Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lại tới thăm nữ nhi

Tiểu thuyết gốc · 2629 chữ

Sáng hôm sau, Ngọc Tiểu Cương cũng xuất hiện tại học viện. Đường Tam thấy hắn, vui mừng chạy lại:

- "Sư phụ, ngươi tới rồi!"

Ngọc Tiểu Cương gật đầu:

- "Tiểu Tam, lần này hấp thu hồn hoàn của ngươi có chút nguy hiểm, nhưng hiệu quả cũng là kinh người. Cho ta xem thử hồn kỹ thứ 3 của ngươi!"

Sau khi xem xong hồn kỹ thứ 3 của Đường Tam, hắn gật gù:

- "Không tệ!"

Đường Tam cắn răng nói một câu:

- "Sư phụ, lẽ ra ta còn thu hoạch được một khối ngoại phụ hồn cốt nếu như không có tên khốn Hoàng Nam kia."

Ngọc Tiểu Cương chấn kinh:

- "Cái gì? Ngoại phụ hồn cốt?"

- "Đúng vậy!" Thế là Đường Tam đem sự tình thuật lại cho Ngọc Tiểu Cương. Hắn nghe xong tiếc đứt cả ruột:

"Hoàng Nam, Hoàng Nam, cái tên này tựa hồ ta đã nghe từ đâu rồi thì phải!"

- "Tiểu Tam, ngươi nghe đây, ngoại phụ hồn cốt mới được hấp thu, chắc chắn chưa hoàn toàn dung nhập vào cơ thể Mạnh Y Nhiên. Nếu ngươi giết nàng vẫn có thể cướp được nó. Ngoại phụ hồn cốt vô cùng quý giá, thậm chí còn hi hữu hơn cả mười vạn năm hồn hoàn." - Ngọc Tiểu Cương gương mặt nồng nặc vẻ tham lam.

Đường Tam mặt biến sắc:

- "Sư phụ, tuyệt đối không thể, tên Hoàng Nam kia rất mạnh, chính ta cũng đã từng ăn khổ trong tay hắn. Còn chưa kể trưởng bối của Mạnh Y Nhiên là Long Xà Cái Thế."

- "Hừ! Thế ta mới gọi là cầu phú quý trong hung hiểm!"

Đường Tam nghe vậy có chút suy nghĩ, xong gương mặt hiện lên vẻ tà ác gật đầu:

- "Ta biết rồi! Sư phụ, ta nhất định sẽ tìm cơ hội ra tay!"

- "Haha! Tốt! Bây giờ chúng ta đi, ta muốn xem thử Hoàng Nam rốt cuộc là thần thánh phương nào!"

Ngọc Tiểu Cương cùng Đường Tam đi tới nhà ăn, vừa thấy Nam đang ngồi cùng chúng nữ, hắn lập tức chấn kinh:

- "Là ngươi!!!"

Nam nhấp một ngụm trà:

- "Ồ! Thì ra là Đại Sư sao?"

Ngọc Tiểu Cương nghĩ tới điều gì, liền cười lớn:

- "HAHA! Xem ra ngươi cũng đã bị nàng vứt bỏ giống như ta nên mới phải lưu lạc tới nơi này sao?"

Đám người nghe vậy cực kỳ nghi hoặc? Nàng?"

Nam lắc đầu cười không nói gì khiến cho Ngọc Tiểu Cương càng thêm đắc ý.

- "Ta biết ngươi trở thành lão sư của học viện là nhờ tiền tài, bất quá hiện tại đã có ta ở đây, ta sẽ đích thân chỉ dạy các học sinh, ngươi có thể biến đi nơi khác."

Chu Trúc Thanh nhíu mày, đứng dậy. Đường Tam thấy vậy vội kéo Ngọc Tiểu Cương lại:

- "Sư phụ, ngươi cẩn thận, nàng đã là 39 cấp Hồn Tôn!"

Ngọc Tiểu Cương một mặt khiếp sợ:

- "Cái gì? Làm sao có thể?"

Nam đứng kéo Trúc Thanh ngồi xuống, mở miệng sỉ nhục:

- "Không có gì là không thể, phế vật như ngươi thì cho dù là tiên thiên mãn hồn lực như Đường Tam cũng chỉ có thể dạy dỗ thành một phế vật mà thôi. Đừng nói tới Trúc Thanh, Cả Vinh Vinh, Y Nhiên, Tiểu Vũ rất nhanh sẽ vượt qua Đường Tam."

- "Ta không tin, nhất định là ngươi may mắn gặp được nàng có thiên phú cao mà thôi!"

