Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hố Đường Tam

Tiểu thuyết gốc · 2563 chữ

"Tiểu hữu quả thực khiến lão phu mở rộng tầm mắt."

"Được rồi, dù sao chúng ta cũng nhận được hồn cốt quý giá từ tiểu hữu, con Nhân Diện Ma Chu này thuộc về các vị."

"Y Nhiên, chúng ta đi...

Khi ba người chuẩn bị rời đi, Nam lập tức lên tiếng:

- "Khoan đã, hai vị tiền bối, như vậy sao được. Nếu hai vị đã đồng ý để con hồn thú này cho chúng ta thì ta đương nhiên cũng không thể để các vị chịu thiệt, ta có thể đổi..."

Nam chưa nói xong, mấy tên kia đã lập tức nhận ra con hàng phá của này lại muốn làm gì. Nhanh chóng xúm lại ngăn cản:

- "Hoàng lão sư, ngươi nhầm, chúng ta không cần con Nhân Diện Ma Chu này chút nào."

Nam tỏ vẻ khó hiểu:

- "Hửm? Sao vậy? Không phải Đường Tam chính là cần con Nhân Diện Ma Chu này để thu hoạch hồn hoàn thứ 3 sao?"

Đường Tam gấp gáp:

- "Không phải, Hoàng lão sư, con Nhân Diện Ma Chu này hoàn toàn không phù hợp với ta, mặc dù ta đã giết nó nhưng không hề có ý định hấp thu."

- "Phải vậy sao? Ta lại thấy nó rất phù hợp, để ta đổi về giúp ngươi!"

"Hai vị tiền bối, ta chỉ còn khối hồn cốt này, mong hai vị không chê."

Mấy tên kia thấy hắn lại lấy ra hồn cốt định trao đổi, trong lòng chửi thề, Đường Tam vội vội vàng vàng ngăn cản:

- "Hoàng lão sư, ta thực sự không cần con Nhân Diện Ma Chu này, ngươi không cần trao đổi với hai vị tiền bối làm gì."

Đồng thời hắn liếc sang khối hồn cốt, cảm thấy hơi thất vọng vì nó chỉ là ngàn năm.

Nam vuốt vuốt cằm:

- "Thật sao? Thôi được rồi, tùy ngươi vậy. Nhưng ta chỉ còn duy nhất khối 4 ngàn năm chân trái Địa Huyệt Ma Chu này thôi, nếu ngươi đã muốn từ bỏ con Nhân Diện Ma Chu thì nó thuộc về ngươi, thế nào?"

- "Đương nhiên là không vấn đề gì." Đường Tam tiếp nhận khối hồn cốt, lập tức đồng ý. Mặc dù không phải là vạn năm hồn cốt nhưng 4 ngàn năm còn cao hơn niên hạn của con Nhân Diện Ma Chu kia.

Triệu Vô Cực cũng gật gù:

- "Ta thấy như vậy cũng hợp lý."

Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn, Áo Tư Tạp hâm mộ nhìn khối hồn cốt kia. Mặc dù không phải là vạn năm nhưng đối với bọn hắn, thứ này cũng là bảo vật vô giá.

- "Nếu vậy con Nhân Diện Ma Chu sẽ thuộc về Mạnh Y Nhiên cô nương."

Long Công Xà Bà cười khổ:

- "Tiểu hữu, chuyện này e rằng không thể, con Nhân Diện Ma Chu này là bị học sinh kia giết chết, Y Nhiên cũng không có cách nào hấp thu."

- "Không sao, chuyện này ta có thể giúp nàng."

"Y Nhiên cô nương ngồi xuống đây đi!"

Đám người thấy hắn nói vậy cực kỳ khó hiểu, Mạnh Y Nhiên cũng nhìn gia gia của mình hỏi ý kiến.

Hắn gật đầu:

- "Nếu tiểu hữu đã nói vậy thì con cứ thử xem!"

- "Vâng, gia gia." Nàng gật đầu rồi ngồi xuống cạnh chỗ con Nhân Diện Ma Chu.

"Y Nhiên cô nương, tập trung, chuẩn bị hấp thu hồn hoàn."

Thế là từ cơ thể con Nhân Diện Ma Chu bay ra một chiếc hồn hoàn màu tím. Đường Tam nhìn theo chiếc hồn hoàn mà tiếc nuối, xong lại nhìn vào khối hồn cốt trong tay, gật gù cảm thấy xứng đáng.

Trước ánh mắt trợn tròn của đám người, Nam nhàn nhạt nói:

- "Theo nàng đi thôi!"

