Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết sinh hoạt tường trình 1

Tiểu thuyết gốc · 1573 chữ

Trong lúc đợi cô Mai Anh vào để chủ trì tiết sinh hoạt, cả lớp giống như rơi vào trạng thái ong vỡ tổ. Cứ mỗi vài cái bàn thì sẽ có một tóp học sinh tụm lại bắt đầu luyên thuyên đủ điều.

Người thì lo sợ cô sẽ trách phạt vì đã không đạt kỳ vọng trong bài thi thử thách đầu tiên. Người thì ngán ngẩm trước mức độ căng não khi học tại ngôi trường này. Người thì bàn tán về bài thi thử thách sắp tới… Vâng vâng và mây mây.

Tuy nhiên trong cái lớp ồn ào ấy vẫn có một cái bàn mặc kệ sự đời, đó là chiếc bàn số 3 thuộc dãy 1.

Cũng giống như bao ngày bình thường khác, cứ hở có thời gian rảnh, Huy lại úp mặt xuống bàn để ngủ.

Hôm nay cũng không ngoại lệ.

Vừa ngã người lên trên mặt bàn được khoảng 1 phút, hắn không hiểu vì sao, hai mắt thì nhắm nghiền lại nhưng não thì nhức bonk bonk.

Bất đắc dĩ, hắn đành phải ngẩng cái đầu lên ngó nghiêng xung quanh.

Khi ngả mặt sang phải, mắt của hắn như muốn lồi ra, cái mồm thì há hốc.

Thật hiếm lạ làm sao, cool girl đang ngồi đọc sách.

Nhưng nếu chỉ có vậy thì Huy cũng không phản ứng thái quá như thế.

Lúc này, vẻ ngoài của Thảo có đôi chút khác lạ so với mọi hôm.

Phần đuôi tóc hime của nàng đã được buộc lại thành đuôi ngựa. Điều này đã tạo ra một kiểu tóc có dạng mái thưa buộc đuôi ngựa mà bất cứ em gái Việt nào cũng từng để một lần.

Kiểu tóc Thanh Xuân Vườn Trường ấy kết hợp với gương mặt sắc sảo lạnh lùng kia đã tạo nên một Thần Tiên Tỉ Tỉ chỉ có trong truyền thuyết.

Thảo quá xinh đẹp. Nàng ấy sở hữu một sắc thái khác hoàn toàn so với đám bạn cùng trang lứa. Một nét đẹp chỉ có trong trí tưởng tượng của đàn ông.

Trong khoảnh khắc tuyệt mỹ này, Huy chỉ muốn bật thốt lên hai câu để ví von vẻ đẹp của nàng:

- Nàng lạnh lùng như tảng băng trôi khi ở xa mà ta nhìn ngắm

- Anh đâu phải Titanic sao cứ gặp em là anh chìm đắm.

Lại một lần nữa, nếu chỉ có vậy, Huy cũng không cần phải nuốt nước bọt một cách khó khăn đến thế.

Vô tình dời tầm nhìn xuống bên dưới, ánh mắt của hắn như bị Nam Châm hít lại.

Vào tuần trước, khi mặc tà áo dài trắng thướt tha ấy, cool girl đã dùng chiếc áo khoác phong ấn body lại.

Còn bây giờ thì khác. Phong ấn đã được giải, những áng mây đen trên bầu trời cũng không còn che khuất hai tòa nhũ phong cao ngất ngưởng ấy.

Một body chữ S xịt máu mũi ngay lập tức ập vào mắt của hắn.

Khi ngồi bình thường, phần body của cool girl gập lại như con tôm nên hắn không để ý lâu.

Thế nhưng bây giờ trong tư thế ưỡn căng người để đọc sách, những nơi cần cong thì sẽ cong, những nơi cần lồi lõm thì sẽ lồi lõm.

Kết hợp với tà áo dài thướt tha này, nàng có cố tình ẩn dấu bao nhiêu nét thùy mị và nết na duyên dáng đi chăng nữa, thì nó cũng sẽ bới móc và phô bày hết thảy ra ánh sáng.

Trong hoàn cảnh này, con lợn trong Huy không tỉnh giấc mới là lạ.

Dường như cảm nhận được có một con dã thú đang nhăm nhe mình, Thảo khẽ quay sang và dùng một ánh mắt kinh tởm mang theo nét băng giá nhìn hắn.

Thấy mắt phượng nhìn mình, Huy từ trong trạng thái như si như mộng bừng tỉnh lại.

Tức thì, trên nước da ngăm đen ấy xuất hiện thêm một màu đỏ nhạt.

- Hừ!

Thảo không nói gì cả. Bởi vì hành động tiếp theo của nàng đã chứng minh cho điều ấy.

Không nói không rằng, cool girl thọc tay vào trong hộc bàn, lấy cái áo khoác ra rồi nhanh chóng mặc vào.

Dù đã phong ấn lại body, nhưng nàng vẫn thấy hai mắt như điếu đổ của thằng ngồi cùng bàn này nhìn chằm chằm mình.

- Nhìn giề? Móc mắt bây giờ.

Buông ra một lời đe dọa, Thảo liền xoay người lại đối diện với bức tường và bắt đầu đọc sách như lúc ban đầu.

Thấy phản ứng của nàng như vậy, Huy cười mỉm và dời tầm mắt đi nơi khác.

