Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trừng phạt nữ nhi hư

Tiểu thuyết gốc · 2316 chữ

Thiên Đấu Hoàng Gia học viện.

Nam cùng Độc Cô Bác đang tiến vào bên trong liền bị một nam tử anh tuấn chặn lại:

- "Độc Đấu La tiền bối, không biết vị này là..."

- "Thì ra là Đại Hoàng Tử, vị công tử này là khách quý của lão phu."

Nam khoé miệng giật giật, nam tử này còn ai ngoài nữ nhi bảo bối của hắn đang giả trang Tuyết Thanh Hà nữa.

- "Ồ! Thì ra là khách của Độc Đấu La, tại hạ Tuyết Thanh Hà, hân hạnh gặp mặt." - Nàng đưa một tay ra.

Nam bắt lấy tay nàng:

- "Tại hạ Hoàng Nam, gặp qua Đại Hoàng Tử."

Tuyết Nhi trong bụng thầm cười khúc khích, tranh thủ vuốt ve tay hắn một chút.

Độc Cô Bác kỳ quái nhìn cảnh này. Phải biết từ trước tới nay Tuyết Thanh Hà mắc bệnh sạch sẽ cực kỳ nghiêm trọng, ấy vậy mà hôm nay lại chủ động bắt tay với người khác.

- "Hôm nay bổn hoàng tử lần đầu tiên gặp được người có dung mạo cùng khí chất bất phàm như vị công tử đây, không những vậy còn là khách quý của Độc Đấu La, quả nhiên anh hùng xuất thiếu niên, tại hạ bái phục."

Nam khoé miệng co giật. "Giỏi lắm! Xem ra ta chiều con quá rồi nên không biết phép tắc phải không, còn dám gọi phụ thân là anh hùng xuất thiếu niên."

Tuyết Nhi chú ý biểu cảm của Nam, cố gắng nhịn cười.

- "Không biết công tử khi nào rảnh có thể tới phủ của ta một chuyến, ta nhất định sẽ đích thân tiếp đãi."

- "Nếu Hoàng Tử đã nói như vậy ta đương nhiên không thể từ chối bất kính."

- "Haha! Tốt, vậy ta không làm phiền hai vị nữa."

Đi được một đoạn, Độc Cô Bác mới mở miệng:

- "Công tử, ngươi thấy Đại Hoàng Tử thế nào?"

Nam gật gù:

- "Không tệ!"

Độc Cô Bác giọng trở nên nghiêm túc:

- "Công tử, thực ra có những chuyện không đơn giản như những gì ngươi thấy trước mắt."

- "Ồ! Ý của ngươi là gì?"

Hắn thở dài một hơi:

- "Kể từ khi Hoàng Đế lâm bệnh nặng, quyền lực của Thiên Đấu Đế Quốc càng ngày càng rơi vào trong tay của Đại Hoàng Tử Tuyết Thanh Hà. Chưa dừng lại ở đó, thời gian sau đó, các vị hoàng tử khác đều dần dần đột ngột qua đời mà không rõ nguyên do. Đến hiện tại chỉ còn Tuyết Băng hoàng tử cùng với tiểu công chúa Tuyết Kha."

Nam vuốt vuốt cằm:

- "Ý ngươi là những chuyện này đều có liên quan tới Tuyết Thanh Hà?"

- "Chuyện này lão phu không dám khẳng định nhưng cũng chắc chắn tới 5, 6 phần. Ta cũng đã đích thân khám cho Hoàng Đế, ngài ấy không phải ngã bệnh mà là trúng một loại độc kỳ lạ, ngay cả lão phu cũng không có cách giải quyết."

Nam khẽ nhếch miệng:

- "Thì sao? Ngươi nói với ta chuyện nay làm gì? Chuyện hoàng thất Thiên Đấu Đế Quốc thì có liên quan gì tới bổn công tử?"

Độc Cô Bác cười khổ:

- "Lão phu chỉ là tùy tiện nói ra một chút thôi, công tử không cần quá để ý."

Một lúc sau, Độc Cô Bác dẫn Nam tới dinh thự của hắn:

- "Công tử ngồi chờ một chút, ta lập tức sẽ đưa tôn nữa tới."