Chiếc hồn hoàn sau câu nói này không chút phản kháng, nhập vào cơ thể của Mạnh Y Nhiên, ngoan ngoãn vô cùng.

Nàng nhắm mắt, tập trung hấp thu. Đường Tam thấy vậy cũng ngồi xuống, đem khối hồn cốt trong tay mình luyện hoá tăng cường thực lực. Hy vọng hấp thu xong sẽ có thể đi cứu Tiểu Vũ.

Kim Nhi ôm bụng cười nắc nẻ:

- "Ha Ha Ha, phu quân, lần này ngươi hố Đường Tam cũng thật thảm a. Đợi hắn tỉnh dậy, nếu biết con Nhân Diện Ma Chu này có ngoại phụ hồn cốt chắc sẽ tức đến hộc máu."

- "Hắc hắc, Kim Nhi còn không xem phu quân nàng là ai."

Sau khoảng gần một canh giờ, Đường Tam mở mắt ra, thấy Mạnh Y Nhiên vẫn đang ngồi đấy cảm thấy kỳ lạ. "Kỳ quái vì sao nàng hấp thu lại lâu như vậy?"

Nhưng giây sau, gương mặt hắn lập tức biến sắc, vô cùng khó coi. Từ sau lưng Mạnh Y Nhiên mọc ra tám chiếc chân nhện. Đám người toàn thể chấn kinh.

"NGOẠI...NGOẠI PHỤ HỒN CỐT!!!"

Đường Tam lập tức nhận ra thứ này là ngoại phụ hồn cốt mà Ngọc Tiểu Cương từng nói. "Mẹ nó, vì sao nàng ta lại may mắn như vậy? Không, không đúng! Lẽ ra thứ này phải thuộc về ta! Tại sao? Tại sao ta lại đổi ngoại phụ hồn cốt lấy cái 4 ngàn năm hồn cốt rác rưởi như vậy."

Xong hắn quay sang Nam thì thấy tên này đang gật gù hài lòng. Đường Tam bắt đầu cảm thấy mình bị tên khốn khiếp này lừa.

Mạnh Y Nhiên mở mắt ra, vẻ vui mừng trong mắt không giấu chút nào:

- "Gia gia, nãi nãi ta..."

Hai người Long Công Xà Bà cực kỳ vui sướng nhìn phụ kiện sau lưng cháu gái, xong dùng ánh mắt cảm kích quay sang Nam:

- "Đa tạ Hoàng tiểu hữu."

- "Thứ này là do vận khí của Y Nhiên cô nương tốt mà thôi, hai người không cần cảm tạ."

Triệu Vô Cực thở dài tiếc nuối:

- "Haiz, thật đáng tiếc..."

Đường Tam gương mặt nhăn nhó cực kỳ khó coi, chỉ tay vào mặt Nam chửi bới:

- "Có phải ngươi đã biết trước con Nhân Diện Ma Chu này có ngoại phụ hồn cốt không?"

Nam gương mặt loé lên tia tiếu ý:

- "Não ngươi có vấn đề sao? Thứ này làm sao có thể biết trước? Hơn nữa từ đầu tới cuối đều là ngươi chủ động muốn từ bỏ nó, ta cũng đã cho ngươi khối hồn cốt kia, bây giờ còn dám mở miệng chất vấn?"

- "Ngươi...phốc!" Đường Tam phun ra một ngụm máu.

Mấy tên kia vội chạy lại đỡ hắn:

- "Được rồi! Đường Tam, bình tĩnh, ta thấy hắn nói đúng, Hồn cốt là thứ khả ngộ bất khả cầu, không ai có thể biết trước được. Bây giờ việc quan trọng nhất là nhanh chóng đi cứu Tiểu Vũ."

Đường Tam lúc này mới nhớ ra, đứng dậy hừ một tiếng:

- "Hừ! Cáo từ!"

Xong lập tức hướng về phía rừng sâu lao tới. Đám người Triệu Vô Cực cũng bám theo sau.

Chu Trúc Thanh che miệng cười:

- "Phụt! Tỷ phu cũng thật là."

Ninh Vinh Vinh một bên cũng hiểu ra, phụt cười.

Long Công Xà Bà tiến tới chắp tay:

- "Bất kể thế nào, hai lão hủ chúng ta hôm nay cũng xin cảm tạ tiểu hữu."

Mạnh Y Nhiên cũng bước tới hành lễ:

- "Y Nhiên đa tạ công tử."

Nam gật đầu:

- "Được rồi, các vị không cần đa lễ."

"Còn nữa, Mạnh Y Nhiên cô nương chắc hẳn cũng nhận ra hồn hoàn này hoàn toàn vượt quá khả năng của ngươi."

