Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Nữ nhi Chúc Quỷ Vương, Tâm Diễm Kim điện (2)

Phiên bản Dịch · 1866 chữ

Chương 302: Con gái Chúc Quỷ Vương, Tâm Diễm Kim điện (2)

“Ngũ Tạng đạo hữu, phương pháp Tâm Diễm Kim điện này của ngươi lại nâng cao thêm một bước rồi.” Thanh Đồng đạo nhân ngồi ở bên cạnh thở dài nói.

“Đạo hữu thật tinh tường.” Ngũ Tạng đạo nhân tự mãn nói.

“Có điều ta nhớ rõ phương pháp Ngũ Tạng không được coi là quá mạnh, không biết khi nào lại biến hóa lớn như thế.” Thanh Đồng đạo nhân nghi hoặc nói.

Phương pháp Ngũ Tạng là một môn pháp thuật bá đạo, sau khi tu hành thành công sẽ tương đương với việc có được năm món pháp khí.

Theo Thanh Đồng đạo nhân biết, Ngũ Tạng đạo nhân chỉ cần có đăng diễm, không hề dùng tâm đăng mà vẫn có thể đạt được bản lĩnh kia.

Ngũ Tạng đạo nhân cười một cách thần bí khó lường, nói: “Bí mật!”

Lão sẽ không ngốc đến nỗi người khác vừa hỏi, liền nói ra hết bí mật.

Thủ đoạn lợi hại nhất không phải là không để người khác biết, mà là không thể biết được.

Hai người nói chuyện phiếm lọt vào tai Lục Khiêm, lại khiến hắn phải suy nghĩ.

Liệu có phải đây là nguyên nhân con gái của Chúc Quỷ Vương luyện hóa bấc đèn hay không?

Tên Chúc Quỷ Vương này, nghe tên là biết tu luyện pháp thuật về các ngọn hỏa diễm.

Con gái hắn nhất định kế thừa một phần năng lực của hắn.

Nếu vậy thì càng khó hơn một bước.

Dù sao thì đối phương cũng là cao thủ Đạo Cơ, tâm đăng lại ở bên trong cơ thể người ta, nếu muốn dựa vào bộ dáng hóa thân này mà cướp tâm đăng thì khó không kém gì so với lên trời.

Kết thúc yến hội, Đăng Hỏa tinh linh mang theo những người còn lại đi nghỉ ngơi, chỉ giữ lại một mình Lục Khiêm.

“Đạo hữu, ngươi cũng biết yêu cầu của ta, truyền thụ phương pháp phân thân và tinh huyết cho ta, nếu yêu cầu không quá đáng thì bần đạo đều có thể chấp nhận.”

Ánh đèn chiếu rọi trên mặt Ngũ Tạng đạo nhân, ánh sáng lúc sáng lúc tối.

Trong nháy mắt, Lục Khiêm cảm thấy dưới ánh đèn chiếu rọi, mọi thứ đều trở thành lãnh địa của Ngũ Tạng đạo nhân.

“Được, ta giao phương pháp tinh huyết và phân thân ra, có điều điều kiện đầu tiên là truyền thụ phương pháp Ngũ Tạng cho ta, còn cả phần lớn huyết thực nữa.” Lục Khiêm nói.

“Nhất trí, mời đi theo ta.”

Xoạt!

Hai người tiến vào bên trong ngọn lửa.

Bên kia ngọn lửa là một tòa cung điện tỏa ánh vàng rực rỡ.

Ánh sáng chói lọi khiến người ta không mở mắt ra được.

Ngũ Tạng đạo nhân đứng ở trung tâm ánh sáng, quanh người có một đám hỏa nhân lớn nhỏ đứng xung quanh.

Bên người lão đạo này có một nữ hài năm tuổi da trắng môi hồng xinh đẹp mặc trang phục cung đình.

“Đạo hữu, đây là……” Nhìn thấy cô bé này, trong lòng Lục Khiêm kinh ngạc, bên ngoài lại tỏ ra bình tĩnh.

“Đây là Tâm Diễm kim điện của tại hạ.” Ngũ Tạng đạo nhân ngoài cười nhưng trong không cười, gằn từng chữ nói, “Ta đã rất chân thành, vì sao lại dùng một dạng hóa thân tới để gạt ta chứ?”

Xoạt!

Vừa dứt lời, hỏa nhân ở bốn phía rít gào xông lên.

Ngọn lửa xẹt qua, làn da của hóa thân bị nướng cháy, tỏa ra mùi khét lẹt khó chịu.

