Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nhiệm vụ mới

Tiểu thuyết gốc · 2878 chữ

Nam nghe tiếng hét, nhận ra đây là tiếng của Bỉ Bỉ Đông, lập tức lao vào bên trong. Đứng bên cạnh nàng:

- "Đông Nhi, sao vậy?"

- "Tiểu Nam, Vạn...vạn năm hồn thú!"

Nam nhìn theo phía nàng chỉ tới, thấy một con Tử Lôi Hùng, tu vi khoảng 1 - 2 vạn năm. Hắn khó hiểu: Khu vực ngoại vi từ khi nào có Vạn Năm hồn thú?

Con Tử Lôi Hùng thấy Nam chỉ mới là hồn sư, trong khi đó nữ nhân kia lại là Hồn Vương, vì vậy không suy nghĩ nhiều lập tức lao tới tấn công Nam.

Bỉ Bỉ Đông sắc mặt trắng bệch, suýt không kìm được nước mắt:

- "Không được! Tiểu Nam, mau tránh ra!"

Nhưng Nam chỉ nhẹ nhàng đưa một tay ra đỡ lấy, ném con gấu về phía sau. Nhàn nhạt nói một câu:

- "Cút đi!"

Dù sao đã hứa với Cổ Nguyệt Na là không lạm sát hồn thú vô tội. Con gấu run rẩy một cái, lập tức quay đầu bỏ chạy.

Bỉ Bỉ Đông đôi mắt tròn xoe:

- "Tiểu Nam, ngươi sao lại mạnh như vậy?"

- "Hắc hắc, không cần thắc mắc, sớm muộn nàng cũng sẽ biết!"

Nàng bĩu môi một cái, cũng không hỏi thêm.

- "Đi, chúng ta cùng tìm một nơi thích hợp để nghỉ ngơi, ngày mai ta sẽ bắt đầu dạy nàng tu luyện."

Hai ngươi đi một lúc, thấy một thác nước tương đối lớn. Phía dưới là một thảm cỏ xanh mướt.

Bỉ Bỉ Đông thích thú:

- " Tiểu Nam, chúng ta ở lại chỗ này đi!"

Hắn nhìn xung quanh một chút, cảm giác nơi này rất thích hợp, liền gật đầu đồng ý:

- "Được, nơi này rất xinh đẹp, để ta dựng một ngôi nhà nhỏ!"

- "Ngôi nhà? Ngươi định ở lại đây luôn sao?"

- "Ha ha! Đúng vậy, đợi đến khi nàng đột phá 60 cấp chúng ta sẽ trở về!"

- "Cái gì! Không được, nếu vậy lão sư sẽ rất lo lắng!"

Nam cốc đầu nàng:

- "Yên tâm, ta đã sắp xếp xong xuôi. Tuy nhiên nếu nàng muốn trở về thì bất cứ lúc nào cũng có thể nói với ta!"

- "Vậy...được rồi!"

Nam nhìn về phía thác nước, có vẻ đằng sau là một hang động, nhưng hang động dưới thác nước thông thường sẽ rất tối tăm và ẩm ướt, không thích hợp để sinh sống.

Đúng lúc này âm thanh Hệ Thống vang lên:

[Keng! Phát động nhiệm vụ: Cứu vớt Lam Ngân Hoàng!

Nội dung: Không để A Ngân bị tên Ngụy quân tử Đường Hạo lừa gạt!

Phần thưởng: Lam Ngân Hoàng Huyết Mạch (nữ).

Thất bại: Không có trừng phạt!]

Khoé miệng nam khẽ nhếch lên:

- "Thú vị!"

Trong đầu bắt đầu xuất hiện một kế hoạch tà ác giành cho Đường Hạo và Đường Tam.

- "Kim Nhi, A Ngân bây giờ chắc đã hoá hình rồi chứ?"

- "Đúng vậy phu quân, dựa theo tuyến thời gian thì còn khoảng một năm nữa nàng sẽ đến thế giới loài người gặp được anh em Đường Hạo"

- "Tốt! Nhiệm vụ này chắc chắn ta sẽ hoàn thành, hơn nữa cốt truyện vẫn sẽ đi đúng hướng." Hắn nhếch miệng cười một cách tà ác.

