Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Gặp lại Tiểu Hồ Ly

Tiểu thuyết gốc · 2395 chữ

- "Trúc Thanh, chúng ta đi thôi!"

Hắn dắt Trúc Thanh tới nơi tu luyện của đệ tử hạch tâm. Thấy một đám đệ tử đang tu luyện. Bên cạnh là một thiếu nữ đang chăm chỉ tu luyện một mình. Thấy hắn nàng lập tức chạy tới:

- "Sư công, người tới đây kiểm tra đệ tử chúng ta sao?"

Trong đám người kia, một nam tử để ý tới nàng, thấy nàng nói chuyện với một nam tử khác anh tuấn bất phàm, trong mắt lóe lên hàn khí. Còn ai ngoài tên Diễm liếm chó nữa chứ. Nam đương nhiên nhận ra hắn, trong lòng thầm cười: "Haizz đáng thương cho một đời liếm chó, trong nguyên tác ngươi liếm cả đời không thành công, bây giờ có ta chỉ sợ ngươi liếm đến mấy kiếp cũng không thể chạm vào một sợi tóc của nàng."

Hắn chạy tới tỏ vẻ khó chịu:

- "Na Na, kẻ này là ai, vì sao lại có thể tới chỗ này?"

Hồ Liệt Na nghe vậy bực bội:

- "Diễm, ta yêu cầu ngươi gọi đầy đủ họ tên của ta, chúng ta không thân thiết tới mức như vậy! Còn nữa, hắn là..."

- "E hèm!"

Nàng chưa nói xong hắn liền hắng một tiếng khiến nàng lập tức nhận ra mình chút nữa đã lỡ lời làm lộ quan hệ của hắn cùng sư phụ.

- "Tóm lại ngươi không được phép bất kính với hắn!"

Nam gật gù:

- "Được rồi, Tiểu Hồ Ly, sư phụ ngươi dạo này bận nhiều việc, nhờ ta đến hướng dẫn ngươi tu luyện."

Diễm nghe hắn gọi Hồ Liệt Na là Tiểu Hồ Ly, vậy mà nàng không tỏ ra chút khó chịu nào trong lòng ghen ghét tới cực điểm:

- "Hỗn xược, ngươi có biết nàng là ai không, có tin ta cắt lưỡi ngươi ngay tại đây không?"

Hồ Liệt Na quát lên:

- "Diễm, ngươi câm miệng lại cho ta! Nếu ngươi dám nói một câu nữa xúc phạm đến hắn đừng trách ta ra tay độc ác!"

- "Na Na, ta..."

Mấy tên đệ tử ngoài kia nghe thấy động tĩnh cũng chạy tới xem náo nhiệt, ánh mắt tò mò tới cực điểm nhìn Nam.

- "Có gì đáng xem, các ngươi mau giải tán hết đi, đừng để ta bực mình!" - Hồ Liệt Na nhíu mày.

Đám người bị đích thân Thánh Nữ đuổi đi cũng không dám tiếp tục ở lại, chỉ có tên Diễm là mặt dày vẫn kiên trì, ánh mắt căm tức nhìn Nam.

Hắn cười phụt một tiếng:

- "Thật đúng là Tiểu Hồ Ly đanh đá!"

Bị hắn gọi là đanh đá, nàng đỏ mặt giậm chân:

- "Sư...không phải, ta không có!"

Tên Diễm không nhịn nổi nữa, lao tới tấn công nam sát khí đằng đằng:

- "Tên khốn, ngươi còn dám mở miệng vô lễ với nàng, hôm nay ta nhất định phải dạy dỗ ngươi!"

Nhưng chưa kịp động vào người Nam, hắn đã bị Hồ Liệt Nam một cước đá bay.

- "Ta nhắc nhở ngươi lần cuối cùng, xúc phạm hắn đồng nghĩa với xúc phạm ta, nếu ngươi còn dám nói thêm một lời nào nữa thì đừng trách."

Diễm ôm mặt gào thét:

- "Khốn khiếp, hắn rốt cuộc là ai, vì sao ngươi lại bảo vệ hắn như vậy, rõ ràng chỉ là một tên rác rưởi 20 cấp hồn lực."

