Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Săn đuổi

Tiểu thuyết gốc · 2183 chữ

Tại khu rừng gần học viện.

Nam vừa đến đã thấy một tên mặc áo choàng đen, tay cầm Hạo Thiên Chùy oai phong lẫm liệt. Trước mặt hắn là Triệu Vô Cực cùng Phất Lan Đức Đang quỳ gối cung cung kính kính. Đường Hạo nhàn nhạt mở miệng:

- "Hai ngươi biến đi, lát nữa ra nhặt xác cho hắn!"

Phất Lan Đức cùng Triệu Vô Cực lạnh hết sống lưng, vôi vàng đứng dậy chắp tay:

- "Vâng, miện hạ!"

Xong dùng ánh mắt đáng thương liếc nhìn Nam rồi rời đi. Nam cũng để ý gương mặt hai kẻ này bầm dập không ít.

Đường Hạo dùng ánh mắt nồng nặc sát khí nhìn Nam:

- "Ngươi chính là kẻ đã khiến con trai ta trọng thương?"

Nam khoát tay:

- "Không cần khách khí, hắn không được dạy dỗ tử tế nên ta thay ngươi giáo huấn một chút thôi!"

Đường Hạo phẫn nộ cười lớn:

- "Hahaha! Tốt! Có vẻ như ngươi đã biết ta là ai. Vậy ta không nói nhiều nữa, ngươi đâm 15 mũi tên vào người con trai ta, bây giờ chỉ cần chịu đủ ta 15 chùy, nếu còn sống ta sẽ tha mạng cho ngươi."

Nam lắc đầu cười:

- "Thú vị, thú vị. Ta không biết ngươi lấy đâu ra tự tin để xuất hiện trước mặt ta nói những lời này. Bất quá ta cũng muốn thử xem rốt cuộc Hạo Thiên Đấu La danh tiếng lẫy lừng có gì đáng để ý."

- "Tiểu bối vô tri, sẵn sàng đón nhận cơn thịnh nộ của Đường Hạo ta đi!"

"Hồn kỹ thứ nhất..."

Đường Hạo lao tới, một búa nhắm thẳng đầu Nam đập xuống, sát khí hóa thành thực chất.

Tuy nhiên, trước con mắt như muốn lồi ra ngoài của hắn, chỉ thấy Nam từ từ đưa một ngón tay lên, chặn đứng đòn công kích. Không những thế hắn còn bị phản chấn lùi về phía sau vài bước phải dùng Hạo Thiên Chùy chống đỡ.

- "Đây là sức mạnh của Hạo Thiên Đấu La sao? Thật đáng thất vọng." - Nam mỉa mai

Đường Hạo sắc mặt cực kỳ ngưng trong, không thể tin nổi hắn lại có thể dễ dàng phá giải công kích của mình như vậy, cho dù chỉ là hồn kỹ thứ nhất cũng không Phong Hào Đấu La nào có khả năng dùng một ngón tay để phá giả nó. Trong lòng dâng lên cảm giác bất an mãnh liệt. Thầm hô "Đánh nhanh rút gọn!"

- "Hạo Thiên Chùy - Loạn Phi Phong."

Hắn gằn lên một tiếng, bắt đầu sử dụng Hồn Kỹ tự sáng tạo nổi danh của Hạo Thiên Tông, đánh ra đủ chín chín tám mốt chùy lao về phía Nam tiếp tục đập xuống. Tuy nhiên, hành động tiếp theo của Nam khiến con ngươi hắn co rụt lại, chỉ thấy tên kia từ từ nhặt môt khúc gỗ bên cạnh, trực tiếp phang thẳng vào Hạo Thiên Chùy của mình. Đòn công kích lập tức bị phá giải, Đường Hạo bị chấn động bay ngược về phía sau, phun ra một ngụm máu tươi. Giây tiếp theo, hắn bắt đầu cảm thấy hoài nghi nhân sinh, khi mà nhìn thấy Hạo Thiên Chùy của mình xuất hiện một vết nứt. Hắn lắc đầu tỏ vẻ không tin tưởng: "Không thể nào, chắc chắn đây không phải sự thật, Hạo Thiên Chùy làm sao có thể bị nứt?" Hạo Thiên Chùy là niềm tự hào lớn nhất cả đời của hắn, bây giờ lại bị một khúc gỗ làm cho rạn nứt, điều này chính là sự sỉ nhục lớn nhất từ trước tới nay. Nếu sự tình này bị đồn ra ngoài chắc chắn Hạo Thiên Tông sẽ trở thành trò cười cho kẻ khác.

