Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6: Hóa Phàm 13

Tiểu thuyết gốc · 3239 chữ

Nhưng ông chủ Hoa lại nói :

- Mọi người đừng có sợ , như thế này đi, ai làm thì ta cho thêm tiền và một chai rượu đế nữa . Còn ai không làm thì cứ đi về, ta không ép

Mấy người kia lưỡng lự và rồi gật đầu đồng ý, họ cùng nhau khuân cái thứ này lên xe chở hàng , mất gần 30p thì mới đưa nó lên xe được thì mới hiểu nó khó khăn và nặng cỡ nào . Sau khi xong việc thì mọi người mới phát hiện tay mình rướm máu ,và có chút hơi tái , nhưng họ không quan tâm tới nhiều chuyện này . Bác nhìn theo xe chở hàng và đưa bàn tay lên mình lên xem, ở đó còn một chút thi khí đang tản ra . Bác nheo mắt lại , đúng lúc này ông Cau và mấy người chung chỗ bốc vác với bác đi tới nói :

- Này , 2 cổ đi làm chút rượu không

Bác lắc đầu nói:

- À , giờ tôi có việc rồi, mọi người cứ đi , có gì hôm khác nha

Bác tách ra rồi khẽ đi theo cái xe chở hàng đó, xe chở hàng tới thẳng nhà của ông chủ Hoa ở thị xã, ngôi nhà to lớn nhất, đẹp nhất là của ông ta . Ở đó đã có sẵn 1 tốp người nữa đang chờ đợi , bác ẩn thân đứng nhìn cái thứ đó được khuân vào trong nhà của ông ta . Bác cũng bước chân vào thì ngay lúc này ở trước của ngôi nhà này là một cái gương bát quái và hai lá phù được khắc trên gỗ lóe lên, rọi thẳng vào người của bác . Bác đưa tay che lại rồi cả người toát ra một làn sương đen phủ lại chúng , khiến cho gương bát quái và bùa trấn môn bị che lại, bác không muốn phá hủy vì biết đây là thứ đồ quý hiếm , chắc chắn có người yểm phép lên đó khiến cho nó luôn được gia trì liên tục , phá hủy nó thì pháp sư kia sẽ biết mất . Bác đi vào trong sân rồi theo đám người kia đi vào một căn nhà khác, ngôi nhà này được dùng để chứa những món đồ mà ông chủ hoa sưu tầm được . Ông ta có vẻ tâm đắc với ngôi nhà này, và lúc nào cũng có người bảo vệ túc trực thường xuyên 24/24 . Bác nhìn thứ đồ đó đưa vào trong thì đúng lúc này một luồng pháp lực tỏa ra dồi dào đang tiến tới , bác liền ẩn thân đi , ở hướng đó là 1 người đàn ông để râu , cả người toát lên vẻ hơn người , bác liền biết ông ta là người có pháp lực cao thâm , và tu luyện đã cực lâu . Ông chủ Hoa thấy người này thì vội đi tới :

- Thầy Lưu tới rồi , mau mau xem món đồ này thử đi

Người đàn ông tên lưu cũng đi tới nhìn cái quan tài rồi đặt bàn tay lên nó, ông ta đưa ngón cái lên rồi thi triển một loạt các thủ ấn lên dọc bề mặt của thứ đó . Bác đứng gần thì nhìn ông ta với ánh mắt khác :

- Thủ pháp khai quan định huyệt của giới trộm mộ

Những thủ ấn vừa rồi đều là của người trong giới trộm mộ khiến bác ngạc nhiên về ông lưu này . Ông ta sau khi kiểm tra thì nheo mắt lại rồi suy tư , ông chủ hoa thấy vậy thì nói:

- Có chuyện gì sao hả thầy ?

