Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

NHƯỢC SƠN

Tiểu thuyết gốc · 1915 chữ

Hội giả định ly, khứ giả tất phản. Đời người có họp có tan, người ra đi cũng có thể quay trở về…Hắn không còn sự lựa chọn, hắn không tin kiếp này hắn và nàng chỉ có vậy…

Bóng lưng của người đàn ông khoác áo choàng đen kín đầu lướt qua từng vách núi bước chân thoăn thoắt, trên tay ông ta cầm một ngọn đuốc có ánh sáng xanh chập chờn nhưng rực sáng một vùng.

Ngọn núi này lâu nay chìm giữa sương mù dày đặc, trùng trùng hiểm trở chỉ có vào không có ra. Những kẻ mong muốn có sức mạnh tối thượng tìm đến đây, chỉ để tìm gặp một bà lão bị nhốt trong một song sắt.

Tương truyền từ khoảng ba ngàn năm trước có một người phụ nữ thống lĩnh chúng yêu ma, bà ta có một nỗi hận thù lưu truyền ba cõi. Quyết lòng trả thù nên luyện được phép dẫn ma. Trở thành Ma Quân nhất chí thiên hạ. Ngày bà ta giết được kẻ thù thì cũng là ngày bà ta bị nhốt lưu đày mãi mãi tại Nhược Sơn này.

Tiếng bước chân ngày càng gần thì ánh sáng xanh phát ra từ ngọn đuốc càng lan tỏa. Bỗng tiếng một người phụ nữ làm vang cả hang núi.

“Ngươi là ai?”

Người đàn ông đáp không do dự: “Ta là Bách Thành, ta đến tìm bà, vì để xin bà cứu giúp.”

Bách Thành đi nhanh hơn về phía trước thì hắn nhìn thấy bên góc trái có một chiếc lồng sắt to, đưa ngọn đuốc hướng tới để thấy rõ hơn thì hình dạng một người phụ nữ tóc bạc trắng đầu, bà ta bận trang phục đỏ như máu, hiện tại tứ chi của bà đã bị xiềng xích, tất cả hiện rõ ràng trước mắt hắn. Bà ta ngước mặt lên nhìn, đôi mắt ấy sâu và hiểm hóc làm hắn ta cũng đôi phần nhún nhường vì nó. Lấy phần bình tĩnh, Bách Thành liền nhanh chóng nói tiếp: “Xin hỏi người có phải là… Nhược Bà không?”

Bà ta bật cười lớn, tiếng cười làm vang vọng hang núi còn chiếc lồng sắt cứ rung động không ngừng và đỏ rực như cháy lên. Bỗng trong lồng ngực hắn phát sáng lên, bà ta ngưng cười ngay lập tức vì cảm nhận được cốt tiên của hắn ta và đáp lại một cách mỉa mai câu hỏi của kẻ lạ mặt kia.

“Chẳng phải ngươi là tiên sao? Tam giới này có ai địch lại Tiên giới, cái lồng này đang nhốt kẻ tà ma ngoại đạo, mà kẻ này thường chỉ thích hại người khác. Ngươi tìm lầm người rồi. Đi đi.”

Hắn buông ngọn đuốc trong tay xuống đất, trước mặt bà ta là cảnh tượng một trượng phu vai rộng vác đao tám thước, với hình tướng này thì hắn có thể dùng thân mà lấy uy phong ép thế không ít cường hào ác bá cũng phải kiêng dè, nhưng hắn lại đang dùng đôi chân rắn rỏi của mình mà dễ dàng co ro trước một bà lão đang phải sống trong một tất đất không đủ để vươn vai hù dọa ai.

“Xin bà, vợ tại hạ đang mang thai nhưng bị kẻ thù truy sát, chỉ có bà mới có thể cứu sống mẹ con họ, đời này ta không thể sống thiếu họ. Điều kiện như thế nào ta cũng chấp nhận với bà.”

