Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở lại Tinh Đấu

Tiểu thuyết gốc · 2350 chữ

- "Đông Nhi, vì sao hôm nay có người nhìn thấy con cùng với tên kia xuất hiện ở bên ngoài?"

Thiên Tầm Tật ngồi trên cao tức giận chất vấn. Mặc dù hắn hiện tại vẫn chưa có ý xấu với nàng nhưng thấy nàng thân cận cùng nam tử khác cũng cảm thấy có chút khó chịu.

- "Lão sư...ta..."

- "Haizz, thôi bỏ đi, con có tìm hiểu được điều gì không?"

Bỉ Bỉ Đông vui vẻ:

- "Có, lão sư, hắn cho ta biết làm sao có thể hấp thu Hồn Hoàn vượt niên hạn!"

Thiên Tầm Tật không giữ được bình tĩnh:

- "Cái gì! Mau kể cho ta!"

- "Vâng, lão sư!"

Rồi nàng kể lại những thứ mà Nam đã kể cho nàng. Đương nhiên là trừ chuyện món quà kia ra. Hắn đã tin tưởng nàng như vậy thì đương nhiên nàng cũng không thể khiến hắn thất vọng. Hơn nữa nàng biết nếu tin tức hắn sở hữu thứ khủng bố như vậy truyền ra sẽ rất nguy hiểm.

Nhưng Thiên Tầm Tật nghe xong lại quát lên:

- "Hoang đường! Cho dù đúng là như vậy thì hắn cũng không thể nào hấp thu được vạn năm hồn hoàn. Theo ta thấy hắn là đang lừa gạt con!"

- "Sư phụ, ta không nghĩ như vậy."

- "Hừ, Đông Nhi con không nên dễ tin người như thế, con cứ tiếp tục tiếp cận hắn. Tuy nhiên đừng quên mất thân phận Thánh Nữ của con, không được phép quá mức gần gũi với những kẻ khác!"

- "Lão sư, ta biết rồi!"

Thế là những ngày tiếp theo, Bỉ Bỉ Đông cùng hắn đều ra ngoài chơi, nàng cũng có chút bỏ bê tu luyện.

Thiên Tầm Tật mặc dù tức giận đến nghiến răng nhưng vì sự nghiệp của Vũ Hồn Điện nên vẫn nhẫn nhịn.

Cho tới một tuần sau, khi hắn và nàng đang ngồi trò chuyện cùng nhau. Ngọc Tiểu Cương bước đến, chắp tay về phía nàng:

- "Thánh Nữ Điện hạ, sau khi nghiên cứu những tài liệu bên trong thư viện, ta đã đúc kết được một vài thứ đáng nhắc tới. Hôm nay muốn mời Thánh Nữ xem qua một chút!"

Đồng thời hắn cũng liếc về phía Nam, trong lòng cực kỳ tức tối khi thấy hai người thân mật như vậy.

Bỉ Bỉ Đông cũng có chút hứng thú:

- "Được! Vậy ngươi nói ta nghe thử!"

Ngọc Tiểu Cương nhìn về phía Nam, rồi chắp tay:

- "Ở nơi này không tiện, mời Thánh Nữ tới thư viện cùng ta! Tài liệu ta cũng để bên trong đấy."

Nam khẽ nhếch miệng, trong lòng cười lạnh: - "Thì ra đây chính là cách ngươi lừa gạt Đông Nhi sao?"

Bỉ Bỉ Đông cũng không nghĩ nhiều, lập tức đồng ý:

- "Được!" Rồi kéo tay Nam cùng đi.

Thấy hai người nắm tay, Ngọc Tiểu Cương trong lòng tức điên, nhưng vẫn cố tỏ ra bình tĩnh:

- "Thánh Nữ Điện Hạ, hắn..."

Nàng khoát tay:

- "Không sao! Hắn là bạn của ta, hơn nữa kiến thức của hắn không kém, có thể giúp được ngươi."

Ngọc Tiểu Cương nghe vậy cũng không còn cách nào, chỉ có thể nuốt hận vào trong. Trong lòng dấy lên ý nghĩ ác độc: "Tên khốn, ngươi không chỉ khiến ta mất mặt mà còn dám xuống tay với nữ nhân ta nhìn trúng, để khi ta đạt được những thành tựu ở Vũ Hồn Điện, để xem ngươi còn có thể đắc ý không. Dù sao ngươi cũng chỉ là một tên rác rưởi nhất hoàn hồn sư mà thôi!"