“Không tốt!” Lục Khiêm cảnh giác, không ngờ đối phương lại phát hiện nhanh như vậy.

Nghĩ đến đây, Lục Khiêm không lùi mà tiến tới.

Cửu U cương khí bay ra khỏi thân thể, hình thành cái lồng phòng hộ hình tròn.

Hàn khí lành lạnh, thổi quét bốn phương, hỏa diễm lùi lại vài thước.

Ánh mắt Lục Khiêm nhìn thẳng về phía nữ hài.

“Hà hà, đã sớm đề phòng ngươi rồi! Chết đi!”

Ngũ Tạng đạo nhân đã sớm có chuẩn bị, tế ra tâm đăng, hỏa diễm vạn trượng, trực tiếp bao phủ Lục Khiêm.

Hỏa diễm tan đi, hóa thân tan thành tro bụi.

Vẻ mặt nữ hài thờ ơ nhìn mọi thứ, dường như không thèm quan tâm hết thảy.

“Phế vật, ngay từ đầu ta đã biết rõ là không đúng, không ngờ còn che giấu kỹ như thế.” Hai mắt vẩn đục của Ngũ Tạng đạo nhân hiện lên một tia sáng.

Không ít người thả lỏng cảnh giác khi nhìn thấy dáng vẻ lão nông của lão, thật ra Ngũ Tạng đạo nhân là người có tâm cơ thâm trầm, nếu không sẽ không sống tiêu dao lâu như vậy.

“Thế mà lại không phải là Phục Ba, có điều người này che giấu rất kỹ.”

Ngũ Tạng đạo nhân không thể không nể phục hóa thân lợi hại của Lục Khiêm.

Ánh sáng của tâm đăng có thể soi sáng gót chân và bàn chân của con người.

Trong đại điện không mang tâm đăng ra chiếu.

May mắn Ngũ Tạng đạo nhân để lại một cái tâm nhãn, dùng chủ đèn mới phát hiện ra.

“Ngươi cho rằng cứ chạy trốn như vậy sao? Bấc đèn, ngươi tìm người này đi.”

Ngũ Tạng đạo nhân nhìn lên hư không, tựa hồ nhìn thấy bóng dáng của Lục Khiêm cách đó không xa, khóe miệng mang theo nụ cười dữ tợn.

Nữ hài bên người gật gật đầu, chợt biến mất tại chỗ.

Chỉ cần tìm được người nọ, lại câu thông chính mình, nháy mắt liền có thể di động đến trước mặt người đó.

Bên kia.

Trong sơn động, Lục Khiêm chợt mở to đôi mắt.

“Thế mà bị phát hiện.” Lục Khiêm trong lòng thầm nghĩ.

Hắn không hy vọng xa vời vào một cái hóa thân có thể lừa gạt được cao thủ Đạo cơ, nhưng không ngờ lại bị phát hiện nhanh như vậy.

Lần này cũng coi như đạt được mục đích, trở về cũng có thể bàn giao cho Chúc Quỷ Vương.

Xẹt!

Cửu U Cương khí bay ra, hóa thành một đám mây đen mười dặm, dáng người xuất hiện cách hơn hai mươi dặm.

Cương khí nhẹ nhàng, tốc độ phi hành nhanh hơn rất nhiều.

Nơi đây không nên ở lâu, với thủ đoạn của Ngũ Tạng đạo nhân thì chỉ sợ không lâu nữa sẽ tìm tới cửa.

Bùm!

Phía trước vài dặm, một ngọn hỏa diễm bỗng nhiên nổ tung.

“Hóa ra ngươi ở chỗ này!”

Nữ hài nhi của Chúc Quỷ Vương xuất hiện ở trước mặt Lục Khiêm, cất tiếng non nớt trong trẻo.

Tiểu cô nương vừa xuất hiện, Lục Khiêm liền biết gặp phải chuyện xấu, Ngũ Tạng đạo nhân qua hỏa diễm sẽ câu thông đến, đến lúc đó không tránh được một trận khổ chiến.

Tu vi Dưỡng thần hậu kỳ không biết có đánh thắng được Đạo cơ hay không, ít nhất có thể chạy là không có vấn đề gì.

Nhưng không ngờ bị người này dây dưa.

“Ngươi biết Chúc Quỷ Vương không?” Lục Khiêm lanh trí hỏi.

Vốn cho rằng có thể ảnh hưởng đối phương, không ngờ đối phương không hề dao động.

