Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lý luận ngu si

Tiểu thuyết gốc · 2516 chữ

Ngoài thao trường lúc này chỉ có Áo Tư Tạp. Hắn nhìn thấy ba thiếu nữ đi theo nam, vẻ ghen tỵ nồng đậm không che dấu chút nào. Lân la chạy tới:

- "Đại lão, ngươi có thể chỉ cho ta một chút bí kíp tán gái không?"

Nam lạnh nhạt:

- "Cút!"

Hắn xấu hổ gãi gãi đầu tránh sang một bên. Trong lòng không khỏi có chút tức giận.

Phất Lan Đức đi tới, nhìn ngoài sân chỉ có 4 người có chút ngoài ý muốn liền hỏi Áo Tư Tạp:

- "Tiểu Áo, những người còn lại đâu?"

- "Viện trưởng, ta cũng vừa từ trong phòng tới đây, chỉ thấy tên béo đỡ lão đại máu me khắp người về phòng, còn những người khác ta không biết."

- "Cái gì? Đái Mộc Bạch bị thương? Là ai làm?"

Chu Trúc Thanh nhàn nhạt trả lời:

- "Là ta! Hắn dám bất kính với ta nên ta cho hắn ăn chút khổ, thế nào?"

Phất Lan Đức hiểu rõ tính cách của Đái Mộc Bạch, liền nghĩ đến việc hắn có ý đồ với những nữ sinh mới tới, lập tức khoát tay:

- "Thì ra là vậy, không nói chuyện này nữa, để ta phổ biến cho các ngươi một chút về học viện chúng ta!"

Sau khi phổ biến xong, hắn quay sang Nam:

- "Mặc dù ngươi là lão sư của học viện, tuy nhiên ta không biết năng lực của ngươi thế nào, vì vậy chưa thể cho phép ngươi tham gia giảng dạy."

Nam gật đầu:

- "Không quan trọng, ta tới đây chỉ là để tìm môi trường thích hợp cho muội muội, vì vậy ta cũng sẽ chỉ dạy cho một mình nàng mà thôi, còn những học viên khác không liên quan đến ta."

Ninh Vinh Vinh nghe vậy ánh mắt có chút thất vọng. Còn Phất Lan Đức nghe xong nghĩ tới điều gì, gấp gáp hỏi lại:

- "Ngươi nói là Chu Trúc Thanh từ trước tới nay đều là ngươi dạy nàng tu luyện sao?"

- "Không sai!"

Phất Lan Đức kinh hãi, hắn như vậy mà có thể dạy ra một thiếu nữ mới chỉ 12 tuổi đạt tới 39 cấp Hồn Tông, cũng không nghĩ là hắn nói dối bởi vì nhìn qua là thấy quan hệ hai người vô cùng gắn bó. Như vậy nếu để hắn giảng dạy cho các học viên khác, không phải sẽ đào tạo ra một lứa thiên tài yêu nghiệt sao?

- "Tốt! Vậy ta đồng ý cho ngươi trở thành lão sư chính thức, trực tiếp tham gia dạy dỗ tất cả các học viên khác."

Nam lại lắc đầu cười:

- "Ta đã nói rồi, những người khác không liên quan tới ta. Bất quá nếu đã là lão sư ta đương nhiên cũng phải có trách nhiệm với học viện. Nếu các ngươi có vấn đề gì về tu luyện thì cứ việc đến gặp ta."

Ninh Vinh Vinh đang thất vọng nghe được vậy liền vui mừng kéo tay hắn:

- "Vậy ta cũng có thể sao?"

Hắn buồn cười gật đầu

- "Đương nhiên, riêng nha đầu ngươi có thể tới gặp ta bất cứ lúc nào."

- "Đa tạ ngươi!!"

Tên Áo Tư Tạp đã sớm đánh chủ ý Ninh Vinh Vinh thấy cảnh này mà trong lòng ghen ghét tới cực điểm. Phất Lan Đức thở dài một hơi:

- "Haizz, thật đáng tiếc, nếu ngươi đã quyết định như vậy thì ta cũng không tiện có ý kiến, còn về vấn đề tu luyện thì ngươi không cần để ý, chúng ta còn các lão sư khác, đồng thời cũng có hệ thống lý luận cực kỳ tốt từ một người bạn của ta."

