Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Giao Long Thái Úy, huyết mạch áp chế

Phiên bản Dịch · 1829 chữ

Chương 303: Giao Long Thái Úy, huyết mạch áp chế

Hầu hết Âm Quỳ Chân Thủy đã chuyển hóa thành Vong Tình Thủy. Chỉ cần toàn bộ chuyển hóa xong thì phần Hoàng Tuyền Kinh Đồ Dưỡng Thần lập tức bước vào đại thành cảnh.

Sau quãng thời gian bôn ba vừa qua, Lục Khiêm đại khái đã nắm được cách hợp nhất Cương sát. Mấu chốt chỉ cần chuyển hóa toàn bộ trước khi Vong Tình Chân Thủy, vậy thì sẽ rất dễ dàng hợp nhất Cương sát.

Lục Khiêm chạy thẳng về hướng Bắc.

Mục đích của chuyến đi này sắp đạt được rồi.

Dẫu rằng trong quá trình xảy ra vài chuyện bất ngờ, kết quả cuối cùng không toàn vẹn như hắn mong muốn. Song chí ít hắn đã hiểu được mối liên hệ giữa các thông tin và căn nguyên đang bén rễ ở phía Nam. Nếu mai sau không thể vùng vẫy ở đảo Vạn Tượng thì hắn có thể quay về sinh sống ở chốn này.

Bầu trời đổ cơn mưa tuyết lất phất từ khi nào.

“Đây là...” Lục Khiêm hoàn hồn, nhìn quanh bốn phía.

Lúc trước hắn tưởng Cương khí của mình gây ảnh hưởng, nhưng hiện tại xem ra không phải như vậy.

Toàn bộ đất trời trắng phau phau, đỉnh núi như bị bao trùm bởi một lớp tuyết mỏng như lụa. Tuy nhiên tuyết ở đây vẫn chưa dày nhất, càng đi về hướng Nam, tuyết rơi càng nhiều hơn.

Phạm vi của trận tuyết này tối thiểu phải trăm vạn dặm.

“Đây là pháp thuật của Thái U chân nhân à...” Lục Khiêm thầm kinh ngạc.

Lục Giáp bí tháp của Cửu Tiêu Đạo Minh gần như bao trùm toàn bộ khu vực phồn hoa. Trong vòng trăm vạn dặm, phạm vi thế lực của từng môn phái cũng có Lục Giáp bí tháp cho riêng mình. Hàng năm họ phải đưa những tài nguyên và tế phẩm nhất định vào đó, mới tạo ra trận pháp có phạm vi bao trùm rộng như vậy.

Cho dù nơi này không có Lục Giáp bí tháp thì cũng sẽ bị ảnh hưởng.

Lục Khiêm ngửa tay, một bông tuyết đáp xuống lòng bàn tay hắn: “Sức mạnh có thể xoay chuyển đất trời như này thật khiến chúng ta ngưỡng mộ.”

Dù không thể đạt được, nhưng vẫn luôn hằng ước ao.

Tu sĩ nên có chí lớn đối nghịch mệnh trời.

Thiên địa đã cạn kiệt, bốn mùa chẳng luân chuyển.

Đích thân loài người sẽ điều hòa âm dương, xoay vần bốn mùa.

Chỉ là mùa đông năm nay vẫn chưa kết thúc. Hắn còn nhớ trước khi bế quan Luyện Cương, mình đã từng nói tháng sau là mùa đông.

Bây giờ đã qua ba tháng, nhưng mùa đông lại chưa được một tháng.

Lục Khiêm lên đường không ngừng nghỉ, ngắm trọn phong cảnh ven đường.

Phía trước là mây đen cuồn cuộn, gió thét mưa gào.

Trong mây đen thấp thoáng thân ảnh Giao Long. Giao Long này có lớp vảy trắng muốt và đôi mắt xanh biếc, trên lớp vảy trắng ngần ấy lấp lánh chút ánh đen. Chứng tỏ huyết thống của Giao Long không thuần.

Nhìn thấy Lục Khiêm, Bích Nhãn Bạch Giao tức thì biến thành một nam tử với phong thái thanh thoát.

“Lục Khiêm đạo hữu, không ngờ ngươi lại để ta tìm thấy dễ dàng như vậy.”

Người này đúng là lão đại của Ngọa Long Tự... Bích Nhãn Giao Quân.

