Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Hải Thần Đảo

Tiểu thuyết gốc · 2408 chữ

Hải thần đảo.

Nam đứng trên không trung nhếch miệng cười. Trong nguyên tác hắn cũng không có chút thiện cảm nào với địa phương này.

Chợt bên dưới nước có động tĩnh chiến đấu. Hắn lập tức nhận ra Ma Hồn Đại Bạch Sa đang chiến đấu với Tà Ma Hổ Kình nhất tộc.

Nam tiện tay phất một cái, nước biển biến thành màu đỏ tươi, Tà Ma Hổ Kình nhất tộc toàn diệt.

Mà từ trong nước, một thân ảnh mỹ nhân lao ra, ánh mắt có chút sợ hãi nhìn Nam:

- "Ngươi là kẻ nào?"

Nam lắc đầu cười:

- "Nha đầu ngươi ăn nói với ân nhân của mình thế sao?"

Mỹ nhân một mặt khó hiểu:

- "Ân nhân? Vì sao ngươi giúp ta?"

- "Ha ha, mục đích của ta là đến Hải Thần Đảo, còn việc giúp ngươi cứ xem như tiện tay đi!"

- "Tiểu Bạch ta trước giờ không nhận không ân tình của ngươi khác, nói đi, chỉ cần ta có thể làm được chắn chắn không từ chối!"

Nam vuốt vuốt cằm:

- "Đúng là ta có chuyện muốn nhờ ngươi, bất quá chưa phải lúc này. Ngươi trở về trước đi, khi nào ta cần ta sẽ gọi!"

- "Vậy được!"

Nói xong, Nam một mạch lao thẳng vào Hải Thần Đảo. Bảy tên phong hào đấu la cảm nhận được có kẻ xâm nhập Hải Thần Đảo, lập tức bay tới xuất hiện trước mặt Nam, sắc mặt cực kỳ nghiêm túc:

- "Ngươi là kẻ nào? Dám xâm nhập trái phép hải thần đảo?"

Nam nhếch miệng cười ta, giọng điệu tùy ý:

- "Bổn công tử nghe nói Đại Tế Ti Ba Tắc Tây của hải thần đảo là tuyệt sắc mỹ nữ, có nhã hứng muốn thu nàng làm thị nữ. Các ngươi mau gọi nàng ra gặp mặt ta."

Đám người nghe tới đây sắc mặt vặn vẹo, không nghĩ tới lại có tên dám buông lời nhục mạ Đại Tế Ti. Trong mắt bọn hắn, sự tôn sùng dành cho Đại Tế Ti chỉ thua duy nhất Hải Thần.

Mà thân ảnh nữ nhân trên Hải Thần Điện cũng khẽ nhíu mày.

- "Ngươi muốn chết!!!"

Hải Long Đấu La gằn lên một tiếng, sát khí nồng nặc lao tới.

Nam cũng không nói nhiều, tùy ý xuất ra một đạo kiếm khí từ tay không, lập tức Hải Long Đấu La Đầu lìa khỏi cổ. Ngay cả mắt cũng còn chưa kịp nhắm lại. Một đời phong hào Đấu La ảm đạm ngã xuống.

- "Có trách chỉ trách ngươi theo nhầm chủ!" Nam tiếp tục tùy ý phun ra một câu.

Đám người lập tức chấn kinh trợn tròn mắt. Phải biết Hải Long Đấu La là người có thực lực mạnh nhất trong số bọn hắn. Thực lực của kẻ này rốt cuộc mạnh tới mức nào.

Mà ở phía trên Hải Thần Điện, Ba Tái Tây gương mặt cũng biến sắc. Nàng không tin nổi một vị thủ hộ lại có thể dễ dàng ngã xuống như vậy. Việc này buộc nàng không thể không xuất hiện.

Khi nữ nhân này vừa xuất hiện, những kẻ ở Hải Thần Đảo lập tức bày ra thái đôn cung kính. Nàng không để ý tới bọn hắn mà chỉ nhìn Nam:

- "Ngươi là ai?"

Đáp lại, Nam nhìn từ trên xuống đánh giá nàng một lượt. Quả nhiên là một đại mỹ nhân, bất quá vẫn thua Đông Nhi của hắn một bậc.

Ba Tái Tây thấy tên này dùng ánh mắt đánh giá vẻ ngoài của mình một cách trần trụi, trong lòng chuẩn bị bộc phát tức giận.

