Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 4: Mật Bảo Địa Cung Kí 11

Tiểu thuyết gốc · 1614 chữ

Bác vẫn miệt mài xay cái cối đá, những tảng thịt trong cối bị nghiền thành những dòng nước đỏ tanh, chúng bị dẫn chảy ngược lên cánh cổng, dần dần lấp đầy những đường khắc trên cổng. Phải gần một giờ đồng hồ thì toàn bộ bốn cái xác của con dúi bị bác xay cho sạch hết, bác thờ phào, vuốt mồ hôi trên trán, rồi cố ý lui lại nhìn cánh cổng, Bảy Ếch cũng nói:

- Sao lại làm thế hả anh?

Bác mới ôn tồn nói rằng:

- Có lẽ đây là một cơ quan mô phỏng huyết trận của người Tây Tạng, nhưng khác ở chỗ là không có các nơi để đặt nội tạng làm vật khởi động. Chưa kể hình ngũ hổ trừ tà trên cổng đã làm anh hơi có suy nghĩ rằng chúng cần có vật tế. Vì trong truyền thuyết, ngũ hổ trong gian dan Việt Nam mình thường được dùng để trấn áp, xua đuổi tà vật, nhưng cần có vật lễ thì chúng mới hiển linh, ra oai. Và nguyên thủy trong tạo hình của chúng là ứng với ngũ hành

- Kiểu như phải có gì cho chúng mới chịu làm việc hả anh?

- Đại loại là như vậy đó

Bảy Ếch bĩu môi:

- Hừ, thì ra thần linh cũng cần có ăn thì mới làm. Xì tưởng thế nào

Bác chỉ cười, không nói gì. Bất chợt những tiếng động ù ù vang lên, cánh cổng dần dần hé ra chỉ đủ cho 2 người đi song song qua được. Bác nhìn thấy cũng cười rồi nói:

- Đi thôi, qua bên đó xem có gì nào?

Bảy Ếch xách balo lên và đi vào, nhưng khi đi thì một tiếng động cực lớn vang ra, như có một thứ gì đó bịt lại lối vào hành lang chữ Tử, bác nhìn lại nhưng vì ở đây quá tối nên không thể nhận ra được. Thật vậy, hai đường sinh và tử, thì lối dẫn vào tử đã bị một tảng đá đổ ập xuống, bịt kín lối đi, và chữ tử trên vách đá cũng bị rơi xuống, vỡ thành nhiều mảnh nhỏ. Bác và Bảy Ếch biết đã không còn đường rút nên cũng mặc kệ đi vào bên trong. Bên trong là một nơi rất rộng rãi, xây dựng theo lối kiến trúc âm dương của người Hán. Cả hai dùng đèn pin rọi vào bên trong thì nhận ra hai bên có những bức tượng bằng đồng cực lớn, hình dáng nanh ác và có phần oai nghiêm, tay cầm vũ khí có thể lấy ra được, bằng đồng, dưới chân họ là những con người đang gào khóc và cầu xin, ở chính giữa là một cái bàn lớn,,sau có ghế,, nhưng không có ai ngồi trên đó. Sau cái ghế đó là một lỗ trống hình tròn khá lớn, thông ra phía sau, dưới chân ghế có đường rãnh lớn, vừa khít,. Cảnh tượng này khiến bác và Bảy Ếch đều hình dung đến việc xử tội dưới âm ty, nhưng tại sao lại không có phán quan. Bác và Bảy Ếch đi một vòng quanh xử đường, nhưng vẫn chưa có phát hiện gì lớn lắm. Bảy Ếch nói:

- Hay mình ra phía sau xem thử đi anh, coi có gì không?

Bác nghe cũng có lý nên đi ra phía sau, sau khi bước qua khỏi phần xử đường thì một cảnh tượng khủng khiếp hiện ra. Phía sau là hàng loạt cái hố lớn, bên dưới là các xương cốt của người, bò nằm lẫn lộn với nhau, có hơn bảy cái hố như vậy, và ở giữa cái hố có một cọc đồng được găm xuống, đồng loạt có những xích lớn nối giữa bảy cây cọc như vậy. Bác nhìn thì nhíu mày lại:

- Thất mệnh tảo đồng trận, của người Hán, sao lại nằm ở đây

- Gì anh, cái gì mà thất với tảo, biển mình chỉ có tảo biển thôi, đầy ra đó mà

- Không anh nói là thứ này, thực chất những cái hố này là các mấu chốt và trận nhãn. Chắc chắn năm xưa ở đây từng diễn ra nghi lễ rất đẫm máu để hoàn thành cái trận này.

