Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lần đầu gặp mặt Đường Tam

Tiểu thuyết gốc · 2593 chữ

Nặc Đinh Thành, Nặc Đinh học viện. Đây chính là Sơ cấp học viện, cũng là học viện đầu tiên mà Đường Tam gia nhập.

Hắn bước đến cổng lập tức bị bảo vệ chặn lại, nhưng tên bảo vệ nhìn y phục cao quý của hắn cũng không dám lên mặt:

- "Công tử, nơi đây là Nặc Đinh Học Viện, không biết ngài cần gì"

Nam nhận ra tên này chính là kẻ trong nguyên tác suýt chút nữa đã bị Đường Tam cho ăn ám khí vào cổ chỉ vì mỉa mai thân phận của hắn. Nam không nói gì chỉ lấy ra lệnh bài Đông Nhi cho.

Tên gác cổng thấy lệnh bài lập tức cung kính, định quỳ xuống thì bị hắn phất tay ngăn lại.

- "Ngài là người của Vũ Hồn Điện, không biết ngài tới Nặc Đinh Học Viện là có chuyện gì, tiểu nhân sẽ lập tức đi thông báo!"

- "Không cần, ta chỉ muốn đi tham quan một chút, ngươi cứ làm tốt việc của mình."

Xong hắn ném cho tên gác cổng một đồng Kim Hồn Tệ khiến hắn mừng rơi nước mắt.

- "Đa tạ đại nhân, đại nhân đi thong thả."

Nam gật đầu bước vào bên trong, gặp ngay một tiểu cô nương đang quét dọn hoa viện, cũng là công việc thường ngày của học viên công độc sanh. Cô nương này mặc một bộ y phục màu hồng xinh xắn, trên đầu có hai chiếc tai thỏ, là một tiểu cô nương khả ái. Hắn nhận ra đây chính là Tiểu Vũ 8 tuổi. Trong nguyên tác, nếu hỏi hắn nữ nhân mà hắn không thích nhất chắc chắn hắn sẽ không ngần ngại trả lời chính là Tiểu Vũ.

Còn về lý do sao, đơn giản bởi vì chính là liếm Đường Tam, kẻ mà hắn ghét nhất, liếm tới mức đến chết vẫn còn liếm. Mặc dù nàng cũng nằm trong danh sách Hậu Cung Đấu La nhưng hắn cũng chưa nghĩ đến có nên thu nàng hay không. Còn chưa kể Đông Nhi là người ép mẫu thân nàng phải hiến tế.

Hắn trực tiếp bước qua nàng tới phòng của học viên công độc sanh. Ai ngờ lại bị nàng chặn lại trước mặt mình:

- "Tên kia, ngươi là ai, không thấy chỗ này ta đã quét dọn sao? Ngươi bước qua làm lá cây vương vãi hại ta phải quét lại, ngươi tính thế nào?"

Nam lười nói nhảm, ném cho nàng một Kim Hồn Tệ:

- "Cho ngươi, xem như là đền bù!"

Tiểu Vũ thấy tên này ra tay hào phóng như vậy có chút bất ngờ, bất quá vẫn không cho hắn đi qua:

- "Không được, ngươi vẫn phải xin lỗi ta!"

Nam nhíu mày, hừ lạnh một tiếng:

- "Hừ! Ta không rảnh đôi co với ngươi, biết điều mau tránh ra!"

Tiểu Vũ không hiểu sao trong lòng dâng lên cảm giác sợ hãi mãnh liệt, sắc mặt trắng bệch suýt chút nữa đứng không vững ngã xuống. Đến khi hắn đi khỏi mới hoàn hồn lại, trong lòng run rẩy tới cực điểm. Trong học viện nàng ỷ mình là tiên thiên mãn hồn lực, đồng thời có ca ca là Đường Tam cũng là tiên thiên mãn hồn lực nên không kiêng nể ai, bây giờ gặp hắn mới biết sợ hãi.

Nam đi đến phòng của công độc sanh, thấy một tiểu tử tóc xanh dương đang ngồi trên giường chăm chỉ tu luyện. Còn ai khác ngoài tên Đường Tam đang tu luyện Huyền Thiên Công nữa chứ? Bất quá Nam nhìn Đường Tam xong vô cùng mộng bức, bởi vì hắn quá khác so với nguyên tác. Mũi méo, mắt lệch không đối xứng. Hơn nữa còn bị sứt môi. Môi trên sứt bên trái, môi dưới sứt bên phải. Hai bên tai một bên dài một bên ngắn. Một tá dị tật bẩm sinh trên khuôn mặt khiến hắn trông không khác gì quái thai.