Nam gật đầu:

- "Được rồi! Ngươi đi đi."

Vậy là Nam ngồi đợi một lúc, khoảng chưa đến 5 phút sau, Độc Cô Bác mang theo hai thiếu nữ đi tới. Một người dĩ nhiên là Độc Cô Nhạn, người kia thì còn ai khác ngoài Diệp Linh Linh. Hai nàng trong chiến đội quan hệ cực kỳ thân thiết, Độc Cô nhạn nghe Độc Cô Bác nói muốn dẫn nàng đi gặp một người nên đã kéo theo Diệp Linh Linh.

Thấy Nam, hai nàng bất ngờ lên tiếng:

- "Là ngươi!"

Độc Cô Bác giật bắn mình:

- "Nhạn Nhạn, không được vô lễ!"

Nam nhấp một ngụm trà, mỉm cười:

- "Hai nha đầu ngươi vẫn còn nhớ ta?"

Độc Cô Bác một mặt chấm hỏi:

- "Công tử, chẳng lẽ trước đây ngươi cũng đã gặp tôn nữ của ta!"

Nam gật gù:

- "Ngẫu nhiên gặp một lần, bất quá đã khá lâu trước đây."

Độc Cô Nhạn chạy tới kéo tay Độc Cô Bác:

- "Gia gia, hắn rốt cuộc là ai? Vì sao ngươi lại muốn đưa ta đi gặp hắn?"

- "Nhạn Nhạn, không được vô lễ!"

Nam lắc đầu cười:

- "Lão già ngươi mau giải thích cho nàng, ta không có nhiều thời gian."

Độc Cô Bác gật đầu cảm kích, xong kéo tay Độc Cô Nhạn sang một bên.

Một lúc sau, đôi mắt nàng có chút ươn ướt:

- "Ngươi thực sự đồng ý giải độc cho gia gia của ta?"

Nam gật đầu:

- "Ta từ trước tới nay chưa từng nói không giữ lời."

Xong hắn lấy ra một viên đan dược, ném cho Độc Cô Bác:

- "Uống nó, toàn bộ kịch độc trong cơ thể ngươi sẽ bị thanh trừ."

Độc Cô Bác đón lấy:

- "Đa tạ công tử, còn..."

Nam hiểu ý khoát tay:

- "Không cần lo lắng, độc trong cơ thể nàng chưa xâm nhập sâu vào trong xương cốt như ngươi, ta có cách khác giúp nàng giải quyết."

Độc Cô Nhạn cũng gấp gáp:

- "Gia gia, ngươi mau uống nó đi."

Vừa rồi nghe Độc Cô Bác nói nếu không giải quyết kịch độc trong cơ thể thì gia gia của nàng khó có thể cầm cự quá 5 năm khiến nàng vô cùng lo sợ.

Độc Cô Bác mỉm cười xong đem viên đan dược nuốt vào. Ngồi xuống thả lỏng để cho dược lực bắt đầu vận chuyển. Dần dần hắn cảm thấy cơ thể nhẹ nhàng chưa từng coa, giống như toàn bộ đau đớn trên thế gian đều biến mất, thoải mái vô cùng.

Độc Cô Nhạn một bên đôi mắt mong chờ nhìn gia gia của mình. Một lúc sau, hắn mở mắt ra, nàng gấp gáp:

- "Gia gia, người thế nào rồi?"

Độc Cô Bác đứng dậy cười lớn một tiếng, xong chắp tay về phía Nam:

- "Ha ha! Đa tạ công tử, lão phu cảm nhận được thứ đã hành hạ ta mấy chục năm này đã hoàn toàn biến mất."

Độc Cô Nhạn nghe vậy cũng cực kỳ vui mừng. Nam khoát tay:

- "Không cần khách khí!"

Độc Cô Bác liền đẩy Độc Cô Nhạn lên trước:

- "Còn độc trong người nàng, trăm sự nhờ công tử."

Nam gật đầu, xong nghiêm túc hỏi Độc Cô Nhạn:

- "Nha đầu ngươi đối với dùng Độc có suy nghĩ gì?"