Nam trong lòng thầm mỉa mai: "Lý luận của Ngọc Tiểu Cương sao? Ngu dốt!", ngoài mặt nhàn nhàn đáp lại.

- "Ta chỉ nói vậy, còn sau đó tùy thuộc vào các ngươi!"

Phất Lan Đức vẫy tay:

- "Được rồi! Áo Tư Tạp, Ninh Vinh Vinh, hai người lại đây!"

"Mỗi người đều có phương pháp tu luyện riêng của mình, Vũ hồn bất đồng, phương thức tu luyện cũng bất đồng. Tại Đấu La Đại lục, cơ hồ hoàn toàn không có giống nhau vũ hồn, cho nên, học viện dạy các ngươi cũng không phải như thế nào để tu luyện vũ hồn, mà là sử dụng vũ hồn như thế nào. Như vậy làm sao chiến đấu trong tương lai, có thể tốt nhất bảo tồn chính mình, phụ trợ chiến hữu."

Áo Tư Tạp tựa hồ đã nghe qua, cúi đầu không ý kiến. Trữ Vinh Vinh cũng đồng ý gật gật đầu.

Phất Lan Đức tiếp tục nói:

- "Hai người các ngươi đều là phụ trợ hồn sư, một người thuộc phụ gia thuộc tính, người còn lại thuộc thực vật hệ vũ hồn. Giống các ngươi như vậy hồn sư, bất luận là ở trên chiến trường hay là ở lúc bình thường bên người đều cần phải có sự bảo vệ của đồng bọn, nếu không, các ngươi rất khó tồn tại. Áo Tư Tạp, ngươi nói cho ta biết, làm một gã phụ trợ loại hồn sư, như thế nào tại trên chiến trường mới tốt nhất bảo tòan chính mình?"

Áo Tạp Tư không chút do dự nói:

- "Chỉ có khả năng trốn sau lưng đồng đội, lợi dụng tất cả địa hình, kiến trúc xung quanh để tránh né phong hiểm, để có thể rời xa khu vực nguy hiểm."

Phất Lan Đức gật đầu nói:

- "Nói rất đúng, nhưng có một điểm ngươi không có nói ra. Làm một gã phụ trợ hồn sư, chạy trốn vốn là một tố chất cần thiết, phụ trợ hồn sư mà không thể chạy trốn, đó không phải là một hồn sư tốt. Mà chạy trốn cần cái gì? đó chính là thể lực. Mặc dù thân là hồn sư, có tự thân hồn lực phụ trợ, thân thể của các ngươi so với người bình thường mạnh hơn một chút, nhưng địch nhân đối mặt với các ngươii đều là chiến hồn sư. Bởi vậy, làm một gã phụ trợ hệ hồn sư, các ngươi đồng dạng cần phải tiến hành rèn luyện thể lực. Mấu chốt thời khắc, các ngươi có thể chạy thêm nhiều từng bước, có thể sống sót."

Sau khi nói một hồi, Phất Lan Đức hướng về Áo Tư Tạp cùng Trữ Vinh Vinh gật đầu nói:

- "Khóa trình của các ngươi hôm nay chính là tiến hành huấn luyện thể lực. Từ bây giờ bắt đầu, chạy vòng quanh thôn hai mươi vòng, nếu trước giờ cơm trưa mà còn chưa hoàn thành, không cần ăn cơm trưa nữa. Các ngươi có thể sử dụng chính mình vũ hồn tiến hành phụ trợ. Bây giờ, xuất phát. Áo Tư Tạp phụ trách dẫn đường."

Hắn vừa nói xong, Nam lập tức lắc đầu phun ra một câu:

- "Ngu ngốc!"

Phất Lan Đức sắc mặt đen lại, đây đều là những lý luận của huynh đệ Ngọc Tiểu Cương của hắn, từ trước tới nay chưa từng có sai sót, ấy vậy mà tên này lại đứng trước mặt nói rằng mình ngu ngốc, không khỏi trong lòng có chút tức giận.

- "Ngươi có ý gì?"

Áo Tư Tạp cũng tức tối nhìn Nam, tưởng có cơ hội được ở chung với mỹ nhân ai ngờ phút chót lại bị tên này phá hoại.