"Tiểu Tam, ngươi yên tâm, thiên phú của ngươi là cao cấp nhất từ trước tới nay ở Đấu La Đại Lục, dưới sự dạy dỗ của ta, chỉ có ngươi vượt qua kẻ khác chứ không bao giờ có chuyện kẻ khác vượt qua được ngươi!"

- "Vâng, sư phụ!" - Đường Tam hừng hực chiến ý.

Nam thì lắc đầu một cách xem thường, cứ để cho các ngươi tự ảo tưởng một thời gian đi.

Lúc này, Đái Mộc Bạch đi tới, ánh mắt hắn nhìn Chu Trúc Thanh như muốn ăn tươi nuốt sống nàng. Con mắt bên trái của hắn đã phải dùng một miếng vải đen buộc kín.

Chu Trúc Thanh khẽ nhíu mày khiến hắn lập tức run sợ thu hồi ánh mắt của mình. Hắn bắt đầu có chút hối hận: "Nếu năm đó ta không bỏ trốn chắc có lẽ cũng không thảm hại tới mức này. Tất cả đều tại tiện nhân kia AAAA!"

Sau khi ăn uống xong, Đường Tam nhìn Tiểu Vũ lên tiếng:

- "Tiểu Vũ, hiện tại sư phụ đã tới, ta nghĩ ngươi nên tiếp tục theo ta cùng sư phụ tu luyện như trước đây, không cần nhờ tới người khác!"

Tiểu Vũ nhìn Nam một cái, xong lắc đầu từ chối:

- "Ca, ta nghĩ vẫn muốn theo Hoàng lão sư tu luyện hơn, ngươi không cần quan tâm."

Đường Tam nghiến răng ken két:

- "Tiểu Vũ, rốt cuộc là vì sao? ngươi vì sao thay đổi nhiều như vậy?"

Tiểu Vũ cúi mặt không trả lời. Nam nhàn nhạt nói:

- "Nếu ngươi muốn theo hắn ta cũng không giữ làm gì?"

Nàng nghe vậy hoảng hốt:

- "Không! Ta thật sự muốn theo ngươi tu luyện, xin hãy giúp ta trở nên mạnh mẽ!"

Đường Tam không nhịn được la lên:

- "AAAA! Tiểu Vũ, rốt cuộc là hắn đã giở trò gì với ngươi?"

Chu Trúc Thanh hàn khí lóe lên về phía Đường Tam:

- "Đường Tam, ta khuyên ngươi nên biết điều một chút, có trách chỉ trách tên sư phụ phế vật của ngươi không có tư cách dạy dỗ nàng."

Ngọc Tiểu Cương tức tới nghiến răng, mình đường đường là Đại Sư được người đời ca tụng, vậy mà lại bị một nha đầu mới 12 tuổi sỉ nhục là phế vật.

- "Chu Trúc Thanh, đừng tưởng 39 cấp liền không xem ai ra gì, đây cũng không phải là địa bàn của ngươi. Dựa theo quy định của Học Viện ta hoàn toàn có thể trừng phạt ngươi!"

Bốp một tiếng, Ngọc Tiểu Cương văng xa tới mấy mét, lê lết trên mặt đất.

Chu Trúc Thanh phủi phủi chân:

- "Câm miệng cho ta, tên phế vật như ngươi không có tư cách nói chuyện ở đây. Ngươi không thấy Đái Mộc Bạch sao? Nếu dám làm bổn cô nương không thoải mái thêm một lần nữa thì hắn chính là tấm gương cho ngươi!"

Đường Tam chạy vội tới đỡ hắn:

- "Sư phụ, ngươi không sao chứ, nàng ta chính là ác ma, tốt nhất chúng ta không nên đụng vào."

Vậy là từ đó trở đi, Sử Lai Khắc chia làm hai phe. Một bên là tứ nữ Trúc Thanh, Vinh Vinh, Tiểu Vũ và Mạnh Y Nhiên theo Nam tu luyện. Một bên khác gồm bố tên đực rựa theo Ngọc Tiểu Cương. Bốn tên này bị Ngọc Tiểu Cương hành hạ không biết bao nhiêu lần. Trái ngược với mấy nữ tu luyện cùng Nam lại có phần dễ chịu hơn khi mà hắn luôn dùng phương pháp phù hợp nhất riêng cho từng người các nàng. Chỉ có Tiểu Vũ là hắn chỉ dạy nàng tu luyện hồn lực mà không dạy những thứ khác như luyện thể, vì vậy hồn lực của nàng tăng nhanh hơn so với những người khác rất nhiều. Lúc này khi tứ nữ vừa tu luyện xong, hắn liền gọi các nàng lại nghỉ ngơi một chút. Ba nữ Trúc Thanh, Vinh Vinh cùng Y Nhiên liền chạy lại chỗ hắn, chỉ có Tiểu Vũ vẫn tiếp tục kiên trì tu luyện. Hắn lắc đầu bất đắc dĩ, cũng chỉ có thể mặc kệ nàng.

