Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ đồ đệ thứ mười một

Tiểu thuyết gốc · 2231 chữ

Trong phòng, Thủy Ly lên tiếng trách móc hắn:

- "Phu quân ngươi cũng thật là, nỡ lòng nào để người ta đến mức này!"

Hắn chỉ mỉm cười lắc đầu.

- "Được rồi! Phu quân ở lại chăm sóc cho nàng đi, thiếp về phòng đây!" - Giọng Thủy Ly có chút chua chua.

Hắn buồn cười nhéo má nàng:

- "Nha đầu nàng chưa gì đã ghen, ta đã làm gì đâu."

Nàng bĩu môi khinh bỉ:

- "Hừ! Ta còn lạ gì ngươi!" Nàng hừ một tiếng rồi nàng chạy ra khỏi phòng đóng cửa lại.

Hắn cười cười, nhìn Hỏa Vũ đang nằm trên giường, đưa tay vuốt vuốt mái tóc đỏ rực:

- "Nha đầu ngươi cũng là một mỹ nhân bại hoại a!"

Một lúc sau, Hỏa Vũ tỉnh dậy, cảm nhận cơ thể đang rất mệt mỏi, đặc biệt là hai chân cực kỳ đau nhức. Nhìn thấy gương mặt anh tuấn của Nam, nàng giật mình lên tiếng:

- "Là ngươi...Nơi này là đâu?"

- "Ồ! Ngươi tỉnh rồi, đây là phòng của ta!"

Hỏa Vũ nghe vậy hoảng hốt:

- "Cái gì?"

Xong nàng nâng chăn, nhìn y phục của mình đã bị thay bằng một bộ y phục màu xanh nước biển khác, kinh hãi thét lên:

- "Y phục của ta, ngươi rốt cuộc đã làm gì?"

Nàng cho rằng nhân lúc mình hôn mê, tên này đã đưa nàng vào phòng giở trò đồi bại.

Nam khóe miệng cứng ngắc, cốc đầu nàng:

- "Ngươi nghĩ bậy bạ cái gì, ta là thấy ngươi hôn mê ngoài kia nên mới đưa vào, còn y phục của ngươi cũng bị ướt nên ta mới nhờ viện trưởng thay ra giúp ngươi!"

Nàng nghe vậy mới thở phào một hơi, nhưng vẫn khó hiểu:

- "Vậy tại sao ngươi lại đưa ta đến phòng ngươi?"

- "Khụ khụ! Cái này dù sao ngươi hôn mê cũng là do ta, nên ta cũng phải chịu trách nhiệm một chút a!"

Hắn ho khan vài tiếng liền bị nàng ném cho ánh mắt nghi ngờ.

Nam đứng dậy bưng bát cháo đang đặt trên bàn tới giường:

- "Được rồi! Nếu ngươi đã tỉnh dậy thì cũng nên ăn một chút, đã ba ngày rồi ngươi cũng chưa ăn gì."

Hương cháo thơm phả vào mũi khiến bụng nàng réo lên, nhưng vẫn lắc đầu:

- "Nếu ngươi không chịu nhận ta làm đệ tử ta sẽ không ăn."

- "Cái này nói sau, trước tiên ngươi nên ăn một chút đã!"

Hỏa Vũ nghe vậy liền cảm nhận được hy vọng, cũng không từ chối nữa.

- "Ngươi có tự mình ăn được không?"

- "Bây giờ cơ thể ta không còn chút sức lực nào."

Hắn lắc đầu cười:

- "Ta cũng không thể phủ nhận sự kiên trì của nha đầu ngươi a"

Vừa nói hắn vừa đỡ nàng ngồi dậy. Rồi hắn múc một thìa cháo, đưa lên miệng thổi nguội xong bón cho nàng.

Hỏa Vũ có hơi đỏ mặt, mở miệng ra cho hắn đút vào.

Sau khi thìa cháo vào miệng, đôi mắt nàng lập tức sáng lên:

- "Thứ này..."

- "Thế nào? Là ta nấu, có vừa miệng không?"