Nam vuốt ve khúc gỗ còn nguyên vẹn trên tay mình, cười lớn mỉa mai:

- "Ha ha! Đây là Thiên Hạ Đệ Nhất Khí Võ Hồn Hạo Thiên Chùy sao? còn thua cả một khúc củi mục."

Đường Hạo nghe được lời này sắc mặt vô cùng khó coi, đồng thời hắn bắt đầu nhận ra: "Không, không phải là do khúc gỗ, là do hắn." Hắn đứng dậy ngưng trọng nhìn Nam:

- "Ngươi rốt cuộc là ai?"

- "Điều đó không quan trọng, quan trọng là ngươi đã nói phải đánh đủ 15 chùy, nãy giờ mới chỉ có 2, ngươi còn 13 lần nữa!"

Đường Hạo tức đến nghiến răng, hắn hiện tại đã hiểu mình không phải là đối thủ của kẻ trước mặt này. Đây cũng chính là lý do mà tên này đã biết thân phận của mình nhưng từ đầu tới giờ vẫn ung dung tự tại. Lập tức xuống nước:

- "Dù sao trong chuyện này con trai ta là người sai trước, hắn cũng đã bị ngươi giáo huấn, mọi chuyện dừng lại ở đây, ngươi thấy thế nào?"

Nam lắc đầu cười:

- "Quân tử nhất ngôn, ngươi đã nói phải đánh đủ 15 chùy tức là phải đủ 15 chùy, nếu ngươi không ra tay thì để ta ép ngươi ra tay."

Nói xong Nam cầm khúc gỗ lao tới.

- "Khốn khiếp - Đại Tu Di Chùy - Tạc Hoàn!" Đường Hạo cắn răng, dùng Đại Tu Di Chùy ngạnh kháng lại. Nhưng kết quả không khác là bao, hắn tiếp tục bay ngược về phía sau thổ huyết, Hạo Thiên Chùy lại thêm một vết rạn. Bởi vì Võ Hồn gắn liền với mỗi ngươi, nên cùng với vết rạn nứt đó, Đường Hạo cũng bị nội thương nghiêm trọng.

Nam không để cho hắn thời gian nghỉ ngơi, tiếp tục lao tới đập xuống.

- "Aaa! Khốn khiếp - Đại Tu Di Chùy - Nổ toàn bộ cho ta!" Đường Hạo không còn cách nào chỉ có thể nổ toàn bộ hồn hoàn của mình, nhưng đối với Nam, cho dù hắn có nổ nghìn cái hồn hoàn một lúc thì cũng không khác gì nhau. Còn Đường Hạo thì khác, vì đòn công kích mạnh hơn gấp nhiều lần dẫn đến chấn động mà hắn và Hạo Thiên Chùy phải nhận cũng mạnh hơn gấp nhiều lần. Điều này khiến cho Hạo Thiên Chùy có thêm tới hơn 5 vết rạn, Đường Hạo cũng điên cuồng thổ huyết. Lúc này trong lòng hắn tuyệt vọng tới cùng cực. "Ác ma, tên này chắc chắn không phải con người!" Hắn cắn răng, quay đầu bỏ chạy vun vút.

Nam cười tà đuổi theo:

- "Mới chỉ có 4 lần, ngươi định đi đâu?"