Nam khẽ nhếch miệng:

- "Đầu tiên, ngươi nói võ hồn bất đồng, phương thức tu luyện bất đồng không sai, tuy nhiên một lão sư giỏi phải biết được đệ tử của mình phù hợp nhất với thứ gì hoặc ít nhất là giúp bọn hắn tìm ra mình phù hợp với thừ gì nhất. Bất kể là phương thức tu luyện hay là cách sử dụng võ hồn, chỉ có kế thừa mới có thể phát triển, nếu bây giờ ngươi để đệ tử tự tìm ra phương thức tu luyện cho chính mình, sau đó đến thế hệ tiếp theo ngươi vẫn bắt bọn hắn như vậy thì vĩnh viễn bọn hắn không thể phát triển được bởi vì bọn hắn phải tự tìm ra thì làm sao có thời gian để phát triển tới mức cao hơn? Nó không khác gì việc con người sáng tạo ra rìu đá, đến khi sinh con lập tức đem nó hủy đi, bắt bọn hắn phải tự mình sáng tạo nên. Như vậy nền văn minh vĩnh viễn sẽ dừng lại ở thời kỳ đồ đá hoặc là phát triển với tốc độ vô cùng chậm. Đây là nguyên tắc cực kỳ cơ bản, không hiểu ngươi có thể lấy được một cái lý luận ngu ngốc như vậy từ đâu ra.

Phất Lan Đức khóe miệng cứng ngắc. Nam tiếp tục:

- "Thứ hai, ngươi nói phụ trợ hệ hồn sư cần có bảo vệ từ đồng bọn. Ta có thể hiểu điều này có nghĩa là phụ trợ hệ hồn sư phải phụ thuộc vào hồn sư khác. Vậy ta hỏi ngươi một điều, nếu phụ trợ hệ hồn sư bắt buộc luôn phải phụ thuộc vào kẻ khác thì liệu Thất Bảo Lưu Ly Tông có thể phát triển được như ngày hôm nay không? Cường giả vi tôn, ngươi nghĩ những kẻ phải dựa vào người khác lại có thể tự mình trở thành một thế lực đứng đầu?

- "Đó là do Thất Bảo Lưu Ly Tông có hai vị Phong Hào Đấu La trấn thủ, chẳng lẽ ngươi không biết điều này?"

Nam lắc đầu cười:

- "Ta nói ngươi cũng suy nghĩ quá mức đơn giản đi, Ngươi không thử nghĩ đến khi Thất Bảo Lưu Ly Tông mới thành lập, cho dù là có những Phong Hào Đấu La đi nữa thì bọn hắn chẳng lẽ lại chấp nhận thuần phục kẻ mà ngay cả việc tự vệ cũng phải phụ thuộc vào mình?"

- "Vậy ngươi giải thích như thế nào?"

- "Điều này chỉ có thể giải thích bằng việc tông chủ đầu tiên của Thất Bảo Lưu Ly Tông cũng là một chiến hồn sư hùng mạnh, nhưng vì một lý do nào đó mà dần dần Thất Bảo Lưu Ly tông hoàn toàn trở thành phụ trợ hệ hồn sư, không còn bất kỳ khả năng chiến đấu nào."

- "Cái gì? Làm sao có thể."

Ninh Vinh Vinh chỉ nghe được câu cuối của Nam đã thốt lên như vậy, những câu trước mặc dù cảm thấy Nam nói rất hay nhưng cũng không hiểu gì. Dù sao nàng cũng chỉ là nha đầu 12 tuổi, làm sao có thể hiểu được những thứ này.

Phất Lan Đức nghe lời nói cũng bắt đầu cảm thấy kinh hãi trước kiến thức của tên này. Nếu hắn chỉ nói rằng võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp có thể trở thành một chiến hồn sư chắc chắn sẽ bị gọi là điên khùng, tuy nhiên với những luận điểm trước đó, thực sự lúc này vô pháp có thể phản bác.

- "Mặc dù những gì ngươi nói rất có lý nhưng cũng chỉ là suy đoán mà thôi, làm sao có thể chứng minh nó là sự thật?"

