Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Không bằng súc sinh

Tiểu thuyết gốc · 2463 chữ

Tại thao trường, Đường Tam lại gần Tiểu Vũ, giọng điệu khó chịu:

- "Tiểu Vũ, ta nghe nói dạo này ngươi đang theo Hoàng Nam tu luyện?"

- "Đúng vậy, có vấn đề gì sao?"

- "Đương nhiên là có, từ nay ngươi không được phép theo hắn tu luyện nữa!"

- "Ca, ngươi rốt cuộc bị sao vậy, hắn là lão sư, ta theo hắn tu luyện có gì là không đúng?"

- "Hừ! Ta không thích hắn, tóm lại ngươi cứ nghe lời là được!"

- "Không muốn, ta biết ngươi bị hắn làm trọng thương, nhưng một phần cũng là do ngươi, không phân biệt đúng sai đã ra tay. Hơn nữa, ngươi không có quyền ép ta phải làm theo ý của ngươi." Tiểu Vũ bất mãn nói.

- "Tiểu Vũ, ngươi..."

Nàng không tiếp tục nói với hắn mà quay về chỗ nam cùng hai nữ Trúc Thanh.

Đường Tam từ khi gặp Tiểu Vũ lần đầu đã mặc định nàng thuộc chiếm hữu của mình, bây giờ thấy nàng theo nam nhân khác, cho dù chỉ là tu luyện cũng cảm thấy vô cùng khó chịu. Đặc biệt nam nhân kia lại còn là người mà hắn ghét cay ghét đắng nữa.

Lúc này, tất cả học viên tập hợp đầy đủ, Phất Lan Đức cũng đi tới:

- "Hôm nay ta sẽ phổ biến cho các ngươi một chút về Đại Đấu Hồn Tràng..."

Sau khi phổ biến xong, nhóm người hướng Đấu Hồn Tràng đi đến. Hai nữ Vinh Vinh, Trúc Thanh thì kè kè bên cạnh Nam, Tiểu Vũ thì chủ động đi phía sau. Cảnh này khiến cho bốn tên đực rựa còn lại ghen tỵ tới đỏ mắt. Đường Tam hai tay nắm chặt tới rướm máu. Đái Mộc Bạch nhìn Chu Trúc Thanh đôi mắt đỏ ngầu, mỗi lần nhìn thấy nàng hắn đều cảm thấy nhục nhã tới cực điểm. Mình đường đường là hoàng tử của một đại đế quốc, vậy mà chỉ có thể bất lực nhìn vị hôn của mình ngoan ngoãn trong vòng tay của nam nhân khác. Trong lòng hắn điên cuồng gào thét: "Dâm phụ, ngươi chờ đấy cho ta! Bằng bất cứ giá nào ta cũng phải khiến ngươi sống không bằng chết!"

Sau khi đến Đại Đấu Hồn Tràng. Sau khi đến bàn đăng ký đấu đơn, Đường Tam nhìn sang Tiểu Vũ, đợi nàng chủ động mở lời tổ hợp với chính mình, nhưng đáp lại hắn, Tiểu Vũ không hề để ý tới việc này. Hắn tức tới nghiến răng, nhưng cũng không hạ mình mở lời trước.

Phất Lan Đức biết rõ thân phận của Đái Mộc Bạch, vì vậy chủ động lên tiếng:

- "Ta thấy Mộc Bạch cùng Trúc Thanh đều là Hồn Tôn, hai người chung một đội, thế nào?"

Đái Mộc Bạch thầm hướng ngón tay cái với Phất Lan Đức, đây chẳng phải cơ hội của mình sao. Hơn nữa chính viện trưởng đã mở lời nàng chẳng lẽ lại không nể mặt.

Đáp lại, Chu Trúc Thanh thực sự không nể mặt chút nào, băng lãnh nói:

- "Xin lỗi, ta không muốn chung đội với súc sinh!"

Lời này của nàng đủ lớn để lọt vào tai những kẻ xung quanh. Những tên này được một phen cười lớn:

- "Ha Ha Ha! Cô nương này thật thú vị, Đái Mộc Bạch là tên nào? Tóc vàng kia sao? Trông có vẻ giống súc sinh thật đấy hahaha!"

- "Ha Ha! Chính là hắn, ta từng thấy hắn tham gia thi đấu rồi, hơn nữa lúc đó còn ôm ấp hai nữ nhân thanh lâu nữa!"

