Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Người Đàn Ông Chân Chính, Trần Nam!

Phiên bản Dịch · 1043 chữ

Mà lúc này!

Trong phòng bệnh.

Hứa Duệ vừa mới châm cứu cho bệnh nhân xong thì đột nhiên cảm thấy có bụng có chút khó chịu.

Mình bị sao thế này?

Do mệt mỏi quá à?

Hứa Duệ không khỏi lắc đầu, đứng dậy chuẩn bị ăn cơm.

Y tá Tiểu Lâm nhìn thấy Hứa Duệ đi ra thì mỉm cười chào hỏi:

- Chị Hứa Duệ, bác sĩ Trần đã chuẩn bị bữa sáng nóng hổi cho chị rồi.

- Ha ha, em có một hậu bối thật tốt!

- Còn tốt hơn cả bạn trai!

Hứa Duệ không khỏi nở nụ cười:

- Đều là lỗi của cậu ta, em nói xem, cậu ta cư xử tốt như vậy, tại sao chị lại phải có bạn trai làm gì chứ, đúng không?

- Ha ha ha……

- Chỉ là……

Nhưng Hứa Duệ còn chưa nói hết câu thì lại đột nhiên cảm thấy tim đập nhanh, khó thở, còn có... Mắt hơi sưng lên.

Ngay sau đó, khi cô đứng dậy còn cảm thấy hơi đau ở lưng!

Cảm giác đột ngột này làm cho vẻ mặt Hứa Duệ lập tức thay đổi.

Cô đã quá quen thuộc với cảm giác này.

“Bà dì” đang đến?

Không thể nào?

Rõ ràng là mới đến vào ngày mồng 3 tháng này rồi mà, chỉ mới đi được khoảng mười ngày, hôm nay mới là ngày 25, đáng lý ra phải một tuần nữa mới đến chứ?

Đột nhiên!

Hứa Duệ nghĩ về những gì Trần Nam vừa nói.

Cô lập tức mở to hai mắt, lẩm bẩm nói:

- Mẹ nó, không phải là thật chứ? Tiểu tử này... quá tà môn rồi?

Hứa Duệ nhanh chóng lấy bữa sáng từ trong lò vi sóng ra, chà là đỏ nóng và sữa đậu nành lập tức làm dịu cơn khó chịu ở bụng của cô.

Nếu như lúc này cô ăn đồ lạnh thì bụng của cô sẽ không dễ chịu!

Đau bụng kinh là điều mà chỉ chị em phụ nữ mới hiểu, có người cảm thấy đau kinh khủng, có người lại không cảm thấy đau chút nào.

Thật đáng tiếc, Hứa Duệ lại thuộc nhóm người thứ nhất.

Ngồi trên ghế ăn xong bữa sáng, Hứa Duệ cảm thấy trong bụng ấm áp, đỡ đau hơn một ít.

Nhưng... Còn chưa được năm phút thì đột nhiên cô cảm thấy trong bụng lại có cảm giác khó chịu.

- Không xong rồi.

Vẻ mặt Hứa Duệ khó coi lên.

Không phải chứ?

“Bà dì” thân yêu của tôi ơi!

Bà cứ nói đến là đến, không cho tôi chút thời gian chuẩn bị nào vậy?

Tôi không mang theo băng vệ sinh mà.

Thôi xong đời rồi.

Hôm nay tôi còn mặc quần trắng nữa chứ.

Hứa Duệ vừa thì thầm trong miệng, vừa vội vàng đứng dậy, chuẩn bị trở về phòng trực lấy giấy vệ sinh dùng tạm.

Tuy nhiên, ngay khi cô vừa đi ra ngoài thì lại gặp phải Trần Nam.

Cô mở to hai mắt định nói chuyện, nhưng Trần Nam đã vươn tay ra, từ trong túi lấy ra một gói Sophie đưa tới cho cô.

Trong lúc nhất thời!

Hứa Duệ lập tức chết lặng.

Ngay cả một chút phòng thủ cuối cùng cũng bị phá vỡ!

- Tôi... Mẹ nó!

- Trần Nam, cậu thật tuyệt vời!

Hứa Duệ lấy tay ôm bụng và giơ ngón tay cái lên với Trần Nam.

Sau đó, cô không quan tâm đến hình tượng của mình nữa, lập tức cầm lấy Sophie chạy vào nhà vệ sinh.

Khi chạy vào nhà vệ sinh, Hứa Duệ vẫn không thể hiểu được, sao Trần Nam có thể đoán được chuyện nà chứ?

Trần Nam bị bỏ lại đứng đó với một nụ cười trên khóe miệng.

Dường như...

Chẩn đoán lưỡi của mình có hơi bá đạo quá rồi!

Trung Y thật sự không chỉ là một nhánh trong Y học.

Mà Trung Y thật ra chính là cuộc sống.

Nghĩ đến đây, Trần Nam nhìn vào tấm gương trong phòng bác sĩ, không khỏi lè lưỡi ra, cẩn thận quan sát.

Chà, lưỡi đỏ nhạt, lông mỏng trắng, tinh lực dồi dào, thận khí dồi dào, thật là một chàng trai tốt!

Hà Thụy Khang đứng sang một bên, nhìn Trần Nam và khẽ cau mày:

- Bệnh chó dại giai đoạn đầu cũng có hành vi như vậy!

Trần Nam trợn trắng mắt:

- Anh cắn tôi hồi nào? Sao tôi không nhớ gì hết vậy?

Hà Thụy Khang và Trần Nam có quan hệ rất tốt, họ cũng thường xuyên đùa giỡn với nhau.

Hà Thụy Khang cũng đứng trước gương, nhìn mình trong đó và lẩm bẩm một mình:

- Tiểu Trần, nói cho tôi biết ... Tôi kém ở đâu?

- Tại sao sư tỷ lại coi thường tôi?

Y tá Tiểu Lâm đi ngang qua, chọc ghẹo nói:

- Bác sĩ Hà, anh không xấu, chẳng qua là vì... Cách ly sinh sản!

Hà Đoạn Khang sửng sốt:

- Cách ly sinh sản? Ý của cô là?

Trần Nam ho khan một tiếng:

- Liếm chó và người, anh nói xem

Hà Đoạn Khang: abc...xyz...

...

Trần Nam trở lại chỗ ngồi của mình, đầu tiên là pha một ly trà gừng cho Hứa Duệ.

Anh có sẵn trà gừng trong ngăn tủ, còn về nó từ đâu mà có vậy thì càng đơn giản, Hứa Duệ luôn vứt đồ bừa bãi, và chỗ của Trần Nam rõ ràng đã trở thành chỗ để đồ thứ hai của cô, đôi khi Trần Nam còn có thể tìm thấy những thứ không nên nhìn thấy ...

Sau khi pha xong, Trần Nam đặt ly trà gừng nóng hổi lên bàn của Hứa Duệ.

Sau đó, anh bắt đầu tập trung vào công việc.

Mặc dù Dương Hoằng Niệm làm cho anh cảm thấy rất khó chịu, nhưng cuộc sống vẫn phải tiếp tục. Và anh không thể mang tâm trạng tồi tệ này đi làm được.

Bây giờ, anh chỉ còn ba bệnh nhân chưa xuất viện nên cũng không quá bận.

Lượng công việc cũng không phải là quá nhiề.

Cũng như công việc thường ngày, đi khám bệnh, sửa lại y lệnh của bác sĩ, kê đơn thuốc...

Bạn đang đọc Bác Sĩ Trần, Đừng Sợ (Dịch) của Thủ Ác Thốn Quan Xích
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi nguyensepi
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 10

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.