Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ninh Phong Trí tới

Tiểu thuyết gốc · 2609 chữ

Vừa về đến Học Viện, Ninh Vinh Vinh đã chạy tới kéo tay hắn:

- "Lão sư, ngươi cuối cùng đã trở về."

Hắn xoa đầu nàng mỉm cười:

- "Nha đầu ngươi có chuyện gì sao?"

- "Hì hì! Ta chỉ là muốn xin phép lão sư trở về tông môn một chuyến, lâu rồi ta cũng không có về nhà."

- "Được rồi, vậy ngươi định khi nào đi?"

- "Ngày mai. Nhưng mà, lão sư có thể đi cùng ta không? Ta muốn giới thiệu ngươi cho phụ thân của ta!"

Nam vuốt vuốt xoa xoa đầu nàng:

- "Ngày mai ta có chuyện phải làm rồi! Nha đầu ngươi cứ trở về trước, đợi khi nào rảnh ta sẽ tới bái phỏng."

Nàng nghe vậy nghĩ nghĩ hỏi lại:

- "Vậy hay là ta đợi khi nào lão sư làm xong rồi cùng đến Thất Bảo Lưu Ly Tông?"

- "Haha! Tùy nha đầu ngươi!"

- "Được! Quyết định như thế đi!"

Đúng lúc này, giọng một nam tử truyền tới:

- "Haiz, quả nhiên người làm phụ thân như ta đã bị nữ nhi quên mất từ lúc nào rồi."

Ninh Vinh Vinh mừng rỡ quay lại:

- "Phụ thân, Kiếm gia gia, tại sao hai người lại tới đây?"

- "Nha đầu ngươi còn dám hỏi, nếu chúng ta không tự mình tới có phải ngươi cũng đem chúng ta quên đi không?"

Vinh Vinh lè lưỡi nhí nhảnh, kéo tay Ninh Phong Trí cùng Trần Tâm lại:

- "Hai người mau tới đây, để ta giới thiệu lão sư của ta! Phụ thân ngươi cũng đã từng gặp hắn, ngươi có nhớ không?"

Ninh Phong Trí giật mình nhìn lại Nam:

- "Là ngươi..."

Nam tiến lên chắp tay:

- "Ninh Tông chủ Kiếm Đấu La Trần Tâm, nghe danh đã lâu, tại hạ Hoàng Nam."

- "Ha ha! Thì ra là Hoàng Lão sư, hành động năm đó của ngươi thật sự khiến Ninh Phong Trí ta bội phục, không nghĩ ngươi hiện tại lại trở thành lão sư của Vinh Vinh! Nha đầu này sau khi gặp ngươi luôn cực kỳ sùng bái."

- "Ninh Tông chủ quá lời."

Lúc này, tin tức Ninh Phong Trí tới học viện cũng truyền ra, những người khác cũng nhanh chóng ra đón tiếp, đi đầu là Phất Lan Đức, theo sau là đám người Ngọc Tiểu Cương với Đường Tam. Liễu Nhị Long cũng dắt theo mấy nữ khác đi tới nhưng chủ yếu là đến gặp Nam. Ninh Phong Trí còn chưa đủ tư cách để nàng phải đích thân tiếp đón.

Ngọc Tiểu Cương nhanh chóng tiến đến giới thiệu:

- "Tại hạ Ngọc Tiểu Cương, bái kiến Ninh Tông Chủ!"

- "Ồ! Ra là Đại Sư sao? Nghe danh đã lâu!"

- "Ha ha! Thì ra Tông Chủ cũng từng nghe qua tên ta, giới thiệu với ngài, đây là Đường Tam, đệ tử của ta."

Đường Tam cũng bước lên chắp tay:

- "Ra mắt Ninh Tông chủ!"

Ninh Phong Trí ngửi thấy mùi thum thủm khăm khắm bốc ra từ người Đường Tam, khẽ nhăn mặt xong gật đầu cho có lệ. Ninh Vinh Vinh đứng bên cạnh thì một mặt ghê tởm.

Kiếm Đấu La thấy cảnh này liền nhíu mày. Xem ra tiểu nha đầu kia không thích tên này cho lắm.

Đến lúc này Phất Lan Đức mới bước ra:

- "Tại hạ Phất Lan Đức, viện trưởng của Lam Bá Học Viện mà hiện tại đã đổi tên thành Sử Lai Khắc Học Viện. Mời Ninh Tông Chủ vào bên trong tham quan học viện của chúng ta."

- "Không cần, thực ra ta cũng đã tìm hiểu qua về Học Viện, hôm nay chỉ là tiện đường qua thăm Vinh Vinh một chút. Hiện tại không tiếp tục làm phiền các vị. Tông môn còn có việc cần giải quyết."