Nhìn người đàn ông đang quỵ lụy trước mặt của bà, vì tình yêu mà hắn ta dành cho vợ con mình, khiến bà bật cười, rồi trở nên im bặt nhìn xa xăm. Có lẽ bà chưa từng được nghe ai nói với mình những câu chân tình cốt đậm trước đây, bây giờ thì nghe được rồi nhưng nó lại không dành cho bà. Bỗng mắt bà trở nên đỏ ngầu, bà vừa hét lớn từng câu thì lực phát ra từng câu đó làm hắn ta bay lên cao và va đập mạnh vào vách núi, lặp đi lặp lại cho đến mức hắn ta phụt cả máu miệng nhưng hắn vẫn không hề có sự phản kháng nào ngoài sự chịu đựng và những lời van xin.

“Ngươi không muốn sức mạnh của ta à? Nó có thể giúp ngươi thống trị một cõi? Nó sẽ giúp ngươi giết kẻ thù đã truy sát vợ con ngươi, ngươi không muốn có được nó sao?”

“Ta chỉ muốn…vợ con của mình bình an – hắn vừa nói vừa thổ huyết đau đớn. – Xin Nhược bà…hãy cứu họ, ta xin bà, chỉ có bà…mới cứu được họ.”

Bà ta điềm nhiên nhìn hắn rồi tiếp tục ngồi im lặng, từ sâu trong tâm tư của bà đã không còn trông mong một điều không có thực, đó chính là lòng người, cái thứ có thể cả trời đất này cũng không tài nào đo lường tường tận được. Rồi bà nhìn về góc tối như đang nhìn ai đó, cũng có thể tin được câu giang sơn dễ đổi bản tính khó dời, có lẽ nào đây mới là người bà thực sự đang chờ đợi, nghi hoặc mãi cũng không bằng thử thách.

“Nếu ta nói ta chỉ cho ngươi được sức mạnh nhưng không cứu được vợ con ngươi thì ngươi cũng không muốn báo thù?”

Bà gặng hỏi một lần nữa để xác định tâm cơ của Bách Thành, từ trong đôi mắt khẩn cầu của hắn phát ra một ánh sáng rất lạ, kết quả không như ý, hắn vẫn là một người đàn ông thật tâm mà bà đang nhìn thấy. Tay bà hướng về hắn: “Nhát gan, ngươi không xứng đáng được sống tiếp”, lúc này hắn ta ôm chặt cổ mình bằng đôi tay bất lực, bà ta muốn giết hắn, những kẻ đến đây đều không có ý đồ tốt đẹp gì, hắn dám thấy bà trong sự giam cầm này, lại không dám báo thù cho người thân của hắn, danh dự của một Ma Quân không cho phép bà để hắn trở ra khỏi đây một cách bình yên được, hãy dùng tính mạng mà chứng minh cho ngoài kia biết uy lực của bà vẫn còn rất đáng sợ.

Còn Bách Thành, hắn không còn nghị lực để sống, rõ ràng hắn không chống cự dù là một chút, không cứu được vợ con thì hắn sống tiếp cũng không ý nghĩa gì, hắn thả tay chấp nhận buông bỏ lại thế giới này rồi rơi nước mắt, là tất cả đã dồn hắn vào đường cùng. Kết cục này cũng không ngoài dự đoán của hắn rồi. Bà ta vô chừng thấy sự buông thả không chút chống trả của hắn, từ trong đôi mắt của người đàn ông kia, bà ta không thể tìm thấy sự oán hận nào giống như bà đang có. Dường như giác ngộ được điều gì, bà kịp thời thả tay ra.

Nhược Bà phất tay một cái, bỗng chốc hang núi sáng bừng, xung quanh là những bộ xương khô của những kẻ đến đây tìm kiếm sức mạnh vô biên từ bà. Đáng tiếc chúng không đủ tư cách để sở hữu được nó. Chúng chỉ muốn giết bà để đoạt được phép dẫn ma và thâu tóm thiên hạ. Còn bây giờ người đàn ông mang đôi mắt hy vọng và trái tim hắn đang đập vì tình yêu đến tìm bà vì lý do nực cười, bà bất giác ghen tỵ, bởi bà cả đời cũng không tìm thấy được hy vọng sống và đấu tranh vì những thứ không thật, thì vô tình hắn ta lại rất khác biệt, hắn vẫn kiên định quỳ ở đó. Bà ta hỏi:

“Vợ và con ngươi làm sao? – Bà lên giọng để Bách Thành không kịp vui mừng. – Ta sẽ không hứa cứu được, nhưng ta có điều kiện đấy!”