Bên trong thư viện.

Nam và Bỉ Bỉ Đông đang ngồi cạnh nhau.

Còn Ngọc Tiểu Cương thì cầm một quyển sách to tướng, ra vẻ bác học, thể hiện một bộ dáng tự tin:

- "Sau khi tham khảo những tài liệu của Vũ Hồn Điện trong thời gian vừa qua, kết hợp với những suy luận và kinh nghiệm nhiều năm, ta đã hoàn chỉnh được lý luận về hồn hoàn hấp thu cực hạn."

Nam cùng Bỉ Bỉ Đông khoé miệng co giật. Cmn! Hắn vẫn tự tin như vậy.

Ngọc Tiểu Cương nhìn vẻ mặt của hai người lại nghĩ rằng bọn hắn đang bị tài trí của mình làm chấn kinh, liền đắc ý, tiếp tục nói:

- "Hồn hoàn đầu tiên cực hạn có thể hấp thu là 423 năm

Hồn Hoàn thứ hai là 839 năm

Thứ ba là khoảng 2000 năm

...

"

Hắn liên tục đưa ra những con số rất cụ thể.

Nam một mặt mộng bức "Cmn! Đây thực sự là nghiên cứu của ngươi, không phải là đọc ghi chép rồi thấy kẻ nào hấp thu niên hạn cao nhất liền ghi vào? Phải biết đến Hồn Hoàn thứ nhất ngươi cũng chưa hấp thu a! Vậy cơ sở nào mà ngươi có thể khẳng định chắc nịch như vậy?"

Bỉ Bỉ Đông sau khi ở cùng Nam một thời gian, đương nhiên cũng không tin lời nói ngu ngốc của Ngọc Tiểu Cương. Lúc này nàng bắt đầu cảm thấy tên này ngu ngốc tới mức đáng thương.

Ngọc Tiểu Cương nhìn vẻ mặt mộng bức của hai người mà càng thêm đắc ý.

- "Không biết hai vị cảm thấy nghiên cứu này của ta thế nào?"

Bỉ Bỉ Đông sợ Nam sẽ khiến hắn mất mặt, liền lên tiếng trước:

- "Không tệ, ngươi cứ ở nơi này tiếp tục phát triển lý luận của mình!"

- "Đa tạ Thánh Nữ!"

Rồi hắn nhìn về phía Nam, giọng điệu có chút kiêu ngạo:

- "Khồn biết công tử có gì nhận xét..."

Nam cũng giả vờ gật đầu:

- "Ngươi làm rất tốt, rất cụ thể, cứ tiếp tục kiên trì khả năng cao sẽ thành công!"

Ngọc Tiểu Cương trong lòng thầm khinh bỉ:

"Ha ha! Một tên một vòng hồn sư thấp kém như ngươi đương nhiên không đủ tư cách hiểu được những tinh hoa trong nghiên cứu của ta rồi!"

Bỉ Bỉ Đông tiếp tục lên tiếng:

- "Tốt! Ngươi tiếp tục nghiên cứu, bây giờ chúng ta có việc cần rời đi."

Nói xong, nàng cùng Nam rời khỏi thư viện

- "Phốc!" Vừa bước ra khỏi, hắn không nhịn được bật cười.

Bỉ Bỉ Đông liền nhéo hông hắn:

- "Không được cười, ngươi không thấy hắn rất đáng thương sao?"

- "Ha ha! Được rồi! Thực ra những điều hắn vừa nói lúc nãy đều là tổng hợp từ những ghi chép, nhưng nó cũng tương đối phù hợp với đa số hồn sư, bất quá vẫn không nên công bố rộng rãi, bởi vì những hồn sư có thể chất yếu kém nếu cố gắng hấp thu tới mức hắn đưa ra rất có thể sẽ nguy hiểm đến tính mạng!"

Bỉ Bỉ Đông gật đầu, sau đó nắm lấy cánh tay hắn:

- "Tiểu Nam, hứa với ta đừng vạch trần hắn."

- "Tại sao?"

- "Ngươi không thấy hắn rất đáng thương sao? Ta sợ nếu ngươi vạch trần hắn sẽ khiến lão sư tức giận, thậm chí có thể giết chết hắn. Hơn nữa, hắn kiên trì cùng cố gắng như vậy cũng xứng đáng được ghi nhận!"

