Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Kiếm quyết hiển uy

Phiên bản Dịch · 1602 chữ

Bên trong Đoạn Hồn Sơn Mạch, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ cùng nhau đi tới,

Nhìn bốn phía tràn ngập mây mù, trong lòng hai người có chút chờ mong.

"Sư huynh, không phải sư tôn nói trong này có rất nhiều hung thú sao, đi nãy giờ vẫn không thấy được một con vậy?"

Thiên Ngữ nhìn xung quanh, vừa đi vừa nói, trong lòng tỏ ra nghi hoặc.

" Sư tôn sẽ không lừa chúng ta, chỉ là chưa gặp mà thôi,"

Tiêu Trần kiên định nói.

Ừ! Thiên Ngữ vội vàng gật đầu, đối với lời nói của sư tôn, nàng tất nhiên sẽ không nghi ngờ.

"Hơn nữa, trước khi chúng ta đến, đã có người tiến vào trong đây, khả năng hung thú nơi này đã bị họ giết chết, chúng ta tiến vào thêm một chút, không chừng liền có thể gặp được,"

Tiêu Trần hơi suy nghĩ một chút, lại nói ra.

"Sư huynh, đã như vậy thì chúng ta cũng nhanh lên, kẻo người ta giết hết không còn con nào bây giờ," Thiên Ngữ vội vàng nói.

Hai người bước nhanh hơn, trực tiếp hướng sâu vào Đoạn Hồn Sơn Mạch chạy đi.

Rất nhanh trời đã tối,

Phía trước Đoạn Hồn Sơn Mạch, La Dạ vẫn như cũ ngồi xếp bằng trên gò đất,

Ông lão Thể Tông sớm đã mang theo Cuồng Phong còn đang ngủ rời đi, mà xung quanh vẫn còn một ít người đang chờ đệ tử rèn luyện đi ra.

Đúng lúc này,

Hả? La Dạ mở mắt ra, nhìn xuyên qua tầng tầng mây mù, trực tiếp nhìn đến một vùng rừng rậm nằm sâu trong Đoạn Hồn Sơn Mạch,

Giờ phút này bên trong vùng rừng rậm đó, có hai bóng người nhỏ bé đang giao cấu với một con gấu cao to đen hôi,

Con gấu đen rất to lớn, lúc đứng bằng hai chân cao tới mười lăm mét, thân thể tỏa ra khí tức cuồng dã, đã đạt đến Chân Nguyên Cảnh hậu kỳ.

"Chân Nguyên Cảnh hậu kỳ sao, vừa vặn làm đối thủ để rèn luyện,"

Thấy cảnh này, trong mắt La Dạ lộ ra vẻ mong đợi.

Trong lúc này, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ không ngừng phối hợp tấn công, trong mắt cháy rực chiến ý,

"Sư muội, cẩn thận một chút," Tiêu Trần lo lắng nhắc nhở.

"Sư huynh yên tâm đi " Thiên Ngữ cười nói.

Tuy rằng con hung thú này rất lớn, hai người cũng là lần đầu tiên nhìn thấy, nhưng trong lòng lại không có một chút sợ hãi, ngược lại tràn đầy chờ mong.

"Tấn công!"

Tiêu Trần quát lên một tiếng, hai người đồng thời rút kiếm,

Trong phút chốc, ánh kiếm lấp loé, kiếm khí bùng nổ,

Hai người vừa ra tay, đã sử dụng kiếm quyết mà La Dạ đã ban cho.

Hai người tuy chỉ là Luyện khí hậu kỳ, nhưng có được tư chất hơn người, cộng thêm hai thanh tiên kiếm cùng với vô địch kiếm quyết, bùng nổ ra sức mạnh đủ để sánh vai Chân Nguyên Cảnh hậu kỳ.

Kiếm khí bá đạo vừa xuất hiện, trong nháy mắt đã cắt lên người gấu đen, máu tươi bắn tung tóe,

Hống! Gấu đen nổi giận gầm lên, giơ lên cánh tay to lớn vỗ mạnh về phía hai người,

Hai người di chuyển sang một bên, dễ dàng né tránh đòn tấn công,

Thấy cảnh này, đang ở xa quan sát, La Dạ mỉm cười thỏa mãn,

Hai người vừa mới sử dụng thân pháp hắn chưa từng thấy qua, nhưng hắn đoán rằng, hai người lấy được loại thân pháp này từ trong tàng kinh các.

Dựa vào thân pháp này, hai người có thể dễ dàng né tránh được đòn tấn công của gấu đen, biến gấu đen chở thành cục thịt di động cho hai người luyện tập.

Không tới nữa tiếng đồng hồ, hai người đã thành công đem gấu đen giết chết,

Giờ phút này, mặt hai người đã có chút tái nhợt, trên trán mồ hôi xuất hiện lấm tấm, nhưng lại vui mừng không thôi, chiến ý trong mắt vẫn không ngừng bốc cháy,

Đối với kết quả này, La Dạ cảm thấy bất ngờ, nhưng sau đó lại vui vẻ không thôi, quả không hổ danh là đệ tử của ta haha,

Nhưng La Dạ biết, sức mạnh hai người vẫn chưa phát huy đến cực hạn.

"Sư huynh, con gấu đen này tỏa ra khí tức rất mạnh, đáng lý ra những hung thú cấp bậc này da thịt phải rất cứng và dẻo dai, nhưng không ngờ lại bị kiếm khí cắt đứt dễ dàng như vậy?"