Đường Hạo không thèm để ý tới lời Nam mà cắm đầu cắm cổ chạy như chó nhà có tang. Nhưng chỉ chạy được một đoạn, hắn đã khiếp sợ dừng lại nhìn tên kia đã xuất hiện trước mặt mình từ lúc nào. Nam nhếch miệng cầm khúc gỗ lao tới:

- "Lần thứ 5!"

Hắn cắn răng, nén đau đem Hạo Thiên Chùy chống đỡ. Lại thêm một vết nứt nữa xuất hiện. Đường Hạo cũng bị đánh cho khụy gối xuống.

Nam tạm thời dừng tay, đứng giả vờ lau lau khúc gỗ. Đường Hạo khó khăn đứng dậy, tiếp tục điên cuồng bỏ chạy. Chỉ là rất nhanh, sắc mặt của hắn lại vô cùng khó coi khi mà Nam lại xuất hiện phía trước.

- "Khốn khiếp! Ngươi rốt cuộc làm sao mới chịu dừng lại?"

- "Ta không phải đã nói rồi sao? Đủ 15 lần ta sẽ tự thả ngươi đi!"

"Lần thứ 6!"

Đường Hạo phẫn nộ tới cực điểm, hắn ước mình có đủ sức mạnh để đứng lại đối đầu trực tiếp với Nam, khiến hắn gánh chịu những nhục nhã cùng thê thảm gấp trăm lần mình lúc này, nhưng sự thật quá phũ phàng, Hạo Thiên Chùy tiếp tục có thêm một vết rạn, gương mặt hắn cũng đã máu me be bét.

Hắn cảm nhận được Hạo Thiên Chùy đã sắp tới giới hạn, nếu tiếp tục tổn hại rất có thể sẽ vỡ nát. Vì vậy chỉ có thể chạy trốn, phải chạy, nhất định phải thoát khỏi tên ác ma này.

Cứ như vậy Nam trong vai trò thợ săn truy đuổi còn Đường Hạo là con mồi chạy trốn điên cuồng.

"Lần thứ 7!"

...

"Lần thứ 8!"

...

"Lần thứ 9!"

...

"Lần thứ 10!"

...

Cứ như vậy, đến lần thứ 10, Hạo Thiên Chùy lúc này đã như gốm sứ Bát Tràng, nứt tới không thể nứt hơn. Đường Hạo cảm nhận được nó cũng đã sắp không chịu nổi, cắn răng thu hồi võ hồn, dùng thân mình chống đỡ thay. Sau khi tiếp nhận thêm 5 phát đập bôm bốp của Nam, hắn lúc này nằm thoi thóp trên mặt đất, y phục rách nát tả tơi, máu me loang lổ khắp người. Nam cũng đã cố tình giảm lực từ 5 đòn cuối cùng, dù sao vẫn phải giữ lại mạng cho hắn.

Xong việc Nam ném khúc gỗ đầy be bét máu về phía Đường Hạo đang nằm:

- "Ha ha! Ta thấy ngươi nên dùng khúc gỗ này còn tốt hơn là chiếc chùy rác rưởi kia!"

"Hôm nay tha mạng chó của ngươi, từ nay thành thật một chút, đừng tưởng mình là Hạo Thiên Đấu La đã là vô địch thiên hạ!"

Đường Hạo đầu óc mơ hồ, miệng mấp máy:

- "Đa....tạ...."

Đây tuyệt đối là ác mộng khủng khiếp nhất của hắn. Cảm giác bị truy đuổi, hành hạ này còn đáng sợ hơn lúc mà thê tử Đường Khiếu của hắn bị chính hắn buộc phải hiến tế.

Nam phủi phủi tay, quay lại học viện. Trở lại chỗ cũ, thấy hai tên Triệu Vô Cực cùng Phất Lan Đức đang tìm kiếm thứ gì đó, hiển nhiên là tìm kiếm thi thể của hắn. Thấy Nam xuất hiện, hai tên này lập tức chấn kinh:

- "Ngươi còn sống..."

