Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 5 : Kho Tàng Ung Châu 76

Tiểu thuyết gốc · 2687 chữ

Lúc này, tất cả đang lao lên tranh cướp lấy thần vật thì Bác lại ngừng lại vì Bác thấy có điểm bất thường, vì theo Bác kiểm tra lại số lượng thì thấy thiếu liên minh của đám yêu ma kia, mà chúng chắc chắn đang chờ ở đâu đó để thu dọn tàn cuộc. Bác nhìn về phía hai miếng Ô Nha Kỳ Nam, mặc dù rất muốn lấy chúng nhưng Bác biết người đầu tiên cầm lấy nó sẽ là cái bia cho những kẻ có dã tâm, Bác có pháp lực cao cũng không chắc mình có đủ giữ lấy thần vật không. Bác lui lại để bảo toàn. Ngay lúc này, tất cả đang hỗn chiến, ai cũng muốn vượt lên nhưng bị kẻ khác ngăn lại. Xích Văn Vũ ra tay ngăn lại Thái Linh, Từ đang đấu với cô gái tên Tư và Duy, còn Tuệ Linh thì đang giao đấu với Diệu Liên, còn Cao Lũy thì đang được hở ra thời cơ. Hắn ta nhanh chóng lao tới, tay định đưa lên cướp lấy thần vật nhưng lúc này, Ích Tà và Trụy Phương và Thu Hiền xông ra, một yêu trảo từ Trụy Phương phóng tới, nhưng Cao Lũy đã vung cây trượng gỗ mình lên đỡ lấy. Hắn ta quay lại nhìn thì đôi mắt hằn lên vẻ tức giận:

- Ba đứa chúng mày cũng đòi cản tao sao, mơ đi.

Thu Hiền và Ích Tà nhìn nhau rồi gật đầu, cả hai âm thầm truyền âm sẽ cùng ngăn tên pháp sư người Thái Lan này lại, còn để Trụy Phương lao lên cướp thần vật. Trụy Phương bỏ qua Cao Lũy rồi phóng người lao lên trên, hắn ta nhìn thấy vậy thì gầm lên:

- Ở lại đây đi.

Từ hắn một lá bùa, trên đầu có hình một con rắn lớn, Bác nhìn thấy thì nói thầm:" Bùa Vong Xà" loại bùa dùng rất nhiều hồn phách của vô số rắn luyện thành, nếu người trúng phải thì chỉ trong vòng vài ngày sẽ bị chết do hồn phách bị cắn nát, đối với các thực thể có pháp lực thì loại bùa này như một loại thuốc gây tê cực độc. Ích Tà đưa bàn tay ra, từ hắn quỷ khí tỏa ra chặn đứng lá bùa đó lại, khiến cho nó dần tan biến đi. Ích Tà nói:

- Đối thủ của ông là hai chúng ta.

Thu Hiền nhìn Cao Lũy rồi nói:

- Chỉ cần cầm chân hắn, không cần phân sinh tử đâu.

Nói rồi, từ người cô từng làn huyết khí cực nồng lan ra, những hình dáng mơ hồ thống khổ từ đó chui ra, chúng là các nạn nhân bị Thu Hiền hút lấy máu thịt và hồn phách trong những năm nay. Ích Tà cũng hiện lại quỷ thân của mình, một người cao lớn, da nứt nẻ, máu từ đó chảy ra và đầu có tới bốn con mắt, bàn tay dị dạng gớm ghiếc. Cao Lũy nhìn hai tên này mà lòng cay đắng, hắn ta buộc phải đánh nhanh thắng nhanh thì mới có cơ hội được. Nghĩ xong, hắn cũng khẽ cởi bỏ cái lớp áo của mình, một thân thể với vô số các câu chú được xăm và ở giữa ngực là một đầu xà rất sống động. Hắn ta gầm lên rồi từ đó khắp người hắn vô số các hình bóng của những con rắn lớn hiện ra, ở giữa ngực hắn là đầu của một con rắn nửa thực nửa hư xuất hiện. Bác nhìn thấy thì nheo mắt lại, vì Cao Lũy đã quyết sử dụng khổ hạnh mà mình tích lũy bấy lâu này cho lần cướp đoạt thần vật này, Cao Lũy nhìn với đôi mắt của rắn, Hắn ta lao tới, những cái đầu rắn kia cũng đổ ập xuống hai tên kia, Thu Hiền vung tay lên, bàn tay cô thoáng chốc tạo thành những huyết văn, chúng dâng lên cao rồi chống lấy, nhưng chưa kịp thì bị hai đầu rắn, một đỏ một đỏ vàng cắn nát, Ích Tà liền há miệng phun ra một luồng quỷ hỏa đốt cháy những đầu rắn đó. Nhưng chưa kịp thì cả hai lại bị rất nhiều đuôi rắn bổ ập xuống, quất mạnh vào thân. Cao Lũy kết ấn chỉ về phía đó, một pháp ấn màu xám đục hình đầu rắn hiện ra lao về phía họ, Thu Hiền cũng kết huyết ấn, một đầu lâu máu đỏ hiện ra, nhưng vẫn bị pháp ấn của Cao Lũy đánh nát, văng ra xa. Ích Tà vội lao tới đỡ lấy cô, Cao Lũy đã quyết đánh nhanh thắng nhanh, nên không hề nhường nhịn. Ích Tà tức giận, hắn ta hét lên một tiếng rồi từ dưới chân những dòng chảy như nước, nhưng lại có màu xanh đen và từ dưới đó là các vong hồn đang trôi nổi. Bác nhìn thấy thì nói:

- Quỷ hồn này đã tu luyện ra thần thông, gọi ra cả một chút nước sông Minh Ngục.

Minh Ngục là tên của con sông tồn tại dưới 18 tầng Đại Địa Ngục, nó rộng lớn vô biên, trong nó là những địa ngục nhỏ hơn tồn tại, nên việc đưa một chút nước của nó lên trần gian không hề dễ. Cao Lũy nhìn thấy thì cũng biết sự lợi hại của chút nước này, hắn ta lấy một hạt màu trắng, ở giữa lại có một chút đỏ như máu đọng ở đó:" Xá Lợi Khổ Xà ", loại xá lợi của các bậc khổ hạnh chuyên tu. Cao Lũy có được hắn từ một chuyến đi khai quật, viên xá lợi được hắn đưa pháp lực vào và xoay tròn, từ nó một thân hình ngồi kiết già hiện ra, xung quanh người này là một con rắn lớn đang quấn quanh. Ích Tà dùng quỷ huyết của mình ném vào nước sông Minh Ngục, khiến cho nó sôi lên như nước bị đun, và từ từ dâng lên, Ích Tà hai tay kết pháp quyết rồi chỉ về Cao Lũy:

- Chết đi.

Cao Lũy cũng nheo mắt lại, hắn ta ngồi xuống rồi từ từ đọc thần chú khổ pháp xá lợi, hình bóng mờ ảo của người đang ngồi trong tư thế kiết già kia từ từ hạ bàn tay xuống dòng nước sông Minh Ngục đang dâng lên kia. Bàn tay tưởng chừng nhỏ bé nhưng như một thái sơn đang đè xuống, Ích Tà nheo mắt lại, hắn ta mở miệng phun ra một luồng tinh huyết vào dòng Minh Ngục khiến cho nó dâng lên cao hơn nữa. Cả hai đang ăn miếng trả miếng vô cùng dữ dội, ở các nơi khác thì những trận đấu pháp đang diễn ra hết sức cam go, không ai muốn nhường ai một chiêu để cho kẻ khác có lợi thế. Xích Văn Vũ lúc này đã giang bàn tay ra rồi từ đó một cổ tự hiện ra, cổ tự có nghĩa là "Trục". Xích Văn Vũ đang định dùng thuật trục hồn, đánh thẳng vào người của Thái Linh khiến hắn bị trọng thương mà lui. Nhưng Thái Linh càng không phải tay mơ, hắn ta lấy ba lá bùa rồi dán lên đỉnh và hai vai để cố định lửa tam muội không bị đánh tan. Thái Linh hai tay kết đạo ấn rồi đưa lên trên đầu, tám quẻ bái quái Hậu Thiên dần hiện ra và đang từ từ thu nạp sinh khí từ hai mảnh thần vật Ô Nha Kỳ Nam. Xích Văn Vũ nhìn thấy thì cười:

- Hừ, nếu năm xưa tổ tiên chúng ta không nhẹ dạ cả tin dâng lên Lạc Thư và Hà Đồ cho lũ người phương Bắc thì sao các ngươi có được đạo pháp như hôm nay.