- "Khúc khích, Phu quân thật xấu xa, bất quá ta thích!"

- Ngươi còn đứng đó làm gì? Còn không dựng nhà, chẳng lẽ để ta làm?" Bỉ Bỉ Đông thấy tên này tự dưng đứng như trời trồng, đã thế còn nở nụ cười đáng ghét liền hừ một tiếng.

- "Hắc hắc, nàng đợi ta một chút, sẽ không lâu đâu!"

Thế là hắn bắt tay vào việc, rất nhanh một ngôi nhà nhỏ bằng gỗ được dựng lên, có đầy đủ bàn ghế tủ các loại, nhưng có một vấn đề, đó là chỉ có một chiếc giường.

Bỉ Bỉ Đông nhìn qua bên trong, liền tức giận dậm chân:

- "Tại sao ngươi chỉ làm một chiếc giường, như vậy ta sẽ ngủ ở đâu?"

Nam bật cười:

- "Đương nhiên là ngủ trên chiếc giường này rồi!"

Nàng nghe thế mới hài lòng gật đầu, nhưng ngay lập tức hoảng hốt:

- "Vậy còn ngươi...đừng nói với ta ngươi cũng muốn..."

Vừa nói nàng vừa đưa tay che chắn trước ngực như sợ bị hắn ức hiếp.

- "Phốc!" Nam bật cười, cốc nhẹ lên trán nàng một cái:

- "Nghĩ đi đâu vậy, ta sẽ ngủ ở bên ngoài!"

Bỉ Bỉ Đông nhăn mặt lại, ôm trán:

- "Tại sao ngươi không làm thêm một chiếc giường, như vậy ngươi có thể ngủ bên trong?"

- "Tiểu cô nương, nàng thật sự muốn ở cùng một phòng với ta vào ban đêm?"

Nàng nghe vậy giật mình:

- "Vậy...ngươi cũng có thể dựng thêm một căn nhà nữa cũng được mà!"

- "Hắc hắc, không sao, ta ngủ bên ngoài đã quen."

Hắn làm sao có thể cùng nàng tới đây rồi dựng lên hai ngôi nhà khác nhau chứ, như vậy không thích hợp chút nào.

- "Vậy...được rồi. Nhưng nếu trời mưa ngươi cũng có thể vào bên trong, ta cũng không ngại."

Nam buồn cười:

- "Được rồi, để ta đi kiếm chút gì ăn, nàng ở đây đợi ta một lát."

Vậy là hắn đi sâu vào bên trong, một lúc sau xác ra một con gà đã làm sạch sẽ.

Nhìn thấy con gà trên tay hắn, Bỉ Bỉ Đông giận dỗi:

- "Ngươi thật độc ác, tại sao nó đang sống vui vẻ mà ngươi lại nhẫn tâm giết nó đi như vậy?"

Nam mộng bức:

- "Làm ơn đi, đừng nói với ta nàng chưa từng ăn thịt gà nhé!"

Nghe thấy vậy nàng liền xấu hổ:

- "Ta...ta đương nhiên ăn rồi, nhưng ta không sát hại nó như vậy?"

- "Vậy có khác gì nhau, nàng muốn ăn thì bắt buộc kẻ khác phải giết nó!"

Thấy cô nàng này đơn thuần quá mức, hắn liền đặt con gà xuống:

- "Đông Nhi, nàng quá mức lương thiện, rất dễ chịu thiệt thòi! Mạnh được yếu thua vốn là quy luật sinh tồn, quy luật này không là không thể thay đổi ở bất kỳ nơi nào. Nó không chỉ là quy luật mà còn là động lực phát triển của thế giới.

Nàng thử nghĩ xem nếu một ngày thế giới hoàn toàn bình đẳng, tất cả mọi người đều như nhau, thì thử hỏi bọn hắn lấy đâu ra động lực để cố gắng, khi mà thành quả của bọn hắn lại phải chia đều cho những người khác?"

- "Hồn thú cũng vậy, cũng nhờ quy luật này mà bọn chúng mới không ngừng phát triển để trở nên mạnh mẽ, nếu không sẽ giống như con gà này, trở thành thức ăn cho kẻ khác."