- "Nếu tông chủ đã nói vậy chúng ta cũng không tiện giữ lại. Ngài có thể yên tâm giao Vinh Vinh cho chúng ta."

Ngọc Tiểu Cương ra hiệu cho Đường Tam: "Tiểu Tam, nhất định cố gắng lập mối quan hệ tốt với Thất Bảo Lưu Ly Tông, chắc chắn sẽ giúp ích cho chúng ta rất nhiều."

Đường Tam đương nhiên cũng hiểu điều này, trong lòng điên cuồng chửi bới. "Khốn khiếp, nếu không phải Khỉ La Úc Kim Hương đột nhiên biến mất ta đã có thể dùng nó để lấy lòng Ninh Phong Trí!"

Đúng lúc Ninh Phong Trí đang định rời đi, Ninh Vinh Vinh lập tức kéo lại:

- "Phụ thân khoan đi đã!"

- "Hử? Nha đầu ngươi còn có chuyện gì?"

- "Hì hì! Ta muốn cho ngươi cùng Kiếm gia gia xem cái này!"

"Võ hồn xuất!"

Ninh Phong Trí cùng Kiếm Đấu La lập tức chấn kinh:

- "Vinh Vinh, võ hồn của ngươi..."

- "Võ Hồn của ta hiện tại là Cửu Thải Linh Lung Bảo Tháp! So với Thất Bảo Lưu Ly Tháp còn mạnh hơn gấp vạn lần, hơn nữa đã hoàn toàn loại bỏ được hạn chế của Thất Bảo Lưu Ly Tháp."

- "Mau...mau kể cho ta chuyện gì đã xảy ra!!!"

- "Hì hì! Tất cả đều nhờ lão sư nha!"

Ninh Phong Trí lúc này mới bừng tỉnh, quay sang Nam:

- "Hoàng Lão sư! Thật sự đa tạ ngươi. Hạn chế của võ hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp đã khiến chúng ta tốn không biết bao nhiêu thời gian cùng công sức mà không thể giải quyết. Không ngờ ngươi đã làm được việc này trên người Vinh Vinh."

- "Bổn phận của người làm lão sư, tông chủ không cần khách khí!"

- "Lão sư không cần khiêm tốn, ngài thực sự là đại ân nhân của Thất Bảo Lưu Ly Tông chúng ta, Ninh mỗ cũng không biết dùng cách gì báo đáp. Nếu sau này ngài có chuyện gì cần giúp đỡ, chỉ cần nói một tiếng, nhất định Thất Bảo Lưu Ly Tông sẽ ra sức hỗ trợ."

Đường Tam, Đái Mộc Bạch đám người nghe đến đây ghen ghét tới nghiến răng. Đường Tam trong lòn nghi hoặc cực điểm: "Tên khốn kia rốt cuộc có cách gì khiến võ hồn của Ninh Vinh Vinh tiến hóa như vậy? Liệu có phải chính hắn là kẻ đã lấy cắp Khỉ La Úc Kim Hương của ta!" Nhưng vì không có bằng chứng nên hắn không dám manh động.

Ninh Phong Trí tiếp tục:

- "Chỉ là...Hoàng Lão sư, không biết ngươi có thể chỉ giáo cho ta rốt cuộc ngươi đã giúp Vinh Vinh thế nào không? Thất Bảo Lưu Ly Tông nguyện ý trao đổi với bất cứ giá nào. Thậm chí nếu ngươi muốn một nửa tài sản của Tông Môn đều có thể."

Ninh Vinh Vinh nghe vậy tức giận dậm chân:

- "Phụ thân, ngươi làm sao có thể như vậy!"

Nam mỉm cười xoa đầu nàng:

- "Không sao! Phụ thân ngươi cũng chỉ là vì sự phát triển của tông môn."

"Thật không giấu gì tông chủ, cơ duyên này chỉ thuộc về Vinh Vinh nên không có cái thứ hai."

Ninh Phong Trí mặc dù đã đoán được kết quả này nhưng vẫn không khỏi có chút thất vọng. "Xem ra Thất Bảo Lưu Ly Tông sau này chỉ có thể dựa vào Vinh Vinh mà thôi" Nhưng lời nói tiếp theo của Nam khiến hắn cực kỳ mừng rỡ:

- "Tuy nhiên, ta có thứ này, mặc dù không thể so sánh với Vinh Vinh nhưng cũng không tệ, có thể hỗ trợ một chút về Võ Hồn Thất Bảo Lưu Ly Tháp."

Nói xong Nam lấy ra một nhánh Khỉ La Úc Kim Hương mà hắn đã nhanh tay hái lấy khi tới Băng Hỏa Lưỡng Nghi nhãn, bề ngoài của nó khá bắt mắt.

