Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 73

Tiểu thuyết gốc · 2373 chữ

Lúc này Tuệ Linh và hai người Bảy Ếch ông Tường đang đối phó với những tên pháp sư dưới trướng của Thái Linh và Cao Lũy. Chúng thật không dễ như ba người vẫn nghĩ, trong đó lại có thêm những tên từng là thợ săn kho báu, có tên đã từng là kẻ trong đội lính đánh thuê nên chúng cực kỳ hung hãn, hai bên bắn trả nhau từng viên đạn, Bảy Ếch ngồi sau một tảng đá mà đạn bay khắp nơi, anh ta không có chỗ hở để bắn trả. Đám bên kia cười khoái chí vì đang áp đảo được nhóm ba người, một tên ngừng bắn rồi nói :

- Kệ chúng nó đi, đám này không làm được trò trống gì đâu.

Nhưng vừa nói xong thì yêu thân của Tuệ Linh đã xuất hiện, một thân hình to lớn thon dài nhắm thẳng vào đám người kia. Một cú quất đuôi mạnh vào tên đang cầm súng khiến hắn bị hất tung ngã ra xa, tên kia vội chĩa súng vào mắt của Tuệ Linh rồi định bóp cò thì một viên đá được ông Tường ném ra trúng vào cổ tay của hắn khiến hắn văng mất khẩu súng. Tuệ Linh há miệng định cắn nát hắn thì một lá bùa bay vụt tới rồi đột ngột bốc cháy khiến cho cô bị chậm lại. Hai tên kia mất đi vũ khí nóng, nên lườm về phía hai người Bảy Ếch và ông Tường, cả hai rút ra con dao găm rồi thủ thế. Ông Tường và Bảy Ếch cũng không vừa hai người bỏ balo xuống đất rồi cũng lấy con dao trong người ra. Hai bên bắt đầu nhấp nhử từng bước thủ thế, kẻ tiến người lui, chỉ cần một sơ hở là sẽ mất mạng ngay lập tức. Tuệ Linh quay đầu nhìn về phía đó, thì thấy đó là ba tên, hai tên người Trung và một tên người Thái. Hai người trung kia một nam một nữ, nam thì có vẻ đạo mạo và có dấu chấm đỏ được xăm lên trán, nữ tóc ngắn xoã ngang vai, tên Thái Lan kia thì trọc như sư phụ Cao Luỹ của hắn. Tuệ Linh hoá lại nhân hình, rồi lấy chước viêm ra. Cô âm thầm đưa yêu lực bản thân vào nó, khiến chước viêm đang dần toả ra hơi nóng. Người nam Trung Quốc có hình xăm ra tay trước, hắn ta cầm một thanh mộc kiếm rồi lao tới, trên đó là hình khắc của thần chú và chỉ tinh trấn phái của hắn. Thanh kiếm được bổ xuống đầu của Tuệ Linh, nhưng từ sau lưng của Tuệ Linh xuất hiện một đầu rắn dài lao ra cắn lấy thanh kiếm đó, nhưng cô gái tóc ngắn kia thì ngay lập tức lao đến, cô ta cầm lấy một thanh kiếm được ghép lại từ những đồng xu, chúng khẽ rung lên phát ra các chú âm đặc biệt. Cô gái cầm lấy nó rồi hét:

- Tru diệt yêu ma, trảm.

Một vệt sáng đỏ lừng lao ra phóng thẳng tới Tuệ Linh, nhưng Tuệ Linh vô cùng bình tĩnh, khắp người cô nổi lên các đóm sáng, chúng là yêu hoả của Tuệ Linh tu luyện được, những yêu hoả đó ngay lập tức nổ tung, những đóm lửa nhỏ bay tung toé khắp nơi khiến cho nơi này bị lửa rải rác như lò than hồng. Phép trảm yêu của cô gái kia buộc phải dừng lại vì yêu hoả của Tuệ Linh. Cô ấy cười:

- Ba đứa chúng mày lên hết đi.