Bỉ Bỉ Đông toàn thân chấn động, nàng chưa từng nghĩ tới những thứ này. Vậy mà hắn lại có thể nhìn nhận một cách thấu triệt như vậy. Ánh mắt sùng bái nhìn hắn:

- "Ta biết rồi, Tiểu Nam!"

- "Tốt, sau này nàng không nên quá mềm lòng, nếu không người chịu thua thiệt sẽ là nàng!"

- "Được rồi, ngươi mau làm đồ ăn đi, ta đói rồi." Nàng đẩy đẩy vào người hắn.

Hắn nhéo mũi nàng cưng chiều:

- "Đợi ta một lát!"

Thế là chỉ một lúc sau, con gà trở thành một màu nâu cánh gián vô cùng đẹp mắt, thơm nức mũi đặt trước mặt nàng. Bỉ Bỉ Đông nhìn mà không nhịn được nuốt nước miếng ừng ực.

Hắn buồn cười, xé cho nàng một cái đùi, nàng cũng không khách khí nhận lấy ăn ngon lành.

- "Nhồm nhoàm, Tiểu Nam...thật ngon, ngươi còn nấu ăn giỏi như vậy!"

Nam lắc đầu cười, trước đây lúc rảnh rỗi hắn đều nấu ăn cho mấy trăm bà vợ, không giỏi mới lạ.

- "Ăn nhiều một chút, chuẩn bị cho việc tu luyện ngày mai!"

- "Ưm...Ngươi cũng ăn đi!"

- "Được rồi." Hắn cũng xé một miếng thịt cho vào miệng.

Võ hồn điện.

Thiên Tầm Tật ngồi trên ngai vàng:

- "Cúc trưởng lão, ngươi tại sao lại trở về rồi?"

- "Bẩm Giáo Hoàng bệ hạ, thuộc hạ trở về để thông báo tin tức:

Thánh Nữ quyết đinh sẽ tu luyện tới khi đột phá 60 cấp mới trở về!"

Thiên Tầm Tật gật đầu:

- "Cũng tốt, đến lúc đó Đông Nhi đã có thể chuẩn bị cho việc kế vị ta. Ngươi tiếp tục trở lại theo dõi hai người bọn họ, nếu có điều gì bất thường lập tức báo cho ta!"

- "Tuân mệnh! Thuộc hạ cáo lui!"

Cúc Nguyệt Quan ngoài miệng nói như vậy nhưng trong lòng cười khổ:"Theo dõi hắn? Lần trước hắn tha mạng cho ta đã là vô cùng may mắn rồi, bây giờ giáo hoàng còn muốn ta tiếp tục theo dõi? Haiz, xem ra ta phải kiếm chỗ nào đấy tránh mặt một thời gian mới được. Mà trước hết về thăm Quỷ Mị cái đã, mới không gặp một ngày đã thấy nhớ rồi!"

Tối đến.

Hắn và Bỉ Bỉ Đông đang nằm dưới mặt đất, ngắm nhìn bầu trời đầy sao.

- "Tiểu Nam, có thể gặp được ngươi thật tốt!"

Trước đây, nàng là một Thánh Nữ cao quý, cuộc sống chỉ xoay quanh việc tu luyện và tu luyện. Nàng cũng từng cho rằng đối với nàng, tu luyện mới là việc quan trọng nhất. Cho tới khi gặp hắn, hắn đã khiến cho cuộc sống của nàng có thêm thật nhiều màu sắc, khiến cho nàng bỏ bê tu luyện, nhưng nàng chưa bao giờ cảm thấy hối hận. Cuộc sống hiện tại của nàng khi có hắn có ý nghĩa hơn rất nhiều so với trước đây.

Nam nghe vậy mà trong lòng khẽ nhói lên. Trong nguyên tác, cuộc đời của nàng toàn là đau khổ, trong lòng càng thêm căm hận Đường Tam và Ngọc Tiểu Cương. Hắn quay sang đưa tay vuốt ve gương mặt trắng nõn xinh đẹp:

- "Đông Nhi, thế giới này có ta ở đây, nàng chỉ cần mãi mãi vui vẻ và hạnh phúc như vậy!"

