Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một chưởng vỗ chết

Phiên bản Dịch · 1587 chữ

Một đòn toàn lực của cao thủ Nguyên Đan Cảnh, đủ làm chấn động đại địa.

Mọi người xung quanh sớm đã sợ hãi, sắc mặt tái nhợt,

Lúc này Thượng Quan Hồng nhếch mép cười, muốn nhìn xem La Dạ sẽ làm như thế nào?

La Dạ vung tay, một nguồn năng lượng vô hình như cơn gió lướt về bàn tay khổng lồ.

"Không biết tự lượng sức"

Ông lão thấy vậy liền xem thường cười nhạo.

Còn chưa kịp cười xong, mặt ông lão bỗng nhiên cứng lại như thể thấy điều gì đó không thể tin nổi.

Bàn tay khổng lồ còn đang rơi xuống La Dạ không hiểu sao biến mất, như chưa từng tồn tại, đồng thời một luồng năng lượng kinh khủng đánh lên người ông lão.

Không tốt! Một cơn sợ hãi trước giờ chưa từng có bao trùm lên ông lão, trong lòng báo động nguy hiểm không ngừng,

Nhưng sự việc xảy ra quá nhanh, ông lão còn chưa kịp phản ứng, nguồn năng lượng đã đánh lên trên người, giống như lôi đình vạn quân, khiến cả người ông lão bay ngược ra sau, phun ra ngụm máu tươi.

"Cái gì?"

Ở cách đó không xa, Thượng Quan Hồng cũng sợ đến mặt tái như đít nhái.

Hắn vẫn như cũ không biết La Dạ đã ra tay như thế nào, chính vì vậy trong lòng hắn càng cảm thấy sợ hãi hơn.

Lúc này hắn mới phát hiện ra, mình đã phạm phải sai lầm cực kỳ lớn, hắn đã quá xem thường La Dạ.

Trong khi Thượng Quan Hồng còn đang hoảng sợ, La Dạ búng ngón tay,

Phốc! Một tia khí kình giống như sợi tơ, đã bay xuyên qua đan điền ông lão.

"Ngươi" ông lão trừng hai mắt.

Cả người rơi trên mặt đất, lại phun ra thêm một ngụm máu, quỳ một chân trượt về phía sau một đoạn mới ngừng lại,

"Chuyện, chuyện này...?"

Tất cả mọi người ngơ ngác, giờ phút này, dùng mắt thường có thể thấy, cả người ông lão đang dần trở nên khô héo, một đầu tóc đen trước kia bây giờ đã bạc trắng, giống như đang bước vào giây phút cuối đời.

Mọi người nhìn ông lão, lại sững sờ nhìn La Dạ, trong mắt đều tràn ngập hoảng sợ.

"Ngươi lại phế bỏ Tu vi của ta?"

Một giọng nói khàn khàn vang lên, tràn ngập không thể tin nổi.

Ông lão gian nan ngẩng đầu lên, dùng đôi mắt đỏ ngầu nhìn chằm chằm La Dạ, chứa đầy hận thù, trong đó còn xen lẫn cả tuyệt vọng.

Hít! Nghe được ông lão nói, tất cả mọi người đều hít ngụm khí lạnh, bọn họ lúc này mới phát hiện, cơ thể của mình vậy mà không tự chủ được run rẩy lên không ngừng.

Thanh niên này là ma quỷ sao?

Làm sao mà khủng bố như vậy?

Chỉ tùy tiện búng một ngón tay, liền có thể phế bỏ đi Tu vi của một cao thủ Nguyên Đan Cảnh, người này phải mạnh mẽ đến như thế nào?.

Đối với ánh mắt hận thù của ông lão, La Dạ chỉ hờ hững nói:"ta đã cho ngươi cơ hội, chỉ là ngươi không biết nắm lấy, không giết chết ngươi, đã là ta đại từ đại bi lắm rồi."

"Ngươi!"

Đồng tử ông lão co rút lại, đúng vậy, lời La Dạ nói không sai, hơn nữa, hắn không thể không thừa nhận, bản thân không phải là đối thủ của La Dạ, hai người cơ bản không cùng một cấp bậc.

Hắn lúc trước quá xem thường La Dạ, đã bị vẻ bề ngoài của La Dạ đánh lừa, nhìn chỉ như thanh niên hai mươi tuổi bình thường, không ngờ lại khủng bố đến như vậy.

"Ngươi rốt cuộc là ai?"

Ông lão có chút không cam lòng hỏi.

"Ta là Tông chủ Dạ Thiên Tông, La Dạ"

La Dạ chắp tay sau đít, điều chỉnh tư thế sao cho ngầu, rồi nhàn nhạt đáp.

Một bộ áo dài trắng tung bay trong gió, nhưng trời không có chút gió.

Nhìn bóng người La Dạ, trong lòng ông lão cùng tất cả mọi người run lên bần bật, giống như một người cao lớn nguy nga, để bọn họ cảm thấy nghẹt thở, lúc này mọi người mới biết được La Dạ là ai.

Thanh niên này, vậy mà lại là tông chủ của Dạ Thiên Tông mới nổi gần đây.

Đúng lúc này, La Dạ bỗng nhiên hừ lạnh:

"Muốn chạy trốn"

Hắn đưa tay về hướng Thượng Quan Hồng đang chạy trốn nắm lại, còn đang hóa thành vệt sáng chạy trốn ở xa, trong lòng Thượng Quan Hồng bỗng báo động nguy hiểm, nhưng lúc này cả cơ thể đã bị một nguồn sức mạnh kinh khủng khóa lại, không thể nhúc nhích, sau đó thì biến mất, lần nữa xuất hiện đã ở trước mặt La Dạ.