- "Đúng vậy! Để ta nói cho các ngươi biết, một trong hai nữ nhân kia gần đây đã bị giang mai, không biết hắn có bị lây không nữa, tốt nhất nên tránh xa một chút!"

Nghe đến đây, toàn bộ những người xung quanh, bao gồm cả tam nữ Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Trúc Thanh đều dùng ánh mắt kinh tởm nhìn Đái Mộc Bạch.

Đái Mộc Bạch sắc mặt đen như đít nồi, trong lòng nhục nhã tới cực điểm. Ngay cả Phất Lan Đức cũng vô cùng khó coi:

- "Chu Trúc Thanh, ta biết ngươi có thành kiến với Đái Mộc Bạch, nhưng dù sao cũng là đồng học, ngươi nên tỏ ra tôn trọng một chút!"

Nàng tiếp tục nhàn nhạt:

- "Ồ! Ý ngươi là ta đang xúc phạm súc sinh sao? Quả thật như vậy, ta phải nói hắn là rác rưởi cặn bã không bằng cả súc sinh mới đúng!"

Đám khán giả tiếp tục không nhịn được cười lớn:

- "HAHAHA! Thật cười chết ta, nếu ta là Đái Mộc Bạch chắc đã nhục nhã đến tự vẫn rồi!"

- "Con người không thể nào nhục tới mức này, hẳn chỉ có thể súc sinh mới có thể!"

- "Haha! Ngươi không nghe nàng nói sao? Hắn ngay cả súc sinh cũng không bằng, nhục như vậy đương nhiên chưa tính là gì!"

Đái Mộc Bạch không nhẫn nhục được nữa. Võ Hồn Phụ Thể triển khai, đem một chưởng lao tới chỗ nàng:

- "Chu Trúc Thanh, ngươi ngậm miệng lại cho ta!"

Đáp lại, nàng nhàn nhạt đưa chân lên, sút một cước thẳng vào mặt hắn khiến hắn văng ra mấy mét, mồm hắn đập mạnh vào góc tường gãy thêm vài cái răng, máu me be bét. Nàng nhìn hắn bằng ánh mắt khinh bỉ phun ra một câu:

- "Rác rưởi!"

Đám người thấy Đái Mộc Bạch máu me lập tức bỏ chạy:

- "A...Các ngươi mau tránh ra, ta nghe nói giang mai có thể lây qua đường máu!"

Phất Lan Đức cảm thấy mọi chuyện đã đi quá xa, lập tức lên tiếng giải vây:

- "Đủ rồi, mọi người đều là đồng học, không cần thiết phải trở nên như vậy!"

Bảo vệ cũng đi tới:

- "Các vị, nơi này không phải là khu vực chiến đấu, nếu các vị tiếp tục vi phạm chúng ta chỉ có thể mời các ngươi rời khỏi."

Phất Lan Đức liền đi tới dúi vào tay tên bảo vệ một ít Kim Hồn Tệ:

- "Chúng ta đương nhiên hiểu, đa tạ ngài đã nhắc nhở."

Tên bảo vệ hài lòng rời đi, Phất Lan Đức nhìn lại chỗ nhóm người:

- "Các ngươi chuẩn bị cho trận đấu của mình đi!"

Thế là các trận đấu lần lượt diễn ra, Trúc Thanh đã là hồn tôn nên không cặp được với ai, Ninh Vinh Vinh cùng Tiểu Vũ thì thành một cặp dễ dàng chiến thắng.

Đến lượt trận của Đái Mộc Bạch. Đối thủ của hắn là một tên 39 cấp Hồn Tôn cao to lực lưỡng. Khi trọng tài vừa mới hô bắt đầu tên này đã lập tức nhận thua.

Đái Mộc Bạch một mặt mộng bức:

- "Tại sao ngươi nhận thua sớm như vậy?"

Hắn gãi gãi đầu:

- "Xin lỗi huynh đệ, ta không muốn bị lây bệnh giang mai a!"

Lời này vừa nói ra, toàn bộ khán giả ở Đấu Hồn Tràng cười phá lên:

- "HAHAHA! Thì ra là vậy, ta còn đang thất vọng vì sao hắn hồn lực cao hơn mà lại nhận thua đâu, nếu la ta, ta cũng sẽ làm như hắn, thà thua một trận còn hơn bị dính giang mai!"