Ninh Vinh Vinh kéo tay hắn:

- "Lão sư! Khi nào ngươi mới chịu dạy ta trở thành một chiến hồn sư?"

Hắn xoa đầu nàng:

- "Nha đầu không được nóng vội, trước tiên tu luyện thật tốt. Thứ ta dự định dạy ngươi không phải là trở thành một chiến hồn sư mà là một phụ trợ hồn sư có khả năng chiến đấu! Vì thế tố chất thân thể là cực kỳ quan trọng!"

Nàng bĩu môi

- "Biết rồi biết rồi! Lão sư ngày nào cũng nói những câu này!"

Nam lắc đầu bất đắc dĩ. Nhưng cũng không thể phủ nhận thời gian qua nàng cố gắng rất nhiều, chắc hẳn là không muốn thua kém các tỷ muội khác.

Mạnh Y Nhiên qua một thời gian thì kỹ năng sử dụng ám khí của nàng được cải thiện không ít. Nàng còn có ý định dùng ám khí làm phương thức chiến đấu chính.

Sau ngày hôm đó, Phất Lan Đức xin phép hắn cho các học viên tới Đấu Hồn Tràng thực chiến được hắn đồng ý. Thế là như trong nguyên tác. Sử Lai Khắc chiến đội gia nhập Đấu Hồn Tràng. Nhanh chóng vang danh. Nhưng vì quy định mỗi đội chỉ có bảy người nên bốn nữ thì thay phiên nhau một người nghỉ ngơi 3 người ra sân.

Sau mỗi trận đấu, mặc kệ bốn tên đực rựa thê thảm thế nào, mấy nữ quần áo luôn luôn sạch khô. Đặc biệt cái tên Chu Trúc Thanh bùng nổ khủng khiếp khi nàng chưa từng xuất ra hồn hoàn cũng như hồn kỹ thứ hai của mình lấy một lần mặc dù đã đạt tới 39 cấp.

Tất cả những kẻ khác đều bị Chu Trúc Thanh nàng làm cho trở nên mờ nhạt. Đường Tam thì cực kỳ ghen ghét. Đái Mộc Bạch không ngừng chửi rủa, hắn cũng đổi danh xưng thành Độc Nhãn Bạch Hổ, cũng nhờ vết sẹo dài ngoằng cùng một bên mắt mù, hắn được xếp hạng thứ hai về độ xấu xí trong Đấu Hồn Tràng chỉ thua kém mỗi Đường Tam.

Đến một ngày, đối thủ của Sử Lai Khắc chiến đội cùng Hoàng Đấu Chiến Đội gặp nhau. Nam lúc này mới nhớ ra còn hai nhiệm vụ của Độc Cô Nhạn và Diệp Linh Linh mình đã bỏ quên rất lâu.

Trước khi trận chiến bắt đầu, hắn căn dặn Trúc Thanh, Y Nhiên cùng Vinh Vinh nhẹ tay với hai nàng liền bị một trận lườm xéo của chúng nữ. Thế là hắn cùng Tiểu Vũ ở trên quan sát trận đấu. Ai ngờ tam nữ này nghe lời đến mức từ đầu tới cuối không thèm ra tay, đứng im một chỗ. Điều này khiến cho bốn tên đực rựa kia vô cùng chật vật. Nhưng Đường Tam nhờ hào quang của Thiên Đạo Chi Tử mà cuối cùng cũng dành chiến thắng. Một phần cũng là vì Hoàng Đấu Chiến Đội rời rạc hơn nhiều so với nguyên tác. Mà nguyên nhân đương nhiên là vì mâu thuẫn giữa Độc Cô Nhạn và Ngọc Thiên Hằng. Chả biết vì sao, từ khi trở về từ Lạc Nhật Sâm Lâm, đội trưởng Ngọc Thiên Hằng của bọn hắn liền thay đổi 360 độ. Tính cách trở nên cực kỳ kiêu căng đanh đá. Không những thế, đối với vị hôn thê của mình là Độc Cô Nhạn lại luôn tỏ ra chán ghét tới cực điểm. Ngược lại đối với những nam sinh lại thường xuyên có những động tác thân mật khiến bọn hắn nổi da gà. Cũng vì điều này mà trận đấu hôm nay hắn không xuất hiện mặc dù có chiến lực cao nhất trong đội hình. Độc Cô Nhạn thua một tên nhỏ tuổi hơn mình trong lòng không khỏi ấm ức.

Rồi cũng như nguyên tác, Phất Lan Đức sau khi xin ý kiến của Hoàng Nam đã bỏ trường tới Thiên Đấu Thành. Đầu tiên ý định gia nhập Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện.