Thấy hắn vẫn tiếp tục xúc phạm Nam, nàng định ra tay liền bị nam giữ lại:

- "Được rồi! Tiểu Hồ Ly ngươi không cần để ý tới hắn, ta cũng không rảnh quan tâm lời hắn làm gì."

Nàng ngoan ngoãn gật đầu như con mèo nhỏ.

Tên Diễm nhìn thấy cảnh này, lại nghĩ tới cách nàng đối xử với mình, đôi mắt đỏ ngầu từng tia tơ máu:

- "A...Rốt cuộc là vì sao? Ta không cam tâm!"

Không nhịn được phun ra một ngụm máu tươi. Sau đó mấy tên đồng bạn lập tức đến kéo hắn đi, thở dài: "Haiz, ngươi cũng là một thiên tài, vì sao lại phải cố chấp với Thánh Nữ như vậy, chưa nói tới thân phận, ngay cả về chiến lực của ngươi so với nàng xách dép cũng không bằng!"

- "Hừ! Các ngươi câm miệng cho ta, ta đời này ngoài nàng ra sẽ không bao giờ để mắt tới nữ nhân khác."

Nam cười cười trêu trọc nàng:

- "Tiểu Hồ Ly nhà ta xem ra mị lực cũng rất lớn a, khiến cho thiếu niên kia điên đảo tới mức như vậy."

- "Sư công! Người đừng nói nữa, ta chỉ thấy hắn rất phiền phức!" - Nàng dậm chân một cái, bất quá được hắn khen như vậy trong lòng không khỏi có chút vui vẻ.

- "Hắc hắc! Được rồi, Tiểu Hồ Ly ngươi dạo này tu luyện thế nào?"

- "Kể từ lúc luyện hóa đồ vật sư công cho, tốc độ tu luyện của ta rất nhanh, hiện tại đã là 35 cấp."

- "Không tệ, thế còn hồn hoàn thì sao?"

- "Hồn hoàn của ta hiện tại là một vàng hai tím. Trong đó hồn hoàn thứ ba đã gần đạt tới 9 ngàn năm."

Hắn gật gù, xem ra Đông Nhi dạy dỗ đồ đệ rất tốt.

- "Được rồi! Sư phụ ngươi dạo này bận nhiều việc nên nhờ ta tới dạy ngươi tu luyện, bất quá nếu ngươi không muốn thì cũng không sao."

Nàng nghe thế đôi mắt sáng trưng:

- "Ta đương nhiên muốn, sư công đừng trêu trọc ta nữa!"

Sư phụ luôn nói rằng những phương pháp tu luyện mà sư phụ dạy nàng đều là sư công dạy cho sư phụ. Nàng chỉ theo sư phụ tu luyện đã vượt xa người bình thường, bây giờ nếu được đích thân sư công chỉ dạy thì còn gì bằng.

- "Hắc hắc! Được rồi, vậy từ giờ ta sẽ dạy ngươi tu luyện cùng với Trúc Thanh.

Trúc Thanh mau ra chào tỷ tỷ."

Chu Trúc Thanh gật đầu ngoan ngoãn bước tới:

- "Tỷ tỷ, muội là Chu Trúc Thanh."

Hồ Liệt Na yêu thích nhìn tiểu cô nương:

- "Tỷ là Hồ Liệt Na. Muội muội thật đáng yêu. Sư công, nàng là ai vậy?"

- "Muội là em vợ của tỷ phu!" - Trúc Thanh nhanh nhảu trả lời.

- "Ồ thì ra muội là em vợ... Hả? Cái gì?"

Nàng nghĩ nghĩ, rõ ràng sư phụ mình không hề có muội muội. Liền ý vị thâm trường liếc nhìn Nam, đồng thời đưa lên ngón tay cái. Sư công thật lợi hại, đã có thê tử đỉnh cấp thế giới như lão sư vẫn còn dám thu nữ nhân khác. Đã vậy còn đem cả muội muội của người ta tới tận nhà.

Hắn ho khan mấy tiếng đánh trống lảng sang chuyện khác:

- "Khụ khụ, được rồi! Tiểu Hồ Ly ngươi lo tu luyện cho tốt."

Vậy là quãng thời gian này hắn ở lại Vũ Hồn Điện hướng dẫn Chu Trúc Thanh cùng Hồ Liệt Na tu luyện, Chu Trúc Vân sau khi luyện hóa xong huyết mạch, võ hồn tiến hóa thành U Minh Thánh Báo cũng được hắn cùng một chỗ dạy dỗ với hai nàng.