- "Bình tĩnh, còn điều thứ ba nữa, ngươi nói rèn luyện thể lực vô cùng cần thiết không sai, bất quá không phải cứ tùy tiện chạy 20 vòng là được, cơ thể mỗi người là khác nhau, rèn luyện cũng phải ở mức vừa đủ mới có thể có hiệu quả, người chưa hề biết gì về nàng đã lập tức bắt nàng chạy 20 vòng quanh thôn, trong khi mỗi vòng ít nhất cũng 2 dặm? Ta không biết đó gọi là ngu ngốc hay vô trách nhiệm nữa. Nếu để nàng chạy đủ 20 vòng chỉ sợ hai chân nàng đã sớm tàn phế."

Ninh Vinh Vinh nghe vậy mới giật mình, nàng cứ nghĩ vòng quanh thôn là ít, ai ngờ tới hai dặm, tức là 20 vòng lên tới 40 dặm, cho dù là có Võ Hồn Phụ Trợ thì 10 vòng cũng đã rất khó khăn rồi chứ đừng nói tới 20 vòng, nàng tức tối nhìn Phất Lan Đức.

- "Hừ! Ta cũng không phải ép nàng chạy đủ 20 vòng mà chỉ là muốn nhân cơ hội này sửa đổi tính cách cao ngạo của nàng mà thôi! Với tính cách này của nàng, nếu ra chiến trường sớm muộn sẽ trở thành thế mạng."

- "Ngu xuẩn, tính tình của nàng đến lượt ngươi có ý kiến sao?"

Nam quát lên một tiếng. Nếu hôm nay không phải Ninh Vinh Vinh mà thay bằng Tuyết Nhi bị Phất Lan Đức ép chạy 20 vòng thì hắn sớm đã đầu lìa khỏi cổ rồi chứ đừng nói tới việc rườm rà như bây giờ.

- "Ngươi...."

- "Được rồi! Ta nói đến đây thôi, từ nay Vinh Vinh sẽ theo ta tu luyện, lúc nãy không phải ngươi hỏi ta làm sao có thể chứng minh Thất Bảo Lưu Ly tháp làm sao có thể chiến đấu sao? Ngươi cứ đợi một thời gian nữa sẽ rõ."

Ninh Vinh Vinh nghe vậy cực kỳ vui vẻ, đồng thời lè lưỡi lêu lêu với Phất Lan Đức, chạy lại chỗ Nam. Chu Trúc Thanh thì một mặt sùng bái tới cực điểm nhìn hắn. Tiểu Vũ thì bắt đầu suy nghĩ tới những lời Phất Lan Đức đã nói, đây rõ ràng là những thứ mà Đại Sư cũng từng nói trước đây, xem ra hắn cũng không đáng tin cho lắm.

Áo Tư Tạp thấy cơ hội được ở cùng mỹ nhân tan tành thất vọng tới cùng cực chạy tới chỗ Phất Lan Đức:

- "Viện trưởng, những gì hắn nói là sự thật sao?"

Phất Lan Đức cười khổ:

- "Ta cũng không biết nữa."

- "Hừ! Ta thấy hắn chỉ là đang trang bức trước mặt mỹ nhân mà thôi, để xem hắn rốt cuộc có thể làm được gì!"

- "Thôi! Không nói chuyện này nữa, ngươi cũng đi tu luyện đi!"

Ở một bên khác, Nam cốc đầu Ninh Vinh Vinh một cái:

- "Tiểu nha đầu ngươi cũng đừng đắc ý, tiên thiên 9 cấp hồn lực mà 12 tuổi mới đạt cấp 27, rõ ràng là ham chơi."

Nàng ôm đầu nhăn nhó:

- "Đáng ghét, ta cũng rất chăm chỉ, mà sao ngươi biết ta tiên thiên 9 cấp."

- "Hắc hắc! Không nói chuyện này, từ nay tu luyện nghiêm túc cho ta, Trúc Thanh cũng tiên thiên 9 cấp như ngươi mà hiện tại nàng đã 39 cấp rồi biết không?"

- "Cái gì? Ta cứ nghĩ nàng phải là tiên thiên mãn hồn lực!"

- "Được rồi, nha đầu ngươi theo ta tu luyện, cho dù không đuổi kịp được Trúc Thanh nhưng cũng sẽ vượt qua những kẻ khác nhanh chóng."

Nói xong hắn nhìn về phía xa:

- "Có chuyện gì không?...

-------------

Đoạn Phất Lan Đức nói là em copy bên nguyên tác nhé các bác! 😆

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 66
Lượt đọc 1830

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.