Vừa nói xong, tên Thái Lan kia đã phóng tới, hắn kết ấn rồi đẩy mạnh về phía Tuệ Linh nhằm bức ép cô phải lui, làm giãn khoảng cách giữa hai bên. Nhưng Tuệ Linh vô cùng tự tin, cô dùng ngón tay vẽ lên mặt đất, một hàng chú tự được cô khắc lên đó, cô há miệng phun vào đó một luồng yêu lực của mình, ấn pháp kia vừa bay tới thì một luồng chớp màu lục đã cản nó lại khiến hắn ta quay lại nhìn Tuệ Linh. Tuệ Linh cầm chước viêm rồi cắm nó xuống đất, cô đang sử dụng bí truyền mà Ngãi Bà dạy, cô đọc chú rồi kết ấn mỗi khi một câu chú kết thúc, càng như vậy tốc độ của cô càng nhanh hơn bao giờ hết, nghĩa của các câu chú như sau:

- Sa trời lạc mặt đất, nung đất cháy thành than hồng, đốt trụi mọi kẻ nghịch...........

Mặt đất dần bị sa mạc hoá và trở nên nứt nẻ và gần như đang bị yêu khí của Tuệ Linh chiếm hữu lấy, cả ba nhìn nhau với ánh mắt nặng nề:

- Con Xà Tinh này đạo hạnh vừa cao, lại biết nhiều dị thuật, thêm nó lại có món pháp khí kia nữa, e là chúng ta chỉ đấu hoà với nó.

- Cũng chưa chắc, chúng ta có nhiều bài tẩy nữa.

- Đúng, nó có một mình, chúng ta cứ vây đánh từ từ, thế nào cũng giết được nó.

Tuệ Linh biết cả ba tên đó muốn vây đánh lấy số lượng áp đảo lấy mình nên mỉm cười:

- Uy lực của yêu pháp và cổ thuật Champa không phải là thứ chúng mày hiểu được.

Bên kia, ông Tường và Bảy Ếch cũng đang có một hồi đấu đầy nguy hiểm với hai tên kia, cả bốn người đều dùng dao để phân thắng thua. Ai cũng đi những đường cực kỳ chí mạng, sở hở là bị giết chết ngay tức khắc. Loại dao mà cả bốn người dùng đểu có răng cưa trên sống dao, đâm vào rồi rút ra khiến vết thương bị mở toang ra, xuất huyết nhiều mà chết, nếu đâm vào bụng thì lôi cả nội tạng ra ngoài là chẳng có gì khó. Ông Tường là người cực kỳ điêu luyện với việc sử dụng dao để cận chiến, ông nhấp một nhịp rồi lui chân lại định giả vờ lùi lại tiếp, tên kia thấy vậy thì tưởng thật vội lao tới thì ông Tường chúi người về phía trước, con dao nhanh chóng đi một đường ở ngay bắp dùi của hắn ta, lần này ông Tường đã nắm chắc phần thắng, ông vờn đối thủ như vờn một đứa trẻ con lên ba. Hắn ta liên tiếp lộ sơ hở và bị ông Tường nắm bắt tốt những sai lầm đó mà liên tiếp là các vết chém nghiêm trọng. Hắn ta lao tới tung một cú đá quét ngang tầm rồi định xoay người, mượn lực từ dao mà chém bay đầu của ông Tường, Nhưng trò này làm sao mà qua mắt được ông Tường, khi cú đá quét tung ra thì ông đã trượt dài xuống, lúc này đối phương chỉ còn một chân trụ, nên bị ông Tường đá thẳng vào đó, khiến hắn bị ngã tung lên trên, hắn chỉ kịp làm động tác đâm mạnh xuống để đâm ông Tường thì vừa lúc đó, một cú chỏ từ tay của ông Tường thẳng vào sườn của hắn ta, bị đòn bất ngờ hắn văng ra đất và chỉ mới lom com định bò dậy thì một vết đâm chí tử vào tim của hắn. Hắn ta nhìn như không tin được, vì ông Tường cách hắn phải ba mét thì sao mà đâm tới đây, chợt hắn nghĩ tới:" con dao này là do ông ta phóng ra. Hắn ta nhắm mắt lại rồi gục xuống chết, ông Tường đi tới gần rồi nắm lấy con dao rút mạnh ra, chỗ ngực của hắn máu trào ra như suốt, chợt hắn mở mắt to nhìn ông Tường, khiến ông nheo mắt lại:

- Giả chết sao?

Hắn ta quả thật đã bị đâm vào ngực, vùng tim, thì việc chết đã cầm chắc nhưng trước khi chết hắn muốn kéo theo ông Tường chết chung. Hắn vớ lấy con dao rồi đâm thẳng vào bụng của ông Tường nhưng chưa kịp thì một cú đã sút văng con dao đó bay ra xa, ông Tường lạnh lùng nhìn hắn rồi nói:

- Chiêu này tao dùng nhiều lần rồi, mày không qua nổi mắt tao đâu.

Ông Tường cầm con dao rồi thả nó rơi theo phương thẳng đứng xuống, con dao rơi thẳng, đâm thủng cổ của hắn ra, lúc này hắn giẫy lên vài đợt rồi lăn ra chết. Bên kia, Bảy Ếch đã giải quyết xong tên còn lại, nhưng anh ta cũng chịu vài vết chém, anh ta cắn răng rồi dùng vải quấn lại vết thương, mặc dù đã sơ cứu qua, và xử lý vết thương nhưng Bảy Ếch cũng phải ngồi bệch xuống vì mất máu. Ông Tường đi lại gần rồi dìu anh ta lại một chỗ xa hơn, tránh cho cuộc đấu pháp giữa bốn người kia ảnh hưởng tới. Ngay lúc này, nhóm Phục Thần Hội và Duy đang đi trong mê cung này, cả năm người đều đang cố tìm đường để tới được nơi cất giấu thần vật sớm nhất, nhưng chợt Duy lên tiếng:

- Khoan, hình như chúng ta có người tới thăm.

Từ phía xa xa, một cái ghế lơ lửng giữa không trung chầm chầm tiến lại gần và Bác đang ngồi trên đó, hai mắt nhắm lại. Nhìn thấy Bác thì cả năm người đều tỏ vẻ khó chịu. Bác nhìn cả ba rồi nói:

- Năm người đang đi đâu mà vội đó, sao không ở lại đây.

Tên Gầy nhìn Bác nói

- Để tôi chặn hắn lại, mọi người cứ đi trước.

Nhưng tên Béo và Khang lại nói:

- Không, để chị Tư và Duy đi trước, ba người chúng ta chặn hắn lại, quyết một phen với hắn

Hai người kia biết là không thể vì tình cảm mà chậm trễ thời gian nên đành ngậm ngùi nhìn ba người đó ở lại cản Bác:

- Cẩn thận, nếu khó thì cứ rút.

- Chị Tư yên tâm.

Bác ồ lên một tiếng đầy thích thú rồi lắc cổ:

- Ba đứa chung bây đều phải nằm lại dưới đây rồi.

Nói xong, Bác nhấc người đi xuống khỏi Vô Toạ, nó ngay lập tức hoá lại thành cái vòng đeo tay. Bác nhìn cả ba tên này rồi khẽ nói:

- Lấy ba đứa chúng bây thử nghiệm chút thành quả tu luyện của Niết Bàn Kinh nhỉ.