- "Kim Nhi, chuyện này rốt cuộc là thế nào đây, trong nguyên tác mặc dù hắn không tính là đẹp trai nhưng cũng không đến mức như này chứ!"

Kim Nhi ôm bụng cười nắc nẻ, chảy cả nước mắt, một lúc sau mới có thể ngừng lại:

- "Phu quân, đây chính là hậu quả của giao phối cận huyết a!"

Nam lúc này mới bừng tỉnh, cười phụt một tiếng:

- "Phụt! Thì ra là thế, cười chết ta haha!"

- "Ha ha, Đúng vậy! Đâu phải ai cũng có đặc điểm di truyền hoàn hảo như của phu quân, cho dù có qua vô số thế hệ thì đời sau vẫn không bị ảnh hưởng!"

Hắn nghe xong mặt mo đỏ ửng, thầm hô may mắn vì tồn tại của mình đã vượt ra ngoài phạm vi nhân loại, hay thậm chí là vũ trụ này.

Đường Tam đang tu luyện bị tiếng cười của Nam đánh thức. Mở mắt thấy một tên không biết từ đâu chui ra đang cười vào mặt mình, tức tới nghiến răng.

Còn Nam sau khi thấy Đường Tam mở mắt, tiếp tục không nhịn được cười bò lăn ra, vỗ bôm bốp xuống sàn.

Hai con mắt hắn đã vậy còn lệch sang hai bên. Nhưng cũng nhờ điều này mà gương mặt hắn từ quái quỷ trở thành hài hước không tả nối.

Kim Nhi cũng bò lăn bò cười trên vai hắn:

- "Phu quân đừng cười nữa, có khi đây lại là lợi thế của hắn. Với con mắt như này thì tầm nhìn của hắn phải là rất rộng a! Ha Ha Ha!"

- "Há há há! Đúng vậy Kim Nhi, ta cá hắn phải nhìn được tới 240 độ chứ không ít."

Đường Tam sắc mặt cực kỳ khó coi, gằn giọng:

- "Ngươi là kẻ nào!"

Nam hít một hơi lấy lại bình tĩnh. "Kim Nhi đừng cười nữa! Cho dù hắn thực sự là rác rưởi nhưng việc sỉ nhục người khác qua vẻ bề ngoài cũng là điều không nên làm."

Nàng gật mạnh đầu:

- "Kim Nhi hiểu điều này mà phu quân, chỉ là vì Kim Nhi cũng ghét cay ghét đắng Đường Tam giống phu quân nên mới không nhịn được thôi!"

Quả thực đúng là như vậy, nếu gặp một người ngẫu nhiên không may mắn mang những đặc điểm bất thường thì hắn sẽ không bao giờ đánh giá bọn họ, thay vào đó là đồng cảm. Nhưng tại vì đây là Đường Tam, kẻ hắn coi là rác rưởi cũng không bằng, chính vì vậy hắn cùng Kim Nhi mới không nhịn được mà cười cợt trên nỗi đau của hắn.

Đường Tam thấy hắn không trả lời liền tiếp tục:

- "Nếu ngươi không có chuyện gì thì mời đi cho, ta còn phải tiếp tục tu luyện!"

Nam gật gù: "Tâm tính của hắn quả thật không tệ, nếu đổi lại là một đứa trẻ 8 tuổi bình thường đã sớm lao vào ăn thua đủ rồi!"

Kim Nhi lên tiếng nhắc nhở:

- "Phu quân đừng quên linh hồn hắn là của một kẻ đã ngoài 30 tuổi xuyên qua từ Huyền Thiên Đại Lục."

Nam gật gù, xong khoát tay với hắn:

- "Vị tiểu huynh đệ quả thật chăm chỉ, ta chỉ là vô tình đi ngang qua đây mà thôi, không tiếp tục làm phiền ngươi tu luyện!"

Thực ra Đường Tam phía sau lưng đã chuẩn bị sẵn ám khí, nếu hắn dám cười trên nỗi đau của mình thêm một lần nữa hắn không ngại tiễn đối phương về tây thiên như cái cách mà suýt nữa hắn đã giết tên gác cổng bởi vị bị khinh thường nếu Ngọc Tiểu Cương không xuất hiện đúng lúc, bất quá nhận ra kẻ này cũng không phải là không hiểu đạo lý nên dừng tay. Trong lòng điên cuồng: "Đợi đến khi ta trở thành vô địch sẽ khiến cho những kẻ đã cười nhạo ta phải trả giá đắt! Phải biết ta chính là thiên tài song sinh võ hồn vạn năm có một a!"