Sau đó mới nhìn một lượt, không những tên này còn sống, mà quần áo cũng cực kỳ sạch sẽ không có lấy một vết bẩn, đầu tóc cũng gọn gàng, không có chút nào giống như vừa mới chiến đấu xong.

Nam khoát tay:

- "Đương nhiên, vì sao ta lại không còn sống?"

Hai tên này cực kỳ mộng bức, chạy tới hỏi han:

- "Nói thử xem, tại sao miện hạ lại tha cho ngươi?"

- "Miện hạ? Ý ngươi nói là Đường Hạo sao? Ta nói lý lẽ cùng hắn một chút liền xong. Thôi! Bây giờ ta còn phải trở về tiếp tục ăn cơm."

Nam tùy ý trả lời một câu rồi trở lại học viện. Để Triệu Vô Cực và Phất Lan Đức đứng như trời trồng.

"Cmn! Ngươi lừa quỷ sao? Nếu Đường Hạo mà biết nói lý lẽ ta đã không bị bầm dập mặt mũi rồi!"

Bất quá bọn hắn cũng chỉ để nghi hoặc trong lòng mà không có cách nào giải đáp nổi.

Nam trở lại chỗ ăn cơm, thấy toàn bộ thức ăn đã sạch bong, tam nữ ngồi xoa xoa chiếc bụng căng tròn của mình. Hắn khóe miệng giật giật, nhiều như vậy thức ăn mà các nàng đều đã xử lý sạch.

Trúc Thanh thấy hắn liền chào hỏi:

- "Ợ...Ca ca, người xử lý xong rồi sao?"

Hắn cười bất đắc dĩ:

- "Các ngươi cũng thật là, ăn nhiều như vậy không sợ tăng cân sao?"

- "Đương nhiên không sợ, hơn nữa chúng ta còn phải ăn nhiều để lấy sức tham gia huấn luyện, phải không Vinh Vinh!"

Ninh Vinh Vinh gật gù:

- "Trúc Thanh nói đúng!"

- "Được rồi! Các ngươi trở về nghỉ ngơi đi, ngày mai chúng ta sẽ bắt đầu tu luyện."

Rồi hắn quay sang Tiểu Vũ:

- "Con thỏ ngươi nếu muốn cũng có thể tới!"

Nàng ngập ngừng gật đầu:

- "Đa...tạ"

Ngày hôm sau, Nam bắt đầu huấn luyện cho tam nữ Trúc Thanh, Vinh Vinh, Tiểu Vũ. Mặc dù vậy nhưng hắn vẫn luôn giữ một khoảng cách nhất định với Tiểu Vũ. Chính nàng cũng nhận ra điều này, Chu Trúc Thanh được hắn một mực cưng chiều, còn Ninh Vinh thì cũng cực kỳ thân thiết. Chỉ có nàng hắn vẫn luôn đối xử lạnh nhạt, nàng cũng không hiểu tại sao. Chẳng lẽ là vì lần ở Nặc Dinh Học Viện đã để lại ấn tượng xấu cho hắn sao? Nếu đúng là như vậy thì nam nhân này cũng quá mức nhỏ nhen đi.

Chuyện hắn một mình dạy ba thiếu nữ học viện khiến cho ba tên Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cùng áo tư tạp ghen ghét tới nghiến răng. Thầm chửi rủa không ít lần. Đặc biệt là Đái Mộc Bạch, mỗi lần gặp Nam là hắn cảm thấy tóc mình xanh mướt, không ngừng chửi rửa hắn cùng Chu Trúc Thanh là đôi gian phu dâm phụ, sớm muộn sẽ khiến bọn hắn phải trả giá đắt.

Một thời gian sau, Đường Tam hồi phục vết thương, Phất Lan Đức lập tức triệu tập toàn bộ, chuẩn bị tiến tới Đấu Hồn Tràng...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 70
Lượt đọc 1774

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.