Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Đột Phá Kim đan!

Tiểu thuyết gốc · 2579 chữ

Bạch vân sau hôm đó bị nữ ma đầu kia cưỡng hiếp liền không dám bỏ ra thiên huyễn mặt nạ lần thứ hai.

Hắn tìm một nhà trọ cách xa chỗ cũ và dùng đa phần thời gian ở trong phòng mình.

Bạch vân tin tưởng cho dù là nữ ma đầu kia cũng không thể nhìn xuyên qua thiên huyễn mặt nạ được.

Bất quá tại lúc sau khi Bạch vân suy nghĩ lại, chuyện hôm qua thực sự có chút quỷ dị.

Theo nhận định của hắn, Bạch vân cảm thấy Nam Cung Uyển Nhi có khả năng hoàn toàn không biết Dạ Nguyệt từng tới gặp hắn, càng là không thể nào vì theo đuôi Dạ Nguyệt mà tới được.

Vậy cho nên việc Nam Cung uyển nhi có thể bắt gặp được hắn vào đúng lúc Bạch vân không đeo mặt nạ, cái này nói là trùng hợp thì căn bản không ai tin a.

Nàng một cái Thánh nữ ma tông, liền buổi tối rảnh rỗi đi xung quanh thần thành làm cái gì? Liền là đi dạo cũng không trùng hợp tới bắt gặp phải hắn chứ.

Phải biết mỗi nhà trọ ở đây đều được bố trí một trận pháp che mắt khá huyền diệu, chỉ cần không phải đặc biệt chú ý đến thì dù có là thần thức của phản hư quét ngang qua cũng không nhìn thấy bên trong.

Nhưng nếu là muốn dùng thần thức xuyên phá ra trận pháp này thì dù cho là trúc cơ kỳ cũng làm được, vậy cho nên trận pháp này mới được gọi là huyền diệu.

Mà Nam Cung uyển nhi lại thực sự xuyên phá ngay đúng cái căn phòng Bạch vân ở, chuyện này chắc chắn có trá.

Khả năng cao là có tiền bối cao nhân ở đằng sau nàng tính toán một hồi thiên cơ của hắn. Chỉ là hắn không hiểu, tại sao lại là hắn chứ.

Xem trước thiên cơ và tiết lộ cho người khác đều sẽ bị thiên đạo trừng phạt không nhỏ, mà Bạch vân cơ bản không có quen biết Nam Cung uyển nhi, càng là không có bí mật gì đặc biệt khiến có người muốn xem trước thiên cơ của hắn.

Vì hắn là người xuyên không sao? Không, không thể đi.

Hệ thống đưa hắn qua lúc hắn còn là bào thai, cơ bản chưa thể tính là một sinh mệnh hoàn chỉnh.

Cho nên việc Bạch vân sinh ra giống như sống lại một đời hơn là xuyên không, chỉ là hắn có thêm ký ức của kiếp trước mà thôi.

Kế đến là Nam Cung uyển nhi có sự thay đổi tính cách so với nguyên tác.

Đầu tiên là về việc nàng ôm hắn ngủ, trong nguyên tác có miêu tả qua tuy nàng muốn thu phục một giàn hậu cung mỹ nam cho mình, bất quá nàng cũng không phải loại nữ nhân cái gì cũng ăn, càng không thể lần đầu gặp mặt liền đã muốn trèo lên giường đối phương.

Nếu nói cái đầu tiên lý do là Bạch vân đặc biệt vậy thì chuyện thứ hai liền khó giải thích, tại sao nàng lại không chút lay động khi Bạch vân nói về chuyện cha nàng, ngay cả sau đó khi rời đi nàng cũng không thèm đoái hoài tới. Nhưng từ biểu hiện lúc đó khi nàng ngừng lại một chút, Bạch vân tin tưởng cha nàng vẫn là như trong nguyên tác biến mất bí ẩn.

Nếu mọi chuyện hắn suy tính là đúng, vậy người tiết lộ thiên cơ cho nàng khả năng cao cũng đã tiết lộ về một phần chuyện liên quan tới cha nàng.