Nam sau khi rời khỏi tiếp tục gọi Kim Nhi:

- "Kim Nhi, Làm gì bây giờ, định ngược Đường Tam một chút nhưng sau khi cười một trận lại hết hứng thú rồi!"

- "Hắc hắc! Phu quân, tên Ngọc Tiểu Cương cũng đang ở đây, hay là chuyển sang ngược hắn!"

Nam nghe nàng nói vậy liền cười xấu xa:

- "Kim Nhi thật hiểu ý ta!"

Đúng lúc này Ngọc Tiểu Cương vừa từ trong phòng bước ra.

"Ồ, vừa nhắc tới Tào Tháo, Tào Tháo đã xuất hiện."

Thế là Nam đi theo sau hắn để xem hắn định đi đâu.

Một lúc sau Nam lập tức nhận ra hắn là đang tới phân bộ Vũ Hồn Điện, còn việc gì ngoài đi nhận trợ cấp hồn sư hàng tháng nữa chứ.

Nam nhìn cảnh này nhớ lại nguyên tác, càng thêm tức giận. Một lũ cặn bã, ngoài miệng thì luôn miệng chửi rủa không đội trời chung với Vũ Hồn Điện, nhưng mỗi tháng thì đều đến nhận trợ giúp không thiếu tháng nào. Đã vậy còn không biết ơn lấy một chút.

Nam nhếch miệng cười, bay thẳng tới phân bộ trước khi Ngọc Tiểu Cương kịp đến.

Tới bên trong vừa gặp tên quản lý, hắn không nói gì giơ ra lệnh bài của mình.

Ba bốn tên ở đây lập tức cung kính quỳ xuống:

- "Tham kiến trưởng lão!"

Hắn gật đầu:

- "Đứng lên đi!"

- "Không biết Trưởng Lão đích tới phân bộ là có chuyện gì chỉ bảo?"

Nam bình tĩnh nói:

- "Không có gì, ta chỉ là nhân tiện xem xét một chút, đồng thời thông báo cho các ngươi một vài kẻ không xứng nhận trợ cấp của chúng ta."

Tên quản lý nghe xong gương mặt nghiêm túc:

- "Không biết trưởng lão là nói tới kẻ nào?"

Hắn nhếch miệng:

- "Kẻ đầu tiên tự xưng là Đại Sư, ngươi có biết hắn?"

Tên quản lý bừng tỉnh:

- "Chính là tên phế vật không đột phá nổi 30 cấp đó sao? Đại nhân yên tâm, chúng ta biết phải làm gì!" - Hắn mỉm cười tà ác, dĩ nhiên nhận ra Nam không vừa mắt đối với Ngọc Tiểu Cương.

- "Haha tốt, ngoài ra còn một tên tiểu tử nữa tên là Đường Tam, ngươi có biết hắn không?"

- "Đương nhiên biết tên sứt môi lồi rốn này, hắn là tiên thiên mãn hồn lực mới xuất hiện gần đây a!"

Nam hài lòng vỗ vai:

- "Tốt! Ta tin tưởng ngươi sẽ không làm ta thất vọng. Tên Ngọc Tiểu Cương đang trên đường tới đây nhận trợ cấp, ngươi biết phải làm gì chứ!"

- "Ha Ha! Đại nhân yên tâm! Người đâu hạ thấp cửa xuống!"

Nam tránh mặt, chờ đợi xem kịch.

Sau khi nghe lệnh của tên quản lý, chiếc cửa từ từ hạ xuống, chỉ để lộ một chiếc khe bên dưới.

Ngọc Tiểu Cương tới nơi, thấy cửa đang bị đóng liền lên tiếng:

- "Tại hạ Ngọc Tiểu Cương, đại hồn sư tới nhận trợ cấp tháng này, không biết vì sao hôm nay lại đóng cửa a."

Quản lý từ bên trong nói ra:

- "Ồ! Thì ra là Đại Sư sao? Hôm nay cửa của chúng ta đang bị hỏng, không thể mở lên, phiều đại sư chui từ bên dưới để vào!"

Ngọc Tiểu Cương sắc mặt khó coi:

- "Vậy để ngày mai khi cửa đã sửa xong ta lại tới!"

- "Vậy sao? Đáng tiếc hôm nay là ngày cuối cùng phát trợ cấp của tháng này, nếu ngươi không nhận thì chúng ta chỉ có thể hủy bỏ. Người đâu, chuẩn bị dừng tiếp khách."

