Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bia đá Chân ý

Tiểu thuyết gốc · 2444 chữ

Dạ Nguyệt lắng nghe toàn bộ thông tin về bí cảnh, trong lòng không khỏi gợn sóng, rốt cuộc hắn làm sao biết được bên trong bí cảnh có gì dù chưa từng đi vào?

Bất quá mỗi người đều có bí mật riêng, nàng cũng không tiện hỏi tới, hơn nữa Dạ Nguyệt cũng chưa thể xác nhận được toàn bộ lời hắn nói là sự thực.

"Dạ Nguyệt, Cơ thể nàng không sao chứ?"

Bạch vân đột nhiên hỏi tới khiến nàng hơi bất ngờ, trầm ngâm một lát nàng mới nhẹ giọng nói.

"Không sao"

Hai bên chợt rơi vào yên tĩnh, Bạch vân im lặng không nói, ánh mắt trầm ngâm nhìn ngọc bội trong tay. Tuy không nói ra nhưng hắn biết việc cứu sống hắn chắc chắn đã khiến Dạ Nguyệt trả một cái giá vô cùng lớn, căn bản không thể hoàn toàn khôi phục trong một thời gian ngắn được.

Xác thực là như vậy, Dạ Nguyệt vì cứu hắn đã tiêu hao hơn trăm năm thọ nguyên, thêm cả việc khi cảnh giới chưa ổn định đã sử dụng nghịch chuyển luân hồi để cứu hắn khiến trong cơ thể nào đã lưu lại đạo thương.

Hiện tại nàng vẫn chưa rớt xuống cảnh giới Nguyên Anh đã là rất may mắn rồi. Còn việc chữa lành đạo thương trong cơ thể căn bản rất khó, bởi vì nó không thể sử dụng thiên tài địa bảo hay cách thông thường mà chữa trị được.

Nếu cứ để mặc không quan tâm sau này khi đột phá cảnh giới có thể dẫn đến đạo cơ sụp đổ, thân tử đạo tiêu mà chết.

Bạch vân tuy không biết về chuyện này nhưng hắn vẫn đoán được bảy tám phần về thương thế của nàng.

"Nếu không còn gì nữa vậy hẹn gặp lại trong bí cảnh" Dạ Nguyệt truyền âm nói

"Được, vạn sự cẩn thận" hắn đáp

Bạch vân xoa xoa ngọc bội trong tay, ánh mắt lóe lên tinh quang

...

Hai ngày sau, không gian hỗn độn đã hoàn toàn biến mất, một cánh cửa không gian xuất hiện liên kết hai vùng không gian lại với nhau.

Rất nhiều người đã tụ tập ở chỗ này, chờ đợi hiệu lệnh tiến vào.

Bởi vì là tán tu, cho nên bọn hắn phải đợi cho đệ tử của các tông phái vào trước rồi mới được vào.

Còn các tông môn cho dù rất muốn đóng chiếm bí cảnh này, nhưng dù sao nơi đây tán tu vẫn là chiếm đa số, các tông môn cũng không muốn cùng lúc gây thù với nhiều người như vậy, dù cho bọn hắn không sợ nhưng vẫn sẽ rất phiền phức.

Bạch vân cũng nằm ở trong số tán tu chờ đợi. Tới giữa trưa ngày thứ ba mới đến lượt nhóm hắn đi vào.

Nhìn lấy mảnh không gian như thực như giả kia, hắn liền không chút do dự tiến vào. Bạch quang trắng xoá chiếu vào khiến Bạch vân phải nhắm chặt mắt lại, một lúc sau khi ánh sáng tan đi hắn mới có thể mở mắt ra.

Một mảnh thiên địa xinh đẹp rơi vào mắt hắn, Bạch vân nhìn ngắm xung quanh, ảnh vệ đã âm thầm đứng bên cạnh hắn từ lúc nào, những người khác cũng cảnh giác đề phòng lẫn nhau.