Nàng gật đầu cái rụp:

- "Đây là thứ ngon nhất ta từng được ăn."

Hắn cười cười tiếp tục đút cho nàng. Hỏa Vũ vừa ăn vừa nghĩ, hắn vậy mà tự tay nấu cháo cho mình, bây giờ còn tự tay đút cho mình, trong lòng xuất hiện một vài cảm xúc kỳ lạ.

Sau khi đã ăn xong, nàng tiếp tục hỏi hắn:

- "Bây giờ ta đã có thể trở thành đồ đệ của ngươi chưa?"

Hắn cười tỏ vẻ bất đắc dĩ:

- "Nha đầu ngươi cũng thật cố chấp a!"

- "Ta mặc kệ, nếu ngươi không đồng ý, ta quyết không rời đi nơi này."

- "Được rồi! Ta đã nhờ viện trưởng sắp xếp cho ngươi một phòng, trước tiên ta đưa ngươi trở về nghỉ ngơi, ngày hãy tới nơi tập luyện gặp ta!"

Hỏa Vũ nghe xong ánh mắt không dấu nổi vẻ mừng rỡ, liền gật đầu đồng ý.

Sáng hôm sau, tại sân tập. Hỏa Vũ có mặt cùng với mười nữ đệ tử. Hắn lúc này đang ung dung ngồi trên ghế thưởng trà.

Thủy Nguyệt Nhi cười hì hì chạy tới xoa bóp vai cho hắn:

- "Hì hì! Lão sư, đêm qua người ngủ có ngon không?"

Hắn buồn cười, nữ đồ đệ này của hắn lúc nào cũng là người mạnh dạn nhất trong số các đồ đệ.

- "Được rồi! Nguyệt Nhi về vị trí đi, lão sư có chuyện muốn nói!"

Nguyệt Nhi nhanh chóng trở lại chỗ của mình.

- "E hèm! Mười nha đầu các ngươi chắc cũng đã biết, Hỏa Vũ muốn trở thành đệ tử của ta, các ngươi thấy thế nào?"

Hỏa Vũ ánh mắt đem theo chờ mong nhìn mười nữ.

Các nàng từ trước tới nay cũng không có ác cảm với Hỏa Vũ, cũng biết chuyện nàng quỳ ba ngày ba đêm trước cổng học viện nên cũng không bài xích gì.

- "Việc này chúng ta đều nghe theo lão sư!"

- "Nếu vậy, Hỏa Vũ, từ nay ngươi là sẽ là đệ tử của Hoàng Nam ta!"

Hỏa Vũ nghe xong vô cùng mừng rỡ, vội quỳ xuống:

- "Đệ tử bái kiến sư phụ!"

Hắn vội đỡ nàng dậy:

- "Không cần phiền phức như thế. Chỉ cần gọi ta hai tiếng sư phụ là được!"

Hỏa Vũ có hơi bất ngờ nhưng cũng gật đầu:

- "Đệ tử đã biết!"

- "Tốt! Hỏa Vũ, nếu ngươi đã trở thành đệ tử của ta, vậy thì ở lại Thiên Thủy Học Viện theo các tỷ tỷ của ngươi tu luyện, đợi đến khi ngươi hấp thu hồn hoàn tiếp theo ta sẽ để ngươi trở về học viện của mình!"

Nàng nghe vậy có hơi khó hiểu:

- "Lão sư, nhưng ta cũng đã 37 cấp, rất nhanh sẽ đột phá tới 40 cấp a."

Hắn lắc đầu cười:

- "Đúng là như vậy, bất quá ngươi có biết mình chính là người có hồn lực thấp nhất trong các tỷ muội không?"

Hỏa Vũ lập tức chấn kinh:

- "Cái gì? Làm sao có thể?"

- "Không chỉ thế, ba người Băng Nhi, Nguyệt Nhi, Tuyết Vũ cũng đã đều hấp thu hồn hoàn thứ tư."

Lúc này nàng triệt để mộng bức, thực sự không tin nổi với những gì mình vừa nghe. Nam lắc đầu cười:

- "Băng Nhi, Nguyệt Nhi, Tuyết Vũ, cho nàng xem hồn hoàn thứ 4 của các ngươi!"