ÔNg lưu mới nói:

- Không có chuyện gì, chỉ là thứ này ở lâu trong nước biển khiến cho tôi không thể cảm nhận được bên trong là món gì , chắc vài hôm nữa tôi phải nghiên cứu rồi quay lại

Rồi , ông lưu đi về, bác cũng đi theo sau ông ta . Lần này bác hóa lại hình người thường rồi thản nhiên đi theo lưng ông lưu, cố ý để ông ta phát hiện có người đang theo dõi . Quả nhiên ông lưu đã phát hiện ra bác đang đi sau lưng thì cố ý rẽ vào một lối nhỏ rồi chờ tới chỗ ít người thì lui lại rồi ,nói:

- Mày là ai, sao lại bám theo tao

Bác lúc này đội nón lá rách, che phủ đi mặt của mình, bác chỉ đưa tay lên rồi kết ấn , các ngón tay của bác đưa lên rồi gập lại , chỉ về phía trước , và từ từ ở trước hiện ra một luồng pháp lực rồi tiêu biến đi mất . Ông lưu nhìn thấy thì khẽ cau mày rồi ói:

- Đạo hữu là người phương nào, tìm ta có chuyện gì

Bác sau khi kết ấn thì đưa tay hái một cái lá gần đó rồi dùng móng tay út viết lên đó vài chữ rồi thả xuống đất , rồi xoay người đi mất . Ông lưu ngờ vực rồi tiến lại tới gần đó rồi nhìn cái lá , ông ta ngớ người khi trên đó chỉ có một chữ :” GIẢ “ . Ông ta nhìn lên thì chẳng thấy bác ở đâu nữa thì mới nghĩ thầm :

- Chẳng lẽ hắn ta là người của giới trộm mộ , tới để gặp mình . Mà không đúng, mình đã che giấu và rút khỏi giới từ lâu , không có khả năng phát hiện được

Và ông lưu nhớ tới khi nãy mình có dùng thủ ẩn chuyện dùng để khai quan thì trong đầu lóe lên một suy nghĩ :

- Người này ở trong nhà ông chủ Hoa,

Bác lúc này đang đi dạo mát , vừa đi bác vừa thả hồn nghe những câu hát của người dân , và đâu đó có cả người ngâm cả Lục Vân Tiên . Quả thật nơi này là một nơi đáng sống, yên bình , thanh tịnh , hợp với những người buông hết tất cả , tìm nơi để sống hết cuộc đời. Đúng lúc này thì ở đâu đó có tiếng của người la lên thất thanh :

- Mau đưa nó lên bệnh viện ,

- Nắm chặt lấy tay nó , trói nó lại , đừng cho nó cắn trúng lưỡi

Bác nghe vậy thì biết ở đó có chuyện gì không hay, thì rẽ hướng vào đó . Trước một nhà cấp 4 là một người đàn ông có cái bụng to như trống , đang lăn lộn dưới đất, tay cào vào cổ bật cả máu tươi, Những người khác cố sức lao vào can ngăn nhưng đều bị ông ta đánh văng ra xa. Những người xung quanh bất lực nhìn người đàn ông này đang tự hành hạ mình , bác nói lớn :

- Phiền mọi người tránh ra , để tôi

Nói rồi bác lách người qua đám đông rồi tới gần người đàn ông kia , ông ta với đôi mắt trắng dã quay sang trừng vào mặt của bác Rồi lao tới há miệng định cắn lấy bác , nhưng bác đã đưa tay núm lấy tóc của ông ta rồi đè mạnh xuống đất , rồi một chân bác tì lên người ông ta , và bác nhanh chóng thực hiện một loạt các thủ pháp điểm huyệt đạo ở người , bác điểm lên các huyệt đạo ở vùng phổi , và hai bên mạng sườn , rồi bác vỗ vào đầu ông ta , người đàn ông lúc này mới lăn ra bất tỉnh , mọi người thấy vậy thì thở phào rồi rối rít tán thưởng bác

- May là có cậu này ra tay , không thì không biết có chuyện gì xảy ra nữa

Bác mới nói:

- Không có gì đâu mọi người, tôi chỉ biết chút võ và thuật điểm huyệt đạo ,

Mọi người nghe vậy thì gật gù , bác đi tới người đàn ông rồi khẽ đặt tay trán rồi bác khẽ đưa một ít pháp lực vào thì trầm xuống, vì trong người này có một bùa chú đang yểm ở trong người ông ta , chính xác là đã bị yểm bùa vào người . Qua một lúc nói chuyện với người dân ở đây thì bác mới được nghe tận đầu đuôi , ông này là dân đi làm ăn xa, lại có máu cờ bạc , ông ta lên trên vùng cao rồi tìm cưới một cô vợ , vì nghe của hồi môn của người vùng cao rất lớn, nên nảy lòng tham . Ông này mới nhân cơ hội vơ vét của cả mà chạy về dưới xuôi nhưng quên rằng con gái lấy chồng ở dưới xuôi thường lấy hoặc giữ một lọn tóc của họ . Như vậy đã rõ , đây là nghiệp báo của người này khiến cho ông ta bị trúng bùa yếm vào người . Bác lắc đầu rồi mới quay về, chuyện này bác không nhúng tay vào được , cứ để ác giả ác báo, nhân quả tự tính . Buổi chiều bác phải bốc hàng lên rồi ăn cơm cùng mấy người khác, đang trong lúc nằm ở võng thì ở bên ngoài có mấy người đi vào . Thấy bác thì họ niềm nở ngay, đi đầu là 1 người đàn ông và 1 phụ nữ, nhìn cách ăn mặt của họ thì biết là người có tiền , đi cùng họ là mấy người nữa . Bác đứng dậy chào hỏi :

- Mời mọi người vào

Họ vào nhà rồi nói chuyện :

- À, lúc chiều tụi tui có thấy anh ở nhà thằng cha bị trúng bùa kia, cũng biết anh có võ lại biết thuật điểm huyệt nên tới đây nhờ anh dạy võ cho mấy đứa con chúng tui. Tiền lương hàng tháng thì tụi tui trả anh là 50 nghìn đồng ( giá trị lúc 50 nghìn đồng những năm 80 cao ), thêm 1 bộ quần áo nữa, anh thấy sao

Vừa may có mấy người làm cùng bác cũng lên tiếng nói bác nhận lời vì đây là cơ hội tốt để kiếm tiền , bác suy nghĩ rồi nói :

- ừm, vậy tôi sẽ nhận lời

- hay quá, được vậy cảm ơn anh nhiều . Biết chút võ vừa có sức khỏe lại phòng thân , càng tốt

Thế là bác lại phải khiêm luôn việc dạy võ vào buổi chiều, sáng và tối phải bốc hàng hóa và canh nhà kho . Tối đó bác ở lại nhà kho, bác xếp bằng,hai chân đan chéo vào nhau rồi hai cánh tay chắp lại , kết pháp ấn đưa trước ngực rồi từ từ tu luyện . Từ bên ngoài những luồng không khí như bị cuộn lại rồi từ từ chạy vào người bác, trong các đạo mạch của bác thì từng đợt khí vàng đen chạy liên tục, hoàn thành các vòng tuần hoàn ở khắp người bác . Trên đỉnh đầu của bác khẽ trào ra một lượng khí , chúng tỏa ra thành một cây bồ đề nhỏ và mơ hồ . Khắp người bác là vô số các văn tự lập lòe mơ hồ , chợt bác dừng lại rồi tất cả dị tượng biến mất. Bác khẽ thở ra một ngụm trọc khí rồi nhin lên:

- vẫn chưa đủ

chợt lúc này ở bên ngoài có tiếng xì xào vang lên ,khiến cho bác chú ý . Bác bước xuống cái giường rồi đi tới gần chỗ cửa thì phát hiện âm khí nhiều hơn bình thường , bác lắng tai nghe:

- này này, lo mà trốn đi, hôm nay các quan tuần tra lên đây bắt vong đó ,

- lo gì, tao đã có chuẩn bị sẵn , dúi cho mấy tên đó vài thứ là được

- ui , mày có thứ này ở đâu vậy .

