Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thu đồ

Tiểu thuyết gốc · 2712 chữ

Thủy Ly dẫn hắn tới trước mặt một đám thiếu nữ khoảng 10 người đang tu luyện, giới thiệu:

- "Ân nhân, đây là những đệ tử có thiên phú nhất của chúng ta, ngươi xem."

Đám thiếu nữ dùng ánh mắt tò mò nhìn Nam, Thủy Băng Nhi lên tiếng:

- "Viện trưởng, người này là ai vậy. Tại sao lại để nam nhân vào Học viện?"

- "Nha đầu các ngươi lễ phép một chút, hắn chính là ân nhân của ta. Hoàng Nam!"

Nam nhìn thiếu nữ xinh đẹp trước mặt, lập tức nhận ra nàng chính là Thủy Băng Nhi trong danh sách Hậu Cung Đấu La.

- "Nàng là Thủy Băng Nhi sao?"

- "Đúng vậy!"

- "Tốt! Nàng có muốn trở thành đệ tử của ta không?"

Thủy Băng Nhi bất ngờ, nhìn lại tu vi của hắn, khó chịu:

- "Cho dù ngươi là ân nhân của viện trưởng, tuy nhiên cũng mới chỉ có 20 cấp còn thấp hơn cả ta, có tư cách trở thành sư phụ của ta sao?"

Nam lắc đầu cười:

- "Vậy ta với nàng đánh cược đi, chúng ta đối chiến, nếu ta có thể thắng được nàng thì nàng phải trở thành đệ tử của ta!"

Thủy Băng Nhi bĩu môi khinh thường:

- "Vậy nếu ngươi thua thì sao?"

- "Không thể có chuyện này, bất quá nếu ta thua tùy ý nàng xử lý!"

- "Được! Ta cũng muốn xem thử ngươi có thứ gì mà dám kiêu ngạo như vậy!"

Thủy Ly bất đắc dĩ, nghĩ đến để mấy nha đầu kiêu ngạo này mở rộng tầm mắt một chút cũng không tệ

Vậy là những người còn lại chừa ra một chỗ trống cho hai người chiến đấu. Thủy Băng Nhi lập tức triệu hồi Vũ hồn Phượng Hoàng Băng của mình hồn hoàn là hai vàng một tím, nhìn Nam:

- "Võ Hồn của ngươi đâu?"

Nam lắc đầu:

- "Không cần thiết!"

- "Hừ! Để ta xem ngươi còn kiêu ngạo tới lúc nào!"

Nói xong nàng lập tức hướng tới tấn công hắn. Nhưng đáp lại, Nam nhàn nhạt đưa một ngón tay lên, lập tức chặn lại đòn công kích của nàng. Đám người phía dưới trợn tròn mắt không tin những gì đang diễn ra. Thủy Băng Nhi cũng khó tin, nhưng lập tức chuyển sang sử dụng tay còn lại để tấn công, tuy nhiên chưa kịp ra đòn hắn đã với một tốc độ khủng khiếp chỉ thẳng ngón tay vào trán nàng.

Lúc này nàng mới hiểu ra nam nhân này không phải kiêu ngạo mà thực lực của hắn vốn là như vậy. Đây là lần đầu tiên nàng bại bởi một kẻ còn chưa tới Đại Hồn Sư, hơn nữa hắn còn không cần tới võ hồn của mình. Mở miệng có chút thất vọng: "Ta thua!"

- "Thế nào? Bây giờ nàng đồng ý làm đệ tử của ta chứ?"

- "Thủy Băng Nhi ta là người nói được làm được" rồi nàng chắp tay quỳ xuống: "Bái kiến lão sư!"

Nam vội đỡ nàng dậy:

- "Không cần rườm rà như vậy, chỉ cần gọi ta hai tiếng lão sư là được!"

Bị nam tử lần đầu tiếp xúc khiến nàng hơi đỏ mặt.