Việc có người chặn giết ở lối vào bí cảnh đã không còn phải điều gì hiếm lạ ở tu tiên giới này. Bất quá hiện tại cũng không có kẻ nào dám ra tay, vì dù sao trước đó để đề phòng chuyện này xảy ra sẽ dẫn đến bạo loạn trong bí cảnh.

Các nhà đã sắp xếp mỗi bên một hoá thần cường giả đứng ở cửa ra vào để bảo vệ lối vào, chỉ cần có kẻ dám có ý đồ liền sẽ bị bọn hắn cùng nhau vây sát không chút nương tay.

Sau nhóm của hắn không lâu liền có tiếp một nhóm khác cũng tiến vào, Bạch vân cũng không chậm trễ dẫn theo ảnh vệ đi vào bên trong.

Nửa canh giờ sau.

Bạch vân dựa theo những thông tin có trong đầu nhanh chóng di chuyển đến trung tâm của bí cảnh.

Bí cảnh thí luyện này chia làm ngoại khu và nội khu, ngoại khu ẩn chứa vô số thiên tài địa bảo, chí bảo mà cả đời Quang Ám Linh Thần có được, thậm chí còn có vài nơi sở hữu thần dược có thể khiến người cải tử hoàn sinh, cải lão hoàn đồng.

Còn nội khu là khu vực lưu lại truyền thừa của Quang Ám Linh Thần, đây cũng là nơi sẽ diễn ra tranh đoạt mãnh liệt nhất.

Bất quá tất cả mọi người đều không biết, cái gọi là truyền thừa cũng chỉ là tại Quang Ám Linh Thần về sau trùng sinh bắt đầu tiến hành chọn lọc thân thể mà thôi.

Đúng vậy! Quang Ám Linh Thần còn sống, hơn nữa hắn vào ngàn năm sau sẽ xuất thế, gây ra một trận gió tanh mưa máu trên khắp Thiên Nguyên Giới.

Bạch Vân hiện tại đã biết trước đương nhiên không thể để cho hắn được như ý nguyện.

"Cũng may hiện tại "Hắn" vẫn đang còn ngủ say, chỉ cần đánh nát trái tim nằm ở hạch tâm bí cảnh thì có thể hoàn toàn diệt sát hắn."

Nhưng mà nói thì nói vậy, Quang Ám Linh Thần chính là tồn tại siêu việt vượt xa Chí tôn cấp độ, cho dù là đang ngủ say thì với lực lượng của Phản hư kỳ còn khó lòng làm hắn bị thương được chứ đừng nói tới một kim đan nho nhỏ như Y.

Bạch Vân đương nhiên không nhắm đến việc phá hủy trái tim của hắn, dù sao để Quang Ám Thần thức tỉnh ý thức cũng cần đại khái vài trăm năm nữa, hắn không cần vội vàng.

Đạp bộ pháp mà đi, mỗi bước hạ xuống đều cách nhau vài dặm. Bỗng phía trước truyền tới ba động linh khí.

"Có bảo vật xuất thế?"

Bạch vân không muốn dính vào rắc rối đành phải chọn đi vòng qua. Vượt qua chỗ kia về sau, hắn lại tiếp tục tăng tốc tiến tới trung tâm bí cảnh.

Nhưng chưa được bao lâu, phía trước hắn lại xuất hiện dao động linh khí. Hơn nữa dao động này còn là của tu sĩ và nhanh chóng đang tiến thẳng về phía hắn.

Bạch Vân biết bản thân không trốn kịp đành để ảnh vệ tạm thời ẩn thân, nếu đối phương muốn giết hắn vậy thì ảnh vệ sẽ ra tay.

Dù sao Bạch Vân cũng không biết xung quanh đây có cường giả nào hay không, hắn lo lắng nếu trong một chiêu không thể miếu sát được đối phương sẽ có nguy cơ rơi vào nguy hiểm.

Chỉ trong chớp mắt Bạch Vân suy nghĩ, một thân ảnh vĩ ngạn liền xuất hiện trước mặt hắn. Y là một lão trung niên, tóc có chút hoa râm, nhưng thể phách mạnh mẽ hữu lực cao tới 2 mét.

