Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Phần 6: Hóa Phàm 12

Tiểu thuyết gốc · 2629 chữ

Dòng tộc này theo Nguyễn Hoàng khai phá miền Trung và Nam, mở mang bờ cõi , được NH (Nguyễn Hoàng ) hết sức trọng dụng , kinh đô Phú Xuân cũng là góp ý của dòng tộc Nguyễn Tiên với Nguyễn Hoàng để đóng đô ở đây . Thế mới nói họ có công lớn và âm thầm tới mức nào, sau đó NH xưng chúa , ngang hàng với chúa Trịnh ở Bắc Hà, hai bên nổ ra chiến tranh, lúc hưng thịnh dòng tộc này được NH đã thêm chữ Tiên vào và chính thức đổi tên thành Nguyễn Tiên, vì NH cai trị dân rất tốt , và được lòng dân , nên được gọi là Chúa Tiên . Nhưng dần dần các đời chúa Nguyễn sau này càng không được lòng dân, các cuộc khởi nghĩa nổ ra càng nhiều, lớn nhất là khởi nghĩa Tây Sơn, dòng tộc NT lúc này lại phân thành hai phe phái , 1 ủng hộ TS lật đổ chúa Nguyễn , một là theo di huấn của tổ tiên phò tá dòng họ chúa Nguyễn . Hai phe phái này mâu thuẫn lớn và không thể giải quyết bằng lời nói nên đã xảy ra một trận pháp đấu , hai bên đều là anh em cùng tộc nhưng ra tay sát phạt lẫn nhau . Năm đó phe cánh ủng hộ TS thắng lớn , theo thông ước thì sẽ chia nội lực của dòng tộc bao gồm các thư tịch, sách cổ, các pháp khí trấn tộc, sách dạy pháp thuật ….thành 2 phần bằng nhau . Nhưng sau khi thắng cuộc , họ lại lấy đi thêm 2 phần nữa là 7 , đó là phần thưởng của kẻ thắng cuộc . Và họ đi theo TS đánh đông dẹp bắc, họ theo vó ngựa của TS chinh phạt khắp các quân thù , lúc đó là lúc rực rỡ nhất của nhánh này – và họ cũng đổi tên dòng tộc là Nguyễn Thần - được chính Quang Trung ban cho vì sự cống hiến xương máu của họ . Còn nhánh kia thì đã ẩn mình , tránh sự đuổi giết của TS và phục hồi sau trận đại chiến với phe nhánh kia . Sau đó thì Nguyễn Ánh quật khởi và biết thời cơ tới nên dòng tộc Nguyễn Tiên lại đầu quân cho NA , hai dòng tộc lần nữa lại gặp nhau trên chiến trường . Trải qua nhiều thăng trầm thì NA cũng đánh bại TS , chính thức lên ngôi Hoàng Đế, và lần nữa hưng thịnh lại tới với dòng tộc Nguyễn Tiên , còn nhánh Nguyễn Thần thì lại ẩn mình , tránh bị Nguyễn Ánh truy sát . Một bên nhánh Nguyễn Tiên với 3 phần nội lực sót lại, trải qua khó khăn gian khổ cũng dần khôi phục nhờ sự giúp đỡ của Nguyễn Ánh, và dần phát triển hơn cả khi dòng tộc còn nguyên vẹn , còn nhánh Nguyễn Thần kia thì với 7 phần, đi theo Tây Sơn cũng gặt hái nhiều thành quả,được ban tặng vô số thứ quý giá nhưng phải chạy sang các nước Đông Nam Á ở phía Tây để trốn tránh sự truy giết của triều đình nhà Nguyễn , cũng đã phát triển không hề thua kém với nhánh kia . Trải qua nhiều năm tháng thì cả hai đã dần tách ra làm riêng ,huyết thống đã loãng đi nhiều và gần như không thể coi là anh em họ hàng được nữa. Xích Văn Cung lo ngại dòng tộc Nguyễn Tiên lại có âm mưu gì đó, vì ít khi họ xuất hiện và sẽ kéo theo tộc Nguyễn Thần kia vào cuộc . Cả hai đều là thế lực lớn ở trong Nam , và dòng tộc Nguyễn Thần lại khét tiếng ở huyền pháp các nước lân cận , họ còn có tay trong ở vùng tam giác vàng chuyên trồng thuốc phiện, mở rộng sang cả kinh doanh ngầm, thế lực của họ không phải đùa . Và ngay lúc này ở vùng biển đảo Phú Quốc, một loạt các thuyền lớn cập bến, trên tàu đi xuống 1 đoàn người , họ có nét của người Việt rất đặc trưng , phía sau họ là một đoàn người to lớn,có vẻ là hộ vệ tùy tùng đi cùng . Người đẫn đầu là một người đàn ông đeo kính đen, nhưng mặc áo dài đen rộng , tay đeo chuỗi , tay kia chống gậy , ông ấy hít một hơi thở dài rồi nói:

- Đây rồi , mùi của quê cha đất tổ thân thương, bao lâu nay mới quay lại

Những người phía sau thưa :

- Ông ơi, lần này chúng ta về Việt Nam có cần thăm :” họ hàng “ không ạ

- Không cần , họ tự biết sẽ đến tìm – nói rồi ông ta đưa tay lên rồi kết ấn , ngón tay cái ấn mạnh vào lòng bàn tay , ở đó dần lan ra một vệt đỏ

Và ở Huế , một khu quần thể kiến trúc rộng lớn nằm sâu vào một nơi mà ít ai lui tới và được che lại bởi trận pháp , xung quanh còn lạ mê trận không cho người thường di lạc vào đây. Trong một căn phòng được bài trí cổ điển , một người đàn ông đang dạy cho đám thanh niên bên dưới về kiến thức của việc lưu chuyển pháp lực trong các đạo mạch . thì khẽ dừng lại , ông ta đưa cánh tay lên rồi lật bàn tay ra thì thấy ở đó là một vết đỏ nhạt hiện ra rồi biến mất. Ông ta khẽ trầm ngâm rồi nói :

- Mấy đứa nghỉ sớm đi ,ông đi có chút việc

Người đàn ông đó trầm mặt xuống:

- Bấy lâu năm cuối cùng đã chịu về

Và ở tại một đỉnh núi, nơi này khí tường lạc như là tiên cảnh , lão tăng đang ngồi tọa thiền dưới một tán cây , đứa bé bịt mắt khăn vàng kia đang mải mê chạy theo đám chim chóc xung quanh . Chợt ở giữa không trung, một vòng xoáy cực lớn mở ra và từ trong đó một người đàn ông mà khiến bất kỳ thần vị , yêu ma , quỷ quái, âm thần , thần tướng , yêu tinh đều phải trầm mặt khi đối đầu – Đế Ca. Ông ta lần này chỉ đi một mình , ăn mặc rất đơn sơ như một người dân bình thường , nhưng khí chất vẫn toát lên vẻ siêu phàm, vượt xa tất cả . ÔNg ta đi tới gần lão tăng rồi nói:

- Đã lâu không gặp

Bấy giờ lão tăng mới mở mắt ra rồi nhìn Đế Ca :

- Là cậu đó à – ta lại nhầm phải gọi là Đế Ca mới đúng

Vừa lúc đó đứa bé bịt mắt khăn vàng chạy tới hỏi :

- Sư phụ ơi, khi nào chúng ta tới vườn linh quả của lão già cây đó ( ý nói là mộc thần xương từ ) , con lại thèm nữa rồi

Đế Ca quay sang nhìn đứa bé bịt mắt khăn vàng có phật tự thì mới nhíu mày lại, như đang cố ý quan sát một thứ gì đó, nhưng được 1 lúc thì quay đi . Lão tăng nói :

- Đế ca có nhìn thấy được gì không

Nhưng ông ta lắc đầu :

- Sao mà nhìn thấy được tương lai,

Lão tăng bật cười rồi lại lắc đầu , đế ca lại nói:

- Việc ta làm đầu tiên khi thức tỉnh không phải là tìm Thánh Tản Viên so kè , cũng không đánh vào cõi âm , cũng không muốn khai mào đại chiến năm xưa . Mà chỉ muốn đấu với ông 1 chiêu thôi