Hắn bước xuống phía dưới, tới chỗ thiếu nữ đang dùng ánh mắt si mê nhìn mình, còn không để ý tới hắn đang lại gần.

- "Nha đầu mới từng này tuổi đã mê trai như vậy!"

Nam buồn cười búng vào trán cô nương một cái khiến nàng ôm đầu la lên oai oái. Đỏ mặt không thôi:

- "Ta..ta không có!"

Những người còn lại che miệng cười khúc khích.

- "Được rồi, Thủy Nguyệt Nhi ngươi có muốn cùng tỷ tỷ trở thành đệ tử của ta không?"

Thiếu nữ này là Thủy Nguyệt Nhi, muội muội của Thủy Băng Nhi. Nàng nghe hắn nói vậy mắt sáng rưng, gật mạnh đầu:

- "Muốn! Đương nhiên muốn! Nguyệt Nhi bái kiến lão sư!"

Một nữ khác cũng tiến lại, hắn lập tức nhận ra nàng là Tuyết Vũ.

- "Ta có thể trở thành đệ tử của ngươi được không?"

Nam nhìn nàng:

- "Nàng là Tuyết Vũ sao? Đương nhiên là được, nàng có Võ Hồn dung hợp kỹ với Băng Nhi uy lực rất không tệ!"

Đám người chấn kinh. Không nghĩ tới ngay cả việc này mà hắn cũng biết.

- "Tuyết Vũ bái kiến lão sư!"

Mấy nữ còn lại nhìn cảnh này cũng nhao nhao:

- "Ta cũng muốn trở thành đệ tử của ngươi!"

Có một lão sư vừa đẹp trai vừa mạnh mẽ thì có thiếu nữ nào là không muốn.

Nam cười khổ:

- "Được rồi! Hiện tại ta chỉ nhận ba người Nguyệt Nhi, Băng Nhi và Tuyết Vũ làm đệ tử thôi, bất quá ta cũng có thể nhân tiện hướng dẫn các ngươi tu luyện cùng các nàng."

Rồi hắn quay sang Thủy Ly:

- "Nha đầu ngươi thấy không có vấn đề gì chứ?"

Đám thiếu nữ tròn mắt mộng bức. Hắn vừa gọi viện trưởng là gì? Nha đầu? Chẳng lẽ hắn là lão quái vật nào đó? Nhưng ta thấy hắn cùng lắm chỉ hơn chúng ta một vài tuổi thôi mà?

Thủy Ly đỏ mặt, liếc xéo hắn một cái. Tên này không giữ gìn chút mặt mũi nào cho nàng.

- "Đương nhiên là không có vấn đề, đây cũng là cơ duyên của các ngươi, cố gắng nắm bắt lấy. Nếu có hắn chỉ dạy tiền đồ của các ngươi bất khả hạn lượng."

Đám thiếu nữ nghe xong hưng phấn vô cùng, trong lòng chờ mong.

Nam hài lòng gật đầu, rồi vẫy tay với ba nữ:

- "Ba con qua đây, để ta giới thiệu lại một chút. Ta tên là Hoàng Nam, về tuổi thì ta cũng không nhớ rõ nữa, bất quá cho dù ta có bao nhiêu tuổi thì bộ dáng bên ngoài vẫn như vậy, cho nên không cần để ý tới nó!"

"Quả nhiên là lão quái vật, nhưng mà hắn cũng quá mức anh tuấn đi!" Đám thiếu nữ thầm nghĩ.

- "Được rồi! Người làm sư phụ cũng không thể thiếu lễ vật cho đệ tử."

Trước ánh mắt trợn tròn của đám người, hắn lấy ra ba khối hồn cốt gồm 9 vạn năm tay phải Băng Hùng, 8 vạn năm đầu hồn cốt Băng Long Thượng Cổ, 9 vạn năm tay trái Cự Lực Thủy Ngưu.

Rồi hắn phân phát cho ba nữ, còn dặn dò:

- "Đây là lễ vật của sư phụ, các con nếu thích có thể hấp thu, không thì đợi ta sau này sẽ tặng các con thứ tốt hơn!"

