Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một đêm ngự mười nữ

Tiểu thuyết gốc · 2518 chữ

Nam đứng dậy mở cửa ra thì thấy mười nữ đệ tử đang túm tụm trước cửa phòng.

- "Nha đầu các ngươi lại muốn ngủ cùng ta sao?"

Cả mười nữ gương mặt phiếm hồng, gật lấy gật để.

Hắn cười bất đắc dĩ:

- "Được rồi, mau vào đi."

Cửa phòng vừa mới đóng lại, Thủy Nguyệt Nhi đã nhào tới ôm lấy hắn, ấn đôi môi trái tim của mình lên miệng. Hắn có chút bất ngờ xong cũng đáp lại nàng.

Đến lúc tách ra, chín đôi mắt nóng rực đang nhìn lấy mình, hắn chỉ có thể cười khổ đem từng nữ đồ đệ hôn một lượt. Xử lý tương đối quyết đoán và chính xác. Dù sao hắn đã từng hôn một lượt mấy trăm bà vợ chứ đừng nói tới chỉ có mười người như bây giờ.

Đến khi nằm trên giường, chúng nữ lại lên tiếng không phục:

- "Nguyệt Nhi tỷ tỷ vì sao lúc nào cũng được nằm cạnh lão sư."

Thủy Nguyệt Nhi cực kỳ đắc ý:

- "Ai bảo các ngươi không nhanh chân!"

- "Đáng ghét, chúng ta cũng muốn, tỷ mau tránh ra!"

Thế là mấy nữ lao vào xâu xé Nguyệt Nhi, chỉ có bên còn lại Tuyết Vũ đã chiếm được vẫn an ổn ôm lấy tay hắn.

Tuyết Vũ cười khúc khích, xong nàng ghé sát lên tai hắn thì thầm:

- "Lão sư, sướng nhất người rồi, có tới mười đệ tử xinh đẹp như hoa tranh giành a!"

Hắn cười khổ, xong giả vờ tức giận:

- "Không cần tranh nhau nữa, hôm nay bên này sẽ không có ai."

Xong hắn quay sang ôm lấy Tuyết Vũ.

Mấy nữ nghe vậy dừng lại, nhìn Tuyết Vũ bằng ánh mắt ghen ghét. Tuyết Vũ cũng dùng ánh mắt trêu tức đáp lại khiến các nàng nghiến răng. Xong từng người một cũng nằm xuống, nép sát vào người hắn.

Một lúc sau, căn phòng trở nên yên tĩnh. Tuyết Vũ nằm trong ngực hít thở khí tức của hắn, gương mặt đỏ bừng. Cô nàng này trước đây từng phục vụ côn thịt cho hắn nên cực kỳ bạo dạn, một tay dần dần lần mò xuống phía dưới, đem côn thịt phía bên ngoài quần xoa xoa.

Hắn bị động tác của nàng làm cho giật mình:

- "Tuyết Vũ, con làm gì vậy?"

- "Suỵt! Lão sư, thứ này chọc vào người ta, để ta giúp người làm dịu nó!"

Nói xong nàng cho tay vào trong quần của hắn, nắm lấy côn thịt vuốt ve lên xuống.

Hắn chỉ có thể khóc không ra nước mắt. Trong hoàn cảnh mười nữ đệ tử xinh đẹp như hoa ngay sát bên cạnh, nàng còn có hành động kích thích hắn như vậy thì làm sao có thể chịu nổi?

Tuyết Vũ ngượng ngùng:

- "Lão sư, lâu rồi Tuyết Vũ cũng không phục vụ người a!"

Vừa nói nàng vừa trườn xuống phía dưới. Hắn vội vàng ngăn lại:

- "Không được, Tuyết Vũ!"

- "Lão sư yên tâm, ta sẽ không làm các tỷ muội khác thức giấc!"

Khi nàng xuống đến giữa hai chân của hắn, từ từ giải khai y phục. Côn thịt căng cứng lộ ra ngoài, nàng lập tức đem ngậm lấy phun ra nuốt vào.

Đến đây hắn cũng không kìm nén nữa, để nàng tự do phục vụ côn thịt. Cũng không thể không cảm thấy cảm giác vụng trộm lúc này rất kích thích a.

Tuyết Vũ cố gắng nhẹ nhàng nhất có thể, nhưng cũng không tránh khỏi những âm thanh nhóp nhép nhỏ nhẹ vang lên theo từng chu kỳ.