Bỉ Bỉ Đông đôi mắt ngập nước, ngơ ngác nhìn hắn, nước mắt của sự hạnh phúc không kìm được tràn ra bên ngoài:

- "Ừm! Chỉ cần ngươi luôn ở bên cạnh ta thì ta sẽ mãi như vậy." Rồi nàng rúc vào ngực hắn, khoé miệng nở nụ cười xinh đẹp.

Một lát sau, Nam thấy nàng đã yên tĩnh, cúi xuống nhìn thì thấy nàng đã ngủ từ bao giờ.

Hắn mỉm cười, khẽ hôn lên trán nàng, rồi bế nàng đưa vào bên trong. Sau khi đắp chăn cho nàng hắn còn hôn thêm một lần lên trán rồi mới bước ra.

Nhưng khi hắn vừa bước ra, nàng mở mắt, gương mặt đỏ lên vì xấu hổ, kéo lấy chiếc chăn che gương mặt mình. Trong lòng ngập tràn hạnh phúc.

Ở bên ngoài.

Nam vươn vai một cái, mỉm cười:

- "Có lẽ nên đi thăm Nguyệt Na, Bích Cơ cùng Tử Cơ một chút."

Hắn nhìn ngôi nhà, để lại một tia khí tức của mình rồi tiến vào khu vực hạch tâm.

Vừa tới Sinh Mệnh Chi Hồ, đám hồn thú nhìn thấy hắn xuất hiện liền run rẩy:

- "Đại...đại nhân!"

Bọn hắn vẫn nhớ như in hình ảnh kẻ này một kiếm chém đầu thú thần Đế Thiên, khi mà thú thần ngay cả ý niệm phản kháng cũng không có.

Hắn khoát tay:

- "Không cần sợ hãi, ta tới là để thăm chủ thượng các ngươi."

Lúc này hai thân ảnh một trắng một tím lao ra:

- "Ngươi tới rồi!"

- "Đúng vậy. Thế nào, có nhớ ta không?"

- "Phi! Ai mà thèm nhớ! Ngay cả tên ngươi chúng ta còn chưa biết."Hai nàng cùng gắt lên.

Hắn xấu hổ gãi đầu:

- "Là do ta sơ suất, các nàng có thể gọi ta là Tiểu Nam."

- "Được rồi, Chủ Thượng đang ở bên trong, ngươi vào đi!"

- "Hắc hắc, các nàng có muốn cùng vào không, bốn người chúng ta tâm sự một chút!"

- "Ngươi gặp quỷ đi!"

Bích Cơ và Tử Cơ gắt lên, nhưng vẫn đi theo hắn vào trong.

Vừa mới bước vào, giọng của Cổ Nguyệt Na vang lên có chút chua chua:

- "Ngươi tới đây làm gì? Không bồi tiếp thiếu nữ xinh đẹp đáng yêu kia sao?"

Tử Cơ và Bích Cơ tròn mắt: "Chủ Thượng đây là bị làm sao?"

- "Hắc hắc! Nàng là Bỉ Bỉ Đông, ta đưa nàng tới Tinh Đấu tu luyện một quãng thời gian."

Tử Cơ và Bích Cơ hét toáng lên:

- "Cái gì? Ngươi đưa nữ nhân tới đây?"

Cổ Nguyệt Na hừ lạnh:

- "Hừ, ta thấy là đi hưởng tuần trăng mật thì có!"

Nam ánh mắt cổ quái:

- "Nàng ghen?"

Cổ Nguyệt Na đỏ mặt, nhưng vẫn ngạo kiều:

- "Ghen? Sao ta lại phải ghen? Ta và ngươi vốn chẳng có gì với nhau a!'

Tử Cơ và Bích Cơ lúc này mới hiểu chuyện gì xảy ra, trong lòng mất mát, nhớ lại những gì hắn nói trước đây, giọng điệu có chút thất vọng:

- "Tiểu Nam, vậy trước đây ngươi chỉ là trêu đùa hai chúng ta sao?"

Nam biết hai nàng nghĩ lung tung, liền đi tới xoa đầu hai người:

- "Nói ngốc cái gì, cả đời ta chưa bao giờ trêu đùa tình cảm với bất kỳ nữ nhân nào!"

Hai nữ nghe xong mới hài lòng gật đầu, đồng thời trong lòng cũng nhẹ đi không ít.