Thi thoảng hắn lại tới Tinh Đấu thăm mấy nữ hồn thú, rồi lại qua Lam Bá đại chiến với Liễu Nhị Long.

Sang Thiên Thủy Học Viện ân ái với Thủy Ly, nhân tiện thăm đám nữ đồ đệ. Chỉ khác là lần này mấy nữ đều biết chuyện hắn đã bồi Thủy Băng Nhi, Thủy Nguyệt Nhi, Tuyết Vũ ba người ngủ một đêm. Vì vậy trước khi rời khỏi cả mười nữ kéo nhau tới phòng hắn đòi công bằng. Thế là hắn bị mười thiếu nữ xinh đẹp chèn ép trong một đêm tới không thể ngủ. Còn các nàng thì được ngủ cùng hắn lại cực kỳ vui sướng, mặc dù có chút chật chội nhưng lại ngủ vô cùng thoải mái.

Cuối cùng hắn cũng chiếm sạch nụ hôn đầu đời của 7 thiếu nữ còn lại. Các nàng xét theo tuổi từ lớn đến bé lần lượt là Băng Linh, Ngưng Tuyết, Khinh Vân, Diệp Sương, Thiên Nguyệt, Chi Lan, Linh Nhu cùng với ba nữ Băng Nhi, Nguyệt Nhi, Tuyết Vũ chính là Thiên Thủy chiến đội sau này.

Mấy nữ được hắn lấy đi nụ hôn đầu ai nấy cũng tươi tắn như hoa. Thủy Ly nhìn đám thiếu nữ ngây thơ bị rơi vào tay giặc u oán trách móc:

- "Tiểu Nam, ngươi rốt cuộc định phong lưu tới mức nào đây?"

Hắn cười cười ôm lấy nàng:

- "Tiểu Ly, ta cũng hết cách a! Chỉ trách nam nhân của nàng mị lực quá lớn. Hơn nữa ta lại là loại người thương hoa tiếc ngọc, làm sao nỡ để các nàng đau buồn?"

- "Hừ! Rõ ràng là háo sắc. Thôi! Dù sao thiếp cũng không quản được chàng, với lại đám nha đầu kia đối với chàng cũng nhớ mãi không quên. Chỉ cần chàng đối tốt với chúng là được."

Hắn hôn nàng một cái cưng chiều:

- "Ta biết Tiểu Ly thương ta nhất."

- "Hừ! Dẻo miệng! Để khi nào thiếp cùng mười nha đầu kia hợp sức lại xem có thể vắt khô được chàng không?"

Hắn nghe nàng nói vậy dục hỏa bùng lên, đè nàng xuống giường:

- "Hắc hắc, sau này nàng có thể thử xem, bất quá các nàng đừng mơ thắng được ta, còn bây giờ ta phải khiến Tiểu Ly sướng tới chết đi sống lại!"

- "Hừ! Dâm dê."

Vậy là hai người đại chiến một trận long trời lở đất. Thủy Ly bị hắn làm sướng tới mức ngất đi, tới sáng hôm sau mới có thể tỉnh lại giận dỗi đuổi hắn khỏi học viện. Nếu để hắn ở lại thêm một thời gian nữa chắc nàng phải dùng nạng để đi mất.

Thế là hắn lại qua Thiên Đấu thăm nữ nhi bảo bối, xong xuôi lại trở về Vũ Hồn Điện bồi Đông Nhi rồi dạy tam nữ Trúc Vân, Trúc Thanh, Hồ Liệt Na tu luyện.

Hai năm nhanh chóng qua đi, lúc này hắn vừa mới hướng dẫn tam nữ tu luyện xong. Hiện tại Trúc Vân cùng Hồ Liệt Na đều đã đột phá tới Hồn Tông, hồn hoàn thứ 4 của các nàng đều là vạn năm, còn Trúc Thanh cũng vừa đột phá 20 cấp hồn hoàn cũng là màu tím 2 ngàn năm. Thực ra với thiên phú của các nàng cộng thêm chỉ dạy của hắn, các nàng đã sớm đột phá tới mức này mới phải, tuy nhiên hắn lại muốn kết hợp rèn luyện cơ thể cho các nàng nên hồn lực mới tăng chậm như vậy. Nếu để người khác biết được tốc độ tu luyện của các nàng như vậy mà hắn còn gọi là chậm chắc chắn sẽ không nhịn được chửi bậy.