- "Vâng! Lão sư!"

Đến đây Hỏa Vũ bắt đầu cảm thấy mọi thứ đang trở nên không chân thật:

- "Vạn...vạn năm hồn hoàn....Sao có thể? Hồn hoàn thứ 4..."

Nàng cười khổ, bắt đầu cảm thấy thất vọng cực độ về bản thân:

- "Khoảng cách chúng ta đã lớn tới mức này sao?"

Nam thấy nàng đã chịu đủ đả kích, liền đi tới an ủi:

- "Nha đầu ngươi cũng không cần thất vọng, thiên phú của ngươi còn cao hơn Băng Nhi một chút. Nếu kiên trì nỗ lực thì cũng không phải không có khả năng đuổi kịp các nàng."

Nghe hắn nói xong Hỏa Vũ lập tức lấy lại tự tin, ánh mắt kiên định:

- "Vâng! Lão sư, ta nhất định sẽ làm được!"

Hắn gật gù:

- "Tốt! Ta muốn hồn hoàn tiếp theo của ngươi cũng ít nhất phải là vạn năm như các nàng!"

Nàng tới đây trong lòng rạo rực, hưng phấn bừng bừng. Mấy nữ còn lại thấy cảnh này cũng âm thầm quyết tâm, không thể để nàng vượt qua mình một cách dễ dàng.

Đúng lúc này, nữ bảo vệ chạy tới bẩm báo:

- "Công tử, bên ngoài có một đám người tới tìm cô nương tên Hỏa Vũ!"

Nam gật đầu:

- "Ta biết rồi!"

Xong hắn quay sang Hỏa Vũ:

- "Chuyện này ngươi tự giải quyết được chứ?"

- "Vâng, lão sư!"

Một lúc sau, Hỏa Vũ quay trở lại. Nàng đã hạ quyết tâm theo hắn tu luyện thì cho dù phụ thân có đích thân tới cũng không thể thay đổi được quyết định của nàng. Chính vì vậy bọn hắn chỉ có thể bất lực trở về, nhưng may mắn là nàng nói rằng chỉ là theo hắn tu luyện chứ không rời khỏi Sí Hỏa Học Viện. Cũng nhờ vậy mà bọn hắn mới dễ dàng rời đi. Và đương nhiên gương mặt không thể thiếu chính là tên Phong Tiếu Thiên. Sau khi nghe nàng nói rằng đã trở thành đệ tử của Nam, hắn tức tới mức suýt nữa thổ huyết. Nữ thần của mình bây giờ lại trở thành đệ tử của một tên nam tử trẻ tuổi, hơn nữa còn quá mức anh tuấn, hắn cực kỳ lo sợ nàng sẽ bị tên kia giở trò. Trong lòng hắn càng thêm ghét cay ghét đắng Nam nhưng cũng chỉ có thể ôm hận trở về. "Hỏa Vũ, nàng chờ đó, đợi đến khi ta trở thành cường giả nhất định sẽ bắt nàng làm nữ nhân của ta!"

Vậy là quãng thời gian này, do Hỏa Vũ cần được chỉ dạy nhiều nên hắn thường xuyên tới Thiên Thủy Học Viện hơn, và mỗi lần đến thời gian cũng dài hơn. Cũng vì điều này nên đám nữ đệ tử thầm cảm kích với Hỏa Vũ, dần dần tỷ muội các nàng cũng trở nên thân thiết hơn.

Hai năm sau. Tại Thiên Thủy Học Viện.

Hỏa Vũ dưới sự dạy dỗ của hắn cũng đã thành công đột phá 40 cấp, hấp thu hồn hoàn thứ 4, niên hạn lên tới gần 2 vạn năm.

Lúc này các nữ đồ đệ đang tập trung trước mặt hắn.

- "Hỏa Vũ, hiện tại con cũng đã hoàn thành mục tiêu ta đặt ra, con có thể trở về Sí Hỏa Học Viện của mình tiếp tục tự mình tu luyện."