Nam khoát khoát tay:

- "Không tệ, không tệ, ngươi có tư cách làm thị nữ của bổn công tử."

- "Ngươi nói cái gì?" Ba Tái Tây sắc mặt lạnh như băng, hàn khí bộc phát kịch liệt.

- "Ồ! Không nguyện ý sao? Không sao, từ trước tới nay ta chưa bao giờ bắt ép nữ nhân, ngươi đã không nguyện ý thì ta đi a!"

Nói xong Nam quay người chuẩn bị rời khỏi.

- "Đứng lại! Vô duyên vô cớ xâm nhập Hải Thần Đảo, đã vậy còn dám giết Hải Long Đấu La, trước tiên để mạng lại."

Một chưởng của Ba Tái Tây mang theo sát khí mãnh liệt về phía hắn, sau khi đánh vào lưng hắn, chưởng lực hoàn toàn tan biến. Nhưng quần áo của hắn ngay cả vết nhăn cũng không thấy.

Ánh mắt nàng co rụt lại, nhận ra không thể nào chiến thắng hắn trong trạng thái này, lập tức triệu hồi Võ Hồn:

- "Võ hồn phụ thể!"

Nam quay lại nhìn, Võ Hồn của nàng là Hải Thần. Hắn khẽ nhíu mày:

- "Võ hồn của ngươi thật chướng mắt!"

Thế là Nam dịch chuyển tới trước mặt, bóp lấy cổ nàng. Lực lượng từ tay cũng mạnh mẽ truyền vào bên trong. Hư ảnh Hải Thần sau lưng nàng bắt đầu rạn nứt, nhanh chóng nát vỡ tan biến vào hư không. Hồn lực của Ba Tái Tây cũng vì đó mà bât đầu tụt xuống, cho tới khi không còn một chút hồn lực nào nữa. Nàng chính thức trở thành phàm nhân. Những Phong Hào Đấu La khác cũng nhìn ra điều này, triệt để tuyệt vọng

Nam lúc này mới buông tay ra khiến nàng vô lực ngồi bệt xuống đất. Giọng điệu run rẩy tới cực hạn:

- "Ngươi...ngươi đã đột phá trăm cấp thành thần!"

Nam nhếch miệng:

- "Thần sao? Có vẻ các ngươi đánh giá hơi cao chữ thần trong miệng các ngươi rồi thì phải!"

Rồi hắn tiếp tục phất tay, toàn bộ Hải Thần Điện tan nát không còn một mảnh.

"KHÔNGGGGG!!!"

Những kẻ ở Hải Thần Đảo điên cuồng gào rống, Hải Thần là tín ngưỡng của bọn hắn, bây giờ lại có kẻ dám xâm phạm tín ngưỡng này, nhưng bọn hắn lại bất lực không thể làm gì, ngay cả Đại Tế Ti cũng không có sức phản kháng thì bọn hắn có thể làm được gì.

Ba Tái Tây bi ai lên tiếng:

- "Hải thần, xin lỗi ngài!"

Những tên Phong Hào Đấu La khác đôi mắt đỏ ngầu như máu, điên cuồng gào rống:

- "Toàn bộ con dân của Hải Thần Đảo, chúng ta liều mạng với hắn!"

"Liều mạng! Liều mạng! Liều mạng!"

Những người dân liên tục hô lớn. Tín ngưỡng bị xâm phạm nặng nề, cho dù chết cũng phải đòi lại công bằng. Nhưng lập tức Ba Tái Tây quát lên:

- "Câm miệng!"

- "Ba Tái Tây đại nhân..."

Nàng tiếp tục:

- "Nếu các ngươi vẫn coi ta là Đại Tế Ti thì đều dừng lại cho ta!"

Xong nàng quay sang Nam:

- "Xin ngươi tha cho bọn hắn, tất cả bọn hắn đều là người vô tội, chỉ cần ngươi đồng ý ta trở thành thị nữ cho ngươi."

- "Ba Tái Tây đại nhân, tuyệt đối không thể, cho dù chúng ta bỏ mạng cũng không để ngươi phải chịu nhục như vậy!"

Nam nhếch miệng cười tà:

- "Thú vị..."

Ba Tái Tây cũng lên tiếng:

- "Ý ta đã quyết, coi như đây là một chút gì đó cuối cùng ta có thể làm cho Hải Thần Đảo."

