Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 67

Tiểu thuyết gốc · 1812 chữ

Ông Tường nhanh chóng lấy một tấm vải rồi bịt lên mắt theo kiểu quấn băng ở đầu nhưng lại chừa một khe đủ nhìn được một chút bên ngoài, ông ấy nhanh tay lấy một sợi dây rồi buộc nó vào một tảng đá gần đó rồi buộc nó vào người của Bảy Ếch và Tuệ Linh, nhờ hành động quyết đoán này mà cả ba mới không bị sụt vào hố cát đang sụt lún xuống. Tuệ Linh định dùng yêu lực phá đi trận bão cát này thì phát hiện ra mình không thể sử dụng được yêu lực của bản thân, càng khiến cho cô hoảng hốt là gần như cô bị phế bỏ như một người bình thường, đây là điều không thể xảy ra nên khiến Tuệ Linh sợ hãi tới vậy. Bởi xung quanh cô là vô vàn các luồng quỷ lực kết hợp các khí tượng là bão cát, chúng như một trận pháp quấy rối khiến cho người trong đó không thể dùng được pháp lực, phế bỏ như một người bình thường, còn các trụ đá kia càng không phải để cho ông Tường buộc dây mà là cam bẫy được bày ra sẵn, chỉ cần dùng phép tạo ra cát lún khiến họ phải tìm nơi để bám víu, thì những trụ đá kia càng không phải đơn giản, chúng là các mắt trận đang chèo kéo bão cát tụ lại chỗ này, như một định vị giúp cho bão cát dần lớn lên và càng mạnh hơn. Tuệ Linh vẫn còn sức lực của yêu tinh, cô nói lớn:

- Mọi người tụ lại một chỗ đi, tôi có cách.

Nói rồi khắp người cô nổi lên các gân đen xanh và lớp vảy của rắn hổ trâu, mắt của cô dần hóa thành mắt của rắn, một lớp màng khiến cô nhìn thấy được trong lớp bão cát đang bao quanh, Tuệ Linh tháo sợi dây ở người rồi lao tới gần một trụ đá gần đó, sức lực phi thường khiến cho cô gần như rút chân ra khỏi lớp cát kia nhanh chóng, cô dùng sức nhổ cả một trụ đá rồi ném nó về phía hai người kia, trụ đá ném xuống đúng chỗ trung tâm cát lún, Bảy Ếch nghe tiếng động thì hé hé ra nhìn thì thấy một trụ đá đã nằm ở trước mặt, anh ta định quay sang thì thấy một khuôn mặt hốc hác, khô kiệt đang bên trái vai, Bảy Ếch theo bản năng đưa con dao lên vung lên chém ngược lên trên, lưỡi dao tẩm nước thuốc yểm phép của Bác khiến cho quỷ cát bị thương nặng, khuôn mặt nó dần chảy ra cát và cả quỷ lực, điều này khiến cho cả Bảy Ếch và ông Tường bất ngờ, vì cả hai không nghĩ rằng quỷ cát lại dễ bị tổn thương đến vậy, cả hai nhanh chóng lấy con dao trong người rồi đâm vào lòng cát lún kia, Bảy Ếch nhớ tới lá bùa mà Bác đưa cho, anh ta lục túi rồi tìm thấy nó, một lá bùa được dùng chính máu của Bác vẽ và yểm vu lực của Bác trên đó, uy lực của nó thì chắc chắn có nhưng còn mạnh yếu hay không thì vẫn phải thử mới biết được, anh ta cấm nó nhét vào trong lòng cát lún, lá bùa nhanh chóng chôn vui vào đó, cùng lúc đó Tuệ Linh dùng ba trụ đá để tạo thành chỗ chắn cho mọi người trú trong cơn bão cát, nhưng khi Tuệ Linh đang rút vào trong thì một quỷ cát lại xuất hiện, nó đánh lén từ đằng sau thì bị một con dao từ ông Tường ném thẳng vào mặt của nó, nó rú lên đau đớn rồi chui lại vào cát biến mất hút cũng lúc đó thì lá bùa nhanh chóng phát ra uy lực, từng làn sương bốc lên mờ nhạt rồi từ bên trong lòng cát những Vu Tự hiện ra rồi quấn lại thành dòng dài, Tuệ Linh ngạc nhiên khi thấy đó là vu thuật mà ở đây không có Bác. Bảy Ếch nói:

- Là của tôi đó lúc trước anh Cổ đưa cho tôi một lá để phòng thân.

Tuệ Linh à một tiếng, hiểu ra chuyện gì thì toàn bộ nơi này dần dần bị quấy nhiễu do lá bùa mà Bác đưa cho Bảy Ếch từ trước, bão cát không còn tập trung nữa mà tản dần ra ngoài và yếu dần đi, cát lún cũng dừng lại và một âm thanh cưc kỳ lớn nổ ra: BÙNG". Chỗ lá bùa được chôn xuống tạo thành một vụ nổ, nó dường như thổi bay tất cả quỷ cát đang ẩn nấp dưới đó và Tuệ Linh cũng nhìn thấy được hơn năm tên bị hất văng lên trên khiến cho chúng lộ nguyên hình ở giữa không trung, vừa lúc đó Tuệ Linh cũng lấy lại được yêu lực của bản thân, cô ném ra Chước Viêm nó nóng rực lên đụng mạnh vào người của một tên, khiến thân thể hắn ta bị đốt cháy đen, lại thêm một tiếng rú nữa:

- A aa a a, tha mạng, tha mạng.

Bảy Ếch dường như không hề biết sợ hãi đối với ma quỷ, anh ta hùng hổ vác con dao lao lên định bổ chúng nhưng không thành, anh ta nhổ một ngụm cát trong miệng ra rồi mắng ầm lên:

- Lũ khốn, có dám xuống đây chơi tay đôi với ông không hả?