Vừa tới Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện, đám người gặp ngay tên Tuyết Băng. Nam nhếch miệng cười "Tên này quả thật giả trang rất giỏi a! E rằng nếu không biết trước ngay cả ta cũng bị lừa! Có nên giúp nữ nhi bảo bối một chút không nhỉ? Haiz, vẫn nên là thôi đi, chỉ sợ nếu nàng biết ta nhúng tay vào sẽ không tha cho ta mất!"

Sau khi Tuyết Băng bị Đường Tam cho ăn hành một trận, đám người đi vào bên trong, rồi cuối cùng cũng bị đuổi về như trong nguyên tác. Phất Lan Đức lập tức quay xe sang Lam Bá Học Viện.

Nam không cùng bọn hắn về ngay mà đi thăm nữ nhi một chút.

Tới phòng của nàng, thấy nàng vẫn một thân ảnh xinh đẹp cao quý tới cực điểm đang hai tay chống cằm ngẩn ngơ nhìn vào trong gương:

- "Baba thật đáng ghét, ta ngày nào cũng nhớ ngươi ấy vậy mà mấy tháng rồi không tới thăm ta!"

Hắn buồn cười nhẹ nhàng đi từ phía sau, chụt lên má nàng một cái. Tuyết Nhi giật nảy mình, lập tức nhận ra hắn. Bởi vì trên thế giới chỉ có hắn mới có thể tiếp cận mà nàng không nhận ra chút nào. Điều này cho dù là mẫu thân cũng không có khả năng.

Nàng lập tức quay sang ôm chặt lấy hắn, ấn đôi môi đỏ mọng của mình lên miệng hắn.

Hắn để cho nàng hôn xong, mỉm cười vuốt ve:

- "Tiểu bảo bối, ba ba tới báo cho ngươi một tin vui!"

Nàng nuốt nước miếng của hắn còn lại trong miệng mình cái ực, xong quay mặt đi tỏ vẻ giận dỗi:

- "Hừ! Tin vui gì? Ta lại có thêm các dì khác sao?"

Hắn khóe miệng cứng ngắc, xong xấu hổ cười, ngồi xuống đem nàng ôm vào trong ngực:

- "Hắc hắc! Tiểu bảo bối lại ghen rồi! Ta không nói chuyện này, tin vui là sắp tới ta sẽ ở lại Thiên Đấu Thành, có thể thường xuyên tới thăm nha đầu ngươi!"

Cô nương nghe vậy lập tức vui vẻ:

- "Thật sao? Ba ba ở chỗ nào?"

- "Chỗ dì Nhị Long của ngươi!"

Nàng thấy hắn lại nhắc đên nữ nhân khác, lập tức lại bĩu môi ghen tuông. Hắn buồn cười nhìn bộ dạng đáng yêu của nàng, không nhịn được cúi xuống ngậm lấy đôi môi đỏ mọng.

Trái tim nhỏ bé của nàng lập tức đập lên kịch liệt, trong lòng nhộn nhạo khó tả. Bởi vì đây là lần đầu tiên mà hắn chủ động hôn nàng. Phải biết mọi lần trước đều là nàng chủ động. Điều này khiến trong lòng nàng vô cùng vui sướng, vì nó khẳng định quan hệ giữa hắn và nàng đã tiến thêm một bước. Thế là nàng ngấu nghiến lấy môi hắn, đem chiếc lưỡi đinh hương của mình quấn quít lấy không muốn rời ra.

Hơn hai mươi phút sau, nàng cố gắng mút môi hắn thêm một cái mới chịu tách ra. Cười như được mùa:

- "Hì hì hì...Ba ba, Tuyết Nhi thật vui a!"

Hắn buồn cười nhéo má nàng:

- "Nữ nhi hư, không được để mẫu thân ngươi biết chuyện này nghe chưa!"

- "Khúc khích! Tuyết Nhi biết rồi!"

Xong nàng thì thầm bên tai hắn:

- "Ba ba, cảm giác vụng trộm cùng nữ nhi sau lưng mẫu thân này rất kích thích phải không? Tuyết Nhi suýt nữa không nhịn được đấy!"

Hắn nghe xong cảm nhận một cỗ tà hỏa phía dưới chuẩn bị bùng lên dữ dội. Thầm hô không ổn, lập tức hôn lên má nàng tạm biệt:

- "Nha đầu, ba ba có chuyện cần làm nên đi trước đây!"

Nói xong lập tức lao vụt đi, để lại Tuyết Nhi gương mặt đỏ bừng nhìn theo che miệng cười khúc khích...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 77
Lượt đọc 2306

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.