- "Ta biết, nếu không có công tử chỉ sợ Y Nhiên đã sớm bạo thể."

Hai người Long Công Xà Bà chấn kinh:

- "Cái gì?"

- "Gia gia, thực sự là như vậy! Mặc dù hồn hoàn tiến vào cơ thể ta rất ngoan ngoãn nhưng ta có thể cảm nhận được năng lượng của nó ta đã vượt quá sức chịu đựng của ta."

Hai người nghe tôn nữ nói xong, thiếu chút nữa quỳ xuống:

- "Hai lão thân vô cùng cảm tạ công tử, chúng ta chỉ có duy nhất một đứa cháu gái này. Nếu nàng xảy ra mệnh hệ gì e rằng hai thân già này cũng không sống nổi."

Nam bất đắc dĩ:

- "Hai vị không cần như vậy, dù sao ta mới là người chủ động bảo nàng hấp thụ nó. Dĩ nhiên không thể để nàng xảy ra nguy hiểm."

Hai người nghe xong nhìn nhau, gật đầu:

- "Công tử, liệu ngươi có thể cho Y Nhiên theo tu luyện không?"

- "Ách! Chuyện này..."

- "Gia gia! Ngươi lại nói gì vậy?" Mạnh Y Nhiên đỏ mặt dậm chân một cái, bất quá thi thoảng lại liếc Nam, ánh mắt có chút chờ mong.

- "Ha Ha, thế nào? Lần này chúng ta sẽ không ép buộc tiểu nha đầu ngươi, tất cả đều để nha đầu ngươi quyết định."

- "Ta...ta...Dù sao chuyện này còn phải hỏi ý kiến công tử."

Nam tỏ vẻ cười khổ:

- "Được rồi! Nếu Mạnh Y Nhiên không chê nàng có thể theo ta tu luyện."

Mạnh Y Nhiên nghe vậy mắt sáng lên:

- "Thật...thật sự."

Hai người Mạnh Thục mỉm cười trêu chọc nàng:

- "Xem ai đó vui chưa kìa?"

- "Gia gia! Đáng ghét!" - Mạnh Y Nhiên xấu hổ gắt lên một tiếng.

- "Ha ha! Thôi được rồi, vậy hai chúng ta giao tôn nữ bảo bối cho công tử, hy vọng ngươi đối xử tốt với nàng."

Mạnh Y Nhiên nghe hai người nói như kiểu tiễn mình tới nhà chồng xấu hổ không thôi. Trúc Thanh cùng Vinh Vinh thấy lại sắp có thêm thiếu nữ đi theo hắn liền liếc xéo, mỗi người một bên nhéo hông thật mạnh.

"Khụ khụ!" hắn ho khan vài tiếng rồingaajt đầu khẳng định:

"Hai vị tiền bối yên tâm. Ta sẽ không để nàng chịu thiệt thòi."

Thế là Mạnh Y Nhiên gia nhập vào đội nữ học sinh của Nam.

Một lúc sau, hắn cùng tam nữ tiếp tục di chuyển vào sâu bên trong, gặp đám người Triệu Vô Cực cùng với Đường Tam đang ngồi chấp bằng dưới đất, bên cạnh là một con Nhân Diện Ma Chu khác tu vi hơn hai ngàn năm. Hiển nhiên Đường Tam đã bắt gặp được nó và bây giờ đang thu hoạch hồn hoàn của mình. Vẻ mặt hắn lúc này đang cực kỳ nhăn nhó, hiển nhiên hấp thu thứ này không dễ dàng chút nào.

Thấy Mạnh Y Nhiên, Triệu Vô Cực mộng bức:

- "Hoàng lão sư, nàng..."

- "Hai vị trưởng bối của nàng muốn nàng gia nhập Sử Lai Khắc Học Viện, như vậy không có vấn đề chứ?"

Triệu Vô Cực nghĩ tới cô nương này chỉ mới 16 tuổi đã là Hồn Tôn, mặc dù không thể so sánh với đám quái vật ở học viện, nhưng nàng còn sở hữu ngoại phụ hồn cốt, nếu gia nhập vào học viện chắc chắn sẽ tăng cường thực lực của học viện mạnh mẽ, liền cười lớn:

- "Ha ha! Đương nhiên không có vấn đề."

Mấy tên đực rựa vẻ ghen ghét càng thêm nồng nặc. Dựa vào cái gì mà hắn luac nào cũng có nhiều thiếu nữ xinh đẹp vây quanh như vậy?

Đúng lúc này, bên cạnh có tiếng động, Triệu Vô Cực đôi mắt cảnh giác:

- "Ai?"

