Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Ngủ qua đêm với nữ ma đầu!

Tiểu thuyết gốc · 2625 chữ

"Ng.. ngươi muốn làm gì? Có gì từ từ nói chuyện a, đừng manh động như vậy"

"Hì hì, huynh nên thấy may mắn vì bản thân sẽ trở thành chính cung trong ba ngàn nam phi của ta đó"

Sặc, Bạch vân muốn thổ huyết một cái, trong lòng gào thét ta có thể không muốn làm được không?

Bất quá ngay tại lúc này hắn đột nhiên minh bạch, tại sao ta lại quên mất nữ tử này chính là một kẻ có tư tưởng kỳ dị chứ?

Theo thiết lập trong nguyên tác, Nam Cung uyển nhi lý tưởng chính là muốn thu phục một dàn hậu cung ba nghìn mỹ nam tuyệt sắc, nàng nghĩ nam nhân có thể tam thê tứ thiếp, vậy tại sao nữ nhân lại không thể chứ?

Nàng cơ bản chính là một kẻ điên. Nếu là người khác hắn còn có ý nghĩ đối phương không dám làm thật, nhưng là đối với một cái nữ nhân có tư tưởng kỳ lạ như thế này Bạch vân thật sự tin nàng dám động thủ a.

Chỉ trong chốc lát, Nam Cung uyển nhi đã cởi xong y phục phía trên của hắn, một cơ thể săn chắc mạnh mẽ hoàn toàn lộ ra ngoài.

"Ể, không ngờ bề ngoài nhìn ngươi thư sinh vậy mà cơ thể cũng được phết đấy~" Nam Cung minh nguyệt tiêm tiêm ngọc thủ sờ lên từng phần da thịt săn chắc của hắn.

Bạch vân ánh mắt băng lãnh nhìn nàng không nói, hắn cảm thấy nếu là bản thân càng ngăn cản đối phương càng là hứng thú làm tới.

"Ai da, ngươi đừng nhìn ta với ánh mắt như vậy chứ, ta sẽ sợ đó~"

Miệng tuy nói vậy nhưng cánh tay nàng lại không an phận tý nào, ngón tay ngọc trườn theo bụng hắn xuống dưới phần lưng bụng, chỉ cần nàng nguyện ý dùng sức liền sẽ có thể cởi sạch y phục của hắn.

Ngay lúc nàng sắp động thủ, Bạch vân trầm lãnh âm thanh ngăn cản lại.

"Đợi đã!"

"Ngươi muốn biết cái gì? Ta có thể nói cho ngươi"

Nam Cung uyển nhi hé môi cười, tay ngọc nhẹ nhàng xoa xoa bụng hắn.

"Ngươi nói xem ngươi và Nguyệt tỷ tỷ có quan hệ gì?"

"Nữ nhân đó độc ác, xấu xa dám giăng bẫy đánh lén cướp đi Tiên cốt của ta. Đương nhiên ta hận nàng ta thấu xương. Đợi ngày sau tu vi khôi phục ta chắc chắn sẽ bắt giam nàng lại hành hạ đủ thứ, để trả lại mối thù này"

Bạch vân diễn xuất nhập thần, gương mặt đầy sát khí, giọng nói băng lãnh khiến người ta nghĩ rằng hắn và đối phương thực sự có thù oán sâu đậm.

"Phải không?" Nam Cung uyển nhi cười như không cười nhìn hắn."Vậy ngươi nói xem việc ta đang làm có tính là sỉ nhục ngươi không, có phải sau này ngươi cũng sẽ bắt ta lại để trả thù không"

Bạch vân nghe vậy trong lòng thở ra một hơi, ban đầu hắn còn hoài nghi đối phương có hay không biết Dạ Nguyệt đã từng đến đây hay không, nhưng bây giờ theo hắn phân tích có lẽ liền là không đi.

Bởi nếu biết Dạ Nguyệt từng tới đây thì Nam Cung uyển nhi cũng sẽ không có hỏi như vậy. Thay vào đó nàng trực tiếp ra tay liền nhanh gọn hơn, bất quá cũng có thể đây là nàng cố ý hỏi để đánh lạc hướng hắn.

"Uyển Nhi cô nương nói đùa rồi, ngươi xinh đẹp dễ thương như vậy làm sao ta nỡ ra tay chứ?"Bạch vân gương mặt mỹ mạo vốn đang tràn đầy sát khí bỗng biến thành dịu dàng ôn nhu cười nói.