Mà Đường Tam thấy cảnh này lập tức hét lớn:

- "Khỉ La Úc Kim Hương Tiên Phẩm!!! Hoàng Nam, quả nhiên là ngươi đã lấy cắp nó!"

Ninh Phong Trí hô hấp dồn dập, không còn để ý tới lời Đường Tam mà chỉ chăm chăm nhìn gốc tiên thảo trong tay Nam:

- "Hoàng Lão Sư, ngươi có thể cho ta biết rõ hơn về thứ này không?"

- "Thứ này gọi là Khỉ La Úc Kim Hương gì đấy, đại loại là một loại thảo dược, bất quá hiệu quả đối với Võ hồn của các ngươi rất không tệ. Có thể sẽ giúp loại bỏ hạn chế của Thất Bảo Lưu Ly Tháp"

Đường Tam điên cuồng gào lên:

- "Khốn khiếp, Hoàng Nam, thứ này vốn dĩ thuộc về ta, ngươi lấy cắp nó còn dám đem ra trước mặt ta."

Ninh Phong Trí lúc này mới để ý tới lời của Đường Tam, nhíu mày:

- "Ý ngươi là Hoàng Lão Sư lấy cắp thứ này của ngươi?"

- "Không sai! Xin Ninh Tông chủ làm chủ cho ta!"

- "Hừ! Ngươi có bằng chứng gì?"

- "Bằng chứng sao? Bằng chứng chính là Khỉ La Úc Kim Hương là Tiên Thảo cực kỳ quý hiếm, trên thế giới khó có cây thứ hai, mà trước đây vừa hay ta cũng bị mất thứ này."

- "Chỉ như vậy?"

Đường Tam cắn răng, biết rằng chỉ lời nói của mình không thể đủ để chứng mình, liền móc ra những gốc tiên thảo khác, tuy nhiên những thứ hắn lấy ra đều bị nhuộm một màu vàng nâu kỳ quái:

- "Ta còn có các cây tiên thảo này có cùng nguồn gốc với Khỉ La Úc Kim Hương!"

Đám người lập nhăn mặt, bịt mũi lại khi một mùi hôi thối bốc ra từ những thứ Đường Tam vừa lấy ra. Phất Lan Đức không nhịn được bay tới cho Đường Tam một cước vào mặt khiến hắn bay ngược ra sau.

- "Ngươi dám trêu đùa Ninh Tông Chủ." Thực ra hành động này của Phất Lan Đức là đang cứu Đường Tam. Nếu để Ninh Phong Trí thật sự tức giận thì phụ thân hắn cũng không cứu nổi."

Đám người Ngọc Tiểu Cương Đái Mộc Bạch các loại chạy lại đỡ Đường Tam, ai ngờ sau khi chật vật đứng dậy, hắn vẫn tiếp tục giơ mấy cây hoa lên:

- "Ninh Tông chủ, lời ta nói đều là sự thật, nếu không tin ngài có thể tự mình thử nghiệm hiệu quả của những thứ này."

Nghe đến đây Ninh Phong Trí thực sự tức giận, nhìn sang Kiếm Đấu La:

- "Kiếm thúc..."

Kiếm Đấu La hiểu ý gật đầu.

Xoẹt! một tiếng, nhánh cây trên tay Đường Tam bị cắt đôi, rơi lã tã xuống đất.

Đường Tam trong lòng rỉ máu điên cuồng gào rống:

- "AAAAA...Tiên Thảo của ta."

Xong hắn quỳ xuống đất nhặt nhạnh những bông hoa cho vào trong miệng, bộ dạng hèn mọn tới cực điểm khiến những người khác cực kỳ kinh tởm. Chưa dừng lại ở đó, bốn tên Ngọc Tiểu Cương, Đái Mộc Bạch, Mã Hồng Tuấn cùng Áo Tư Tạp cũng vừa quỳ vừa bò cố gắng nhặt nhạnh những gì còn sót lại nhanh chóng cho vào miệng để dược lực không bị thất thoát mất. Bọn hắn đã từng được trải nghiệm hiệu quả của những thứ này nên cực kỳ thèm muốn.

Phất Lan Đức trông thấy cảnh này mà sắc mặt còn đen hơn đít nồi. Nhục nhã tới không biết trốn vào đâu.

Ninh Phong Trí cũng thở dài:

- "Haizzz, Phất Lan Đức Viện trưởng, không hiểu vì sao học viện lại có những học viên như này a! Thực sự quá mất mặt đi!"

