Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 37

Tiểu thuyết gốc · 2011 chữ

Quay lại với nhóm của Xích Văn Vũ, Đô Lương và Từ, sau khi chạy khỏi nơi đầy sọ người và kiếm kia, thì cả nhóm tới được một không gian đầy các dây xích mà trên đó là các lá bùa được làm từ lá thép mỏng, trên đó khắc các dòng chú dày đặc. Đô Lương cầm lấy nó rồi lên tiếng:

- Là loại bùa sát tà, nếu có thứ ma quỷ tà yêu gì đi vào thì bị những thứ này đánh cho tan nát.

Hai người kia gật đầu đồng ý, họ ngồi xuống lấy lại sức và tìm cách ra khỏi đây càng sớm càng tốt, hoặc tụ hội với nhóm của Bác. Khi đang ngồi khôi phục thì một âm thanh gầm khẽ vang lên khiến cho ba người đứng dậy nhìn xung quanh, từ phía sau họ một bóng hình cao lớn, và từ nó là một mùi hôi khủng khiếp, ba người vội lấy vải rồi tẩm nước phép nhét vào mũi, từ trong đó bước ra một người đàn ông với thân hình cao hơn 1m8, toàn thân khô quắt và cảm giác như người ông ta là một khối sắt thép đặc nguội lại với nhau. Trên người hắn ta là một lớp giáp dày và dính vào da như một lớp vảy, trên người hắn là một lổ xuyên thủng từ trước ra sau, đó có lẽ là vết thương chí mạng mà khi sống hắn đã chịu. Xích Văn Vũ nhìn thấy hắn ta thì cau mày lại:

- Chết tiệt là tên thi vương, hắn mò tới tận đây sao?

Từ lắc đầu:

- Lần đầu tôi thấy một con thi vương thù dai đến như vậy!!

Thi vương gào lên một tiếng lớn, thi khí từ người nó toát ra và xả xuống mọi hướng, ba người dùng pháp lực rồi bao bọc lấy cơ thể để tránh bị thi khí nhập thể. Thi vương đâm mạnh bàn tay kia hướng vào Đô Lương, nhưng anh ta lại dùng cánh tay của mình để đón lấy. Cánh tay của Đô Lương nắm lấy bàn tay duỗi thẳng như mũi lao đâm vào người. Sức lực của cánh tay này khiến Đô Lương ngăn lại được, Xích Văn Vũ lao tới, ông ta cầm một lá bùa dán nhanh vào người nó rồi đọc pháp quyết, lá bùa nhanh chóng bốc cháy, rất nhanh chóng thi vương bị lửa bao phủ nhưng ngọn lửa chưa cháy được lâu thì một lực hút hút sạch lửa vào người nó, thi vương đưa tay gỡ lá bùa kia ra, hắn ta xé nát nó rồi vứt xuống đất, Từ ở phía sau cầm chuỗi hạt của mình rồi lần tới các hạt có chữ Thần Đạo. Đạo cao đài của Từ có năm mức phẩm bậc mà người tu luyện sẽ thăng dần lên đó là: Nhân Đạo, Thần Đạo, Thánh Đạo, Tiên Đạo, Phật Đạo và cuối cùng là Thiên Đạo. Từ đang dùng tới tu vi Thần Đạo của mình để đấu pháp với thi vương, anh ta cầm chuỗi hạt rồi đưa nó lên, anh ta đọc chú rồi ngừng lại, hướng về phía của thi vương:

- Thắng Khổ pháp chú.

Hàng loạt các chú văn từ chuỗi hạt xuất ra đánh mạnh vào người của thi vương, khiến nó đau đớn hét lên, từ sau lưng nó là những vết thương ăn sâu phá đi lớp giáp nhưng vẫn chưa đủ. Thi vương quay lại nhìn Từ, hắn ta nhảy bổ tới, hai bàn tay to lớn dang ra định bóp chết Từ. Anh ta cầm lấy chuỗi hạt rồi quát lớn:

- Hộ Pháp Đạo Thân.