Nhìn xác gấu đen nằm trên mặt đất, Thiên Ngữ vẫn còn có chút mệt hỏi.

"Đó là tất nhiên, đây là kiếm pháp mà sư tôn ban cho chúng ta, chỉ là một con gấu đen làm sao mà ngăn cản được?" Tiêu Trần phấn chấn đáp lại.

Ừ! Thiên Ngữ gật đầu lại nói:" phía trước hình như có động tĩnh, rất có thể là có hung thú, chúng ta qua đó xem thử!"

"Đi!"

Hai người nói xong, liền hướng vào sâu trong khu rừng chạy đi.

Nhìn thấy hai người đệ tử nóng lòng tìm hung thú như vậy, La Dạ cảm thấy có chút bất đắc dĩ, chỉ biết cười gượng.

Nhưng hắn cũng không phản đối, chỉ có không ngừng chiến đấu, khai phá cực hạn của bản thân, mới có thể kích hoạt được tiềm năng trong cơ thể.

"Xem ra, mang theo hai người đến Đoạn Hồn Sơn Mạch rèn luyện là quyết định sáng suốt."

Thời gian nhanh chóng trôi qua, mùa xuân đến bình yên, cho anh những giấc mơ, hạ lưu những ngày mưa, ngọt ngào nên thơ, mùa thu lá vàng rơi, đông sang anh nhớ em, thấm thoát đã ba ngày trôi qua.

Hôm nay là sáng sớm ngày thứ tư.

Ầm! Bỗng nhiên một tiếng động vang lên, có hai bóng người bay ra từ trong rừng, sau đó rơi xuống trượt dài trên mặt đất, khói bụi mù mịt,

Hai bóng người này chính là Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ!

Mà ở phía sau hai người, một con hổ răng kiếm bước ra, con hổ răng kiếm này có kích thước không lớn lắm, chỉ cao khoảng hai mươi lăm mét, so với con gấu đen trước kia lớn hơn quá nhiều, đặc biệt là cặp răng nanh vừa trắng vừa dài kia, khiến người khác nhìn vào đều cảm thấy lạnh người, hơn nữa Hổ răng kiếm tỏa ra khí tức cuồng bạo hoang dã, đã vượt qua cảnh giới Chân Nguyên Cảnh.

Đây chính là một con hung thú Hóa Nguyên Cảnh.

Giờ phút này, nhìn trước mặt đang đứng con hung thú to lớn, trong mắt Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ tỏ ra như chưa bao giờ có được nghiêm túc, nếu nhìn kỹ hơn, sẽ thấy được khoé miệng hai người đã xuất hiện vết máu.

Vừa nãy khi bọn họ giao lưu có chút xíu với Hổ răng kiếm, liền từ trên thân cự thú cảm nhận được áp lực cực lớn.

Chỉ là năng lượng phát ra từ trên người Hổ răng kiếm, đã để hai người chấn động, chân nguyên trong cơ thể di chuyển khó khăn.

"Sư muội, chúng ta lần này gặp phải Hóa Nguyên Cảnh hung thú rồi,"

Tiêu Trần lau đi vết máu trên khóe miệng, nhưng trong mắt lại không hề tỏ ra sợ hãi nói.

"Sư huynh, chỉ cần chúng ta có thể chém giết được hổ này, là có thể về khoe chiến tích với sư tôn rồi "

Thiên Ngữ cũng nói, nhìn chằm chằm vào Hổ răng kiếm, trong mắt vẫn rực cháy chiến ý.

"Đúng vậy, nhưng chúng ta đã vượt qua thời gian quy định mà sư tôn cho, nên ngày hôm nay nhất định phải đem 🐅 con hổ này chém chết." Tiêu Trần cắn răng nói.

Hống! Hai người còn đang nói chuyện, Hổ răng kiếm bỗng nhiên ngửa mặt lên trời gầm thét, trong miệng phát ra từng đợt sóng âm khủng khiếp,

Tiếng gầm vang dội, giờ giống như sóng xung kích đem hai người không ngừng đẩy về phía sau.

"Vô địch kiếm quyết, nhất sát thập phương!"

Tiêu Trần hét lên một tiếng.

Mèo méo meo! Một âm thanh dễ nghe vang lên, chính là tiếng rồng ngâm từ trong Giao Long Kiếm phát ra.

Tiêu Trần bay lên trời, hướng về phía Hổ răng kiếm chém một phát,

Xoẹt! Một luồng kiếm quang chói mắt từ Giao Long Kiếm phát ra, giống như một con rồng ánh sáng lao về phía con hổ.

Hống! Hổ răng kiếm cảm nhận được nguy hiểm, mở ra cái miệng khổng lồ, một cột sáng ngưng tụ từ chân nguyên theo đó phát ra, lao về phía kiếm quang.

Một tiếng nổ rung trời vang lên lên, theo sau đó là làn sóng xung kích khuếch tán ra bốn phía xung quanh.

Tiêu Trần rơi xuống đất, sắc mặt tái nhợt.

Mà Hổ răng kiếm cũng chịu phải sóng xung kích, thân thể to lớn không ngừng lui về phía sau, mỗi bước đều làm cho mặt đất run lên.

Nhưng vẫn còn chưa xong,

"Tử Nguyên kiếm quyết, Phá sát!"

Ngay lúc Hổ răng kiếm còn chưa ổn định lại được thân thể, một tiếng kêu lại vang lên.

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 103

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.