Nói rồi , trong lòng bàn tay Đế Ca hiện ra Toái Đồ Thương rồi vung lên , từ ngọn thương dần bùng lên một ngọn lửa rồi lại hóa thành sương băng rồi lại cuồn thành mây đen tạo chớp rồi lại chuyển thành gió lớn , ……tất cả dị tượng đều bị tái hiện ở trên mũi thương này . Đế Ca nắm thương bằng cả hai tay rồi đâm mạnh về phía lão tăng , khắp người Đế Ca là một loại khí tức khiến nơi này dần bị chìm vào ảm đạm, dường như ánh sáng đều bị dập tắt tạo nền cho ông ta. Đế Ca dẫm chân thật mạnh rồi gầm lên:

- Hủy cho ta

Từ khắp người Đế Ca là từng kim long cửu trảo tản ra rồi vỡ tan hòa vào mũi thương đâm mạnh về phía lão tăng . Một chiêu tưởng chừng như vũ bão đó , đứng trước nó thì càng khiến người ta không có cảm giác muốn chống cự mà muốn buông xuôi vì uy lực của nó quá kinh khủng , đập tan lòng tin vào bản thân , vào tu vi vào pháp thuật . Nhưng khi cách lão tăng 50cm thì ông ấy đưa một ngón tay lên rồi nhẹ nhàng chạm vào mũi thương đang đâm tới như một đoàn tàu khổng lồ chạy với vận tốc cực cao . Động tác của lão tăng tưởng chừng đơn giản nhưng đó là thâu tóm , bẻ gẫy , hóa giải , và bình định lại toàn bộ chiêu thức của Đế Ca .Mũi thương và cây thương lúc nãy như một con hổ đói, lao vào lão tăng , nhưng khi bị điểm lên thì lại quay trở lại bình thường , trở nên ngoan ngoãn như một con mèo con . Đế Ca trầm mặt rồi nói:

- Nếu trước thương vừa rồi của ta thì không biết bao nhiêu sinh mạng đã ngã xuống đâu , ông vẫn vậy , sâu không thấy đáy , cao không với tới. Càng lấy ông làm mục tiêu để vượt qua thì càng làm người ta nhụt chí

Lão tăng nhắm mắt lại lần nữa rồi khẽ nói:

- ở nơi nào thì quay về nơi đó, chuyện vừa rồi đã xảy ra thì đã thuộc về quá khứ , đi đi

Đế ca nghe lão tăng nói vậy thì thở dài rồi đưa cánh tay mở toạc không gian lộ ra bên kia là một cung điện hoành tráng , quy mô . Đế Ca trước khi bước qua nhìn đứa bé bịt mắt khăn vàng nhưng chỉ thấy đó là một lớp mờ ảo , không nhìn thấy rõ được gì , ông ta lắc đầu quay sang nhìn lão tăng rồi nói:

- nhất định có ngày ta sẽ vượt qua ông , sư phụ

Quay trở lại với bác , thì bác đang ở tại Cà Mau , bác leo lên một chuyến tàu rồi nằm ngủ đến khi cập cảng thì mới biết đây là Cà Mau, mũi đất thân thương của Tổ Quốc Việt Nam. Bác đi khắp nơi rồi hỏi mọi người xung quanh có cần tuyển lao động tay chân hay gì không , lần này bác định làm một người lao động bình thường như bao người khác . Sau vài giờ được người dân ở đây chỉ dẫn tận tình thì bác cũng tìm được một nơi có việc làm , bác được nhận là một tay bốc vác , kiêm luôn trông coi nhà kho vào buổi tối , và phải chờ thuyền chở hàng tới thì bốc lên vào kho . Công việc nghe dễ dàng nhưng đòi hỏi sức khỏe và sự cần cù , chịu khó . Làm cùng với bác là 4 người nữa , họ đều là người ở vùng này , làm việc ở đây cũng lâu năm , họ chỉ dẫn bác rất tận tình . Sau một đợt bốc vác hàng vào kho , mọi người bày cơm ra ăn, bữa cơm chỉ có cơm trắng, một ít cải muối chua, và một ít cá vụn nấu với dừa thái nhỏ , bác gật gù khen ngon nhưng thực tế có cảm nhận được vị ngon gì đâu. Ăn cơm xong thì mọi người được một chút thời giờ ngủ trưa , nhưng đang ngủ trưa thì lại có tiếng gọi :