Từ khắp người anh ta là một bóng hình hiện lên, đây là pháp thuật hộ thân của đạo Cao Đài, một người đàn ông y phục trang nghiêm hiện lên che lấy toàn thân của Từ. Hai bàn tay của thi vương đập mạnh vào hộ thân của Từ khiến nó rung lắc dữ dội, khiến cho anh phải cắn răng nén lại ngụm máu ở cổ. Xích Văn Vũ nhanh chóng lao tới tiếp ứng, Đô Lương cũng vậy. Hai người lấy ra pháp khí, Xích Văn Vũ cầm một mũi nhọn như giáo rồi cắt máu tẩm vào nó, ông ta đọc lớn:

- Vô vàn kim khí tụ lại thành mi, lại ăn nhờ pháp lực tổ tiên, đâm chết bách tà.

Ông ta đâm mạnh nó hướng vào người của thi vương, còn bên Đô Lương thì vung cánh tay của mình lên, các đầu ngón tay như thép nguội tỏa ra quỷ khí cực nồng. Hai đòn từ hai hướng đánh thẳng vào người của thi vương. Nhưng nó lại vô cùng ngạo mạn, từ người nó là hàng loạt các quỷ hồn bị nó ăn lấy, chúng tuôn ra ồ ạt chống lại hai người kia. Từ dưới chân của thi vương cũng dần xuất hiện các thi trùng trong người hắn tuôn ra. Xích Văn Vũ cắn răng phóng pháp khí của mình, nhưng nó lại đâm chưa sâu vào người của thi vương. Đô Lương đưa tay bóp nát một đám quỷ hồn rồi nói:

- Phải phá được lớp giáp trên người nó đã.

Từ mượn đà lui lại nhưng vẫn bị một bàn tay của thi vương vỗ mạnh xuống, hất văng anh ta ra. Miệng anh ta khẽ chảy xuống một dòng máu đỏ, anh ta nói:

- Lấy nhược thủy của tôi mà phá lớp ngoài của nó, đánh mãi như vầy không khác nào muỗi đốt đâu.

Anh ta định lấy nhược thủy ra nhưng từ bên kia của thi vương, từ người hắn ta là hàng loạt các đầu sọ người cuồn cuộn thi khí lao tới, Từ biết không kịp thì nên cắn răng giữa lại lọ nhược thủy. Anh ta đưa tay kết ấn rồi tay kia cầm lấy chuỗi hạt:

- Thần Đạo là nối tiếp Nhân Đạo, uy lực của thần là thắng khổ trần. Thần thông hiệu ứng cho ta khởi.

Từ bàn tay anh ta hiện lên những hạt chuỗi có chữ Thần Đạo, chúng như những quả cầu lớn. Vừa lúc đó các đầu sọ kia phóng thẳng tới đâm mạnh vào pháp thuật của Từ. Một âm thanh lớn vang lên, Từ bị thổi bay ra xa, rồi rơi xuống, bên kia thi vương cũng lui lại hơn chục bước. Xích Văn Vũ lao tới cầm các sợi dây xích có lá thép rồi truyền pháp lực vào nó, hàng loạt các lá thép có chú diệt tà rực lên, đám quỷ hồn kia bị chúng vây lại rồi trấn nát thành muôn vàn các đóm sáng tinh phách. Thi vương quay lại nhìn hai người rồi hắn ta đưa tay lên, một bàn trảo hạ xuống đầu của hai người kia. Xích Văn Vũ nói:

- Cậu giữ lấy nó được không?

- Được.

Đô Lương dứt khoát nói, anh ta lấy hai con dao đặt chéo lên trên đầu rồi đồng loạt của vung mạnh lên, Đô Lương dùng quỷ lực để chặn lấy nhưng thi trảo kia kinh khủng hơn anh nghĩ. Nó như một quả núi đập mạnh xuống khiến Đô Lương khuỵu xuống, miệng phun ra máu. Xích Văn Vũ nhanh chóng lấy một lá giấy do rồi dùng máu vẽ lên đó, ông ta vừa vẽ vừa đọc chú. Ông ta đang chịu một tải trọng lên thân thể vô cùng lớn khi quyết định dùng thứ đó, thứ thuật có thể đồ sát cả quỷ thần nhưng hiện tại Xích Văn Vũ vẫn chưa phát huy hết uy lực của nó mà chỉ là chút da lông. Từ biết Xích Văn Vũ định làm gì, anh ta cầm lấy lọ nhược thủy rồi lao tới, thi vương nhìn thấy thì một tay kia của hắn đưa lên rồi trong đó là vô vàn đám thi trùng tuôn ra, hộ thân trên người Từ vẫn còn nhưng đám trùng kia đang gặm lấy nó. Thi vương nhìn từ rồi gầm lên, từ mắt của nó hiện lên hai luồng hỏa thi lớn màu xanh lục rồi rơi về phía Từ. Anh ta biết đó là hỏa thi của thi vương, không phải đơn giản mà chống được. Nhưng Từ lấy chuỗi hạt rồi nhắm mắt lần tới các hạt có chữ Thánh Đạo. Từ cầm sợi chuỗi rồi đọc Thánh quyết của đạo, anh ta đọc xong thì nhìn thi vương nói lớn:

- Pháp đạo của Thánh, Cao Đài vượt nhị đạo nhận pháp.