Từ trên người tản mát ra khí tức của Hoá Thần cường giả, tuy chỉ là Hoá Thần sơ kỳ nhưng vẫn mang lại áp bức mạnh mẽ.

Bất quá Bạch Vân tin tưởng đối phương tuyệt đối không thể phát hiện ra ảnh vệ, bởi vì ảnh vệ tu luyện một loại công pháp đặc biệt có thể che giấu bản thân vào không gian, cùng cấp còn hiếm có người có thể cảm nhận được hắn chứ đừng nói là kẻ mới đặt chân vào hoá thần.

"Bái kiến tiền bối, không biết tiền bối đại giá nơi đây nên không thể chuẩn bị chu đáo, mong tiền bối thứ tội" Bạch Vân chắp tay hơi cúi đầu cung kính hành lễ.

Thế giới này tuy cường giả vi tôn, nhưng chỉ cần không có thù oán thì cường giả tuyệt sẽ không tùy ý đi giết người.

Y không nói gì liền dùng thần thức dò xét cơ thể hắn, ngay cả túi trữ vật cũng bị hắn xem qua một lần.

Bạch Vân không chút phản kháng thậm chí còn phối hợp với đối phương, dù sao toàn bộ bảo vật quan trọng hắn đều đã đưa cho ảnh vệ, đương nhiên không lo bị tra xét.

Còn về việc bị lộ thân phận càng là không có khả thi a, sau khi đeo lên Thiên huyễn mặt nạ cho dù là Hợp đạo giả cũng không thể phát hiện được hắn chứ đừng nói là một Hoá Thần kỳ.

Một lúc sau, dường như cảm nhận được không có bỏ sót qua thứ gì, y mới gật đầu nói.

"Tiểu tử thú vị, cho dù là dưới áp lực của ta cũng không biểu hiện ra chút bối rối nào. Hơn nữa tu vi cũng không tồi, tuy chỉ mới 20 tuổi liền là kim đan sơ kỳ, không biết ngươi có muốn trở thành đệ tử ký danh của ta không?"

Bạch Vân nghe vậy có chút ngoài dự đoán, không ngờ đối phương đột nhiên lại muốn thu hắn đệ tử.

Tuy vậy bề ngoài hắn vẫn không chút động dung, âm thanh không cao không thấp nói.

"Đa tạ tiền bối coi trọng, bất quá tiền bối nhưng là cường giả thông thiên tuyệt địa, vãn bối lại chỉ có tu vi kim đan kỳ, vẫn là lo lắng thụ sủng nhược kinh, mong tiền bối hiểu cho.

"Ha ha ha, ngươi không muốn bái sư thì nói không bái, ta cũng đâu có ép ngươi, ha ha ha."

Y cười lớn, khí tràng từ tiếng cười vang vọng bốn phương nhưng lại được hắn khống chế tỉ mỉ chỉ một mình Bạch Vân nghe thấy, xung quanh đều không có chút ảnh hưởng

"Khiến tiền bối chê cười rồi" Bạch Vân cung kính trả lời.

Hắn cười xong, tay phải phất ra liền xuất hiện ba đạo hồng quang lơ lửng trước mặt Bạch Vân.

"Như vậy đi, Lão phu vừa gặp liền thấy tiểu tử ngươi có duyên với ta, vừa hay đây là ba kiện bảo vật mà lão phu nghiên cứu nhiều năm vẫn không biết có tác dụng gì, nhưng chắc chắn không phải phàm vật, nay liền tặng lại cho người hữu duyên."

Bạch Vân nghi hoặc nhìn ba đạo ánh sáng màu hồng dần tan đi, lộ ra ba kiện bảo vật bên trong.

Vừa nhìn thấy, nội tâm hắn lập tức gợn lên sóng lớn giống như thủy triều cuồn cuộn.

Kiện bảo vật thứ nhất là một thanh kiếm rỉ sét, tiểu kiếm nhỏ như ngón tay, trên thân kiếm được khắc hai chữ "Thu Thủy", nếu không nhìn kỹ căn bản không thể thấy được.