Từ bên trong, Tiểu Vũ bước ra, ánh mắt nàng từ đầu tới cuối luôn nhìn về phía Nam:

- "Mọi người, ta đã trở lại rồi!"

- "Tiểu Vũ, ngươi không chết?" đám người kinh hô.

- "Ngươi...các ngươi có phải rất muốn ta chết?"

- "Tốt, trở về là tốt, mau kẻ cho chúng ta biết chuyện gì xảy ra, ngươi vì sao lại thoát được?" Triệu Vô Cực thở phào một hơi xong hỏi lại nàng.

- "Con Thái Thản Cự Viên sau khi bắt ta được một đoạn, bên trong bất chợt phát ra âm thanh như tiếng bò rống. Thế là nó sợ hãi bỏ ta xuống rồi chạy mất. May mắn chỗ nó thả ta có một con hồn thú hôn mê, mà ta cũng vừa đạt ba mươi cấp nên đã giết nó thu hoạch đệ tam hồn hoàn."

Đám người cả kinh:

"Âm thanh bò rống khiến Thái Thản Cự Viên cũng sợ hãi?"

"Ngươi nói ngươi cũng đã đột phá 30 cấp?"

Triệu Vô Cực hưng phấn cười lớn:

- "Ha ha! Bất kể nguyên nhân là gì, chuyến đi lần này của chúng ta đều rất thành công, chỉ cần đợi Đường Tam tỉnh lại chúng ta sẽ quay về học viện."

Sắc trời lúc này đã gần tối. Tiểu Vũ lại chỗ Nam:

- "Hoàng lão sư, chúng ta có thể nói chuyện riêng một chút không?"

Nam gật đầu, cùng nàng tới một nơi khá xa vị trí hiện tại. Tam nữ Trúc Thanh cũng hiểu ý không theo hắn.

Tiểu Vũ áp chế sợ hãi hỏi một câu:

- "Ngươi có phải đã sớm biết thân phận thật sự của ta?"

Hắn gật đầu không phủ nhận.

- "Ta không những biết thân phận thật của ngươi mà còn biết toàn bộ về kẻ thù của ngươi."

Tiểu Vũ run rẩy:

- "Ngươi...vậy vì sao ngươi lại giúp ta?"

- "Giúp ngươi? Ngươi có hiểu lầm chỗ nào không? Ta dạy ngươi tu luyện đơn giản vì ngươi xin ta. Và ta cũng đã nhắc trước, cho dù ngươi có theo ta tu luyện thì vĩnh viễn cũng không thể đánh bại được Bỉ Bỉ Đông."

"Ta cũng không bao giờ giúp ngươi trả thù. Chính vì thế từ nay trở đi ngươi có thể tiếp tục theo ta tu luyện hoặc không, bởi vì cho dù thế nào đi nữa ngươi vĩnh viễn không thể vượt qua nàng."

Tiểu Vũ sau khi nghe lời kể của Nhị Minh về hắn, bây giờ nghe hắn nói vậy đã hoàn toàn tuyệt vọng, ngồi bệt xuống đất, nước mắt rơi lã chã:

- "Rốt cuộc là tại sao, chẳng lẽ ta vĩnh viễn không thể báo thù cho mẫu thân sao? Mẫu thân ta chưa từng làm hại bất kỳ ai, vì sao người lại phải chịu số phận như vậy?"

Nam thở dài:

- "Haizz, hồn sư giết hồn thú vốn đã là quy luật phát triển của thế giới này, ta khuyên ngươi nên sớm buông bỏ thù hận, nếu muốn có thể ở lại Tinh Đấu Sâm Lâm này an ổn sống một đời."

Tiểu Vũ đứng lên, lau nước mắt, kiên định lắc đầu:

- "Không, ta muốn tiếp tục theo ngươi tu luyện, chỉ cần ngươi có thể giúp ta mạnh lên, mối thù của ta, ta sẽ tự mình giải quyết, cho dù sau này có thịt nát xương tan ta cũng vô oán vô hối."

Nam bất đắc dĩ thở dài:

- "Haizzz, tùy ngươi vậy." Xem ra mối thù của nàng và Đông Nhi đã sâu đậm tới mức không đội trời chung rồi.

- "Đa tạ ngươi, Hoàng Nam." Nàng nói thêm một câu với hắn rồi rời đi.

Nam ngước nhìn lên trời bất đắc dĩ cảm thán:

"Mặc dù ban đầu không thích ngươi nhưng lúc này cảm thấy ngươi cũng thật đáng thương a!"

Xong hắn liếc sang bụi cỏ bên cạnh:

- "Nha đầu, còn không chịu ra...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 65
Lượt đọc 1826

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.