"Vậy sao~, nếu ta tốt như vậy thì tại sao ngươi lại không thích ta chứ" Nam Cung uyển nhi âm thanh u oán, thân thể mềm mại nhẹ nhàng rơi vào trong ngực hắn.

Bạch vân có thể cảm nhận được hai ngọn núi cao ngút vĩ ngạn mềm mại đang đè lên ngực hắn. Tuy còn bị ngăn cách bởi một lớp quần áo nhưng hắn vẫn cảm nhận được xúc cảm rất rõ ràng.

Mềm mềm nhuyễn nhuyễn!

Cố gắng hít sâu một hơi để bình tĩnh tâm thần. Nào ngờ hắn quên mất Nam Cung uyển nhi đang cách rất gần hắn, một hơi hít vào liền có một cỗ thanh hương thấm đẫm ruột gan xộc vào mũi hắn.

Tâm trạng vốn đang căng thẳng của Bạch vân lập tức tăng lên gấp hai lần.

Hắn dù sao cũng là nam nhân đã độc thân lâu năm a, đây vẫn là lần đầu tiên hắn cùng một nữ tử khác thân mật như thế này, hơn nữa còn là đối với một cái yêu nữ mĩ lệ kiều diễm nữa chứ. Bạch vân không phải là thánh nhân, nếu nói trong lòng hắn hoàn toàn không có chút ý niệm gì thì chính là nói dối a.

Bất quá dù sao làm người hai kiếp cũng không phải uổng công, cố gắng đè xuống tâm tình trong lòng, Bạch vân trong đầu không ngừng niệm Thanh tâm chú đồng thời suy nghĩ cách thoát khỏi tay ma nữ này.

Trong thức hải của hắn không ngừng lướt qua vô số thông tin về Nam Cung uyển nhi trong nguyên tác, Bạch vân muốn tìm được một bí mật gì đó trong ký ức của hắn để lấy ra trao đổi với thân thể của mình.

Đang trầm tư suy nghĩ, đột nhiên trong đầu hắn loé lên một tia sáng. Bạch vân thật sự hận chết bản thân mình đi được, tại sao hắn lại có thể quên mất một việc rất quan trọng như vậy chứ.

Nhanh chóng sắp xếp lại ngôn từ trong đầu, hắn mới chậm rãi mở miệng nói.

"Uyển Nhi cô nương, ngươi còn nhớ rõ cha mình sao?"

Nam Cung uyển nhi vốn đang say mê cơ thể hắn chợt dừng lại một chút, nàng im lặng trả lời.

Bạch vân thấy vậy liền thầm mừng rỡ trong lòng, xem ra hoàn cảnh của nàng bây giờ cùng nguyên tác không có thay đổi.

Trong nguyên tác, gia đình nàng là một gia đình ba người hạnh phúc, tuy không giàu có nhưng lại tràn ngập niềm vui và tiếng cười.

Nhưng tại năm nàng vừa tròn năm tuổi, cha nàng trong một lần lên rừng săn thú liền không có trở lại, còn mẹ nàng sau đó cũng đột nhiên bị bệnh nặng mà không qua khỏi.

Một gia đình vốn đang ấm áp hạnh phúc lại đột nhiên tan rã, lúc đó Nam Cung uyển nhi có bao nhiêu tuổi chứ? Bất quá là một cái nữ hài 4 5 tuổi mà thôi.

Nàng từ một đứa bé đang hạnh phúc đột nhiên trở thành trẻ mồ côi cô độc không nơi trở về.

Sau khi lang thang khắp nơi, ngay khi nàng sắp chết đói liền được một vị trưởng lão của thiên ma tông nhìn trúng thiên phú của nàng, rồi đưa nàng vào Thiên ma tông tu luyện.

Từ đó, Nam Cung uyển nhi dựa vào thiên phú tuyệt đỉnh của bản thân mà quật khởi, trở thành một trong hai vị Thánh tử của Thiên Ma tông.

Bất quá dù đã trôi qua thời gian chục năm, trong lòng nàng vẫn canh cánh chuyện năm xưa, nhất là việc tại sao cha mình lại đột nhiên mất tích rồi để cho mẹ con nàng rơi vào hoàn cảnh khốn khổ như vậy.