Ngọc Tiểu Cương nghe xong chỉ muốn chửi bậy nhưng cũng không còn cách nào, nếu không có trợ cấp chỉ sợ tháng sau hắn phải cạp đất mà ăn:

- "Khoan đã! Ta vào, phiền ngài chờ một chút!"

- "Hừ! Vậy thì ngươi nhanh lên!"

Hắn hừ một tiếng xong vẫy tay ra hiệu với tên gác cổng:

"Lại đây đứng dạng hai chân ra!"

Ngọc Tiểu Cương bên ngoài nhìn xung quanh, thấy không có ai mới quỳ xuống, bò bò cố lách qua khe cửa. Trong lòng nhục nhã tới cực điểm. Dù sao hắn cũng là mộ Đại Hồn Sư, so với người bình thường vẫn là cao quý hơn nhất nhiều a. "Cái cửa khốn khiếp, vì sao lại hỏng đúng vào lúc này!"

Sau khi khó khăn chui qua cái khe như một con chó, hắn đứng dậy gương mặt cố gắng tỏ vẻ bình thường nhất có thể. Nhưng ngay lập tức sắc mặt hắn vặn vẹo cực kỳ khó coi, bởi vì hắn nhận ra mình vừa chui qua háng của tên bảo vệ còn chưa đạt tới Hồn Sư.

Nhục, nhục nhã tới cực điểm. Phẫn nộ gằn lên:

- "Ngươi, các ngươi..."

Quản lý cùng gác cổng ôm bụng cười phá lên:

- "A thật xin lỗi hồn sư đại nhân a, hôm nay bảo vệ của ta bị đau chân, buộc phải đứng như vậy để gác cổng!"

Ngọc Tiểu Cương tức tới nghiến răng, thầm ghi hận: "Các ngươi nhớ kỹ hôm nay, sau này đợi khi đồ đệ của ta trưởng thành cũng là ngày chết của các ngươi!"

- "Hừ! Được rồi, ngươi mau lấy Kim Hồn Tệ cho ta."

Tên quản lý liền tỏ vẻ nghĩ nghĩ:

- "A! Ta quên mất ngân khố ở chi nhánh đã cạn kiệt, hiện tại đã không còn Hồn Tệ, phiền ngài lần sau quay lại."

Ngọc Tiểu Cương phẫn nộ gằn lên:

- "Cái gì! Các ngươi chơi ta sao?"

Quản lý nhíu mày:

- "Hừ! Ta đã giải thích rõ ràng, ngươi muốn gây sự ở Vũ Hồn Điện sao?"

Đồng thời bộ lộ tứ hoàn của mình. Ngọc Tiểu Cương thấy vậy có chút sợ hãi:

- "Vậy tại sao ngươi không nói từ trước khi ta vào đây?"

- "Ngươi bị điếc sao, ta đã nói bây giờ ta mới nhớ ra, bây giờ ngươi mau cút, chúng ta sắp đóng cửa rồi!"

Ngọc Tiểu Cương tức tới nghiến răng.

- "Đúng rồi, cửa vẫn đang bị hỏng, ngươi chỉ có thể chui qua mà thôi."

Đến đây hắn không nhịn được nữa, phun ra một ngụm máu tươi, chỉ thẳng mặt quản lý:

- "Ngươi..."

- "Hử?"

Ngọc Tiểu Cương hậm hực, nhìn tên gác cổng vẫn đang dạng hai chân:

- "Tránh ra cho ta!"

Tên gác cổng tỏ vẻ đau khổ:

- "Xin lỗi hồn sư đại nhân, hôm nay ta thực sự bị đau chân, phiền ngươi chui qua giúp ta!"

Quản lý cũng bồi thêm:

- "Thế nào? Có cần ta cho người giúp ngươi chui qua không? Người đâu?"

Ngọc Tiểu Cương vội lên tiếng:

- "Không...không cần!"

Thế là hắn lại một lần nữa bò qua háng bảo vệ rồi qua chiếc cửa. Sau khi ra ngoài hắn điên cuồng gào thét:

- "A...Khốn khiếp! Nỗi nhục hôm nay sớm muộn Ngọc Tiểu Cương ta sẽ trả lại đủ!"

Nam lúc này mới đi ra cười sảng khoái:

- "Ha ha Ha! Các ngươi không làm ta thất vọng. Từ nay hai ngươi sẽ nhận gấp đôi bổng lộc của Vũ Hồn Điện!"

- "Đa tạ đại nhân. Đại nhân cứ việc yên tâm, có chúng ta ở đây hai kẻ mà đại nhân nói chắc chắn sẽ không nhận thêm được một đồng nào từ Vũ Hồn Điện"

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 71
Lượt đọc 2096

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.