Chúng nữ khoé miệng giật giật. Hồn cốt quý báu như thế mà sao từ miệng hắn nói ra lại tùy tiện quá mức.

Ba nữ Thủy Băng Nhi nhận lấy mà trong lòng đang còn mơ màng, không biết đây là thật hay mơ.

Thủy Ly u oán nhìn hắn, hắn cười tà:

- "Hắc hắc! Không cần ghen tỵ, tiểu nha đầu ngươi cũng đã là Hồn Thánh, sau này ta sẽ tặng thứ tốt hơn."

Thủy Ly hứ một tiếng, âm thầm vui vẻ trong lòng.

Những thiếu nữ còn lại nhìn ba nữ có chút hâm mộ.

Hắn buồn cười:

- "Được rồi! Các ngươi cố gắng tu luyện, nếu làm tốt ta cũng không tiếc những thứ này."

Mấy nữ nghe xong hưng phấn bừng bừng, hận không thể lập tức theo hắn tu luyện.

Ba nữ nói một câu đa tạ sư phụ rồi cất vào. Thủy Nguyệt Nhi nhí nhảnh kéo lấy tay hắn:

- "Lão sư! Có thể cho ta biết Võ Hồn của người là gì không?"

Nam nghĩ nghĩ, xong gật đầu:

- "Cũng được, bất quá các ngươi không được phép tiết lộ những gì sắp thấy!"

Mấy nữ đồng thanh: - "Lão sư yên tâm!"

Vậy là hắn đem Võ Hồn Phụ Thể. Chúng nữ lập tức chấn kinh khi thấy võ hồn của hắn lại là chính hắn, hơn nữa còn trong trạng thái cao quý tới cực điểm. Thủy Ly say mê nhìn, trong mắt cũng hiện lên tia hồi ức.

Nhưng chưa hết, đến khi hồn hoàn thứ nhất của hắn hiện ra đám người mới triệt để trợn tròn mắt.

- "Màu...màu đỏ!!!"

- "Thật sự là mười vạn năm!"

Ba người Thủy Băng Nhi cũng chấn kinh, xong quay sang nhìn nhau cười hiểu ý. "Xem ra chúng ta đã theo đúng lão sư rồi!"

Vậy là hắn ở lại Thiên Thủy Học Viện một thời gian hướng dẫn những thiếu nữ này tu luyện. Tình cảm giữa hắn và các nàng cũng cấp tốc ấm lên.

Các nàng đều là những thiếu nữ mới lớn, lại là lần đầu tiếp xúc cùng một nam nhân anh tuấn phi phàm trong thời gian dài, đã vậy hắn còn quá mức hoàn hảo về mọi mặt, đối xử vô cùng chân thành, còn nhiều lần bị hắn nhân cơ hội chiếm tiện nghi thì làm sao có thể không rung động cho được. Tuy nhiên các nàng biết khoảng cách giữa mình và hắn là lớn thế nào nên chỉ giấu phần tình cảm này sâu bên trong lòng.

Haiz! Đáng tiếc cho một đám thiếu nữ chưa trải sự đời, mà không biết rằng mình đã sớm đã như dê trong miệng cọp.

Khoảng chừng nửa năm qua đi, hắn dự định rời khỏi Thiên Thủy Học Viện, vì vậy qua phòng của Thủy Ly để nói với nàng một tiếng. Nhưng vừa đến cửa phòng, hắn nghe thấy những âm nhanh kỳ lạ.

"Ưm...ưm... Nhóp nhép..."

"Ân...nhân...ân nhân...của thiếp...ưm...ưm thiếp sướng... Hoàng Nam..."

"Hức...hức...sướng...ân nhân...thiếp...raaa...aaa."

Nam khoé miệng giật giật, cô nàng này lại nghĩ tới mình lúc thủ dâm.