Nếu là người khác có lẽ liền cho rằng đây chỉ là một thanh kiếm rỉ sét, nhưng Bạch Vân lại biết được đây là Bảo Kiếm của Thu Thủy Tiên Vương. Là thanh kiếm đã từng kề vai sát chiến với hắn suốt những năm tháng ròng rã, từ khi Thu Thủy Tiên Vương còn là một thiếu niên đến khi hắn đã trở thành Tiên Vương.cao cao tại thượng

Nó đã uống máu của rất nhiều cường giả cấp tiên rồi dần dần thông linh hoá thành một kiện Sát Thần Khí.

Nhưng mà nghe nói vào ba mươi vạn năm trước Thu Thủy Tiên Vương đã mất tích cùng với Thần kiếm của mình. Chuyện này đã khiến Thượng giới bấy giờ dấy lên một trận ồn ào lớn.

Bạch Vân tuy là là người xuyên không nhưng cũng không hề biết Thu Thủy kiếm ở đâu, bởi vì khi tác giả viết lên Thượng giới thì chỉ có giới thiệu đại khái các thế lực rồi nhanh chóng kết thúc phần một.

Mặc dù đã đợi thật lâu nhưng vẫn chưa có chút thông tin gì về phần hai, hắn cũng là vì nhàm chán nên đã đọc đi đọc lại phần một tới thuộc lòng rồi.

"Không ngờ hiện ta lại gặp được Thu Thủy kiếm ở đây?"

Dù rất kích động nhưng bề ngoài hắn vẫn hiện lên vẻ bình tĩnh giống như không nhận ra đây là bảo vật gì.

Để không bị nghi ngờ hắn đành rời ánh mắt sáng kiện thứ hai, bất quá không nhìn thì không sao, hắn vừa nhìn liền đã muốn thổ huyết.

Kiện thứ nhất là Thu Thủy Kiếm còn có thể tạm chấp nhận bởi vì nó đã mất tích lâu rồi, bị rơi xuống hạ giới cũng không có gì bất ngờ.

Nhưng kiện thứ hai thì phải giải thích như thế nào a! Đây là Chân ý của đạo? Hơn nữa còn là Thời không chân ý?

Chân ý chính là bước vào lĩnh vực Chí tôn về sau cần phải lĩnh ngộ được chân ý mới có thể đột phá đến cảnh giới cao hơn, phi thăng thượng giới.

Trên bia đá kia khắc ghi chính là Thời không chân ý, Bạch Vân vì lĩnh ngộ văn tự bí ẩn trên tờ giấy kia mới có thể biết được chuyện này.

Tuy nói rằng phải khi đạt tới Chí tôn mới cần lĩnh ngộ Chân ý, nhưng thực chất nếu có cơ hội thì lĩnh ngộ Chân ý càng sớm thì càng tốt, bởi vì khi đó lợi ích sẽ càng lớn hơn so với khi đạt tới chí tôn mới bắt đầu lĩnh ngộ.

Nhưng muốn lĩnh ngộ chân ý nói dễ làm khó, đa số đều phải đạt tới Chí tôn về sau mới có cơ hội lĩnh ngộ.

Nhưng hiện tại Chân ý của Thời không đang đặt trước mặt hắn, hơn nữa đối phương còn nói sẽ tặng vô điều kiện cho hắn, này quả thực giống như nằm mộng a.

Bạch Vân đè nén sự kích động trong lòng, ánh mắt lại chuyển rời sang kiện bảo vật thứ ba.

Kiện thứ ba là một hòn đá nhỏ to bằng nắm tay, trên hòn đá khắc lên vô số hình thù kỳ lạ, căn bản không thể hiểu được.

Phụt! Bạch Vân thấy vậy lập tức thổ huyết trong lòng.

(Sau một thời gian thì cuối cùng tác cũng quay trở lại viết tiếp rồi, hy vọng mọi người ủng hộ. Tác sẽ cố gắng mỗi tuần 3 chương nha, còn ra ngày nào thì không biết:))

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 3
Lượt đọc 14

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.