Nàng cũng từng đi vào khu rừng đó để tìm kiếm dâu vết của cha nàng, nhưng đương nhiên là nàng không thể tìm thấy cái gì.

Chuyện này sau đó trở thành một cái khúc mắc rất lớn lòng nàng, cho dù sau này trăm năm trôi qua Nam Cung uyển nhi vẫn không ngừng việc tìm kiếm cha nàng, nàng có một loại trực giác mách bảo rằng cha nàng chưa chết.

Và Bạch vân hiểu rõ, đương nhiên cha nàng chưa chết, hơn nữa đây còn là một cái hố siêu to liên quan tới rất nhiều nhân vật khủng bố ở thượng giới.

Tuy không nói thể nói trực tiếp tin tức với Nam Cung uyển nhi nhưng ít nhất hắn có thể gợi ý cho nàng vài thông tin quan trọng.

Bạch vân hắng lại giọng, chậm rãi nói tiếp.

"Ngươi không muốn biết về bí ẩn năm xưa về cha ngươi sao?"

"Huynh biết sao?" Nam Cung uyển nhi nằm trong ngực hắn nói rất nhỏ, nhưng Bạch vân vẫn nghe ra rõ ràng âm thanh của nàng có chút run rẩy.

"Ngươi thả ta ra, ta lấy chuyện này trao đổi thân thể của mình." Bạch vân nói ra, trong lòng thầm nhủ kế hoạch của mình có lẽ không có chút sơ hở.

Hắn đợi lát nữa trong khi Nam Cung uyển nhi đang lơ là cảnh giác, hắn sẽ nói một vài tin tức đặc biệt khiến nàng chấn động rồi thất thần trong giây lát, lúc đó ảnh vệ liền xông vào rồi cứu hắn đi.

Bất quá tại lúc nghe được câu trả lời của nàng, Bạch vân vốn đang tràn ngập niềm tin lập tức bị dội một gáo nước lạnh.

"Không thể!" Nam Cung uyển nhi dứt khoát trả lời, hai tay của nàng vòng xuống eo hắn ôm càng chặt hơn, ngực ép sát lại, Bạch vân thậm chí có thể nghe thấy có tiếng tim đập của nàng.

Này? Bạch vân khó hiểu, rốt cuộc là tại sao chứ, không phải là nguyên tác nói nàng rất quan tâm chuyện liên quan đến cha mình sao? Tại sao nàng ngay cả một chút phản ứng cũng không có vậy?

"Uyển nhi cô nương, ngươi thật không suy nghĩ lại sao?" Bạch vân không tin gắng gượng hỏi lại.

Nhưng tiếp đến trả lời hắn liền là một cái ôm cành chặt hơn với lời nói ngọt ngào đầy uy hiếp trực tiếp khiến Bạch vân triệt để im lặng.

"Ồn ào, huynh mà còn nói nữa là ta động thủ thật đấy"

Ài, nguyên tác thay đổi hắn cũng vô pháp rồi.

Bạch vân trong lòng đau khổ thở dài, hắn quyết định chuyến này về nhất định phải nhanh chóng đề thăng tu vi để có khả năng tự vệ mới được.

Không gian lâm vào tĩnh lặng, trong đêm khuya tĩnh mịch chỉ còn nghe tiếng thở nhẹ nhàng của hai người.

Nam Cung uyển nhi đã ôm hắn mà ngủ ngon lành, còn Bạch vân thì căn bản không thể nào ngủ được.

Thử hỏi nếu ngươi bị một nữ nhân xinh đẹp như vậy ôm lấy ngươi có ngủ được không?

Bạch vân phần trên cơ thể đã triệt để bị cởi ra, cơ thể hắn không ngừng cọ xát với thân thể mềm mại qua lớp quần áo mỏng kia.

Cánh tay nàng ôm chặt lấy Bạch vân, căn bản là giữa hai người không có chút khoảng cách nào.

Một mùi hương thơm nhẹ bay vào mũi hắn, tĩnh lặng nghe lấy, Bạch vân cảm giác được trái tim hai người dần đồng bộ nhịp đập.

Mặc kệ mọi thứ xung quanh, hắn trong thức hải không ngừng lĩnh ngộ Thời không thư cầu mong thời gian mau trôi tới sáng.

...