“Xin lỗi, tại hạ có việc gấp, không có thời gian cáo biệt đạo hữu.” Lục Khiêm thi lễ rồi cười.

Bích Nhãn Giao Quân nhìn chằm chằm Lục Khiêm một hồi, đoạn hắn ta cười phá lên: “Ha ha, không sao. Ai cũng bận việc, có điều phải phạt đạo hữu ba chén mới được. Nào các huynh đệ, bằng hữu đến đây rồi!”

Bích Nhãn Giao Quân vừa dứt lời, mười một Giao Long khác xé gió bay tới. Các Giao Long biến thành hình người, những người mà hắn quen như Tước Nhi với thân hình bốc lửa, Lão Cửu Độc Nhãn Giao, Lão Nhị Ưng Thủ Giao đều có mặt đầy đủ ở đây.

“Lang quân ơi, ngươi để người ta nhớ muốn chết.” Tước Nhi nói bằng thanh âm giận dỗi. Trên gương mặt trắng nõn là ít vảy rồng phấn hồng, mang đến cho người ta cảm giác vừa quyến rũ vừa đáng yêu.

Lục Khiêm giả bộ áy náy.

Tước Nhi biết rõ Lục Khiêm giỏi giả vờ giả vịt, Lục Khiêm cũng biết nàng tà nhìn thấu trò vặt của mình.

Chẳng qua họ không vạch trần đối phương, mà âm thầm tính kế đối phương.

Chỉ là không nói thẳng ra thôi.

Đối diện với chúng long mưu mô chước quỷ của Ngọa Long Tự, Lục Khiêm không mảy may sợ hãi.

Hắn không còn là Lục Khiêm của quá khứ.

Bây giờ hắn đã Luyện Cương thành công, tiến vào Dưỡng Thần hậu kỳ. Dẫu là Cửu U Ma trận của Giao Long Đạo binh hay ba trăm trâu ngựa của Thần Tướng Hiển Hình phù, nếu xét về số lượng, thậm chí Lục Khiêm còn nhiều hơn chúng mấy lần.

“Tại sao đạo hữu không xuống đây uống một chén?” Bích Nhãn Giao Quân khẽ cười.

“Được.” Lục Khiêm cười gật đầu. Nhóm người bay xuống trong bầu không khí hòa bình.

Tuy hắn có ơn cứu mạng chúng, nhưng Giao Long là loài sinh vật tàn ác, tâm tư thay đổi thất thường. Thế nên Lục Khiêm không hề tin vào nhã ý của chúng.

Thiết đãi yến tiệc.

Các thị nữ bưng từng chiếc đĩa lên, trên đĩa bày các loại huyết thực, các nguyên liệu dược và rượu Nhân Tâm mà Giao Long ưa chuộng nhất.

“Đạo hữu, chuyện mà lần trước ngươi hứa với ta, ngươi vẫn chưa thực hiện đâu...” Tước Nhi dựa vào vai Lục Khiêm, nhìn hắn bằng ánh mắt say đắm, phả hơi thở mơn man.

Hồi đó nàng ta đề nghị hai người lai giống, nào ngờ tên ranh này bỏ chạy ngay lập tức. Hôm nay, nhất định nàng không để tiểu tử Lục Khiêm trốn thoát.

“Để mấy hôm nữa, mấy hôm nữa tính tiếp, bây giờ tại hạ nghỉ ngơi trước đã.” Lục Khiêm trả lời lấy lệ.

Bích Nhãn Giao Quân đằng kia không nhịn được mà cười gằn, hôm nay nhất định hắn ta cũng không để tiểu tử Lục Khiêm trốn thoát.

Bất luận thế nào cũng không đồng ý cho hắn ra ngoài.

Lai giống trước, sau đó giết hắn, lấy Giao Long huyết.

Mặc dù ngần ấy huyết không thể giúp mình biến thành Giao Long, nhưng ít nhất cũng khiến cho tu vi tăng tiến thêm một bậc.

Bên cạnh đó, một nam tử có gương mặt mọc lông chim ưng không giấu được khát khao trong lòng, ánh mắt gã như muốn ăn tươi nuốt sống Lục Khiêm.

Rào!

Bấy giờ ngoài cửa vang lên tiếng mưa to.

“Có chuyện gì vậy?” Chúng long ngờ ngợ ngẩng đầu lên.

“Ai gọi mưa?” Bích Nhãn Giao Quân nhìn đám người.