- hahaha , tao lấy nó ở một cái hang cách hướng Tây 30 cây số, ở đó có nhiều lắm

Bác khẽ mở mắt ra nhìn thì thấy ở đó có một 3 cái vong hồn đang tụ lại rồi bàn tán gì đó, trên tay của một vong hồn nam là một lá cây , nhưng từ nó tỏa ra linh khí cực kỳ dồi dào ,nhiêu đây đủ để khiến ai cũng thèm khát . Bác nghe vậy thì liền khẽ nở nụ cười, vì bác đang có một chuyện cần làm , mà đúng lúc này lại có kẻ dâng tới . Khắp người của bác hóa thành một vụ âm khí dày đặc rồi từ từ hóa thành một hình người dung mạo khác . Bác đi ra ngoài rồi theo gió biến đi mất , vừa lúc này ở trên đường xuất hiện một đám người ăn mặc kỳ quái , chỉ có một màu đen tuyền ,một người cỡi ngựa đen , đầu đội mũ cánh chuồn , và sau lưng là 1 toán binh linh, phía sau họ là một sợi dây xích dài quấn lấy những vong hồn khác , chúng kêu gào, rên rỉ ,van xin được tha. Nhưng thay vào đó là những sợi roi đánh lên người họ , mỗi lần đánh là người họ lại thất thoát đi nhiều âm khí . Trong giới huyền pháp thì gọi đây là tróc nã vong hồn , do số lượng vong hồn trên nhân gian quá nhiều lại hay tụ tập ở các khu dân cư nên buộc phải có người lên bắt bớt đem về cõi âm . Nhưng từ lâu việc này đã biến chất đi nhiều , các quan đi tuần thì cố làm ngơ, thả ra hoặc nhận của đút lót của vong hồn để ở lại thêm lâu hơn . Chưa tính là các quan này còn giao dịch , qua lại với đám pháp sư trên này . Các quan này chỉ là cấp thấp ,chưa được duyệt vào hàng âm thần, số lượng như họ rất nhiều nên cũng có nhiều chuyện oái ăm xảy ra . Đoàn tróc nã vong hồn này đang đi thì chợt một cơn gió lớn kéo tới , thổi ồ ạt tới khiến cho tất cả đưa tay lên che mặt . Mọi thứ dường như bị cô động lại trong vài giây ngắn ngủi rồi từ từ bình thường lại . Đám âm binh đưa tay lên rồi hạ xuống nói :

- quái lạ, sao lại có ngọn gió lớn tới vậy

Rồi họ nhìn lên quan đội mũ cánh chuồn kia rồi nói:

- bẩm quan , có cần đi bắt thêm vong hồn nữa không

Một giọng nói vang lên :