Và đương nhiên những hành động từ tốn của nàng không thể giúp hắn giải tỏa, hơn nữa còn khiến dục hỏa bùng lên dữ dội hơn. Nếu cứ để nàng bú mút chậm rãi như vậy thì cho dù tới năm sau hắn cũng không thể thỏa mãn. Hắn bắt đầu có ý định kéo nàng ra khỏi phòng, tìm một nơi kín đáo để hành sự thì đột nhiên có một cánh tay từ sau lưng vòng qua ôm lấy hắn.

Giọng của Thủy Băng Nhi cất lên nhẹ nhàng:

- "Lão sư, người ngủ chưa?"

Hắn giật hết cả mình, như kiểu đang vụng trộm thì bị phát hiện vậy, bất quá nhanh chóng lấy lại bình tĩnh:

- "Băng Nhi, con chưa ngủ sao?"

- "Chưa, ta muốn lão sư ôm ta nên đợi các muội ấy ngủ trước, lão sư có thể quay sang đây ôm ta không?"

Nam khoé miệng cứng ngắc:

- "Cái này...."

- "Sao vậy, lão sư không thích Băng Nhi nữa sao?"

Nàng giọng có chút ủy khuất.

Hắn vội vàng xoay người nằm ngửa lại, côn thịt vì thế cũng bị kéo ra khỏi miệng Tuyết Vũ.

- "Đương nhiên không phải! Băng Nhi cũng có thể ôm ta, chỉ là ta không muốn làm Tuyết Vũ thức giấc."

Nàng nghe vậy mới hài lòng ôm lấy tay hắn.

Phía bên dưới Tuyết Vũ đương nhiên không dừng lại, đem côn thịt ngậm lấy. Tư thế nằm hiện tại của hắn khiến việc bú mút của nàng dễ dàng hơn không ít.

Băng Nhi tiếp tục nói chuyện:

- "Lão sư, người có thích Băng Nhi không?"

Hắn xoa đầu nàng:

- "Đương nhiên thích, có ai mà không thích thiếu nữ xinh đẹp giỏi giang như Băng Nhi chứ?"

Thủy Băng Nhi giọng có hơi nức nở:

- "Ừm! Băng Nhi cũng rất thích lão sư. Lão sư biết không, Băng Nhi rất muốn gả cho lão sư làm vợ mặc kệ thân phận sư đồ của chúng ta. Nhưng Băng Nhi biết chuyện này không thể nào, Băng Nhi cũng không muốn lão sư bị mang tiếng xấu."

Nam trong lòng tê rần, ôm lấy nàng hôn một ngụm:

- "Nha đầu ngốc, ta trước nay chỉ làm những gì mình muốn, chưa từng quan tâm tới ánh mắt hay ý kiến của kẻ khác."

Thủy Băng Nhi đôi mắt mơ màng trong lòng run rẩy kịch liệt:

- "Vậy...lão sư cũng muốn cưới Băng Nhi sao?"

Hắn mỉm cười vuốt vuốt đôi môi của nàng:

- "Đương nhiên rồi, đôi môi này của Băng Nhi đã bị ta hôn lên rất nhiều lần, chẳng lẽ Băng Nhi còn định để cho kẻ khác hôn lên sao?"

Hắn trong lòng đang thầm tự khinh bỉ mình. Nói rằng muốn cưới nàng trong khi bên dưới lại đang có nữ nhân khác phục vụ. Ngay cả Kim Nhi suýt cũng không nhịn được cho tên mặt dày này một đấm.

Thủy Băng Nhi nghe hắn nói muốn cưới mình, hạnh phúc nhộn nhạo, nhưng nghe câu sau của hắn liền gắt lên:

- "Phi! Lão sư đáng ghét, cho dù người không chịu cưới ta thì ta cả đời cũng sẽ không thân cận với nam nhân khác!"

Hắn cười cười:

- "Haha, Được rồi, ta làm sao nỡ để Băng Nhi cô độc một đời chứ."

Nàng mỉm cười ngọt ngào dụi dụi vào tay hắn, xong lại tiếp tục:

- "Lão sư, vậy còn các tỷ muội khác thì sao? Các nàng cũng rất thích lão sư a!"

- "Vậy Băng Nhi nói ta nghe thử xem ta nên giải quyết thế nào?"

- "Băng Nhi thấy chi bằng người đem hết các tỷ muội cưới về, như vậy là tốt nhất!"

Hắn buồn cười nhéo má nàng:

- "Được, tất cả đều nghe Băng Nhi. Sẽ cưới hết!"

Tuyết Vũ bên dưới mỉm cười ngọt ngào, xong quay lại bú mút chụt chụt.

- "Hì hì, lão sư thật tốt!"