Thần giới lúc này.

Sắc mặt Hải Thần cực kỳ khó coi. Tu La Thần lập tức hỏi han:

- "Hải Thần, có chuyện gì vậy?"

- "Tu La, có kẻ phá hủy truyền thừa dưới hạ giới của ta, không những thế, hiện tại ta còn không thể liên hệ được với Cung Phụng, chỉ biết trước đó một trong bảy thủ hộ giả đã táng mạng."

Tu La nghe đến đây gương mặt cũng cực kỳ ngưng trọng:

- "Ở hạ giới làm sao có thể xuất hiện kẻ mạnh như vậy!!!"

- "Ngươi hỏi ta ta biết hỏi ai? Không được, ta phải đích thân xuống hạ giới một chuyến."

- "Được rồi! Truyền thừa dưới hạ giới mà một chuyện quan trọng, ngươi có hể đi."

Trở lại Hải Thần Đảo.

Nam bây giờ đang ngồi thảnh thơi uống trà ăn trái cây, sau lưng là Ba Tái Tây cùng Ma Hồn Đại Bạch Sa Tiểu Bạch đang xoa bóp vai cho hắn trước ánh mắt căm phẫn của hàng vạn người dân Hải Thần Đảo.

Tiểu Bạch vẫn chưa hoàn hồn sau khi biết sức mạnh của Nam, nàng không nghĩ hắn lại khủng bố như vậy.

Trên trời đột nhiên có một thông đạo mở ra, một thân ảnh cao quý từ từ bước ra. Mà khi thấy người này, toàn bộ Hải Thần Đảo không giấu được vẻ vui mừng trong mắt, toàn bộ quỳ rạp xuống. Ngay cả Ba Tái Tây trong mắt cũng loé lên tia mừng rỡ:

- "Cung nghênh Hải Thần đại nhân."

Mà Hải Thần sau khi chứng kiến nơi truyền thừa của mình, sắc mặt lập tức trở nên khó coi, gằn giọng:

- "Là kẻ nào?"

Nam đứng dậy phủi phủi tay:

- "Phô trương thanh thế! CÚT XUỐNG ĐÂY!"

Sau tiếng quát của Nam, tên hải Thần đang còn cao cao tại thượng lập tức như sung rụng, rơi bịch xuống đất.

Hải Thần cực kỳ mất mặt, sau khi đứng dậy, ánh mắt rét lạnh nhìn Nam:

- "Ngươi là ai?"

Nam không thèm để ý tới câu trả lời của hắn, tiếp tục quát:

- "Ta cho ngươi đứng sao? QUỲ XUỐNG!"

Hải Thần lập tức bị tiếng quát khiến cho hắn không tự chủ khụy gối xuống đất. Lúc này hắn mới cảm thấy không ổn, thậm chí là bắt đầu sợ hãi.

- "Ngươi..."

Chưa nói được chữ tiếp theo, Nam đã đi tới túm lấy tóc hắn:

- "Ta cho phép ngươi mở miệng chưa? Dập đầu cho ta."

Thế là Nam nắm tóc hắn giã bôm bốp xuống mặt đất.

Toàn bộ những kẻ có mặt một chút vui mừng đã hoàn toàn mất hết, thay vào đó là triệt để tuyệt vọng.

Nam giọng điệu châm biếm:

- "Từ trước tới nay ngươi luôn được những kẻ khác quỳ gối tôn sùng, bây giờ chính mình phải quỳ gối trước người khác cảm giác thế nào?"

- "Ta..."

"Bốp!" hắn mới nói được nửa chữ đã bị Nam tiếp tục giã đầu xuống sàn:

- "Ta cho phép ngươi nói chuyện chưa?"

Xong Nam đứng dậy phủi phủi tay:

- "Thế nào, phải chăng cảm giác làm thần rất siêu việt so với người khác?"

- "Không...không dám, ta nguyện ý tôn ngài lên làm hải thần." Hải Thần run rẩy trả lời. Trong lòng vừa nhục nhã vừa hận tới nghiến răng. "Kẻ này quá mạnh! Ta bắt buộc phải trở về thông báo cho các thần khác!"

Đám người nghe tới đây cực kỳ thất vọng. Không nghĩ tới Hải Thần mà mình một mực tôn sùng lại trở nên như vậy.

