưởng vị đương nhiệm Giáo Hoàng ôn nhu phục vụ, và đưa tay vuốt ve mái tóc hồng nhạt của nàng. Bỗng nhớ tới chuyện gì liền mở miệng:

- "Đông Nhi, hồn hoàn thứ 9 của nàng..."

Bỉ Bỉ Đông rời côn thịt, nuốt nước miếng cái ực rồi trả lời:

- "Ọc...ọc... Phu quân...ực là 10 vạn năm nhu cốt mị thỏ hiến tế, là Tử Cơ tỷ và Bích Cơ tỷ giúp thiếp đạt được!"

Nói xong nàng lại quay trở lại tiếp tục bú mút.

Nam vuốt vuốt cằm:

- "Thì ra là vậy!"

Đến đây ánh mắt nàng có chút né tránh:

- "Ọc ọc... chàng không...ọc trách thiếp chứ?"

Vừa nói nàng vừa liếm láp nịnh nọt sợ hắn giận. Nhưng hắn lại lắc đầu cười:

- "Ta làm sao lại trách nàng, chỉ cần Đông Nhi muốn làm thì ta sẽ luôn ủng hộ!"

Bỉ Bỉ Đông vui vẻ:

- "Ừm! Tử Cơ và Bích Cơ tỷ nói con 10 vạn năm thỏ này vô cùng lăng loàn, không biết đã giao phối với bao nhiêu con thỏ khác mới có thể sinh ra một con thỏ con. Con thỏ con kia cũng là mười vạn năm nhưng vì nó còn nhỏ nên thiếp không nỡ giết nên đã tha mạng!"

- "Ừm! Nàng làm tốt lắm, mau tiếp tục đi."

Vậy là hơn 30 phút sau, khi miệng nàng đã mỏi nhừ hắn mới hự một tiếng, bắn toàn bộ tinh dịch vào trong miệng của nàng.

Bỉ Bỉ Đông sau khi nuốt sạch mới trèo lên giường nằm cạnh hắn...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 66
Lượt đọc 2944

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.