Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Trở Về

Tiểu thuyết gốc · 1516 chữ

Trong nội tâm Bạch Vân.

Bóng tối vô tận bao trùm mọi thứ, ý thức của Bạch Vân mơ hồ chỉ nghe được âm thanh của hệ thống.

"Ting, hệ thống xác nhận ký chủ nhiệm vụ thất bại."

"Đã mạt sát ký chủ thành công, bắt đầu quá trình truyền tống linh hồn về Trái đất".

"Quá trình chuyển đổi...1%...27%...52%..."

"...64%...89%...99%...100%. Ting, chuyển đổi thành công, bắt đầu dịch chuyển"

Bên ngoài.

Dạ Nguyệt hai mắt đầy tơ máu nhìn không chớp mắt vào Lạc Diệp trong cơ thể Bạch Vân

Tách

Một tiếng nhỏ, trên thân lá xuất hiện một vết rách, chưa để Dạ Nguyệt phản ứng, nó chớp mắt liền xé rách chiếc lá làm hai, tia bạch khí như thuyền nhỏ lênh đênh giữa sóng lớn có thể bị lật đổ bất cứ lúc nào.

Dạ Nguyệt hai mắt xuất hiện một tia giận dữ, hét lên:

"Luân Hồi - Đệ Nhất Biến!"

Theo tiếng hét của nàng, một đạo uy áp như từ thái cổ hồng hoang hạ xuống.

Thiên Đạo chấn động!!

Các trưởng lão đang hộ pháp theo bản năng nhìn xuống nơi Dạ Nguyệt đang đứng

Chỉ là bị đạo uy mênh mông chặn lại, thần thức và mắt của bọn hắn như bị phủ lên một tầng sương mù không thể nhìn thấy chuyện gì diễn ra bên trong.

Bọn hắn có chút lo lắng cho Dạ Nguyệt ở bên trong, nhưng không ai dám tiến lên kiểm tra.

Thiên địa chấn động, trời cao không ngừng rung chuyển.

Dạ Nguyệt lấy ra một con dao nhỏ, nhanh chóng rạch một vết thương ở ngực.

Ba giọt máu long lanh trong suốt từ bên trong bay ra, đó là ba giọt đầu tâm huyết của nàng.

Theo sự dẫn dắt của nàng, ba giọt máu đi vào nội thể Bạch Vân, hợp lại làm một rồi bao bọc lấy tia bạch khí sắp biến mất kia.

Nàng lại tiếp tục nhắm mắt niệm chú, không để tâm vết thương ở ngực vẫn đang chảy máu đầm đìa.

"Ting, cảnh báo!, cảnh báo!, quá trình chuyển đổi của ký chủ bị gián đoạn, phát hiện thiên đạo khí tức xuất hiện... Bổn hệ thống chuồn đây, ký chủ tự lo nhé... Bái bai"

Bạch Vân dù ý thức mơ hồ, nhưng hắn vẫn có thể nghe được câu cuối cùng của hệ thống.

"Mẹ nó... Hệ thống.. ngươi không giữ chữ lời!!"

Như lấy hết sức lực mắng hệ thống trong nội tâm một tiếng, Bạch Vân liền hôn mê, đối với mọi chuyện sau đó hắn đều không biết gì.

Một khắc sau.

Dạ Nguyệt ngừng niệm chú, hai mắt hé mở nhìn Bạch Vân.

Nàng có thể cảm nhận được hô hấp yếu ớt như có như không từ thân thể hắn.

Trên gương mặt tái nhợt vô thức nở lên một nụ cười nhẹ, nàng biết mình "Thành Công" rồi.

Đạo uy mênh mông trên trời cao tan biến, từng đạo lưu quang từ bốn phương tám hướng bay tới, chính là các trưởng lão hộ pháp.

Hạ xuống, tất cả đều mang sắc mặt khó coi nhìn về phía Dạ Nguyệt.

Bấy giờ, vết thương trên ngực nàng đã ngưng chảy máu, tử y nhuộm lấy một màu huyết sắc, Tuyết xung quanh nàng đều là một màu đỏ tươi của máu.

Dưới chân nàng từ một cái thi thể liền biến thành một người có sức sống yếu ớt, dù vậy nhưng khí tức vẫn duy trì không đứt quãng.

Không cần hỏi, bọn họ đều biết nàng vừa phải trả một cái giá cực lớn để biến cái xác kia thành người sống.

"Các trưởng lão, chúng ta hồi tông".

Dạ Nguyệt một tay dùng linh lực bao bọc nhấc thân thể Bạch Vân lên, thân ảnh mảnh mai liền đạp không hóa thành một đạo lưu quang bay về phía Hạo Nhiên Tông.

Các trưởng lão nhìn nhau, lắc đầu thở dài liền mau chóng phá không theo sau Dạ Nguyệt.

Mau chóng tiếp cận Dạ Nguyệt, Nhị Trưởng lão hảo tâm hỏi thăm.

"Thánh Nữ, vết thương của người?".

"Không vấn đề"

Dạ Nguyệt theo bản năng trả lời.

Bọn hắn nghe vậy, chỉ đành nhìn nhau thở dài một lần nữa.