“Không ai cả.” Lão Cửu Độc Nhãn Long nói.

Mưa ở khu vực này đều do Ngọa Long Tự kiểm soát. Nhờ vào tài hô mưa gọi gió, chúng mới có thể sai khiến trăm vạn phàm dân cúng bái mình.

Đám người đổ dồn ánh nhìn về phía Lục Khiêm.

“Đừng nhìn ta, ta không có khả năng ấy đâu.” Lục Khiêm nhún vai ra vẻ toàn bộ sự việc đều không liên quan đến mình.

“Đại ca, liệu có phải do đám Hà Tương Giải Tướng tháng trước gây nên không?” Ưng Thủ Long sực nhớ ra.

Đầu đuôi câu chuyện phải kể từ khi Lục Khiêm giết chết Bạng Tinh.

Khi ấy Lục Khiêm rời đi chưa đầy một tháng, có một tên Hà Tương đến trả thù. Gã nói người của Ngọa Long Tự sát hại con trai tướng quân nên đến đây đòi câu giải thích.

Tất cả thành viên của Ngọa Long Tự đều là ác long tội ác tày đình, đương nhiên chúng sẽ không ngoan ngoãn giao nộp Lão Cửu, thế là giết ngay Hà Tương kia.

Trước khi chết, Hà Tương nói rằng Giao Long Thái Úy sẽ báo thù thay chúng.

Chẳng lẽ cơn mưa hôm nay báo hiệu Giao Long Thái Úy đến?

“Mấy con lươn của Ngọa Long Tự ra đây cho lão tử!”

Trong lúc họ đang nghĩ ngợi thì từ trên bầu trời vọng xuống âm thanh hùng hậu vang dội. Song song với đó là áp lực nặng nề. Áp lực ập xuống, tất cả cảm thấy như có một khối đá khổng lồ đè lên cơ thể làm họ không thể thở nổi, không có một chút tư tưởng phản kháng nào.

Duy chỉ có Lục Khiêm không bị ảnh hưởng, ngay khi áp lực dồn xuống, nó đã bị Giao Phục Hoàng Tuyền Đồ trấn áp.

“Không xong, đây là huyết mạch áp chế!” Bích Nhãn Giao Long ngạc nhiên thốt lên.

Huyết mạch áp chế là ảnh hưởng của huyết mạch cao cấp đối với huyết mạch cấp thấp. Nói cách khác, kẻ mới đến có huyết mạch thuần túy hơn hẳn bọn họ.

Ầm!

Toàn bộ đại điện bị một cái đuôi đen tuyền quét ngang. Hạt mưa to như hạt đậu rơi bộp lên những người đứng trong đại điện.

Chỉ thấy một Giao Long đen tuyền bay lượn trên bầu trời.

Vảy rồng đen nhánh bóng loáng, lóe ra ánh sáng lạnh như kim loại. Toàn thân thuần một màu đen, vừa bá đạo vừa tuyệt đẹp.

Đầu rồng hung tợn, hàm răng sắc nhọn.

Lệ khí đập vào mặt.

Đám Giao Long phía dưới bị ép phải hiện chân thân, cố gắng gồng mình mới có thể đứng vững dưới áp lực của Giao Long Thái Úy.

“Mạnh quá!” Lục Khiêm thầm kinh ngạc.

Có điều chênh lệch giữa mình và Giao Long Thái Úy không quá lớn. Lục Khiêm bèn ở lại xem một lúc, không vội vàng rời đi ngay.

Nhìn đám Giao Long tạp sắc phía dưới, Giao Long Thái Úy nhếch mép như đang trào phúng: “Đây là mười hai Giao Long dị chủng của Ngọa Long Tự? Một lũ tạp chủng.”

Huyết mạch luôn là thứ mà chúng long rất tự ti.

Bị kẻ khác giễu cợt là tạp chủng, đôi mắt Bích Nhãn Giao Long lóe lên sự ngang ngược, đầu rồng ngẩng cao như muốn phản kháng.

“Phế vật!”

Rầm!

Hắc Giao lại quất đuôi xuống. Cơ thể Bích Nhãn Giao Long rơi xuống từ trên cao làm mặt đất bị lõm thành cái hố to sâu hoắm, đại điện sụp đổ thành muôn mảnh.

Bạn đang đọc Bàng Môn Đạo Sĩ Ở Thế Giới Chí Quái của Thái Kiếm
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi niemhuongnhatnhat
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 66

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.