Ngay khi đưa tầm mắt ra ngoài cửa, hắn đã thấy một thân ảnh thanh cao, kiều diễm và mị phách bức người đang đi từng bước catwalk vào bên trong lớp.

Nghe thấy tiếng bước chân quen thuộc, cả lớp đang hăng say trò chuyện bỗng im bặt lại.

Lập tức, tất cả đứng lên để chào cô giáo chủ nhiệm.

Cố kìm nén cơn giận đang cuộn trào ở lồng ngực, Mai Anh cũng cúi đầu chào lại lớp. Sau đó, nàng mới chậm rãi đi tới bàn giáo viên.

Vừa an vị chưa bao lâu, nàng liền mở quyển sổ và nói với tông giọng hết sức bình thường:

- Anh Đức, anh Hoàng, anh Sơn, anh Tân và chị Nhi đứng lên cho tui.

Oxi trong lớp nhanh chóng bị hút hết.

Không khí bên ngoài lập tức ùa vào, nhưng làm sao nó có thể nhanh bằng tốc độ hút của 51 cái phổi trong căn phòng số 4 này.

Thiếu dưỡng khí, nên sắc mặt của ai nấy cũng đều tỏ vẻ căng thẳng và cứng ngắt.

Nghe cô gọi, cả năm đứa đứng lên. Không một ai trong số họ dám ngẩng đầu lên nhìn vào cô.

- Cho cô một lý do. Vì sao các em lại gian lận?

Giọng nói bình tĩnh của cô Mai Anh lại vang lên.

5 giây trôi qua, nhưng vẫn không một ai đám lại.

Thấy vậy, nàng thở dài một cái và nói:

- Thôi! Việc đã lỡ, điểm thì cũng đã trừ rồi. Thế nên cô không muốn trách phạt các em giống như hồi cấp 2 nữa.

- Có biết điểm cá nhân của năm người bọn em còn lại bao nhiêu không?

Nói tới đây, Mai Anh nhìn chằm chằm vào những gương mặt đang đứng ấy.

- Dạ bọn em đã biết ạ.

Nghe Nhi đáp, nàng không nóng không lạnh hỏi:

- Thế của em còn bao nhiêu, Nhi?

Bị hỏi, Nhi ngẩng mặt lên nhìn cô và đáp:

- Em còn 378 điểm ạ.

- Ừ! Thế còn của bốn anh thì sao?

Mai Anh vừa nói vừa đảo mắt nhìn lần lượt vào bốn tên kia.

Ánh mắt của nàng di dời tới đâu, vị trí đó liền đáp lời:

- Em cũng còn 378 điểm ạ. (Đức)

- Em còn 388 điểm ạ. (Sơn)

- Em còn 383 điểm ạ. (Hoàng)

- Dạ em thì còn 378 điểm ạ (Tân)

Nghe tới đây, tất cả mọi người trong lớp giật mình nhẹ. Tiếng xì xào nho nhỏ vang lên:

- Trời ơi! Mới chỉ học tuần đầu tiên thôi, mà tụi này đã bay gần 25% số điểm cá nhân rồi.

- Kinh dị thật! Nghĩ về khoảng thời gian tiếp theo, sao tụi nó có thể trụ nổi tại ngôi trường này?

Trái ngược với vẻ mặt thất thần và kinh hãi kia, Mai Anh vẫn tỏ vẻ như thường, nàng nói tiếp:

- Năm em hãy nói cho các bạn trong lớp biết, vì sao bản thân chỉ còn bao nhiêu điểm cá nhân đó?

- Trước tiên, cô mời Hoàng.

Nghe cô gọi mình, Hoàng dùng tay gãi gãi lên cái đầu đinh và nói:

- Dạ trong tuần vừa rồi, em bị trừ 5 điểm do đi học muộn, 100 điểm do gian lận thi cử và 12 điểm do lớp dính 1 con C và 3 con B ạ.

Mai Anh gật đầu tỏ vẻ ok và quay xuống bàn 5 dãy 2 nhìn tên hotboy kia, nói:

- Ừ! Thế còn Đức thì sao?

Bị cô gọi, sắc mặt của Đức thoáng nhăn lại. Tuy nhiên sau khi mở điện thoại và nhìn vào bên trong, cậu ta thở dài một cái và đáp:

- Dạ em bị trừ 100 điểm do gian lận thi cử, 12 điểm do lớp dính giờ 1 con C và 3 con B và 10 điểm do không thuộc bài nên khiến lớp nhận thêm 1 con B.

Nghe vậy, nàng quay sang nhìn Nhi và nói:

- Chắc Nhi cũng vậy nhỉ?

- Dạ em cũng giống như Đức ạ.

- Ừ! Thế còn các em còn lại trong lớp thì sao? Kim Hà! Hãy nói số điểm cá nhân còn lại của em cho các bạn nghe nào?

Hà đang ngồi nhìn vào điện thoại và thắc mắc vì sao điểm cá nhân của mình còn nhiều vậy thì nghe cô gọi.

Giật mình, nên tay của nàng đang cầm cái điện thoại bỗng run nhẹ. Điều này khiến cho cái điện thoại rơi xuống bàn kêu lên một tiếng:

- Toenng!

Nhìn thấy nó vẫn bình thường, nàng thở phào một cái nhẹ nhõm và đứng dậy nhìn cô, đáp:

- Dạ em còn 488 điểm ạ.

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 8

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.