Tứ nữ Trúc Thanh, Vinh Vinh, Tiểu Vũ, Y Nhiên chứng kiến cảnh này các nàng lại có thêm kiến thức về độ tởm lợm lẫn hèn mọn của nhưng tên này. Sắc mặt ghê tởm tới cùng cực. Riêng Tiểu Vũ trên gương mặt còn hiện lên một chút xót xa. Nàng không hiểu sao Đường Tam lại có thể đi tới mức này. Ngay cả một chút tôn nghiêm cũng không còn. Nhưng nàng đâu biết rằng kể từ lần ngâm trong Băng Hỏa Lưỡng Nghi Nhãn mà bây giờ nên đổi tên thành Cứt Đái Lưỡng Nghi Nhãn kia hắn đã triệt để xuống đáy xã hội.

Ninh Phong Trí trong lòng thở dài, bắt đầu cảm thấy những tên này có chút đáng thương. Có thể là do cuộc sống quá mức khổ cực nên mới tới nỗi như vậy. Hắn liền ném một chiếc thể màu bạc về phía Đường Tam:

- "Trong này có 400 TRIỆU đồng hồn tệ, các ngươi cầm lấy mà sống cho tốt, đừng để cái nghèo làm đánh mất tự tôn ít ỏi!"

Bọn hắn lúc này mới nhận ra hành động đáng khinh vừa rồi của mình, hơn nữa những thứ dưới đất cũng đã ăn hết, bọn hắn lập tức đứng dậy, gương mặt tỏ vẻ bình tĩnh nhất có thể. Trong lòng nhục nhã tới cực điểm.

Ninh Phong Trí quay lại chỗ Nam:

- "Hoàng lão sư, không biết ngươi có thể bán gốc tiên thảo này cho chúng ta, chỉ cần ngươi ra một cái giá.

Nam lắc đầu:

- "Không cần, thứ này cũng không có ích gì với ta, nếu Ninh Tông chủ thích có thể cầm đi, xem như là lễ vật ta cho Vinh Vinh."

Ninh Phong Trí nghe vậy quay qua nàng, thấy nàng cũng hưng phấn nhìn mình:

- "Đúng vậy, phụ thân ngươi mau nhận lấy, lão sư hắn rất giàu, ngươi không có thứ gì có thể khiến hắn cho vào mắt đâu!"

Hắn cười khổ:

- "Nếu vậy Ninh mỗ không khách khí! Thực sự đa tạ Hoàng Lão Sư!"

- "Ha ha! Không có gì, ở đây ta còn 3 gốc, Ninh Tông chủ có thể cầm hết lấy!" - Nam tiếp tục lấy ra ba gốc Khỉ La Úc Kim Hương.

Ninh Phong Trí trợn tròn mắt, không nghĩ thần vật như vậy mà còn có tới bốn gốc.

Đường Tam bắt đầu hoài nghi nhân sinh: "Không thể nào! Làm...làm sao có thể có tới 4 gốc Khỉ La Úc Kim Hương. Chắc chắn là lừa gạt."

Nam nhếch miệng khinh thường:

- "Thế nào? Đây chính là thứ mà ngươi nói trên thế giới không tồn tại cây thứ hai?"

Đường Tam không biết rằng gốc Khỉ La Úc Kim Hương ban đầu đã được Nam cho vào trong Linh Dược Điền của bản thân, sau đó nhanh chóng sinh ra ba gốc khác. Ban đầu Linh Dược Điền còn bài xích, không muốn nuôi dưỡng thứ rác rưởi như vậy. Phải biết nó từng nuôi dưỡng ra không ít kỳ trân dị bảo, còn khiến bọn chúng sinh ra linh trí. Chưa kể phần lớn trong đó đều đã trở thành chủ mẫu của nó a! Nam đã phải dụ dỗ bằng cách hứa hẹn sau khi trở về sẽ đem Tuyệt Thế Kỳ Trân cho nó nuôi dưỡng mới có thể khiến nó đồng ý dưỡng dục ra thêm ba gốc Khỉ La Úc Kim Hương.

- "Ha ha! Ninh mỗ hôm nay chỉ có ý định ghé thăm nhi nữ một chút, không ngờ lại có thu hoạch lớn như vậy, thực sự đa tạ Hoàng Lão Sư. Nếu có dịp hy vọng lão sư có thể tới Thất Bảo Lưu Ly Tông làm khách một chuyến, chúng ta nhất định sẽ tiếp đón nồng nhiệt."

- "Nhất định! Khi nào rãnh rỗi ta sẽ tới bái phỏng."

- "Tốt! Vậy chúng ta không tiếp tục làm phiền. Kiếm thúc, chúng ta đi thôi!"

Ninh Vinh Vinh vẫy tay theo:

- "Phụ thân, Kiếm gia gia hai người đi thong thả."

Hai người nghe xong nhìn nhau cười bất đắc dĩ...

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 75
Lượt đọc 1972

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.