Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Tiết sinh hoạt tường trình 2

Tiểu thuyết gốc · 1525 chữ

Không đợi cô nhắc, Kim Hà trình bày lý do vì sao bản thân còn số điểm như vậy:

- Dạ em bị trừ 12 điểm do lớp dính 1 con C và 3 con B ạ.

- À mà cô ơi. Không phải cứ dính 1 con B trên sổ đầu bài, thì tụi em sẽ bị trừ 10 điểm sao ạ?

Thấy con bé thắc mắc, Mai Anh thở dài một cái và giải thích:

- Trường hợp có từ năm cái tên trở lên dính trong cùng một tiết học, số điểm trừ sẽ chia cho 5.

- Tức là lớp ăn một con C của cô, đáng lý sẽ có em bị trừ 30 điểm.

- Tuy nhiên cô đã phê rằng “cả lớp lơ là trong học tập và chưa vững kiến thức cơ bản” nên 30 điểm này sẽ chia cho 5, kết quả bằng 6 điểm. Tương tự với ba con B còn lại. Cộng tổng hết thì chuẩn 12 điểm rồi đó em.

- Còn một con B còn lại, em Đức, Hào và Nhi bị phê trong sổ đầu bài rằng “không thuộc bài” nên mỗi em đã bị trừ 10 điểm cá nhân. Những em khác sẽ không ảnh hưởng gì.

- Cả lớp đã hiểu chưa?

Nghe cô giải thích một cách chi tiết, mọi người trong lớp thở phào một cái nhẹ nhõm, cơ mặt thì dãn ra, khóe môi thì xuất hiện một vài nụ cười mỉm.

Mai Anh thấy thế lập tức nhíu mày và nói:

- Ê! Đừng thấy vậy mà cố tình lách luật nha các em?

- Giáo viên nhận thấy các em cố tình vi phạm thì họ sẽ phê thêm 1 dòng “lớp cố tình” hoặc “không chia”. Khi đó, các em vẫn sẽ bị trừ với số điểm tuyệt đối của con B, C, hay thậm chí là D.

Bị cô đi guốc trong bụng, cả lớp cười “hìhì”.

Theo những tiếng cười này, bầu không khí ngộp ngạp do thiếu oxy đó cũng không còn nữa.

Lúc này, cơn tức giận của Mai Anh giống như vô số không khí trong một quả bong bóng, còn hành vi cử chỉ và tiếng cười của tụi nhỏ là một cây kim đâm sắc nhọn.

- Rầmmmm!

Quả bong bóng căng tròn bị cây kim nhọn hắc đâm vào lập tức nổ tung tóe. Cơn tức giận của nàng cũng nhanh chóng vơi đi.

Và nụ cười trên đôi môi đỏ tươi ấy đã chứng minh cho điều đó.

Cố kìm nén nó lại, nàng nhìn xuống lớp và nói:

- Được rồi! Cô mời năm bạn ngồi.

Thấy cả lớp đều đã dồn hết sự tập trung lên bảng, Mai Anh hé miệng nói tiếp:

- Để cô tổng kết lại tuần học vừa rồi của chúng ta nào.

- Đầu tiên về điểm thi đua hàng tuần:

Tuần 1 có 40 tiết học. Lớp đạt 35 con A, 1 con C và 4 con B.

Về vi phạm nội quy của nhà trường. Lớp chúng ta có 4 ca đi học muộn, mỗi ca bị trừ 5 điểm.

Cộng trừ nhân chia các kiểu con đà điểu, điểm thi đua hàng tuần của lớp mình chỉ còn có 310 điểm, xếp hạng 6 và nhận 20k VND.

- Thứ hai, đó là kết quả của bài thi thử thách đầu tiên. À, em Hà và Đạt lên lấy bài thi về phát cho các bạn.

Dứt lời, nàng xoay người lại và lấy một xấp giấy từ trong túi xách ra.

Nghe cô gọi, hai bạn đứng lên và nhanh chóng đi lên bàn giáo viên.

Nhận lấy bài thi thử thách, hai người bắt đầu đi tới đi lui phát cho các bạn trong lớp.

Huy đang nhìn vào điện thoại với vẻ mặt xanh xao ngán ngẩm thì bị một đôi giấy che khuất tầm nhìn.

Lập tức, hắn ngẩng đầu lên thì thấy gương mặt khả ái của Hà.

Nàng mỉm cười và nói một cách dịu dàng:

- Bài thi của Huy nè.

- Oh! Mình cảm ơn Hà nha.

Vừa đáp, hắn vừa vươn tay cầm lấy tờ giấy này.

- Hihi! Không có gì nè.

Thấy hắn đã nhận bài thi, Hà cười nói một cách khách sáo, rồi sau đó cầm bài đi phát cho những bạn khác.

Khi cô nàng cute phô mai que đã rời đi, Huy mới dời tầm nhìn của bản thân lên cái bài thi này.

Nhìn vào con số 10 đỏ chót và tròn trĩnh kia, hắn thở dài một cái và dùng tay vuốt vuốt mặt cho tỉnh táo hơn.

- Trong bài thi thử thách này, mình chỉ có 10 điểm. Vậy là mình đã đoán sai cả 4 cái tên kia.