- "Ha ha, ngươi nghĩ ta cần vị trí này?"

Xong hắn vẫy vẫy tay với Tiểu Bạch:

- "Tiểu Bạch, mau lại đây."

Cô nàng khó hiểu đi lại.

- "Từ nay nàng sẽ là Hải Thần, cai quản toàn bộ biển cả. Thế nào?"

- "Đại nhân nói như thế nào chính là như vậy.!"

- "Rất tốt! Vậy các ngươi còn không mau tham kiến Hải Thần!"

- "Vâng vâng! Tham kiến Hải Thần Đại nhân!" Tên Hải Thần mở miệng trước tiên. Theo sau là toàn bộ con dân của Hải Thần Đảo."

Tiểu Bạch ngơ ngác chưa hiểu chuyện gì xảy ra. Nam cười cười:

- "Đây là chuyện trước đó ta muốn nhờ ngươi, trở thành hải thần, thế nào?"

- "Ta..."

- "Được rồi! Cứ quyết định như vậy đi!"

Xong hắn quay sang tên Hải Thần:

- "Nếu nàng đã trở thành Hải Thần thì ngươi cũng không cần tồn tại nữa."

Rồi xoẹt một cái, Hải Thần đầu lìa khỏi cổ.

- "AAA! Không.............. Phụt!!!"

Đám người hít một ngụm khí lạnh. Tên này hành sự quá mức bá đạo, ngay cả thần mà hắn nói giết là giết.

Nam phủi phủi tay, liếc mắt một vòng:

- "Kể từ nay Ma Hồn Đại Bạch Sa Vương Tiểu Bạch sẽ là Hải Thần, các ngươi kẻ nào có ý kiến?"

Đám người trầm mặc không dám lên tiếng. Kể cả Ba Tái Tây cũng chỉ biết cười khổ. Bất quá như vậy cũng tốt, Tiểu Bạch dù sao trước đây vẫn là thành viên của Hải Thần Đảo, hẳn sẽ không gây hại cho nơi này.

Nam hài lòng gật gù, xong xách xác tên Hải Thần lên ném ra giữa biển khơi:

- "Thâm Hải Ma Kình Vương, thứ này cho ngươi!"

Một đầu cá voi khổng lồ lập tức nhảy lên ngoạm lấy:

- "Ha ha! Đa tạ đại nhân, thôn phệ xong hắn ta nhất định sẽ đột phá cánh cửa trăm vạn năm hồn thú."

Thâm Hải Ma Kình Vương khi Hải Thần xuất hiện nó đã lập tức cảm nhận được, sau đó hàng loạt sự kiện không thể tin nổi đập vào mắt nó. Hải Thần bị một nhân loại ép cho dập đầu bôm bốp xuống sàn, rồi nhân loại kia một kiếm khiến hắn đầu lìa khỏi cổ. Nó vốn đã có thâm thù đại hận với Hải Thần, sau khi chứn gkieesn những thứ kia không khỏi thỏa mãn tới cực độ.

Nam gật gù:

- "Tốt! Ta biết ngươi to xác ăn nhiều, bất quá nên tiết chế lại một chút, đừng để kẻ khác gọi là Hồn Thú tà ác nhất biển khơi!"

- "Hắc hắc! Ta biết rồi, chỉ cần xực xong tên Hải thần ta có thể nhịn ăn trong mấy triệu năm."

Nam lắc đầu bất đắc dĩ. Nghĩ đến nguyên tác, cảm thấy cực kỳ nực cười. Hồn thú tà ác chính là từ miệng tên Đường Tam định nghĩa ra, mặc định những hồn thú nào táng mạng trong tay hắn đều là tàn ác. Quy luật mạnh được yếu thua, việc hồn thú giết con người, con người diệt hồn thú thu hoạch hồn hoàn hay thậm chí là hồn thú giết hồn thú, con người giết con người đều là quy luật của thế giới này. Vậy mà hắn vẫn phải tự biện minh cho mình những hồn thú hắn giết đều là hồn thú ác độc để thể hiện mình là một con người lương thiện hoàn mỹ??? Bản chất ngụy quân tử đã ăn sâu vào máu không khác gì cha hắn.

Bạn đang đọc Bá Chủ tại Đấu La sáng tác bởi ASNCCD
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ASNCCD
Thời gian
Lượt thích 68
Lượt đọc 1743

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.