Hắn nhếch miệng cười dâm: "Hắc hắc, nếu nàng đã dâng tận cửa thì ta cũng không khách khí!"

Rồi hắn nhẹ nhàng đẩy cửa ra, cố gắng không gây tiếng động. Đập vào mắt là hình ảnh Thủy Ly thân hình như ma mị đang nằm trên giường, hai chân hơi dạng ra để dưới đất. Trên người nàng chỉ còn duy nhất chiếc yếm xanh dương xộc xệch, lộ cả một bên vú ra ngoài. Hai tay dùng chiếc gối che mặt mình như vừa bị người khác phát hiện chuyện xấu hổ của mình.

Nam từ từ tiến lại, nhìn mép môi ở giữa hai chân đã ướt nhẹp, vùng cỏ tam giác màu đen phía trên cũng ướt át dinh dính.

Hắn cười vô sỉ, từ từ lôi côn thịt của mình ra, nhắm ngay khe rãnh của nàng ấn nhẹ vào, mục đích khiến nàng bất ngờ.

Khi đầu rùa mới tiến vào một chút, Thủy Ly giật mình, hét toáng lên: "Aaa..."

Buông chiếc gối ra, đang định tấn công thì thấy gương mặt hắn đang mỉm cười nhìn mình, nước mắt ủy khuất của nàng tràn ra ngoài:

- "Hức... Vì sao ngươi lại làm như vậy với ta?"

Nam trong lòng tê rần, cúi xuống hôn lên đôi môi nàng:

"Tiểu Ly, chẳng lẽ nàng không thích ta sao?"

Thủy Ly cố gắng áp chế cảm giác run rẩy tận đáy lòng, lắc đầu:

- "Không phải! Kể từ khi ngươi cứu ta ra khỏi đó, ta cả đời này đã không thể quên được ngươi. Chỉ là..."

Đến đây ánh mắt nàng có chút thất lạc:

- "...ngươi thực sự yêu ta không? hay chỉ đơn thuần là thèm muốn cơ thể này?"

Hắn với nàng tiếp xúc không quá lâu, nàng thì đã sớm thích hắn, nhưng cũng không có gì để chắc chắn là hắn cũng thích nàng như vậy.

Nam cười cười, đưa tay vuốt ve gương mặt xinh đẹp của nàng:

- "Hoàng Nam ta có một tính xấu, đó là lòng tham chiếm hữu cực lớn. Nữ nhân mà ta nhìn trúng ta tuyệt đối sẽ không để nàng rơi vào vòng tay nam nhân khác. Vì vậy cho dù thế nào đi nữa cả đời này của Thủy Ly nàng đều không thoát khỏi tay ta, cho nên nàng hãy ngoan ngoãn làm nữ nhân của ta đi thôi.

Còn về ta có yêu nàng không? Ta thừa nhận mình có tình cảm với nàng, mặc dù nó không quá sâu đậm, và phần nhiều là ta thèm muốn cơ thể này hơn."

Vừa nói hắn vừa đưa tay nắm lấy một bên ngực nàng nhào nặn.

- "Nhưng Tiểu Ly nàng yên tâm, mỗi nữ nhân của mình ta đều trân trọng hơn cả bản thân, bây giờ nàng chỉ cần cho ta biết nàng có đồng ý trở thành nữ nhân của ta không?"

Thủy Ly quay mặt sang một bên, yêu kiều hừ một tiếng:

- "Hừ! Dâm tặc vô sỉ!"

Rồi sau đó nàng thầm quyết tâm, ánh mắt kiên định, quay lại nhìn thẳng vào mắt hắt, hai chân dạng ra:

- "Của ngươi hết đó! Chơi đi!"

Nói xong câu này, nàng xấu hổ tới đỏ bừng mặt, có chút chột dạ, lí nhí:

- "Ngươi nhẹ nhàng một chút! Đây là lần đầu của ta!"

Nam mỉm cười:

- "Đừng lo lắng, ta sẽ rất ôn nhu!"