Còn chưa kịp phản ứng, đã bị nguồn sức mạnh đè xuống người,

Ầm! Một tiếng nổ vang lên, cả người Thượng Quan Hồng bị ép quỳ mạnh xuống, mặt đất nứt toác ra.

"La tông chủ bớt giận, là ta có mắt không nhìn thấy thái sơn, chứ thực ra trong lòng ta rất là ngưỡng mộ ngài, nhiều như sao trên trời đếm không hết, như nước sông Ba Lai cuồn cuộn chảy không ngừng,"

Thượng Quan Hồng vội vàng hướng La Dạ xin lỗi, đồng thời không ngừng nịnh nọt, nếu so với lúc trước, còn tưởng là hai người khác nhau.

"Tha cho ngươi?"

La Dạ cười lạnh:" rất tiếc, bây giờ là ban ngày, không nhìn thấy sao được, mà sông Ba Lai bây giờ đã biến mất rồi, nước ở đâu ra mà đòi cuồn cuộn, ngươi tưởng ta là thằng ngu sao?"

Cảm nhận được sát ý trong lời nói của La Dạ, Thượng Quan Hồng chấn động, cắn răng nói:" thế có biết bố mày là ai không? Chính là nội môn trưởng lão của Thiên Tông, sợ chưa, sợ rồi thì nhanh thả ta ra."

La Dạ cười xì, lại mấy câu gợi đòn kiểu này,

"Thiên Tông sao!"

La Dạ lẩm bẩm, có chút suy tư, mà Thượng Quan Hồng thấy được cảnh này, lại tưởng rằng La Dạ đang sợ, trong lòng dấy lên ngọn lửa hi vọng, nhưng nhanh chóng, ngọn lửa này đã bị dập tắt.

"Từ tông môn hạ đẳng đến tông môn Trung đẳng ta còn chưa sợ, kệ cái đầu bờ tông môn thượng đẳng nhà ngươi,"

La Dạ cười gằn, cũng không muốn phí thêm lời nào nữa, trực tiếp đánh vào đầu Thượng Quan Hồng.

Phốc! Thượng Quan Hồng thất khiếu chảy máu, mở trừng hai mắt ngã xuống đất,

"À thế à, Thiên Tông sẽ không tha cho ngươi!"

Thượng Quan Hồng vẫn kịp nói một câu mới chịu chết đi.

"Chết, chết thật rồi!"

Nhìn thấy đường đường là nội môn trưởng lão Thiên tông, cao thủ Nguyên Đan Cảnh trung kỳ, cứ như vậy chết đi, tất cả mọi người mặt mày ngơ ngác, giống như đang nằm mơ.

Ông lão lúc này không thể tin nổi nhìn La Dạ, hắn thật sự dám giết Thượng Quan Hồng.

Ông lão sợ hãi, lúc này mới ý thức được,, hồi nãy La Dạ không có giết hắn là may mắn cỡ nào, ông bà gánh còng lưng.

Chỉ là hắn không nghĩ đến, vừa mới xuất hiện trên thế gian không lâu ẩn thế tông môn, tông chủ Dạ Thiên Tông lại hung ác đến như vậy, hơn nữa, nhìn dáng vẻ của La Dạ, căn bản là không để Thiên Tông vào trong mắt.

Nếu không phải là kẻ ngu ngốc, vậy thì là kẻ cực kỳ tự tin vào sức mạnh của mình.

Lúc này ông lão đã lạnh hết cả người, cũng hối hận vô cùng.

"Sát nhân giả, nhân hằng sát chi, đi giết người khác, cũng phải chuẩn bị tư tưởng bị người khác giết chết"

La Dạ đọc một câu tục ngữ, sau đó lại giảng đạo lý, lạnh lùng nhìn thi thể Thượng Quan Hồng nằm trên mặt đất, muốn giảng đạo lý cho Thượng Quan Hồng nghe.

La Dạ quay sang nhìn ông lão, ông lão thấy vậy liền vội vàng cúi đầu, không dám nhìn thẳng, mọi người xung quanh thấy vậy cũng cuống cuồng quay sang nơi khác, không dám nhìn thẳng vào La Dạ,

Thật không nghĩ tới, Thanh Châu xuất hiện người khủng bố như vậy, lại còn hết sức trẻ tuổi nữa chứ.

Lúc này mọi người đã quá mức sợ hãi, trái tim đập thình thịch như từng hồi trống, không dám nói một tiếng nào, thở mạnh cũng không dám, liền ngay cả lỗ nhị cũng không dám hé ra dù chỉ một chút, sợ chọc giận La Dạ đem bọn họ đánh chết.

"Vô địch là cỡ nào tịch mịch, Haiz!"

La Dạ cảm thán, cũng biết được trong lòng đám người bây giờ đang rất sợ hãi, cũng không còn muốn để ý ông lão cùng đám người, quay lại gò đất ngồi xuống,

Hắn thả ra thần thức, thấy được trong Đoạn Hồn Sơn Mạch có hai bóng người nhỏ bé đang di chuyển, mỉm cười.

Cuối cùng cũng không có thằng ngu tìm hắn gây sự nữa.

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 109

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.