- này , mấy ông ra cảng coi phụ tàu mang thứ gì đó lên kia, nghe nói nặng lắm 6 người khiêng cũng không nổi

- sao không lấy cần cẩu , kêu tụi tui làm gì , đang ngủ trưa

- đây là đồ của ông chủ người Tàu ở trên tỉnh, ổng mới nói tui cho mượn mấy ông đến đó .Cần cẩu hư rồi không dùng được nữa

Giọng của ông Cau làu bàu cau có – người làm lâu năm nhất ở đây, bà chủ ở đây chỉ mới 32 , tên là Thơm, người ta hay gọi là 6 Thơm, xinh đẹp lại khéo ăn nói, chồng mất vì lý do không thể ngớ ngẩn hơn được, uống rượu say té rồi cắm đầu vào bùn mà chết, 6 thơm ở vậy nuôi mấy đứa con. Nhưng lại được tài kinh doanh nên cũng dư dả , :

- đi mau lên , xong việc tôi nói sắp nhỏ mua ít cá khô với xị rượu cho mấy ông nhậu

- ầy , không đi đâu , cho tụi tui ngủ chút , làm cả buổi giờ , nghỉ trưa có 1 tiếng mà cũng phiền

- không đi đúng không, tui trừ lương nghen

Nghe vậy mấy người đó giật mình tỉnh dậy rồi lật đật xuống ghe ở gần đó rồi chèo đi ngay , bác cũng đi theo họ xem ở cảng có gì mà cần nhiều người tới vậy . Khi tới đó thì đã thấy một đám đông đang đứng xem , bác và những người kia nói:

- cho tụi tui vào, tụi tui là người tới khuân đồ

Vừa nói xong thì có 1 người ăn mặc theo kiểu người Hoa , chạy tới niềm nở , ông ta là người Hoa, nhưng nói và giao tiếp cực tốt với ngườ Việt , ông ấy nói:

- mấy cậu tới đúng lúc lắm, nào nào, tránh đường , các cậu ráng dùng sức nhiều vào, có gì tôi đãi bữa nhậu gà với cá lóc

Nghe vậy mấy người đi cùng bác và những người kia sáng mắt lên, họ là người lao động, chẳng mấy khi có bữa nhậu sang , nên rất vui khi nghe ông chủ người Hoa kia nói vậy . Bác nghiêm mặt lại khi nhìn thấy thứ này, nó thon dài và xù xì hình dạng không ra gì , như một khúc củi nham nhở , bề mặt bám đầy vỏ ốc, đá trầm tích bám vào . Bác nhìn nó và nổi lên một linh cảm :

- nó là vật không tốt

Ông Cau mới hỏi ông chủ Hoa :

- Ông chủ Hoa mua nó ở đâu vậy ,sao hình dáng nó kỳ cụt làm sao đấy

Ông chủ hoa khẽ phẩy cây quạt rồi nói:

- À, cái này là tôi được một người bạn chuyện đi săn kho báu, trong một lần thì trục vớt được nó, tôi thấy ưng mắt nên mua lại , mà bạn tôi cũng tặng không , nên đem về có gì trưng ở phòng cũng được

Bác càng nhìn càng thấy nó như một cái quan tài, nếu gọt bỏ đi lớp đá ,vỏ ốc và những thứ bám lên xung quanh thì nó đúng là một cái quan tài, bác đi tới chạm khẽ vào nó rồi nhắm mặt lại , chợt thứ này giật nhẹ lên . Mọi người hoảng sợ lui lại, bác nghiêm mặt lại , nói thầm:

- Bên trong có tà vật

Bạn đang đọc Bác Cổ. sáng tác bởi Haisekaisa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi datang312
Thời gian
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.