Bất quá đây chính là một cái bố cục của thượng giới nhằm vào cha Nam Cung uyển nhi, nếu kẻ kia tính ra được thiên cơ này thì khả năng cao cũng bị lôi kiếp đánh chết rồi, trừ khi... Hắn là chân tiên trở lên!

Chỉ có chân tiên trở lên mới có khả năng tính ra đại thiên cơ như thế này mà không chết, cho dù là chí tôn cũng không thể.

Nghĩ đi nghĩ lại, Bạch vân càng cảm thấy lạnh sống lưng, nếu thực có một vị chân tiên cường giả để mắt đến hắn, vậy hắn cần phải nhanh chóng nâng cao thực lực.

Nếu không đợi tới lúc hắn bị người ta chơi đến chết thế nào cũng không biết chết như thế nào.

Loại bỏ tạp niệm về sau, Bạch vân liền nhập định tu luyện.

...

Lúc này, trong một không gian bí ẩn cách Thần thành vạn dặm.

Linh vụ dày đặc từng đợt, tiên cầm thụy thú bay nhảy khắp nơi. Linh thảo linh dược nhiều vô số kể, biến nơi đây giống như chốn bồng lai tiên cảnh.

Trên cao có thác nước đổ xuống hình thành một dòng suối chảy qua các khe đá, nếu là có tu sĩ nhìn thấy nhất định sẽ trợn mắt há mồm sợ hãi, bởi vì đây căn bản không phải là nước mà là linh khí thiên địa đậm đặc cuối cùng ngưng kết thành Linh tuyền.

Phía bên trái cách thác nước vài trăm mét có một đình viện nhỏ, trong đình có hai lão nhân đang chơi cờ, tướng mạo bọn hắn một người ít tóc, nhiều râu, một người ít râu nhiều tóc.

Cả hai đề giống như lão nhân bình thường đang đánh cờ, trên cơ thể không có chút linh lực hay tu vi nào.

Một lão nhân cánh tay run rẩy hạ cờ xuống, âm thanh khàn khàn nói.

"lão đầu tử ván cờ này là ta thắng rồi"

"Hừ hừ, chúng ta đã đánh cờ cả ngàn năm rồi, thắng thua đều có, ngươi chỉ thắng ta một ván liền có gì tự hào chứ"

Lão già bên kia tựa như có chút không phục, hai mắt đầy nếp nhăn vẫn chăm chú nhìn bàn cờ nhằm tìm cách phá giải.

"Ha ha, lão già nhà ngươi vẫn cứng mồm cứng miệng như vậy, bất quá thua vẫn là thua rồi."

Lão nhân vừa đánh cờ vừa vuốt râu cười lấy, ánh mắt hướng về phía thác nước nhìn tới.

"Bảy ngày, chỉ còn bảy ngày nữa thôi" lão tự mình lẩm bẩm.

Lão nhân còn lạo nghe vậy cũng ngẩng đầu lên nhìn về phía thác nước, ánh mắt sắt bén loé lên một tia linh quang.

"Ngàn năm a!"

5 ngày sau, Bạch vân từ trong nhập định thức tỉnh.

Hắn cảm thấy tu luyện như này thực sự quá chậm, nếu chiếu theo tốc độ như này hắn còn cần mười ngày nữa mới đạt tới trúc cơ viên mãn chứ đừng nói tới kết đan.

Đây còn kết quả do có thêm kinh nghiệm tu luyện từ trước nên mới có thể rút ngắn thời gian lại.

Bất quá hiện tại thứ Bạch vân thiếu nhất chính là thời gian, hắn cần lấy tốc độ nhanh nhất tăng thực lực lên lại nguyên anh, như vậy thì nếu bí cảnh mở ra hắn mới có khả năng tự bảo vệ bản thân khi ở trong đó.

Bởi vì cho dù có ảnh vệ đi theo nhưng ở bí cảnh mà hắn không có chút thông tin gì, ảnh vệ cũng không thể hoàn toàn đảm bảo an toàn cho hắn.

Chỉ có thực lực tự thân mới có thể trong mọi hoàn cảnh nắm chắc bảo vệ tự thân được.

Ngay lúc này Bạch vân có hai cái lựa chọn, một là tiếp tục tu luyện cho dù đến hai ngày sau cũng không đạt tới Trúc cơ viên mãn.