Hỏa Vũ nghe xong trong lòng dâng lên cảm giác mất mát khó hiểu. Quả thực từ lúc trở thành đồ đệ của hắn nàng đã dự định sau khi hấp thu xong hồn hoàn thứ tư sẽ trở về, nhưng bây giờ không hiểu sao lại có chút không muốn. Thời gian qua nàng đã quen thuộc dựa dẫm vào hắn, tu luyện theo những gì hắn dạy, ăn đồ ăn hắn nấu, kể cả hồn hoàn hắn cũng đích thân chọn cho mình. Ánh mắt nàng không giấu nổi vẻ lưu luyến:

- "Lão sư...ta..."

Hắn mỉm cười:

- "Thế nào? Chưa muốn trở về sao?"

Nàng ngại ngùng gật đầu:

- "Ta nghĩ sẽ theo lão sư tu luyện thêm một thời gian nữa! Với lại bây giờ ta vẫn chưa thể chiến thắng Băng Nhi."

Hắn lắc đầu:

- "Con có thể ở lại Thiên Thủy Học Viện thêm một thời gian, nhưng không thể theo ta, quãng thời gian tiếp theo ta có rất nhiều chuyện phải làm, không thể thường xuyên tới đây."

Chúng nữ nhao nhao:

- "Lão sư, ngươi lại phải rời đi sao?"

- "Đúng vậy, thời gian tới có lẽ ta sẽ rất ít tới, nha đầu các ngươi cố gắng tu luyện, chuẩn bị cho Toàn đại lục cao cấp hồn sư học viện đại chiến."

- "Vâng! Lão sư, chúng ta nhất định sẽ dành chiến thắng!"

Hỏa Vũ khi biết không thể tiếp tục theo hắn cảm giác mất mát cực độ:

- "Lão sư, nếu vậy thì ta sẽ trở về Sí Hỏa Học Viện."

Thấy vẻ mặt của nàng hắn mỉm cười gật đầu:

- "Ừm, khi rảnh ta cũng sẽ tới thăm con."

Nàng nghe vậy gương mặt mới trở nên tươi tắn hơn một chút.

- "Đúng rồi! Ta quên mất từ khi trở thành đệ tử cũng chưa có lễ vật gì cho con."

Xong hắn lấy ra một chiếc nhẫn cùng một khối tám vạn năm tay phải hồn cốt Hỏa Diễm Ma Sư.

Hỏa Vũ tròn mắt, vội vàng từ chối:

- "Lão sư! Thứ này quá mức quý giá!"

Hắn nắm lấy tay nàng đặt hai đồ vật vào.

- "Cầm lấy, chiếc nhẫn này Băng Nhi các nàng đều có, con có thể dùng nó để liên lạc với ta, ngoài ra ta có thể cảm nhận được khi con gặp nguy hiểm, còn khối hồn cốt này nếu con thích thì có thể hấp thu, bằng không thì đem về cho gia tộc, sau này ta lại tặng thứ tốt hơn!"

Mấy nữ cũng cười khanh khách:

- "Khanh khách, Hỏa Vũ muội muội mau nhận lấy, chúng ta đều có những thứ này."

Nàng nghe vậy cũng không tiếp tục từ chối, đem nhận lấy hai thứ đồ. Sau khi cất đi khối hồn cốt nàng liền đem chiếc nhẫn đeo vào tay, gương mặt phiếm hồng vì xấu hổ.

- "Cảm ơn lão sư!"

- "Ừm! Nhớ kỹ lúc không có ta, không phải trường hợp bất đắc dĩ không được để lộ hồn hoàn thứ tư của mình, kể cả đối với những người thân cận nhất."

- "Lão sư yên tâm, đạo lý này ta hiểu!"

Vậy là hôm đó, hắn sau khi đại chiến một trận long trời lở đất với Thủy Ly mới quay về phòng của mình.

Đang định lên giường nghỉ ngơi nhân tiện suy nghĩ một chút về kế hoạch tiếp theo thì lại nghe tiếng gõ cửa...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 68
Lượt đọc 1948

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.