Độc Cô Nhạn thầm bĩu môi. "Hừ! Ngươi thì hơn ta được mấy tuổi mà gọi ta là nha đầu!". Bất quá vẫn bình tĩnh trả lời:

- "Hừ! Độc thì làm sao? Bổn cô nương rất thích dùng độc. Đó cũng là đặc trưng võ hồn của ta!"

- "Haha! Tốt! Nếu vậy ta sẽ dạy ngươi cách kiểm soát độc trong võ hồn của mình, ngươi có nguyện ý?"

Độc Cô Nhạn ném cho hắn ánh mắt nghi ngờ:

- "Chẳng lẽ ngươi cũng biết dùng độc?"

Độc Cô Bác thấy vậy liền gấp gáp:

- "Đương nhiên nguyện ý, lão phu thay mặt tôn nữ đa tạ công tử!"

Độc Cô Nhạn thấy vậy khẽ gắt lên:

- "Gia gia! Ngươi làm gì vậy, ta còn chưa có đồng ý đâu!"

- "Nha đầu ngốc, đây chính là đại cơ duyên của ngươi, ngươi còn muốn chần chừ cái gì?"

Độc Cô Nhạn liền bĩu môi một cái. Nam buồn cười:

- "Được rồi! Nha đầu ngươi chỉ cần trả lời cho ta là có đồng ý hay không, nếu không muốn ta cũng không ép."

Nàng liếc sang gia gia mình một cái, xong tỏ vè bất đắc dĩ:

- "Ta cũng muốn xem thử ngươi rốt cuộc đã làm gì mà khiến gia gia của ta là Phong Hào Đấu La lại trở nên như vậy."

Nàng thực sự không hiểu rốt cuộc tên này có thứ gì mà khiến gia gia của nàng tin tưởng tới mức không chút đề phòng như vậy.

- "Haha! Nếu vậy thì ngày mai tới Lam Bá Học Viện gặp ta, chuyện này không phải ngày một ngày hai là có thể xong."

- "Cái gì? Vậy ý của ngươi là ta phải gia nhập Lam Bá Học Viện?"

- "Yên tâm, đợi đến khi ngươi hoàn toàn có thể kiểm soát độc tố có thể trở lại Thiên Đấu Hoàng Gia Học Viện."

- "Hừ! Như vậy còn được!"

Nam lắc đầu, đứng đậy xong nhìn về phía Diệp Linh Linh đang chăm chú nãy giờ, mỉm cười:

- "Nha đầu ngươi Võ Hồn Cửu Tâm Hải Đường rất không tệ!"

Nàng rụt rè trả lời:

- "Đa tạ!"

Hắn vẫn còn nhiệm vụ giúp nàng giải quyết hạn chế của Võ Hồn, tuy nhiên hiện tại hắn còn chưa biết nguyên nhân của điều này, cũng chưa đủ thân thiết với nàng để có thể tìm hiểu. Nhưng ngay lập tức Kim Nhi nhảy ra giải thích cho hắn:

- "Hắc hắc! Phu quân, hạn chế này của nàng chính là quy tắc của Đấu La Đại Lục để hạn chế sức mạnh của Cửu Tâm Hải Đường. Muốn giải quyết chỉ có thể giúp nàng thoát khỏi ràng buộc của Đấu La. Mà cách đơn giản nhất chính là phát sinh quan hệ với phu quân ngươi a!"

Nam nghe xong suýt nữa phun ra một ngụm. Nha đầu này lúc nào cũng muốn cỗ vũ hắn thu thêm nữ nhân.

Một lúc sau, trong một căn phòng sang trọng.

Chụt chụt! Ực! Chụt...

Một đôi nam nữ đang hôn nhau thắm thiết. Nam anh tuấn bất phàm, nữ xinh đẹp cao quý.

- "Ực! Ba ba! Tuyết Nhi bị nghiện hôn baba mất rồi!"

Hắn cười bất đắc dĩ, đưa tay nhéo má nàng:

- "Nữ nhi hư, lúc nãy còn dám trêu đùa baba phải không? Ai là anh hùng xuất thiếu niên"

- "Khúc khích! Mà ba ba tới Thiên Đấu Học Viện làm gì vậy?"

Hắn nghe nàng hỏi chột dạ:

- "Khụ! Không có gì! Có chút chuyện phải xử lý thôi!"