Hai là sử dụng Ngưng hồn đan trực tiếp kết đan, bất quá cách này có nhược điểm rất lớn đó là tỷ lệ thất bại lên tới 7 phần.

Ngưng hồn đan chính là đan dược giúp người kết đan khi tu vi đã đạt tới trúc cơ viên mãn, dung hợp hồn phách với linh lực hình thành một viên kim đan trong cơ thể.

Nhưng Bạch vân vì đã từng kết đan một lần cho nên cho dù tu vi chưa tới trúc cơ viên mãn vẫn có thể kết đan, bất quá là tỷ lệ thành đan rất thấp thôi.

Nếu kết đan thất bại vậy nhẹ thì trúc cơ bị phá, tu vi giảm xuống luyện khí, phải dùng thiên tài địa bảo bồi bổ thân thể trở lại.

Còn nặng thì trực tiếp mất hết tu vi biến thành phế nhân.

Bất quá đây cũng là điều Bạch vân không sợ nhất, hắn tu luyện công pháp là Luyện thánh quyết của thánh đế, cơ thể dù cho có bị tàn phá nặng đến đâu cũng có thể hoàn mỹ tu bổ trở lại, đây chính là điểm nghịch thiên của công pháp này.

Suy nghĩ hồi lâu, hắn liền dứt khoát chọn phương án hai.

"Cùng lắm thất bại tu vi giảm xuống thì ta không vào bí cảnh nữa là được!"

Tuy trực giác mách bảo bên trong bí cảnh đó có thứ gì đó rất quan trọng với hắn, bất quá là mệnh của mình quan trọng hơn, nếu là không còn mệnh vậy thứ đồ tốt đến mấy cũng không dùng được.

Quyết định xong, Bạch vân không chậm trễ. Từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một viên đan dược màu nâu, viên đan dược phát ra mùi hương dịu nhẹ có thể khiến hồn phách dễ chịu.

Không chút do dự, Bạch vân lập tức nuốt viên đan vào trong miệng, sau đó vận chuyển công pháp luyện hoá dược lực của nó.

Đan dược đi vào cơ thể Bạch vân lập tức bộc phát ra lực lượng cuồn cuộn xâm thực vào từng đoạn kinh mạch trong người hắn.

Khí tức của Bạch vân tăng lên với tốc độ điên cuồng lập tức đột phá Trúc cơ viên mãn đỉnh phong, chỉ kém một tia liền đạt tới kim đan.

Dù vậy trong nội thể hắn vẫn còn vô số dược lực dư thừa không ngừng tràn ra khiến thân thể hắn giống như muốn nổ tung.

Nhanh chóng vận chuyển Luyện Thánh Quyết luyện quá dược lực hoá thành linh lực rèn luyện gân mạch xác thịt, sau đó mới đến kỳ kinh bát mạch nằm sâu trong cơ thể.

Bất quá dù vậy vẫn còn vô số dược lực vì không được luyện hoá mà tàn phá cơ thể Bạch vân, dẫn đến hắn phải chịu nỗi đau đớn giống như có hàng ngàn vạn con kiến không ngừng cắn xé cơ thể.

Cố gắng chịu đựng đau đớn, thời gian dần dần trôi quá, linh khí trong cơ thể hắn đã đạt tới mức bão hoà. Thấy vậy, Bạch vân không chậm trễ ngay lập tức điều khiển linh khí hội tụ vào một điểm trong đan điền.

Dưới sự dẫn dắt của hắn linh khí vốn đã bão hoà nhanh chóng trở nên dày đặc hơn bao giờ hết, ngưng tụ thành một giọt nước long lanh trong suốt.

Giọt nước nhỏ lấy tốc độ mắt thường thấy được nhanh chóng to lên, tới khi lớn bằng một nắm tay nhỏ mới dừng lại.

Bạch vân trán đổ đầy mồ hôi, hóa thành từng hạt lớn rơi lên bạch y ướt đẫm. Hắn thần kinh căng chặt không dám có chút sơ xuất nào, bởi vì bây giờ đang tiến vào giai đoạn quan trọng nhất quyết định Bạch vân có thành công hay không.