Nam cười, nhéo mũi nàng:

- "Nàng đó, quá mức lương thiện, sẽ rất dễ bị kẻ khác lợi dụng!" Hắn cũng không có ý định vạch trần, vẫn phải để cốt truyện bắt đầu đúng cách.

Bỉ Bỉ Đông nhăn mặt, xoa xoa mũi:

- "Đáng ghét! Làm gì có kẻ nào dám lợi dụng ta! Cho dù bọn hắn có ý nghĩ đó cũng không thể tiếp cận được Thánh Nữ như ta a!"

Nam hài hước nhìn nàng:

- "Thật sao? Vậy ta thì thế nào? Ta vẫn tiếp cận được nàng đấy thôi!"

Bỉ Bỉ Đông lập tức xấu hổ đỏ mặt:

- "Ngươi...ngươi thì khác, ta tin chắc chắn ngươi sẽ không bao giờ làm ta buồn!"

Nam mỉm cười âu yếm, xoa đầu nàng:

- "Đương nhiên rồi! Cô nương ngốc. Bất quá nàng vẫn phải cảnh giác, cho dù là những người thân cận nhất đối với mình!"

- "Đáng ghét, ta lớn rồi, không được phép xoa đầu! Còn nữa, ta không có ngốc, ngươi mới ngốc!"

- "Ha ha!" Hắn cười một tiếng rồi dắt lấy tay nàng.

Ngọc Tiểu Cương ở bên trong nhìn thấy cảnh này mà trong lòng rỉ máu.

- "Tiểu Nam, thời gian qua ta có chút bỏ bê tu luyện..."

- "Ha ha! Không sao, từ ngay mai trở đi ta sẽ giúp nàng tu luyện, với thiên phú của nàng chắc chắn sẽ tiến bộ thần tốc!"

Bỉ Bỉ Đông mắt sáng lên, đem theo chờ mong nhìn hắn:

- "Ngươi thật sự muốn dạy ta tu luyện?"

- "Đương nhiên, ngày mai hai chúng ta sẽ tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm."

- "Tu luyện ở nơi đó sao? Được, vậy ta sẽ về xin phép lão sư."

Nói xong nàng lập tức rời đi. Nam lắc đầu cười bất đắc dĩ rồi quay về phòng.

Bên trong Vũ Hồn Điện.

- "Lão sư! Ngày mai ta muốn tới Tinh Đấu Đại Sâm Lâm lịch luyện!"

Thiên Tầm Tật khó hiểu:

- "Tại sao?"

- "Tiểu Nam hắn nói muốn dạy ta tu luyện."

Thiên Tầm Tật thấy nàng gọi Tiểu Nam thân thiết có chút bực bội, nhưng khi nghe xong lập tức mừng rỡ. Đây không phảo là cơ hội tốt để tìm hiểu bí mật của hắn sao? Lập tức đồng ý:

- "Tốt, ta sẽ cho người chuẩn bị. Đừng quên mục đích của chúng ta!"

- "Lão sư, ta biết rồi!"

Thiên Tầm Tật gật đầu, rồi nói thêm một câu, đem theo một chút uy hiếp:

- "Còn nữa, đừng quên thân phận Thánh Nữ của bản thân!"

Bỉ Bỉ Đông có chút lo lắng, nhưng cũng gật đầu.

Sáng hôm sau, Bỉ Bỉ Đông cùng hắn được chuẩn bị một chiếc xe ngựa, bắt đầu tiến về Tinh Đấu Đại Sâm Lâm.

Nam cảm nhận được có một kẻ đang bám theo, đoán được rằng đây là kẻ được cử đi bảo vệ nàng. Có thể là Cúc Nguyệt Quan hoặc là Quỷ Mị, hắn cũng không vạch trần làm gì.

Kẻ này chính là Cúc Nguyệt Quan, sau khi nhận được lệnh từ Thiên Tầm Tật đã lập tức đến tạm biệt, hôn hít các thứ với ông bạn gay Quỷ Mị rồi tiếp nhận nhiệm vụ theo dõi Nam và Bỉ Bỉ Đông.

Trên xe ngựa, Bỉ Bỉ Đông mặc dù sớm đã không để ý tới nhiệm vụ Thiên Tầm Tật giao cho mình, nhưng vẫn không khỏi cảm thấy có lỗi với hắn:

- "Tiểu Nam, xin lỗi ngươi, ta..."