Rồi hắn ngậm lấy đôi môi trơn bóng. Bên dưới nhẹ nhàng đẩy hông. Côn thịt từ từ tiến vào u cốc chật ních của nàng. Đến khi cảm nhận nó bị chặn lại, Nam mới ấn mạnh một cái, xuyên phá lớp màng trinh nữ của Thủy Ly.

Nàng vừa hôn hắn vừa rên ư ử. Rời môi hắn ra:

- "Ngươi nhấp đi, bên dưới ta khó chịu."

Hắn cười tà:

- "Khà khà, tiểu dâm nữ nàng rốt cuộc đã thủ dâm bao nhiêu lần khi nghĩ về ta hả?"

Vừa nói hắn vừa rút ra đút vào.

- "Ưm...ưm...mạnh chút... trước đây ta chỉ thủ dâm mỗi khi quá nhớ...ngươi thôi...ưm... còn thời gian qua...là do mỗi ngày đều gặp ngươi...nên...nên ta mới không nhịn nổi...ưm..."

- "Khà khà! Vậy bây giờ để ta cho nàng ăn no..."

- "Ưm...đúng rồi...tướng công...chơi thiếp mạnh lên...hung hăng đâm vào thiếp."

Hai người quần nhau gần nửa ngày Thủy Ly mới cầu xin hắn tha cho mình.

Lúc này hắn đang nằm gối đầu thư giãn, phía bên dưới là Thủy Ly đang mút côn thịt chùn chụt. Đến gần ba mươi phút sau, hắn mới trút hết tinh hoa vào miệng nàng thêm một lần. Thủy Ly đem nuốt sạch rồi trườn lên nằm cạnh hắn. Đánh bụp vào ngực hắn một cái:

- "Bại hoại! Lần đầu của người ta mà mạnh bạo như vậy, bên dưới ta bây giờ còn đang đau rát đây. Đã thế...còn bắt ta dùng miệng để mút thứ kia..."

Hắn buồn cười hôn nàng một ngụm:

- "Hắc hắc! Vậy sao ta thấy nàng cũng rất hưởng thụ đâu, lại còn nuốt sạch sẽ nữa chứ!"

Thủy Ly đỏ mặt:

- "Hừ! Không thèm nói với ngươi!"

Hắn cười cười lấy ra một chiếc nhẫn:

- "Tiểu Ly, nàng xem..."

Thủy Ly nhìn chiếc nhẫn xinh đẹp trước mắt mình, vô cùng yêu thích, nhưng lại nhéo hông hắn một cái thật mạnh:

- "Ngươi đáng ghét... sao lại cầu hôn trong hoàn cảnh này!"

Hắn cười hắc hắc, xong nắm lấy tay nàng đeo chiếc nhẫn vào hôn nhẹ lên bàn tay trắng trẻo.

- "Khi đeo chiếc nhẫn này vào có nghĩa là nàng đã trở thành nữ nhân của ta. Nàng có thể thông qua nó để liên lạc với ta bất cứ lúc nào."

Thủy Ly bĩu môi:

- "Xì! Biết rồi! Ta cái gì cũng đã cho ngươi hết, chẳng lẽ còn có khả năng trở thành nữ nhân của người khác sao?"

Nói xong nàng ngắm nghía chiếc nhẫn trên tay yêu thích không rời mắt.

Nam ôm lấy chặt lấy nàng:

- "Nầng nằm im đợi ta một lát!"

Rồi hắn mở giao diện Hậu Cung Đấu La ra, hình ảnh của Thủy Ly trong danh sách cũng đã sáng lên, mục quay thưởng cũng đã tăng thêm một lượt là 7. Mỗi nữ nhân sáng lên hắn đều nhận được một lượt, chỉ duy nhất có Bỉ Bỉ Đông là 2 lượt mà thôi.

Hắn không chần chừ chọn Thủy Ly bắt đầu quay thưởng...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 65
Lượt đọc 2395

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.