- "Được rồi! Ngươi tới đây có việc gì không?" Cổ Nguyệt Na lên tiếng phá vỡ bầu không khí.

- "Hắc hắc, ta chỉ muốn đến nhìn các nàng một chút, ta cũng sẽ ở lại Tinh Đấu một quãng thời gian, nhưng chủ yếu là ở khu vực ngoại vi."

- "Ừm, còn gì nữa không?"

Nam lắc đầu cười khổ, cô nàng này đúng thật là ngạo kiều.

- "Nguyệt Na, dạo này nàng thế nào?"

Chưa đợi nàng lên tiếng, Tử Cơ đã giúp nàng trả lời:

- "Chủ Thượng thương thế đã khôi phục, bây giờ mỗi ngày đều hướng dẫn hồn thú tu luyện."

Nam gật gù, xong lại hỏi:

- "Nàng có biết thông tin về Lam Ngân Hoàng không?"

Bích Cơ lên tiếng:

- "Lam Ngân Hoàng? Ngươi hỏi nàng làm gì?"

Cổ Nguyệt Na giọng điệu khinh bỉ:

- "Còn có thể làm gì nữa, phải biết nàng cũng là một đại mỹ nhân a!"

Đồng thời ba nữ dùng ánh mắt hình viên đạn liếc xéo về phía hắn.

- "Ách! Không như các nàng nghĩ, ta cũng chỉ là muốn cứu vớt số phận bi thảm nàng!"

- "Cứu vớt?" Cổ Nguyệt Na bắt đầu nhớ lại tên này cũng muốn cứu vớt mình. Nhất thời càng thêm khó hiểu về nam nhân này.

- "Đúng vậy!"

Trong nguyên tác, hai anh em Đường Hạo Đường Khiếu vừa gặp A Ngân đã say mê, rõ ràng là gặp sắc khởi ý nhưng lại oai phong lẫm liệt tuyên bố đó là nhất kiến chung tình.

Và vì một lý do nào đó, ba người cùng nhau xông pha nhưng A Ngân lại không bị ai phát hiện là hồn thú. Và cũng vì một lý do nào đó mà trùng hợp đúng lúc Đường Hạo đã đột phá 90 cấp thì A Ngân liền bị phát hiện và truy sát. Đáng lẽ ra hai người đã có thể chạy trốn khi A Ngân là Lam Ngân Hoàng, hoàn toàn có thể dựa vào sức mạnh của thực vật để trốn tránh truy đuổi. Nhưng lại cũng vì một lý do nào đó mà trùng hợp lúc này A Ngân lại vừa hạ sinh Đường Tam, bắt buộc phải hiến tế cho Đường Hạo để bảo vệ hài tử.

Sau đó Đường Hạo mới bộc lộ ra bản chất của mình. Làm một người cha vô trách nhiệm tới cực điểm. Lý do đương nhiên là bởi vì Đường Tam vốn là công cụ để hắn có thể đạt được hồn hoàn cùng hồn cốt mà thôi.

Hắn đương nhiên cũng hối hận, lúc đó đã bị lòng tham che át lý trí, sau khi A Ngân chết, hắn mới nhận ra nàng quan trọng như thế nào. Thế là cả ngày chỉ chìm đắm trong men rượu để sám hối. Nếu là kẻ khác nếu thật sự yêu thương thê tử như vậy đã liều mạng đi báo thù rồi, nhưng hắn mới chính là kẻ chủ mưu, vậy thì báo thù làm gì, chỉ là lao đầu vào chỗ chết mà thôi. Cho tới khi hắn thấy được thiên phú song sinh võ hồn của Đường Tam mới nghĩ ra kế hoạch đem toàn bộ tội lỗi đổ lên đầu Vũ Hồn Điện.

Đây cũng chính là vết nhơ của Hạo Thiên miện hạ danh tiếng lẫy lừng mà đã bị che giấu một cách hoàn mỹ. Nhưng làm sao có thể qua mắt được Nam.

- "Được rồi, nếu nàng có gì bất thường ta sẽ thông báo cho ngươi."

- "Cảm ơn nàng."

Vậy là bốn người trò chuyện thêm một quãng thời gian rồi Nam mới quay trở lại ngôi nhà nhỏ.

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 70
Lượt đọc 2775

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.