Nam nhìn ánh mắt né tránh của nàng, hơi buồn cười, nắm lấy tay nàng:

- "Không sao, nàng không có lỗi gì với ta cả, ta đã nói trước đây, những bí mật của ta sớm muộn nàng sẽ được biết toàn bộ."

Bỉ Bỉ Đông trái tim run lên, đôi mắt ngập nước nhìn hắn. Thì ra hắn đã sớm biết. Vậy mà hắn lại không ghét bỏ nàng chút nào, thậm chí còn càng thêm chiều chuộng. Bỉ Bỉ Đông mỉm cười hạnh phúc:

- "Ừm..."

Hắn đưa tay lau nhẹ hai khoé mắt xinh đẹp, mở miệng trêu chọc:

- "Trông có khác gì con mèo hay mít ướt đâu?"

- "Đáng ghét!"

Đến Tinh Đấu Đại Sâm Lâm, Nam cùng Bỉ Bỉ Đông bước xuống hít sâu một hơi.

- "Không khí ở đây thật trong lành!"

- "Đông Nhi, bây giờ ta và nàng thử tìm xem có nơi nào thích hợp để trú ngụ."

-"Được! Vậy ta sẽ tìm sang bên này tìm thử!"

Đợi đến khi không còn thấy được Bỉ Bỉ Đông, hắn nhếch miệng cười: "Võ Hồn Phụ Thể". Hư ảnh của bản thân hắn hiện lên phía sau lưng. Đồng thời từ trên không trung, Cúc Nguyệt Quan rơi xuống cái rầm, nằm bẹp dí trên đất.

Cúc Nguyệt Quan lúc này kinh hãi tới tột độ, một cỗ khí thế khủng bố đang đè ép lên toàn bộ cơ thể hắn, khiến cho ngay cả việc ngẩng đầu lên nhìn đối phương cũng không dám, chỉ có thể cố gắng nặn ra từng chữ:

- "Đại...Đại nhân!"

- "Theo dõi chúng ta có vui không?"

- "Tiểu....nhân...không...dám!" Hắn run rẩy tới ngắt quãng.

- "Ta biết ngươi chỉ làm theo mệnh lệnh, tuy nhiên ta rất ghét có kẻ bám theo mình!

Đứng lên đi!" Nam cũng thu hồi khí thế.

Cúc Nguyệt Quan thấy cảm giác áp bách đã biến mất, nhưng vẫn không dám đứng lên, chỉ quỳ trước mặt Nam:

- "Tiểu nhân biết tội, bây giờ sẽ lập tức rời đi!"

Vừa rồi là cơn ác mộng khủng khiếp nhất đời hắn. Hắn cảm giác được chỉ cần đối phương dùng thêm một chút sức lực sẽ khiến mình lập tức tan thành mây khói. Cho dù là Cực Hạn Đấu La cũng không có khả năng này.

- "Khoan đã!"

- "Đại nhân có gì chỉ bảo?"

- "Những chuyện vừa rồi ngươi cũng quên đi, nếu để cho kẻ thứ hai biết, hậu quả sẽ vô cùng nghiêm trọng!"

Cúc Nguyệt Quan lạnh cả sống lưng:

- "Tiểu nhân hiểu!"

- "Tốt! Ngươi yên tâm, ta không có ác ý với Vũ Hồn Điện, thậm chí ta còn sẽ giúp nó phát triển mạnh mẽ trong tương lai."

Cúc Nguyệt Quan cũng thở phào một hơi. Nếu kẻ này thực sự muốn thì cho dù là mười cái Vũ Hồn Điện cũng không đủ cho hắn diệt a!

- "Được rồi! Ngươi đi đi, đợi khi Đông Nhi đạt phá cấp 60 ta sẽ cùng nàng trở về!

Còn ngươi cứ làm tốt việc của mình, sau này sẽ không thiếu chỗ tốt!"

- "Đa tạ đại nhân!" Cúc Nguyệt Quan nói một câu rồi lập tức rời đi, trong lòng thở dài: "Haiz, không biết Vũ Hồn Điện chúng ta gặp được hắn là phúc hay họa? Thôi thì cứ để mọi chuyện tự nhiên vậy."

Đúng lúc này, chợt ở bên trong, có tiếng hét:

- "A!!!"

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 76
Lượt đọc 2716

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.