Nữ nhi Chúc Quỷ Vương tránh thoát Cửu U Cương khí, tay phải đã chậm rãi ngưng tụ ra một ngọn hỏa diễm.

Khí tức của Ngũ Tạng đạo nhân từ giữa truyền ra.

Chỉ cần hỏa diễm lớn hơn một chút, người này sẽ bay từ trong ra.

Nói thì chậm, nhưng thực tế thì nhanh.

Từ lúc tiểu cô nương xuất hiện, đến lúc ngưng tụ ngọn lửa, toàn bộ quá trình không đến mười giây.

Mặc kệ Lục Khiêm công kích như thế nào, cứ đánh tan thì lại tái sinh lần nữa.

“Ngươi không nhận ra người này sao?” Lục Khiêm bỗng nhiên nghĩ đến cái gì đó, trong hư không ngưng tụ ra bức họa của Chúc Quỷ Vương.

Lúc nhìn thấy người này, nữ hài bỗng nhiên dừng động tác.

Lục Khiêm thấy thế đánh ra một dòng chân thủy màu vàng.

Chân thủy xối lên người, sắc mặt nữ hài tức khắc thay đổi, thần sắc hơi mờ mịt.

Biểu tình thờ ơ như giếng cổ không gợn sóng bắt đầu có một chút tính cách của con người.

“Thừa dịp luôn!” Lục Khiêm lấy Kiếm Nang ra, một cỗ lực hút từ Kiếm Nang truyền đến, muốn hút nữ hài vào.

“Sao lại thế này!!”

Trong ngọn lửa truyền đến tiếng nói vừa sợ hãi vừa tức giận của Ngũ Tạng đạo nhân.

Hắn phát hiện hình như không khống chế được bấc đèn.

Xoạt Xoạt!

Nữ nhi của Chúc Quỷ Vương biến mất.

Ngũ Tạng đạo nhân sợ tới mức trực tiếp thu hồi pháp thuật, bất chấp Lục Khiêm đang ở gần.

Ngũ Tạng đạo nhân rời khỏi Tâm Đăng.

Vừa rồi có cảm giác mất khống chế trong nháy mắt kia, hiện tại trong lòng vẫn còn sợ hãi.

May mắn kịp thời kéo bấc đèn trở về.

“Đạo hữu, tình huống gì thế? Phục Ba kia đâu?”

Mấy người Thanh Đồng đạo nhân nghe được dao động, thi nhau bay lại đây.

“Chạy rồi.” Ngũ Tạng đạo nhân còn chưa kịp phục hồi tinh thần lại, ánh mắt ngơ ngẩn nhìn phương xa, “Suýt nữa trộm được tâm đăng của lão phu đi.”

“Này……” Sắc mặt Thanh Đồng đạo nhân kỳ quái.

Vừa rồi nhìn Phục Ba vào tẩm cung Ngũ Tạng, bây giờ lại nghe thấy Ngũ Tạng đạo nhân nói những lời này.

Ngũ Tạng đạo nhân thế mà lại thích thể loại đó.

“Khụ khụ, đạo hữu, nếu không có việc gì thì chúng ta rời đi trước.” Thanh Đồng đạo nhân phi thân rời đi.

“Ơ, từ từ!” Lúc Ngũ Tạng nhận thấy được hàm nghĩa khác thì mọi người đã tránh đi hết.

Từ nay về sau, trong vùng phụ cận nhỏ hẹp truyền lời đồn rằng Long Dương đạo tặc nào đó suýt nữa hái bí mật của Ngũ Tạng đạo nhân.

Trời xanh mây trắng, mênh mông bất tận.

Mây đen ùn ùn kéo đến từ phương xa.

Giữa những đám mây đó là thân ảnh Giao Long thoắt ẩn thoắt hiện.

Toàn thân Giao Long được phủ lớp vảy vàng sậm, không pha tạp bất kỳ màu nào khác, mắt nó thuần một sắc vàng kim, thoạt nhìn vừa cao quý vừa thanh nhã.

Hễ đám mây đen kịt bay đến đâu là hơn mười dặm xung quanh sẽ đổ tuyết đến đấy. Thanh thế lớn như vậy khiến tên Yêu Vương chặn đường trong núi run lẩy bẩy, không dám thò đầu ra.

Chân Thủy màu vàng không ngừng tuôn ra từ thân mình Giao Long, liên tục tôi luyện cơ thể.

Lục Khiêm ngưng tụ Cương khí, trở thành Dưỡng Thần hậu kỳ.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 65

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.