- "Không sai! HA HA! Ta thấy từ nay trở đi tên Đái Mộc Bạch kia nhất định sẽ đánh đâu thắng đó, chưa cần ra tay đối thủ đã nhận thua!"

Đái Mộc Bạch nghe những lời bàn tán mà tức đến hộc máu, điên cuồng gào thét:

- "Các ngươi câm miệng cho ta!"

Nhưng đáp lại vẫn là tiếng cười đùa của bọn hắn. Nam đứng phía trên ầm thầm gật gù hài lòng. Đái Mộc Bạch, bị như này rất xứng đáng.

Trên đường trở về, Đái Mộc Bạch càng lúc càng khó coi khi mà hắn nhận ra những người khác có chút giữ khoảng cách với mình. Chỉ có Mã Hồng Tuấn là một mặt lo lắng vẫn đi bên cạnh. Hắn âm thầm cảm động người anh em tốt này. Nhưng một giây sau, Mã Hồng Tuấn lại gần nói nhỏ với hắn:

- "Lão đại, ngươi thực sự bị giang mai sao?"

- "Tên béo ngươi muốn chết phải không? Ta làm sao có thể bị loại bệnh này?"

- "Nhưng bọn hắn nói..." Mã Hồng Tuấn vẫn một mặt lo lắng.

- "Ngươi yên tâm, ta đã điều tra kỹ càng, nữ nhân kia chỉ mới bị lây nhiễm gần đây thôi, mà ta cũng đã sớm không qua lại với nàng!"

Đến đây Mã Hồng Tuấn mới thở phào một tiếng:

- "Phù! Nếu vậy thì ta yên tâm, không giấu gì ngươi, thực ra, sau ngươi ta cũng có qua lại một chút với nàng."

Đái Mộc Bạch hoảng hốt che miệng Mã Hồng Tuấn, nhưng đã muộn.

Ba nữ Trúc Thanh trong lòng cảm thấy ghê tởm hai tên này tới cực điểm.

Mã Hồng Tuấn không biết xấu hổ tiếp tục kéo tay Đái Mộc Bạch ra nói:

- "Hắc hắc! Đây chắc chắn là chuyện tốt, nên ăn mừng, lão đại ngươi muốn đi cùng ta không? Ta mới chọn được một em cực phẩm, mặc dù có hơi rộng một chút, bất quá nếu chúng ta chung sức chắc chắn sẽ vừa vặn a!"

Đến đây tam nữ Trúc Thanh không nhịn nổi nữa, kéo tay Nam:

- "Ca, chúng ta mau về thôi, nếu không ta sợ mình sẽ phải ói ra mất!"

Nam khóe miệng cũng giật giật. Độ tởm lợm của hai tên này vượt quá dự kiến của hắn, ngay cả hắn nghe xong cũng rợn cả tóc gáy.

- "Được rồi! Mau trở về, ta tiếp tục hướng dẫn các ngươi tu luyện."

Đái Mộc Bạch tức tối xách tai Mã Hồng Tuấn:

- "Tên béo đáng chết này, ngươi nói cái quỷ gì vậy! Ta cùng ngươi làm chuyện đó khi nào?"

- "AAA... Đau, lão đại ngươi sao thế?"

- "Hừ! Nếu ngươi thích thì đi một mình đi!" Hắn sút một cái vào mông Mã Hồng Tuấn.

- "Lão đại, ngươi định bỏ rơi anh em sao? Nếu chỉ có mình ta thì khác nào đuôi chuột ngoáy lọ mỡ!"

- "Câm miệng! Ngươi còn nói thêm một câu nữa đừng trách ta!"

- "Hừ! Một mình thì một mình!" - Mã Hồng Tuấn bất mãn hừ một tiếng, dù sao cũng phải đi giải quyết tà hỏa trong người a.

Sáng hôm sau, Đường Tam vừa luyện xong Tử Cực Ma Đồng, hắn ngửa mặt lên trời gào thét:

- "AAAA...Vì sao ta lại bị lé!"