- không cần , quay về thôi

đám âm binh quay sang thắc mắc vì sao tên quan này hôm nay lại đòi về sớm vậy chứ . Mọi hôm phải tới gần gà gáy mới chịu về . Nhưng chúng nào hay biết vị quan của chúng đã bị đánh tráo, cơn gió lốc khi nãy là do bác tạo ra . Và trong lúc đó thì bác đã chiếm đoạt thân xác của vị quan cõi âm này , hồn phách của vị quan này bị bác giam lại vào trong tiềm thức rồi dùng thuật khảo hồn tra lấy những thông tin cần thiết để chuẩn bị cho đi xuống cõi âm . Bác đưa tay vào người lấy ra một cái lệnh bài rồi đặt nó lên ở giữa không trung rồi từ từ đọc chú . Tiếng chú vang vọng giữa nơi này rồi một cánh cổng mở ra, đây là cửa vào cõi âm bằng lệnh bài chỉ cấp cho quan dưới đó . Cả đoàn người từ từ tiến vào cánh cổng dẫn theo đám vong hồn lang dã vừa nắm được và đưa về cõi. Một vùng không gian xám xịt hiện ra trước mắt của bác, nơi mà bác đứng là trước một tòa thành cực kỳ cao lớn và lơ lửng giữa không trung ,quanh thành này là một biển lửa bao quanh lấy . Chốc chốc lại có có từng đoàn tróc nã vong áp giải vong hồn đi tới đây , bác cũng theo trí nhớ của tên này rồi đi theo vào cổng thành . Bác giơ lệnh bài lên, hai tên quỷ sứ gác cổng nhìn thấy rồi đưa tay lên , từ trên cổng thành có treo một tấm gương mờ đục , nó rực lên rồi chíu rọi vào toàn bộ người ở bên dưới . Bác liền đưa niết bàn khí của mình lên rồi che lại hồn phách của tên quan này , sau một hồi thì không thấy có gì bất thường thì bác và đoàn âm binh , dẫn theo vong hồn mới được vào cổng thành . NGoài cổng không hề có tên của thành , nhưng khi đi qua cổng thành thì mới nhìn thấy hai chữ :” VÔ NHÃ “ . Bác lẩm nhẩm tên này rồi mới à lên vì đây là thành chuyên giam giữ vong hồn lang thang ở dưới cõi âm , thành này đặt dưới sự cai quản của Thái Ất Thần Kinh Trạng Trình Nguyễn Bỉnh Khiêm . Sau khi Nguyễn Bỉnh Khiêm hết dương thọ , thì được truy phong chính thần và ban cho thần vị, tòa thành này được nằm dưới quyền của ông ta, . Bác đã từng và đọc rất nhiều thông tin về NBK và luôn khâm phục ông ta . NBK không hề biết pháp lực nhưng khả năng của ông ta lúc còn sống lại khiến cả thần linh phải khiếp sợ . Một người ảnh hưởng phân chia đại cục cả Đại Việt , giúp nhà Mạc kéo dài ở Cao Bằng ,giúp chúa Trịnh vẫn có thực quyền nhưng không giết vua Lê . Và đưa Nguyễn Hoàng vào Nam, mở rộng lãnh thổ . Chưa nói tới ông ta có một loại kỳ thuật , đó là định khấu .Loại kỳ thuật này chỉ cần người có kiến thức và nắm rõ phong thủy , và biết chiêm nghiệm thiên tượng, địa tượng . Nắm rõ sự xoay chuyển ,ngó được quy tắc của trời đất. Thì lúc đó không cần biết pháp lực cũng đủ đoạt mạng kẻ thù , thuật định khấu không phải pháp thuật nhưng nó đáng sợ tới nỗi không pháp sư nào dám coi thường. Tương truyền NBK từng đối mặt với một pháp sư có tu vi lâu năm, ông ta chỉ ngắt một chiếc lá và chôn nó xuống đất rồi bỏ về nhà . Vị pháp sư kia trước đó đã buông lời miệt thị NBK , cũng không hề quan tâm ông ta làm gi, tối đó về nhà thì bị chôn vùi vào đất mà chết . Nói đơn giản là mọi thứ xung quanh ta luôn có một sự liên kết với nhau, thuật định khấu nhìn thấy và nắm bắt rõ được , và chỉ cần thay đổi vài thứ cũng đủ để đối phương bị địa mạch, dị tượng đánh chết. Gọi là mượn sức của tự nhiện để hạ sát kẻ thù cũng không sai . Bác đi xuống đây, và cất công như vậy chỉ để vào được căn thành này nhưng vẫn chưa biết vị Thái Ất Thần Kinh kia có ở trong này không , bác lẩm nhẩm :

- cứ giao nốt đám vong hồn này trước đã

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 15

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.