Chỉ thấy giọt nước to bằng nắm tay đang bị hắn mạnh mẽ áp súc lại, vô tận linh khí tràn vào khiến viên thủy ngọc cấp tốc ngưng thực hóa thành một viên lam đan.

Lam đan ẩn ẩn phát ra quang mang nhè nhẹ, bên trong ẩn chưa linh khí mạnh mẽ nhưng rất bất ổn.

Tiếp đến Bạch vân cần phải đưa một phần hồn phách của bản thân vào dung hợp với lam đan thì mới tính là thành công.

Bất quá tuy nói là phải dung hợp hồn phách nhưng thực chất đó chỉ là do hồn phách phân hoá thành vài tia thần thức mỏng manh mà thôi, chỉ khi thần thức được nuôi dưỡng hoàn chỉnh trong kim đan sau đó lột xác trở thành nguyên anh rồi mới biến thành nguyên thần.

Bạch vân tập trung cao độ, chậm rãi đưa một tia thần thức vào trong lam đan. Lam đan dường như không có thay đổi từ từ dung hợp với tia thần thức kia, linh khí vốn bạo loạn bên trong đang dần an tĩnh lại.

Nhìn thấy lam đan vẫn đang thuận lợi dung hợp với thần thức, hắn không có chút thả lòng mà càng chú ý hơn, đợi tới khi quá trình dung hợp hoàn tất, Bạch vân mới nhẹ nhàng thở ra một hơi.

Thành công!

"Vậy mà ngoài ta suy đoán, lại không gặp chút trở ngại nào?"

Hắn không nghĩ bản thân liền tốt số như vậy a.

Lại củng cố căn cơ xuống một chút, Bạch vân đứng dậy vươn người, cảm giác sảng khoái lan toả khắp cơ thể hắn.

Trong phòng khá tối tăm, bất quá với thị lực của hắn liền là không có vấn đề gì.

"Ảnh vệ" Bạch vân hô một tiếng.

Một hắc ảnh ngay lập tức xuất hiện trước mặt hắn, quỳ một chân hành lễ."Chủ nhân có dặn dò?"

"Ta bế quan bao lâu rồi?" Bạch vân hỏi, hắn vì tâm thần toàn bộ đặt vào kết đan cho nên hoàn toàn không biết thời gian bên ngoài trôi qua bao lâu.

"Chủ nhân đã bế quan tròn hai ngày" Hắn ảnh âm thanh không rõ nam nữ vang lên.

Bạch vân nghĩ nghĩ, bế quan hai ngày? Vậy ngày mai liền xem xem bí cảnh có mở ra hay không rồi.

"Hai ngày này có chuyện gì xảy ra không?"

"Không có, mọi việt đều bình thường"

"Ừm, ngươi lui xuống đi"

"Dạ"

Ảnh vệ dứt lời, hoá thành hắc ảnh biến mất vô ảnh.

Bạch vân đi tới bên ghế ngồi xuống, tự rót cho bản thân một chén trả rồi chậm rãi nhấp một ngụm.

Hắn đang suy xét tất cả những diễn biến có thể bị thay đổi theo nguyên tác.

(Để mình giải thích một chút về vấn đề hồn phách ban nãy nhá, luyện khí kỳ là dẫn khí nhập thể, tẩy tủy trúc cơ. Trúc cơ kỳ sẽ tái cấu trúc lại cơ thể để phù hợp với tu tiên, trong quá trình này sẽ ảnh hưởng một chút tới hồn phách khiến hồn phách phân hoá ra vài tia thần thức(hồn phách phân hoá hoàn toàn không ảnh hưởng một chút nào tới bản nguyên linh hồn, cũng không thể dùng thần thức này để hồi sinh linh hồn đã tan biến, có thể nói đây là thứ dư thừa mà hồn phách thải ra). Kim đan kỳ chính là như vừa kể ở trên sẽ dung hợp kim đan với tia thần thức kia và được nuôi dưỡng rồi biến thành nguyên thần.

Nguyên anh kỳ chính là nguyên thần nuôi dưỡng trong nguyên anh, đợi ngày phá anh thai hoá thành thần.

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 12

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.