Tiểu cô nương Trúc Thanh ngồi trên đùi hắn vừa hấp thu xong hồn hoàn cười vui vẻ:

- "Tỷ phu, ngươi thật lợi hại, không nghĩ Hồn hoàn thứ hai của muội lại là 2 nghìn năm."

Hai nữ còn lại cũng gật đầu đồng ý. Chu Trúc Vân mở miệng mỉm cười ngọt ngào. Ôm lấy hắn dâng hiến môi thơm:

- "Tiểu Nam, cảm ơn chàng!"

Hắn cười cười đem tay che mắt Chu Trúc Thanh lại xong ngậm lấy đôi môi đẹp. Còn Hồ Liệt Nha nhìn nụ hôn của hai người gương mặt cấp tốc đỏ lên, đồng thời trong mắt có chút hâm mộ đối với Chu Trúc Vân. Nàng từ trước tới nay vẫn luôn ngưỡng mộ sư công của mình, thậm chí còn vượt qua cả sư phụ. Bất quá vì thân phận mà chưa từng để tình cảm của mình phát triển quá giới hạn.

Sau khi hai người hôn xong nàng liền giả vờ quay mặt đi như chưa từng nhìn thấy. Hắn để ý điều này lắc đầu cười:

- "Được rồi! Ta rất hài lòng với kết quả tu luyện của ba người các muội, vì thế ta quyết định sẽ để cho ba người nghỉ ngơi một thời gian, đồng thời thưởng cho ba người một thứ bất kỳ, Trúc Thanh, Trúc Vân, Tiểu Hồ Ly có mong muốn gì không?"

Nha đầu Trúc Thanh nghe vậy mắt sáng lên:

- "Tỷ phu, ta muốn Võ Hồn cũng tiến hóa giống như của tỷ tỷ, thật xinh đẹp a!"

Hắn nghe thế liền mở vòng quay ra chọn nàng quay thưởng. Lượt quay cũng chỉ còn 3. Vậy là sau khi quay hết 3 lượt, hắn nhận được 3 viên hồn hoàn hệ thống. "Cmn! Tại sao lại đen như vậy!"

Trong lòng hắn thầm chửi bậy khiến cho Kim Nhi cười khanh khách. Chỉ đành xin lỗi Trúc Thanh:

- "Trúc Thanh, hiện tại ta vẫn chưa chuẩn bị được thứ này, sau này tỷ phu sẽ tặng muội có chịu không?"

Tiểu cô nương ngoan ngoãn gật đầu, dù sao nàng cũng không gấp gáp như vậy, chỉ là thấy Võ Hồn U Minh Thánh Báo của tỷ tỷ ngầu hơn nên mới thích thú mà thôi.

Ba người buồn cười nhìn tiểu cô nương.

- "Tiểu Hồ Ly thì sao, có mong muốn gì không?"

Hồ Liệt Na thấy hắn nhắc đến mình liền giật mình, lúng túng:

- "Ta....ta chưa nghĩ ra thứ gì, sư công cũng không cần, thứ kia sư công tặng cho ta đã vô cùng quý giá."

- "Như vậy sao được, lần trước khác với lần này, trước đó chỉ là lễ vật gặp mặt của sư công mà thôi. Nếu con tạm thời chưa nghĩ ra thì đợi khi nào nghĩ ra hãy nói với ta, ta sẽ đáp ứng sau!

Còn về Trúc Vân nếu muốn gì thì về nhà nói với ta Hắc hắc!"

Chu Trúc Vân đỏ mặt, kéo muội muội với Hồ Liệt Na đi nơi khác chơi.

Hắn cười cười xong vuốt cằm: "Đường Tam hiện tại cũng đã hơn 8 tuổi rồi a, có lẽ cũng nên cho hắn ăn một chút khổ a!"

Kim Nhi cũng hưng phấn nhảy ra:

- "Đúng vậy phu quân, Kim Nhi cũng nóng lòng hành Đường Tam, Ngọc Tiểu Cương lắm rồi!"

- "Hắc hắc! Tới Nặc Đinh thành thôi...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 59
Lượt đọc 2280

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.