Nàng nhìn biểu hiện của hắn, liền ném cho hắn ánh mắt nghi ngờ:

"Hừ! Là chuyện gì? Có phải lại liên quân đến nữ nhân không?"

"Ta nhớ rồi! Độc Đấu La cũng có một tôn nữ cực kỳ xinh đẹp. Ba ba ngươi có phải lại đánh chủ ý lên người nàng?"

- "Ách! Tiểu bảo bối đừng hiểu lầm, baba đây là lỡ tay gây thiệt hại cho hắn nên chỉ giúp hắn làm chút chuyện xem như đền bù mà thôi!"

- "Hừ! Ba ba cứ liệu hồn!"

Nam nghe đến đây cảm thấy có chút không đúng, vì sao mình lại phải giải thích cho nàng? Đã vậy còn chột dạ là thế nào?

- "Á à! Nữ nhi dám không xem phụ thân ra gì phải không, hôm nay baba nhất định phải trừng phạt. Mau nằm lên đùi baba, hôm nay nhất định phải đánh mông ngươi!"

Tuyết Nhi nghe hắn nói muốn trừng phạt liền tỏ vẻ sợ hãi:

- "A! Tuyết Nhi biết sai! Ba ba đừng phạt Tuyết Nhi!"

Nam khoanh tay tỏ vẻ nghiêm nghị:

- "Không được! Hôm nay nhất định phải phạt."

Nàng nghe vậy liền biết không thể trốn được, liền nằm sấp lên đùi hắn, tỏ vẻ đáng thương:

- "Vậy baba nhẹ tay với Tuyết Nhi một chút!"

Nói xong nàng chủ động vén chiếc váy lên, để lộ chiếc nội khố trắng tinh khôi bao phủ bờ mông căng tròn quyến rũ.

Nam thấy hành động của nàng, không nhịn được hỏi:

- "Hử! Làm gì thế?"

- "Tuyết Nhi vén lên giúp baba dễ trừng phạt hơn a!"

"Bốp!"

Nam vỗ lên mông nàng một cái. Cảm giác cực kỳ săn chắc cùng đàn hồi.

- "Hừ! Đừng tưởng như vậy là ta không dám đánh!"

Ưm~ Nàng khẽ rên một tiếng, khi bàn tay hắn đánh xuống, khe rãnh giữa hai chân của nàng cũng co lại một chút.

Bốp! Bốp! Bốp!

Nam liên tục đánh vào mông nàng thêm mấy cái khiến cho nàng vừa rên rỉ vừa la lên oai oái. Đến khi hắn thấy đã tạm đủ mới ngừng tay. Xoa xoa mông nàng một chút. Dù sao vẫn sợ nữ nhi bị đau a!

Tuyết Nhi quay lại, gương mặt đỏ hồng cùng đôi mắt óng ánh nước nhìn hắn. Hắn thấy vậy trong lòng mềm nhũn, bế nàng lên hôn một ngụm. Xong còn giả bộ hừ một tiếng:

- "Hừ! Hôm nay đến đây thôi! Để xem sau này còn dám hư hỏng ta nhất định sẽ còn phạt nặng hơn!"

Nàng vui vẻ hôn lên má hắn:

- "Hì hì! Tuyết Nhi biết rồi!"

- "Được rồi! Lần sau lại tới thăm ngươi."

Vậy là hắn đứng dậy rời khỏi phủ thái tử. Kim Nhi trên vai hắn che miệng cười khúc khích.

Ở trong phòng, nàng kéo váy của mình lên, nhìn vào chiếc nội khố trắng tinh, nơi mà giữa hai chân đã ướt nhẹp trở nên trong suốt có thể nhìn xuyên vào bên trong là hai mép môi khép chặt vào nhau.

- "Baba thối! Lại phải thay quần mới rồi!"

"Hắc hắc! Có lẽ lần sau ta nên tiếp tục chọc tức baba để hắn phạt ta thêm nữa a!"

------------

Hehe! Chào các đạo hữu, ta quyết định sẽ trở lại tiếp tục viết bộ này. Tuy nhiên lịch ra chương sẽ không đều như trước, có thể là vài ngày mới có một chương. Hy vọng vẫn nhận được sự ủng hộ từ các đạo hữu.😁

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 92
Lượt đọc 2682

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.