Sáng sớm hôm sau, từng tia sáng đầu tiên xua tan màn đêm hạ xuống, trong căn phòng kia Bạch vân từ nhập định mở mắt ra.

Ánh mắt đau khổ nhìn nữ nhân đang ngủ ngon lành trên người hắn, hận không thể tìm một cái lỗ nào đó chui xuống ngay lập tức.

Hắn không những ngủ qua đêm với một nữ tử lần đầu gặp, mà còn bị nàng chiếm tiện nghi suốt đêm qua, sự trong sạch của hắn mất rồi...

Bạch vân vốn muốn lên một tiếng gọi nàng dậy, nhưng cổ hắn không biết nàng đã làm phép từ bao giờ khiến hắn căn bản không thể mở miệng nói chuyện.

Cứ như vậy phải tới gần hai canh giờ sau Nam Cung uyển nhi mới từ từ tỉnh dậy, nàng chậm rãi ngồi dậy lau lau mắt giống như mèo con mới ngủ dậy. Dưới thân nàng đang đè lên là cơ thể để trần một nửa của Bạch vân cả đêm qua, lại qua lúc sau nàng mới tiếc nuối rời khỏi cơ thể Bạch vân, tay ngọc điểm nhẹ một cái xóa bỏ đi cầm cố đối với Bạch vân.

Cảm giác cơ thể đã cử động được, hắn không kịp vui mừng mà nhanh chóng đứng dậy mặc lại quần áo, ánh mắt lãnh đạm nhìn Nam Cung uyển nhi.

Nếu có thể, Bạch vân thật muốn trả thù nàng, bất quá nghĩ tới tu vi hiện tại của mình và đối phương cách xa như trời với đất, hắn vẫn là thu lại ý niệm này trong lòng, đợi ngày sau lại tính.

Cổ nhân có câu quân tử trả thù mười năm chưa muộn a!

"Huynh đừng nhìn ta như vậy, ta chỉ ôm huynh ngủ thôi chứ chưa làm gì hết đó~" Nam Cung uyển nhi dường như phát giác ra ánh mắt của hắn mà nhẹ nhàng giải thích.

"Vậy ta đây vẫn là nên cảm ơn Uyển Nhi cô nương rồi, bất quá hiện tại mọi chuyện đã xong, mong cô nương về cho" Bạch vân âm thanh không nóng không lạnh nói.

Hắn quyết định hiện tại nếu là Nam Cung uyển nhi vẫn không rời đi Bạch vân liền kêu ảnh vệ mang hắn rời khỏi nơi này, bất chấp có thành công hay không. Còn hơn là ở với một nữ ma đầu nguy hiểm như thế này, nếu tiếp tục ở lại hắn không dám bảo đảm được sự trong sạch của bản thân nữa hay không đâu.

"Huynh thật vô trách nhiệm, đêm qua vừa mới ngủ với người ta xong, quay lại liền muốn đuổi ta đi sao" giọng nói của nàng có chút ấm ức, giống như đêm qua hắn mới là kẻ ép nàng làm xong rồi bây giờ bỏ nàng vậy.

Sặc! Bạch vân nhịn không được sặc một cái. Trong lòng gào thét đêm qua là cô cưỡng ép ta có được hay không? Hơn nữa cô nói chuyện có thể nói đúng trọng tâm một chút không a, trọng tâm là đêm qua ngủ hay sao?

"Cô nương nói đùa rồi, đêm qua giữa chúng ta không xảy ra chuyện gì cả, nếu cô nương không muốn rời đi vậy ta xin đi trước" Dứt lời, Bạch vân lập tức xoay người muốn rời khỏi nơi này.

Bất quá tại lúc hắn định rời đi âm thanh của Nam Cung uyển nhi nhẹ nhàng vang lên."Nam nhân các huynh thật là vô trách nhiệm, bất quá vẫn cảm ơn huynh vì giấc mộng đêm qua, để trả ân lần sau ta liền lấy thân báo đáp nhé~"

Bạch vân quay đầu nhìn lại, thấy người đã rời đi, hắn mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Nếu ban nãy Nam Cung uyển nhi thật muốn bắt hắn thì khả năng chạy thoát của Bạch vân không tới 3 phần a!

Quyết định rồi, chuyến này trở về trước khi tu vi đạt tới Nguyên anh quyết không xuất quan, hắn không muốn lại bị ma đầu đó làm thành gối ngủ nữa đâu.

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 17

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.