Bác đưa tay về phía trước rồi từ từ niệm kinh chú Niết Bàn, lòng bàn tay của Bác hiện ra một vòng tròn rồi dần mông lung, mờ ảo, Bác dừng lại rồi ném nó về phía trước. Vòng tròn này dần lớn dần lên rồi khi rơi xuống thì nó phát ra âm thanh như tiếng chuông kêu, nhưng đục hơn rất nhiều lần. Cả ba tên kia đều tránh được nhưng Bác lại nói:

- Sẽ có lần hai đó.

Vừa dứt lời, từ dưới đất, những kinh ngữ hiện lên rồi lại xuất hiện thêm một vòng tròn nữa, nó nổ tung:" ĐÙNG ". Ba tên kia hoàn toàn không ngờ tới chuyện này, tên Gầy gầm lên:

- Khống hoả.

Các đầu ngón tay của hắn dần bốc lên lửa rồi một bàn tay lửa cực lớn hiện ra, nó vồ thẳng xuống người của Bác, tên Béo cũng góp sức, từ khắp người hắn hiện ra vô số các sợi dây leo, chúng ầm ầm vụt tới đâm xuyên cả đá, khắp nơi tràn ngập yêu tính, Khang rút từ trong người các lá bùa ngũ sắc rồi ném nó lên, hắn ta chỉ về đó rồi đọc lớn:

- Đốt cháy hoả phù sinh thần thông.

Các lá ngũ sắc bốc cháy rồi đột ngột một dòng lửa đỏ cam vụt ra cuộn lại giáng thẳng xuống người của Bác. Bác nhìn cả ba thứ pháp thuật rồi mỉm cười:

- Hừ

Bác đưa tay lên rồi tay kia âm thầm chuyển ấn luân bàn, ngón tay cái ép sát vào lòng bàn tay, ngón giữa đè lên ngón cái và ba ngón còn lại chụm lại vào nhau. Vừa lúc đó ba thứ pháp thuật kia động mạnh vào người của Bác,:" ĐOÀNG, ẦM,ẦM, ÙNG, ÙNG" Chỗ Bác đứng bị tàn phá cực nặng nề, nhưng ba tên kia tưởng chừng đã giết được Bác nhưng không. Khi khói bụi lắng xuống, lộ ra một thân hình đang ngồi trong tư thế kiết già, hai cánh tay một trên cao quá trán, một dưới bụng. Bác ngồi chỗ đó và từ người của Bác sinh khí và tử khí đang luân chuyển thành một lớp kết giới bảo vệ lấy người của Bác. Bác mở mắt nhìn ba tên kia rồi nói:

- Niết Bàn Chuyển.

Một âm thanh như tiếng tiếng đậm của tim người vang lên, khiến cho ba tên kia như bị chấn động, choáng váng tạm thời. Dưới chỗ Bác ngồi dần toả ra hai luồng khí đó, chúng chia thành sáu đường chú thẳng tắp và giữa các khoảng trống đó là các dòng kinh văn hiện ra, từng đợt sinh khí và tử khi liên tục xuất hiện, chúng đang thực hiện các lần luân chuyển qua lại giữa nhau. Bác ngồi ở giữa rồi nói:

- Ba đứa chúng mày phải may mắn mới được thử thần thông của Niết Bàn Kinh đó, nghe chưa.

Bác đưa tay ta phía trước rồi lật úp lên, chỗ tay của Bác bị bao phủ lấy sinh khí, ngay lập tức dưới chân của ba tên kia rung lên, và chỉ trong vài giây thì dưới đó một luồng tử khí phun trào lên. Nhưng tên Gầy đã vội, kết ấn rồi đặt vào một lá phù màu đỏ rồi ném nó vào,: ĐÙNG:. Hai thứ va chạm mạnh vào nhau, tên Béo nhìn Bác đầy căng thẳng:

- Hắn ta học thứ pháp thuật này từ đâu mà ra vậy, em chưa bao giờ nghe tới nó.

Bác nhìn hắn mỉm cười:

- Còn nhiều điều thú vị đang chờ nữa.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 27

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.