Không phải là bọn hắn trưởng bối không có uy danh, chỉ là thân phận của Dạ Nguyệt đặc biệt, là yêu nghiệt 22 tuổi liền bước vào Hóa Thần, hơn nữa chỉ cần dựa vào đạo uy liền khiến bọn hắn cảm nhận được uy hiếp sâu sắc, tuy không thể gọi là áp chế nhưng cũng không khác biệt bao nhiêu.

Như vậy chỉ cần cho nàng thời gian củng cố, thì còn kinh khủng thế nào đây.

Yêu nghiệt như vậy, bọn hắn không đắc tội nổi, lỡ như khiến nàng ghi thù, vậy sau này trong tông môn chẳng phải sẽ bị chèn ép ở mọi nơi hay sao?

Còn giết nàng ư?

Càng không thực tế đi, chưa nói tới việc bọn hắn giết được nàng hay không, cho dù là giết được thì bọn hắn cũng phải trở thành tán tu và bị đuổi giết, trở về tông môn thì chỉ có bị chết.

Đắc tội không được, giết cũng không xong, bọn hắn chỉ đành nhắm mắt coi như không thấy mà thôi.

Phi hành hơn ba canh giờ sau, ở tầm mắt xa xa có thể thấy được một toà trận pháp không lồ như ẩn như hiện, bên trong trận là hàng loạt công trình đồ sộ tráng lệ - Hạo Nhiên Tông.

Vì để tránh kinh động nhiều người, Bọn hắn âm thầm dùng lệnh bài tiến vào trong tông môn, ngoại trừ cường giả từ hóa thần kỳ trở lên thì không ai biết bọn hắn trở về.

Dạ Nguyệt không chần chừ, một mạch đi thẳng về nơi ở của mình.

Nàng cũng không lo lắng về việc bọn người trưởng lão sẽ báo cáo sự việc này lên tông môn, vì... Trên đường về nàng đã "Thuyết Phục" bọn hắn dùng đạo tâm để thề, chỉ cần ai dám vi phạm lời thề vậy thì chắc chắn tu vi cả đời khó mà tăng lên được.

Đợi Dạ Nguyệt đi xa.

Bọn hắn trầm tư nhìn nhau, đều hiểu được tâm tư của đối phương.

Mang người của Hỗn Nguyên Tông về tông môn, hơn nữa còn là Thánh Tử của bọn chúng.

Chuyện này chắc chắn sẽ gây lên một cơn sóng lớn cho Hai Siêu cấp tông môn a! Thậm chí là cả Đông Vực này.

Thánh tử và Thánh nữ của hai bên...Có tư tình.

Mặc kệ, sau này dù tông môn có tra ra bọn hắn biết chuyện nhưng không khai báo thì nhiều nhất cũng chỉ bị phạt bổng lộc trăm năm đi.

Còn đối với đắc tội Dạ Nguyệt, chết thì có thể không, nhưng chắc chắn sẽ bị lột một lớp da, trong tông môn sau này đều sẽ là nửa bước khó đi.

Hơn nữa bọn hắn đã bị nàng bắt dùng lời thề đạo tâm rồi a!

Việc vô lợi hữu hại, chẳng ai ngu ngốc mà đi làm cả.

Cùng lúc, vô số đạo thần niệm mang theo sự nghi hoặc truyền âm tới.

"Nhị trưởng lão, không phải các vị cùng Thánh Nữ đi Đan Thành tham gia đấu giá hội sao, sao lại trở về sớm như vậy?"

"Là Thánh nữ nửa đường đột phá, nên chúng ta mới trở về"

Bọn hắn đương nhiên đã chuẩn bị sẵn lý do thoái thác nếu có người hỏi tới rồi, vừa vặn Dạ Nguyệt mới đột phá Hoá Thần, lấy lý do này chính là không thể nào phù hợp hơn

"Đột phá?" Một đạo thần niệm mang theo tò mò hỏi

"Ha ha, cũng là Thánh nữ của chúng ta có thiên phú siêu tuyệt, nửa đường vừa có cảm ngộ liền đột phá"

Lúc này, Thiên Trúc Sơn.

Dạ Nguyệt đã về tới nơi ở của mình.

Vì thích sự yên tĩnh nên xung quanh mười dặm quanh chỗ nàng đều không có người ở, trừ khi có chuyện gấp nếu không dù là trưởng lão cũng không thể tùy tiện tiến vào.

Xuyên qua tầng tầng rừng trúc, ta thấy được một căn nhà nhỏ, xung quanh chỉ có một bộ bàn ghế đá, trên bàn có bộ đồ dùng trà được đặt ngay ngắn.

Đi vào trong, Dạ Nguyệt không nghĩ nhiều, nàng đặt Bạch Vân lên trên giường, dùng thanh khiết thuật rồi lại giúp hắn thay một bộ bạch y mới.

Sạch sẽ, nàng lại nhìn bản thân một chút, thân thể dính đầy máu, vừa có máu của Bạch Vân lại càng nhiều máu của nàng.

Nàng định đi tắm rửa một chút, nhưng trước khi đi để đề phòng có người xâm nhập, nàng lại tạo ra vài tầng kết giới bảo vệ. Làm xong, Dạ Nguyệt hoá thành một đạo tàn ảnh biến mất tại chỗ.

Bạn đang đọc Bạch Nguyệt Vân Thiên sáng tác bởi Tue_Nguyet
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Tue_Nguyet
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 24

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.