Trong Tử Cực Ma Đồng của Đường Môn có viết: "Phàm những người bị lé không thể tu luyện tới đại thành." Đường Tam ban đầu không để ý tới điều này, cho tới khi xuyên qua Đấu La vào một tên có nhiều dị tật bẩm sinh hắn mới bắt đầu cảm nhận được khó khăn trong lúc tu luyện. Hơn nữa hắn còn bị lé cực kỳ nặng, hai tròng mắt lệch hẳn sang hai bên. Ban đầu hắn cứ nghĩ rằng đây là lợi thế của mình khi mà tầm nhìn của hắn rộng tới hơn 240 độ, nhưng đến khi bắt đầu tu luyện Tử Cực Ma Đồng hắn mới bắt đầu hối hận khi mà tốc độ tiến triển cực kỳ chậm chạp. "Hừ! Ta không tin, cho dù bị lé ta cũng sẽ tu luyện Tử Cực Ma Đồng tới đại thành!"

Bên ngoài thao trường.

Đám người lúc này đã có mặt đầy đủ, thiếu mỗi Áo Tư Tạp. Một lúc sau, Áo Tư Tạp chạy như điên tới lớn tiếng khoe khoang:

- "HAHAHA! Lão tử đã đột phá tới 30 cấp!"

Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cùng Đường Tam chạy tới vỗ vai chúc mừng. Phất Lan Đức mắt cũng sáng rực:

- "Tiểu Áo rất tốt, ngươi không làm ta thất vọng!"

Áo Tư Tạp một bộ đắc ý, thi thoảng liếc sang Ninh Vinh Vinh, hy vọng nàng nhìn thấy sự siêu việt của mình. Nhưng đáp lại hắn, nàng cũng như Chu Trúc Thanh chỉ chăm chăm nhìn Nam, một chút cũng không để ý khiến hắn thất vọng tới cực điểm.

"Tốt lắm. giáo trình hôm nay bắt đầu đi" Giọng Phất Lan Đức vang lên khiến mọi người tập trung quay lại.

"Hôm nay giáo trình rất đơn giản, Áo Tư Tạp hôm nay là chủ đạo. Giáo trình hôm nay là, ngoại trừ Áo Tư Tạp, các người còn lại ít nhất đều phải ăn hai cây hương tràng khác nhau do Áo Tư Tạp chế tạo."

Mấy nữ nghe xong khóe miệng giật giật:

- "Cái này cũng là giáo trình sao?"

Phất Lan Đức phẩy tay, đàng hoàng trả lời:

"Cái này gọi là huấn luyện để thích ứng. Ta hỏi các ngươi, tánh mạng quan trọng hay sĩ diện quan trọng hơn? Trong hai điều trên, các ngươi chọn cái nào? Áo Tư Tạp hồn chú mặc dù có vẽ hèn mọn 1 chút, nhưng hắn là tiên thiên mãn hồn lực thực vật hệ hồn sư, thiên phú cực cao. Hương tràng do vũ hồn của hắn chế tạo là cực phẩm thực vật hệ vũ hồn. Hắn là một thành viên của học viện, là đồng đội của các ngươi, nếu các ngươi cùng hắn không thể nào phối hợp với nhau được thì sẽ lãng phí mất một tốt nhất phụ trợ đồng đội."

"Vả lại đây là các ngươi tình nguyện chấp nhận huấn luyện, nếu ngay cả điểm này cũng không làm được, sau này làm sao có thể sinh tồn tại hồn sư giới? Vì sinh tồn, không cần chấp nhất phương pháp. "Đừng nói là nếm thử một cây hương tràng, tới lúc nguy cấp, chu dù là chuột, giun hay gián cũng đều nhai tuốt "

Nghe xong câu nói cuối cùng của Phất Lan Đức, ba nữ hài tử sắc mặt trắng bệch hết sức khó coi, nhất là Ninh Vinh Vinh thiếu điều muốn nôn mửa.

" Giáo trình này các ngươi từng người phải thực hành xong. Nếu không không cần lưu lại đây nữa. Các ngươi không nên hoài nghi lời nói của ta, ngày đầu tiên các ngươi tới đây, chắc hẳn có người đã từng nói với các ngươi là Sử Khắc Lai học viên đào tạo toàn quái vật chứ không phải người bình thường sao. Áo Tư Tạp, bắt đầu đi."

Nhưng đúng lúc này, giọng của Nam lại vang lên:

- "Ngu xuẩn...

---------------

Đa tạ đạo hữu 4VNDT đã ủng hộ, mặc dù mình viết truyện không phải để kiếm tiền nhưng cũng khá vui, hehe 😆

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 71
Lượt đọc 2024

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.