“Đa tạ bà, vợ ta đang mang thai nhưng bị kẻ thù truy sát, ta đã đến quá muộn để có thể cứu vợ và con, nhưng kịp thời giữ được nguyên thần của họ.”

“Ta đoán kẻ truy sát là người thiên đình? – nhận được cái gật đầu, bà lại cười lớn rồi tiếp lời – Không ngoài dự đoán của ta, được rồi cũng sẽ đến ngày này, cái ngày ta giao lại cho người kế vị chức Ma Quân.”

Bỗng hang núi chấn động rung chuyển, chiếc lồng phát sáng từng đợt nhấp nháy. Nhược Bà trở nên uy phong, bà dang tay đứng thẳng mắt sáng như ngọn lửa rồi bỗng nhiên đôi mắt ấy bay ra và đặt lên tay bà. Lúc này bà khuỵu ngã và thoi thóp.

Tay bà run run dùng chút nguyên thần suy kiệt để đưa hai viên nguyên đan cho Bách Thành, hắn đưa tay đón lấy trong những hỗn tạp ngỡ ngàng. Không thể tin những gì xảy ra trong mắt mình lúc này, có thể từ giây phút này sẽ đưa cuộc đời hắn qua một bước ngoặt không lường trước được.

“Đây là phép dẫn ma”

Hắn nhìn vào đôi bàn tay của mình suy đoán, hóa ra đôi mắt của Nhược Bà là nơi chứa thứ tà phép làm sinh linh ba cõi phải đồ thán, tim hắn bỗng đập mạnh vì cảm thấy nguồn sức mạnh này vừa lấn át vừa liên kết mạnh mẽ tới cốt tiên của hắn. Hắn cố gắng chịu trận.

“Là cái bên trái, còn bên phải là cốt tiên của ta, hãy gieo nó xuống hồ Thạch Ân, nó sẽ sinh ra hai quả đào, một quả là hồi sinh nguyên thần, một quả là chứa hỗn yêu khí.”

Bà ta cảm thấy mình không thể trụ nổi nữa, nên dồn hết toàn lực cuối cùng để truyền đạt điều cơ mật nhất cho hắn ta, không thể để nguyên đan luyện hóa cả đời của mình vào tay một kẻ vô dụng được, phép dẫn ma không thể vô dụng như vậy được.

“Hãy dùng phép dẫn ma như chính uy lực của nó, ta muốn ngươi tìm ra kẻ có nguồn khí tu luyện từ ba giới mà giao lại nó, đừng phụ lòng ta.”

Bách Thành chợt thấy nguyên thần bà ta dần tan biến, còn hắn ta ngoài cắn răng chịu đựng nội lực mạnh mẽ phát ra từ hai viên đan trên bàn tay mình vừa phải ghi nhớ những gì bà ta nói, nhưng rõ ràng mục đích ban đầu của hắn đến không phải tìm cách xoay chuyển ba giới Tiên – Yêu – Nhân.

“Nhược Bà, ta muốn biết làm cách nào để vợ con ta tỉnh lại?”

“Qủa đào có chứa linh khí sẽ giúp ngươi…còn quả còn lại sẽ giúp…nó sẽ giúp”

“Nhược Bà, Nhược Bà…”

Nhược Bà tan biến. Cuối cùng thì hắn vẫn không rõ để thức tỉnh vợ con hắn thì phải dùng quả đào nào. Tam giới ba cõi lúc này như chuyển mình vì một trong những kẻ chứa thần lực mạnh mẽ có thể xoay đảo chúng sinh đã vong mạng. Trước mắt hắn, chiếc lồng sắt đỏ cũng lụi tàn, ngọn núi bỗng hết mù sương. Trên bầu trời, bỗng đỏ sáng bừng lên rồi tắt lịm.

Bạn đang đọc Bảo Đoạn Minh Tâm sáng tác bởi Flowa
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Flowa
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.