Lúc nãy khi nhìn vào số điểm cá nhân còn lại của bản thân, hắn cũng ngờ ngợ được chuyện này.

Bây giờ tan chứng vật chứng có đủ, hắn chỉ biết lắc đầu và thầm trách số của mình đen như chó.

- 10 điểm thì vẫn thuộc vùng 2. Nên mình đã bị trừ 40 điểm cá nhân.

- Cộng với 12 điểm do lớp dính giờ BC và 5 điểm đi học muộn. Haizz! Hiện tại, mình chỉ còn có 438 điểm. Căng thế nhể!

Đột nhiên, cơn đau đầu như bị ai đó cầm gậy gõ “bonk~bonk” lại lần nữa quay trở lại.

- Thôi xong!

- Mỏ con hàng kia đen như quạ. Mới hôm thứ 7 nó kêu mình ốm, bây giờ mình bị ốm thật.

- Haizz!

Chẳng mất bao lâu, Huy nhanh chóng xuống sức và rơi vào trạng thái suy nhược.

Nằm dài trên bàn, hắn rất muốn chợp mắt ngủ. Nhưng thật sự, hắn không thể ngủ được, cả về thể xác lẫn lý trí.

Lý trí thì nhắc nhở hắn rằng “ngủ trong tiết sinh hoạt sẽ bị trừ 5 điểm cá nhân” còn thể xác thì đang bị hành hạ bởi bọn vi khuẩn nên nó không thể nào giúp cho cơ thể hoạt động một cách bình thường được.

Cố gắng hết sức ngước lên bàn giáo viên, hắn chống cằm nghe từng giai điệu được cất lên từ miệng của cô:

- Trong bài thi thử thách đầu tiên, lớp chúng ta chỉ đạt số điểm trung bình là 30.4 và chúng ta được xếp hạng vào loại E.

- Bắt đầu từ tuần này, tức là tuần thứ 2, lớp chúng ta sẽ bị trừ 5 điểm thi đua hàng tuần.

- Mà nhắc tới chuyện này, thì cô lại tức.

Nói tới đây, nàng thở phì phò đảo mắt phượng tóe lửa nhìn vào bàn 3 dãy 1.

- Anh Huyyyyy! Anh đứng lên cho tui.

Nghe cô gào lên tên của mình, Huy cũng rất bất ngờ và hơi hoảng.

Tuy nhiên thật sự bây giờ, hắn đuối dữ lắm rồi.

Bị cả lớp nhìn chằm chằm, không còn cách nào khác, hắn hít sâu một cái để gồng lực.

Theo đó, từng thế gân và cơ bắp ốm yếu như sợi mì của hắn lập tức nổi lên.

Men theo những đường kinh mạch bé nhỏ này, vô số huyết khí nhanh chóng chuyển hóa thành năng lượng và bắt đầu chạy ngang dọc khắp cơ thể của hắn.

Hồi phục một ít năng lượng, Huy thở phào một cái và đứng lên.

Thấy thằng nhóc đứng lên một cách chậm chạp và uể ỏi, máu của Mai Anh sôi sùng sục.

Không để cho nó nguội, nàng liền bộc phát ra:

- Huy! Anh có biết vì sao mình còn 438 điểm không?

Nghe thế, hắn gật đầu và nói một cách yếu ớt:

- Dạ em biết.

- Đi học muộn thì tui không nói làm gì. Nhưng thế quái nào ngay cả tên các bạn trong tổ của mình còn không biết?

- Anh làm tổ trưởng kiểu gì đó hả?

Bị cô Mai Anh hỏi đểu, lúc này, Huy thật sự rất muốn chạy lên và hét thẳng vào mặt của nàng rằng:

- Em có nói là em làm được tổ trưởng đâu.

Nhưng bây giờ, hắn sức cùng lực kiệt rồi, nên không thể nào điều khiển cơ thể như suy nghĩ được nữa.

Thở dài một cái, hắn nhìn thẳng vào hai mắt tóe lửa của cô và nói một cách yếu ớt:

- Dạ em xin lỗi. Em không làm được tổ trưởng. Cô bầu bạn khác làm tổ trưởng đi ạ.

Nhìn thấy biểu hiện từ nãy đến giờ của thằng nhóc này, Mai Anh thoáng nhíu mày nghĩ:

- Thằng bé dường như đang rất mệt, sắc mặt thì tái nhợt. Chẳng lẽ nó bị ốm rồi?

Nghĩ vậy, cơn tức giận của nàng nguôi đi phân nửa.

Nghe thằng nhóc này không muốn làm tổ trưởng nữa, nàng quát to:

- Không được! Em phải làm tổ trưởng cho cô.

- Lủng chỗ nào thì vá chỗ đó.

- Chủ tịch Hồ Chí Minh đã từng nói: “Trên đời này không có việc gì khó, chỉ sợ lòng không bền, đào núi và lấp biển, quyết chí ắt làm nên”.

- Em quyết không tuân theo lời dạy của Bác Hồ sao, Huy?

Bạn đang đọc Bạn Gái Trong Game Là Cô Giáo Chủ Nhiệm sáng tác bởi lauren
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi lauren
Thời gian
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.