Trong truyền thuyết Lạc Thư và Hà Đồ là của người Tộc Bách Việt với cơ duyên mà phát hiện ra, họ từng dâng lên Hoàng Đế ( người đánh bại Xi Vưu ) một con rùa lớn, có mai với đầy đủ các quẻ và hình lưỡng nghi nhưng lại bị lật lọng đưa quân đánh giết vì muốn cướp đủ Lạc Thư, Hà Đồ và ba thứ cực kỳ quan trọng:" tám quẻ Tiên Thiên, thuật luyện tiên đan và bí mật ở giữa Lưỡng Nghi – điểm cân bằng ). Vì chuyện này mà dòng Tộc Xích đã đau đáu bấy lâu nay, vì họ cũng đang nắm giữ thứ đó. Xích Văn Vũ dù rất muốn dùng pháp thuật đó nhưng ông ta vẫn giữ được cái đầu lạnh, bởi vì dùng nó thì sẽ để lộ ra bí mật, dẫn tới những sóng gió ập tới với cả dòng Tộc. Xích Văn Vũ cắn đầu ngón tay cái rồi dùng nó quệt lên mặt và hai bên mắt, ông ta nhắm mắt lại rồi đọc chú( tạm dịch ):

- Sao trời sao lạc, nằm mãi trên cao, sao không hạ lạc giúp ta.

Trên đầu của Xích Văn Vũ là hàng loạt các hình chòm sao đang hiện lên, đây là pháp thuật dựa vào thuật chiêm tinh mà nâng nó lên. Hai người nhìn nhau căng thắng rồi cùng xuống tay:

- Bát Quẻ Hậu Thiên – Đồ Chúng Sinh.

- Tinh Tú Hạ Lạc – Bình Dị Tượng.

Cả hai pháp thuật đều xuất phát từ Càn Khôn, một người thông hiểu Quẻ Tượng, một người thông hiểu Tinh Tú. Hai thứ pháp thuật từ từ va chạm mạnh vào nhau, tạo ra những âm thanh vang lên dần rồi rơi vào trạng thái giằng co và xuất hiện những vết nứt ở mọi nơi, pháp lực từ hai người tỏa ra khiến cho tất cả những người khác cũng phải kinh ngạc và thầm thán phục vì ở ngưỡng của hai người thì tất cả còn lâu mới đạt được. Nhưng Bác lại âm thầm để ý tới một chuyện, đó là những pháp lực của tất cả người ở đây đều bị thẩm thấu vào những đường rãnh kia một cách âm thầm, và Bác cũng bắt đầu cảm nhận được sự bất an đang dâng lên từ trong người. Đã lâu lắm rồi Bác mới có lại cảm giác bất an này, Bác đưa mắt nhìn về phía cỗ quan tài rồi chợt giật mình vì trong đầu Bác lóe lên một thứ:

- Sao nó lại giống với chiếc quan tài xương của mình vậy?

Bác vội lấy cái quan tài xương nhỏ như hộp bút của mình ra, mặc dù chất liệu của hai cái khác nhau, nhưng Bác đưa lên rồi so sánh thì giống tới chín phần, Bác vô cùng bối rối vì không thể có sự trùng hợp đến vậy được. Cái quan tài xương này là Bác lấy được ở một di chỉ gần lối vào Đại Lôi Âm Tự, nơi đó là nằm giữa biên giới Tây Tạng và Nepal. Mà đây lại là Việt Nam, quá xa để có một sự trùng lặp đến như vậy. Đúng lúc đó Trụy Phương đã vươn tay cầm lấy được hai mảnh Ô Nha Kỳ Nam vào trong lòng bàn tay thì hắn ta nở nụ cười tự mãn, vì đã đoạt được thứ thần vật. Chợt Trụy Phương cảm thấy lạ vì tại sao không có ai ngăn cản hắn lại, hắn ta quay xuống nhìn thì thấy tất cả đang nhăn mặt và pháp lực của họ đang bị hút xuống, đưa vào đường dẫn. Trụy Phương vừa mới nhìn thấy vậy thì cũng giật mình vì bản thân của hắn cũng bị hút lấy pháp lực và sinh lực vào người. Trụy Phương gào lên:

- Chuyện quái quỷ gì thế này hả?