Thất mệnh tảo đồng trận bắt nguồn từ các hoàng đế nhà Hán, họ lo sợ báu vật của mình bị trộm, cho nên cho mời những vị pháp sư giỏi nhất, tạo ra thứ trận pháp cực ác này. Dùng vô số sinh mệnh của người và bò, lấp đầy bảy cái huyệt tương ứng với bảy ngôi sao lớn, tạo thành chòm sao Thất mệnh dưới mặt đất. Các cọc đồng bên dưới không chỉ là liên kết còn là thứ dùng để nguyển rủa ai dám động vào nó, và chỉ có những người nào chán sống mới động vào. Nghe nói đi kèm nó là một vật cực tà được giam lại, canh giữ từng ải, khi thất mệnh bị phá thì bắt buộc phải đi qua hét bảy ải mới hy vọng đến được thứ bị cất giấu cuối cùng. Bác nhìn thấy cũng hơi bất ngờ, nói với Bảy Ếch:

- Em ra ngoài kia nghỉ ngơi đi, nghỉ lấy sức, không thì không có sức mà vượt khổ ải đâu

- À, em cũng có ý này. Mình ra trên kia đi anh

Cả hai đi ra ngoài xử đường rồi từ trong balo lấy ra lương khô ra ăn, trong lúc bác đang giở tấm bản đồ ra và bắt đầu suy tính thì Bảy Ếch tò mò, chạy lên chỗ ghế ngồi của phán quan, phủi đi bụi bặm trên đó rồi ngồi lên:

- Tưởng thế nào, ghế phán quan ông cũng ngồi qua rồi này

Bác nghe thấy thì liền giật mình, nói:

- Mau dời khỏi cái ghế đó đi, nhanh lên

Bảy Ếch giật mình, nhưng đã muộn, nhưng cái vòng khóa cứng bật lên ghim lại cổ tay, khiến cho anh ta không tài nào rút ra được. Bỗng những tiếng cót két vang ra, như thể có gì đó đang từ từ chuyển động, một tiếng rầm vang lên, bác nhìn thấy từ từ chiếc ghế đang được đẩy lùi về phía sau, hướng ra phần phía sau.Biết chuyện chẳng lành, bác lao đến, thử ghì lại chiếc ghế nhưng không được. Bác nói lớn:

- Mày ngồi im đó, anh tìm cách phá cái ghế này đi.

Rồi bác lấy ra cây mác đi vào vung vào chân ghế nhưng " boang " tiếng kim loại vang lên, khiến lưỡi mác bị hất tung ra, thì ra toàn bộ ghế được bọc một lớp kim khí đen mun như màu gỗ, khiến ít tai để ý. Chiếc ghế dần dần chuyển động rồi đưa Bảy Ếch đi ra phía sau, anh ta sợ đến toát mồ hôi:

- Khỉ thật, ông mới ngồi đã chuẩn bị đưa ông xuống âm ty làm phán qua thật sao.

Bác rút khẩu súng ra bắn vào thì cũng chẳng xi nhê gì, khi ra tới phía sau thì cái ghế bị dừng lại, bác cúi xuống dưới nhìn chân ghế thì phát hiện dưới đó là bánh răng, bác liền chạy ra ngoài kia, từ trong tay những bức tượng kia, rút ra một cây kiếm lớn, dài độ 1m,, bác nhăn mặt vì sức nặng nhưng vẫn cố gồng lên,rồi nhét vào cái rãnh kia, tiếng cót két, va chạm,, những tia lửa bắt đầu lóe ra, nhưng cách làm này đã có hiệu quả, bác lấy thêm một món nữa rồi nhét vào cái rãnh bên kia thì một lúc sau, cái ghế đã bị dừng lại. Bác thở phào rồi nhìn Bảy Ếch:

- Lần sau đừng có tùy tiện động vào đồ nữa, mất mạng khi nào không biết đó

Vừa nói xong thì một âm thanh như tiếng hét thất thanh vang lên, đây không phải là một tiếng là bắt đầu hàng loạt âm thanh lớn, như thể có muôn vàn con người đang đau đớn,gào thét dữ dội. Bác nhìn và phát hiện thứ gì đó đang chuyển động:

- Là thất mệnh đồng trụ

Bảy cây trụ này đang chuyển động và xoay tròn chui xuống bên dưới, những bộ xương mục đã lâu bắt đầu bị chiếc trụ này nghiền ra bột, các sợi xích bắt đầu run lắc và có những âm thanh kỳ lạ bắt đầu phát ra khỏi nơi đó. Bác nhìn xung quanh rồi nói:

- Không phải chứ, thi khí và oán khí bắt đầu từ những cái hố này thoát ra ngoài rồi.

Chợt Bảy Ếch ngồi trên ghế nói với bác:

- Anh ơi, em nhìn thấy nhiều nhiều người lắm, họ đang kêu gào, bị xay nghiền dưới những cái hố đó

Nhưng bác thì chẳng thấy vong hồn gì dưới đó, bác chợt nhận ra đây là do cái ghế gây ra. Bác liền chạy tới, từ trong túi lấy ra cái lọ nhỏ, bóp miệng anh ta ra rồi đổ vào, sau đó thì từ trong túi lấy ra một tấm bùa nhỏ, rồi vạch áo của anh ta dán vào vùng tim, sau đó thì kết ấn pháp đặt lên đỉnh đầu rồi ngã xuống vùng mi tâm, rồi hai ngón tay chĩa ra đẩy qua mắt. Ngay lập tức, Bảy Ếch giật mình, thở hổn hển:

- Mẹ kiếp, bị hù rồi, anh coi giải thoát em khỏi cái ghế này đi.

Bác trầm ngâm rồi nói:

- Để anh tìm cách thử xem..Có lẽ mày đang được làm phán quan thật đó, Ếch à.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 48

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.