Nàng vui vẻ cười một tiếng xong ôm lấy mặt hắn hôn thật chặt. Lần này nàng mạnh dạn đưa ra chiếc lưỡi đinh hương của mình, tiến vào khoang miệng của hắn đảo khắp. Đem nước miếng của hắn nuốt sạch rồi truyền nước miếng của mình qua.

Hai người đắm đuối hôn nhau, đến khi tách ra, Băng Nhi hô hấp dồn dập, bên dưới chiếc nội khố đã có chút ướt át:

- "Lão sư...Bây giờ Băng Nhi muốn đem mình cho ngươi!"

Vừa nói nàng vừa đưa tay xuống phía dưới quần, theo kiến thức được học, nàng đinh ninh rằng mình sẽ sắp chạm vào một thứ vừa dài vừa cứng. Cũng chính vì vậy, khi bàn tay nàng chạm vào chiếc đầu của Tuyết Vũ, cảm giác không giống như mình tưởng tượng nàng lập tức giật mình hét toáng lên

- "Aaaa..."

Tiếng hét của nàng khiến cho những nữ còn lại đồng loạt tỉnh giấc.

Nam trong lòng thầm hô "Bỏ mọe rồi!"

Đèn phòng bật sáng. Chúng nữ trợn tròn mắt, che miệng nhìn cảnh tượng trước mắt mình. Tuyết Vũ tỷ tỷ vậy mà luac này lại đang ngậm thứ mà chỉ nam nhân mới có của lão sư.

Tuyết Vũ hoảng hốt rời miệng, gương mặt cấp tốc đỏ ửng:

- "Các tỷ muội..."

Chúng nữ u oán nhìn hắn:

- "Thì ra quan hệ của lão sư và Tuyết Vũ đã tới mức như vậy!"

Hắn mặt mo đỏ ửng, bị bắt tại trận như vậy còn có thể giải thích kiểu gì?

Thủy Băng Nhi u oán:

- "Lão sư, rõ ràng ngươi đã hứa sau này sẽ cưới tất cả chúng ta, vì sao lại đánh lẻ với Tuyết Vũ như vậy?"

Mấy nữ còn lại nghe nàng nói xong đôi mắt sáng trưng, hít thở không thông:

- "Băng Nhi tỷ nói cái gì? Lão...lão sư thật sự nói sẽ...cưới chúng ta sao?"

- "Đúng vậy, lão sư vừa chính miệng nói với ta!"

Cả đám nhìn nhau cười vui sướng, sau đó ánh mắt nóng rực chuyển qua nhìn Nam:

- "Nếu đã vậy, các tỷ muội, chúng ta còn chờ gì nữa."

Thế là từng bộ y phục bay tán loạn. Mười cỗ thân thể vưu vật trần truồng hiện ra trước mặt hắn.

Hắn tỏ vẻ đau khổ:

- "Haizz, tại sao đồ đệ của ta đều hư hỏng như vậy!"

Chúng nữ liền liếc xéo hắn:

- "Phi, ngươi gặp quỷ đi, rõ ràng sướng ra mặt còn giả bộ!"

Xong cả đám kéo nhau xúm lại chỗ hắn. Hắn ngồi trần truồng trên giường. Ba nữ Tuyết Vũ, Băng Linh, Ngưng Tuyết quỳ dưới đất giành nhau liếm láp côn thịt. Nguyệt Nhi thì chiếm lấy môi hắn hôn hít, nhị nữ Khinh Vân, Diệp Sương thì dùng hai đôi gò bồng đào của mình liên tục chà xát lên lưng hắn. Thiên Nguyệt, Chi Lan thì chia nhau hai bên ngực hắn liếm láp mút hai đầu ti. Băng Nhi thì đứng trên giường để hắn dùng miệng liếm láp khe thịt cho mình. Còn Linh Nhu thì thích thú với các bầu ngực của các tỷ muội nên không ngừng trêu chọc bú lấy nhũ hoa của từng người.

Hai tay hắn cũng không rãnh rỗi, liên tục loạn động, đem cơ thể của từng nữ đồ đệ một xoa nắn vuốt ve tới mọi ngóc ngách.

Một lúc sau, Băng Nhi lên đỉnh, nàng "A" một tiếng, dâm thủy bắn vào miệng hắn. Nhưng nàng vẫn chưa thoả mãn.

- "Các tỷ muội, ta là đại tỷ, vì thế ta sẽ là người đầu tiên cho sư phụ."

Mấy nữ cũng không có lý do phản bác nên ngậm ngùi đồng ý.