Nhưng không có ai có thể đáp lại cho hắn ta biết, Bác nhìn thấy thì liền lóe lên một suy nghĩ, Bác cầm lấy cái quan tài xương rồi khẽ đặt chân vào đại điện này, đúng như Bác nghĩ, không hề bị ảnh hưởng gì cả. Thế là Bác thản nhiên đi từng bước với con mắt kinh ngạc và giận dữ với nhưng tiếng chửi rủa khó nghe:

- Thằng chó, mày được lắm.

Bác mặc kệ những lời chửi rủa đó rồi đi tới gần Trụy Phương, hắn ta đang đứng bất động và cặp mắt đầy thù hằn nhìn Bác. Bác nói:

- Ngư ông đắc lợi, hừ trò trẻ ranh.

Nói rồi Bác khẽ đưa tay đoạt lấy hai mảnh Ô Nha Kỳ Nam rồi bỏ vào trong người, Bác cẩn thận đặt chúng vào một chỗ cẩn thận rồi mới quay người đi. Bác đi xuống đưa những người cùng phe với mình đi thì chợt dừng lại vì một âm thanh trầm và nặng trịch vang lên:

- thịch, ...thịch ....thịch

Chỉ với ba tiếng đập của tim mà đã khiến toàn bộ phún ra máu ở miệng, Bác ở gần nên bị nặng, Bác cảm nhận cả người như bị một cái dùi gõ đại chuông đánh vào người, toàn thân choáng váng và gần như không kiểm soát được. Đúng lúc này cả không gian bắt đầu rung lắc rồi toàn bộ đứng yên lại, cái quan tài lúc này như bị nấu chảy, nó dần dần chảy vào các đường rãnh, lộ ra bên trong một người đàn ông đang nằm trong đó. Trên người đàn ông này cắm một mũi tên, thần sắc của người này khiến ai cũng phải thốt lên vì giống như người còn sống đang ngủ. Chợt mũi tên rung lên, từ nó tỏa ra thần khí bao phủ lấy người đàn ông này rồi như cố đè mạnh mũi tên vào lại người, nhưng bị một tầng sương mờ từ người đàn ông ngăn lại. Bác nhìn lên mũi tên thì thấy chữ:" Kim Quy Tiễn ". Những người khác cũng vậy, Xích Văn Vũ là người hô lên đầu tiên:

- Không thể nào, sao hắn ta lại nằm ở đây!?

Dưới lòng biển sâu, thần Kim Quy cũng đã ngừng việc đang làm, ông ta nhắm mắt rồi nói:

- Cuối cùng Đế Ca cũng thức tỉnh, móng vuốt của mình không còn đủ để trấn áp hắn nữa rồi.

Trong truyền thuyết thì ở phương Nam có một người với thiên mệnh là làm Vua một cõi nhưng lại từ bỏ để mưu đoạt cao hơn, tham vọng lớn hơn. Hắn ta không muốn làm Vua ở trần gian mà muốn hơn thế nữa, hắn bắt đầu đi tầm sư học đạo rồi trải qua nhiều gian khổ, sinh tử thì cũng thành tài, nhưng đúng ngày hắn độ kiếp đắc đạo thì lại trời cao vạch rõ, thấy được thiên mệnh của hắn che giấu mà buông lôi phạt nặng xuống khiến hắn gần như bị đánh chết. Nhưng hắn vẫn vượt qua được, nhận thấy nếu hắn thành đạo thành công thì sẽ gây họa lớn nên chúng thần đã ra tay phong ấn hắn lại. Và gọi hắn là Đế Ca. Năm đó dưới sự vây quét của chúng thần nhưng một người như hắn vẫn có sức chống trả lại, phải chờ đến khi Kim Quy dùng vuốt của mình làm thành tiễn, cành cây của Mộc Thần làm cung, thì mới phong ấn hắn được. Và giờ đây Đế Ca lại một lần nữa thức tỉnh, báo hiệu cho lần suy diệt. Và liệu hắn vẫn giữ tham vong năm xưa thì phải chờ đợi. Người đàn ông dần lơ lửng giữa không trung, hắn ta tỏa ra thứ thần khí bức ép người, một sư uy nghi không động mà khiến người ta phải nghiêng người quỳ gối. Tất cả đều biết chuyện, đúng lúc này thì họ đều đã di chuyển lại được, mạng sống lúc này là quan trọng nên không ai muốn quan tâm đến cuộc tranh đoạt nữa mà là chờ sau khi thoát được chỗ này thì sẽ tính tiếp.

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Haisekaisa
Thời gian
Lượt đọc 32

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.