Từ người anh ta hiện ra vô số cánh tay rồi tất cả hạ xuống hỏa thi của thi vương. Âm thanh va chạm dữ dội khiến Từ lần nữa phải nhận tổn thương lớn, anh ta dừng lại rồi lấy đà phóng về phía của thi vương, trong khoảnh khắc anh ta tung lọ nhược thủy về phía người thi vương, nhược thủy vượt qua lớp thi khi rồi rơi lên người hắn. Khiến cho hắn ta dừng lại rồi gào lên đầy đau đớn, một luồng thi khí đánh thẳng vào người của Từ khiến anh ta văng ra xa. Đô Lương nhân cơ hội bồi thêm một đòn nữa, anh ta cầm đèn của mình rồi dùng quỷ thuật gọi ra quỷ Ái La, Đô Lương dùng tinh huyết của mình và quỷ huyết của quỷ Ái La rồi bôi lên cánh tay kia, khắp cánh tay đó hiện lên những đường gân rõ lớn, Đô Lương lẩm nhẩm đọc quyết quỷ hòa nhân, cánh tay kia dần bị một lớp quỷ khí nữa phủ lấy, Đô Lương tạo thành ấn rồi bổ thẳng vào người của thi vương. Nó cũng tạo thành trảo rồi đối chọi với Đô Lương, anh ta bị nó đánh văng ra xa, còn thi vương thì lui lại vì phản chấn. Đúng lúc này, Xích Văn Vũ đã hoàn thành xong cấm thuật, từ tờ giấy do đó là những luồng pháp lực dữ dội, nó khiến không khí vặn vẹo và có dấu hiệu như xoắn nát, Xích Văn Vũ nhìn thi vương rồi quát lớn:

- Đồ thần phù, Giết

Lá phù trong tay ông ta được tung lên trời rồi hạ nhanh xuống người thi vương, hắn gầm lên một tiếng, rồi đưa tay lên đỡ lấy lá phù này. Nhưng nó như một quả núi nặng tựa vạn cân đè hắn xuống, thi khí tỏa ra dữ dội nhưng từ lá phù thoát ra những đóm lửa rồi bao phủ lấy người của thi vương. Hắn ta khẽ phun ra thi đan của mình, viên đan đó xoáy tròn rồi nâng lá phù lên một chút. Xích Văn Vũ đã phun ra máu khi dùng thứ thuật này, Đô Lương và Từ cũng lao tới, họ cùng đưa pháp lực vào lá phù. Hai bên giằng co nhau trong từng giây một, thi vương gầm lớn rồi đẩy thẳng người lên, ba người kia đồng loạt cắn máu ở lưỡi rồi phun ra, nói lớn:

- Xuống

Lá phù nhận tinh huyết dường như uy lực tăng lên nhiều, nó xuyên thủng qua lớp giáp đập thẳng vào người của thi vương, nhưng hắn ta đã kịp nuốt thi đan vào người. Bị đồ thần phù đánh trúng thân, thi vương quăng ra xa, ba người vẫn chưa kịp nghỉ ngơi thì hắn ta lại đứng lên, Xích Văn Vũ lấy ra một tờ giấy do nữa, thi vương nhìn thấy rồi trong thoáng chốc suy nghĩ hắn quay người bỏ đi. Chờ hắn bỏ đi thật lâu và xa thì ba người ngồi phệt xuống, Xích Văn Vũ phun ra máu ở họng, ba người không dám nghỉ ngơi vội dìu nhau bỏ chạy, phía trước là lối ra nhưng lại dẫn thẳng vào biển xương và những kiến trúc bằng xương kia. Thi vương sau khi bị đánh lui thì hắn lại âm thầm quay lại rồi bám theo ba người kia

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 40

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.