Ba nữ phía dưới côn thịt cũng hiểu ý tránh ra, tìm nơi khác để tiếp tục liếm láp.

Băng Nhi tay điều chỉnh côn thịt, từ từ ngồi xuống, đến khi cảm giác bị chặn lại, nàng nhắm mắt ngồi thật mạnh.

"Phốc" một tiếng, lớp màng xử nữ của nàng rách toạc, máu đào chảy ra đỏ thẫm."

- "Ưm...đau..."

Hắn yêu thương đặt nàng xuống giường vuốt ve:

- "Ngoan, một lát sẽ hết đau..."

Một lát sau, từng tiếng bạch bạch cùng những âm thanh rên rỉ vang lên khắp căn phòng.

Trải qua một đêm không ngủ, mười cỗ thân thể trắng nõn xinh đẹp của mười thiếu nữ mà giờ đây đã là nữ nhân nằm bẹp trên giường giữa hai chân ai nấy đều chảy ra dung dịch trắng đục. Cũng may là hắn đã sớm đổi một cái giường rộng hơn.

Ga giường trắng muốt có thêm mười vệt máu đỏ thẫm, khẳng định một điều rằng cả mười nữ để tử xinh đẹp như hoa đều đã thất thân cho lão sư của mình.

Hắn nhìn mười đệ tử mỉm cười cưng chiều. Kim Nhi cũng nhảy ra khích lệ:

- "Khanh khách, không hổ là phu quân, một đêm ngự mười nữ. Quay thưởng lại có thêm 10 lượt nữa, tha hồ mà sử dụng!"

- "Nha đầu hư hỏng, lại muốn bị trừng phạt đúng không?"

Hắn hừ một tiếng bắt lấy Kim Nhi, nàng hoảng hốt cầu xin:

- "Phu quân tha mạng, Kim Nhi biết sai, không nên để ý tới các lượt quay kia."

- "Không được, lần này nhất định phải phạt, ta là thật lòng với các nàng, Kim Nhi lại dám nói tới lượt quay."

Kim Nhi tỏ vẻ yếu đuối:

- "Vậy...phu quân nhẹ nhàng một chút!"

- "Hắc hắc, ta tự có chừng mực, Kim Nhi mau biến lớn!"

Một tia giảo hoạt hiện loé trong mắt nàng:

- "Không nha, phu quân chỉ có thể trừng phạt Kim Nhi ở trạng thái tiểu loli này thôi!"

Hắn trắng mắt nàng một cái:

- "Hừ! Đừng tưởng ta không dám!"

Nói xong hắn vén chiếc váy của nàng lên, kéo chiếc nội khố nhỏ xíu sang một bên để lộ ra hai mép môi trắng nõn mũm mĩm.

Hắn kê ngay côn thịt giữa hai mép môi:

- "Nàng còn không chịu biến lớn, nếu ta đẩy vào khiến nó rách đôi cũng đừng trách!"

- "Khanh khách, phu quân đừng ngại!"

Hắn thấy nàng vẫn cứng đầu như vậy, nhưng thực sự khe thịt của nàng quá nhỏ so với côn thịt của hắn, hắn cũng không nỡ làm đau nàng, chỉ có thể hừ một tiếng:

- "Hừ! Lần này tạm tha cho nàng!"

Kim Nhi đương nhiên hiểu rõ nam nhân này, lập tức biến lớn trở thành mỹ nhân nghiêng nước nghiêng thành, ôm chầm lấy hắn:

- "Kim Nhi đùa thôi, phu quân mau trừng phạt Kim Nhi!"

Xong nàng nằm ngửa xuống giường, hai chân dang rộng, giọng điệu mời gọi.

Hắn cười tà, không khách khí nhắm côn thịt đâm thẳng xuống. Bắt đầu nhấp như vũ bão.

Vì chỉ có hắn mới có thể nhìn thấy Kim Nhi, nên nếu lúc này có nữ nào thức dậy chắc chắn sẽ cực kỳ mộng bức, bởi vì lúc này trông hắn sẽ không khác gì kẻ biến thái làm chuyện đồi bại với chiếc giường cả.

Hắn cũng hiểu điều này nên nhanh chóng lên đỉnh cùng Kim Nhi rồi dừng lại.

Kim Nhi bĩu môi một cái:

- "Mới ra có một lần, không thoả mãn chút nào!"

Hắn dở khóc dở cười:

- "Nha đầu hư đốn, đợi khi nào trở về ta xem nàng có chịu đựng nổi không?"

- "Hừ! Kim Nhi sợ gì phu quân!"

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 66
Lượt đọc 2749

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.