Ông Tường vội kéo Bảy Ếch lại vì dù đám quỷ cát đã bị đánh thương nhưng chúng vẫn là quỷ, sự đáng sợ của chúng không phải người thường mới hiểu được. Tuệ Linh nhìn chúng rồi nói:

- Ở đây có lối ra không, nói thật vào, gian dối ta đánh nát.

Một tên bị đánh trúng thì vội nói:

- Đằng kia, đằng kia, cao nhân đi về phía trước sẽ thấy hai trụ đá lớn, chỉ cần đi vòng quanh theo hình vô cực ( số 8 nằm ngang ) sẽ ra được khỏi đây.

Ba người nhìn nhau, rồi đồng thời đi về phía đó, Tuệ Linh vẫn chăm chú nhìn tên đó rồi mới để cho Bảy Ếch làm trước, quả thật ở trước mặt mọi người hiện ra một lối đi. Cả ba nhìn nhau gật đầu rồi mới đi qua đó, năm tên quỷ cát thở phào nhẹ nhõm nhìn nhau nói:

- Cũng may là chưa mất mạng, chút nữa là bị con xà tinh đó đánh gục rồi.

Tên kia nói tiếp:

- Hừ, nếu không phải đại ca và những người khác bị đám pháp sư đạo giáo và cả lão già kia giết chết thì đám này đã bị thịt từ lâu rồi.

- Thôi, kệ chúng nó đi, coi như chúng ăn mày thoát khỏi chúng ta. Đợi đến ngày chủ nhân Đế Ca thức tỉnh rồi cũng là lúc chúng ta sắp được rời khỏi đây.

Bác lúc này đang ở trong nơi chứa kho báu. Bác cúi xuống nhặt lên một thanh vàng thỏi có một vệt đen ở đó, Bác nhíu mày lại vì ở dưới của thỏi này có một ấn ký mà Bác đã từng gặp, đó là ấn ký mà bác đã gặp khi vào nơi cư ngụ của Thần Giữ Của ở Thanh Hóa. Bác chợt nhớ ra điều gì thì âm thanh của nhiều người vang lên:

- Ôi mẹ ơi, nhiều vàng bạc quá, haha,số này là của mình.

Bác nghe xong thì biết đây là giọng của Bảy Ếch. Bác vội chạy ra trước thì thấy ba người đó đã hiện diện tại nơi này, Bác đi tới thì hai bên vui mừng nắm lấy nhau. Bác nói:

- Lúc nãy, có phải chú mày dùng lá bùa mà anh đưa cho không?

- Hì hì, đúng anh ạ. Cứ nghĩ không có cơ hội dùng.

- Mọi người không sao là tốt rồi.

Bác quay sang giới thiệu hai người A Lý và Diệu Liên cho ba người kia biết, nhưng Bác lại nhìn thấy ánh mắt khẩn cầu của A Lý, nên Bác hiểu và bỏ qua chuyện Diệu Liên muốn giết mình. Bác cũng không muốn cả hai bên có thù hận hay xích mích vì bớt được một kẻ thù là đỡ một mối lo. Bảy Ếch cầm lấy một mảnh vàng rồi lấy balo, rút bỏ hết đồ rồi bỏ chúng vào trong. Bác nói:

- Không được đụng vào thứ đồ này đâu Ếch.

- Sao vậy anh?

Bác nghiêm trọng nói:

- Vì chúng đã bị nguyền rủa.

Bác cầm lên thỏi vàng khi này rồi giải thích, đây là thuật nguyền rủa từ xa xưa, nếu đưa những thứ này ra ngoài thì coi như mạng của người đó sẽ tận diệt, thuật này gọi là trù dung phú, càng lấy nhiều thì càng nhanh mất mạng và chỉ có một cách là đưa của cải về lại chỗ đã lấy, cho nên không thể lấy những thứ này. Và Bác cũng nhận ra trên mỗi món đồ ở đây đều có tích tụ oán khí và lòng tham ích kỷ, chỉ cần lấy chúng thì gần như sẽ bị chúng ám vào thân mà chết. Bác cũng biết điểm dừng nên chỉ nhắc nhở tất cả không được lấy, Diệu Liên thắc mắc vì sao Bác biết được điều này thì Bác chỉ về những đống núi chất của cải rồi nói:

- Để ý kỹ thì những đống này gần như tương ứng với các mộ huyệt dùng để chôn cất người yểu mệnh, nên tôi mới bỏ thời gian ra để làm rõ và biết được.

Bác luôn là người cẩn thận, dù là một chi tiết nhỏ cũng không bỏ sót, và Bác nhớ tới lời của pháp sư ở trong tháp:" KHÔNG VẪN", Bác chỉ mới hiểu nôm na, nhưng vẫn chưa rõ nghĩa của chúng lắm, nhưng đại khái không được cầm vào đồ vật hoặc tơ tưởng tới món đồ khác, thì mới chạm vào được kho tàng. Nhưng đúng lúc này lại có tiếng bước chân của nhiều người đi vào nơi này, mọi người vội rút vào một nơi để nấp thì nhìn thấy đó là liên minh của đám pháp sư Trung Quốc và Thái Lan, trên người chúng đầy các vết thương tích nhưng khi nhìn thấy đống của cải thì như trôi hết mệt mỏi, vội ùa tới đó xuýt xoa:

- Kha kha kha, đống này là của ta.

Nhưng Bác vẫn chú ý tới một lão già và một tên đạo sĩ người trung, cả hai đều không phải tầm thường khi nhanh chóng nhận ra bố trí của các núi châu báu.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 37

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.