Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sư tôn của ta lợi hại đến cực điểm

Phiên bản Dịch · 1506 chữ

Ngay lúc tiếng kêu vang lên, một luồng kiếm khí với tốc độ cực đại phát ra, lao thẳng về phía con Hổ.

Hổ răng kiếm giận dữ gầm lên, hai mắt phát ra ánh sáng đỏ, năng lượng vô hình bao phủ xung quanh cơ thể, tạo thành một khối cầu bảo vệ.

Ầm!, kiếm khí đã va chạm vào khối cầu năng lượng , toàn bộ khối cầu trong nháy mắt vỡ tan, kiếm khí vẫn tiếp tục lao đến đâm vào mi tâm con hổ,

Hống! Hổ răng kiếm gầm lên đau đớn, năng lượng khổng lồ giống như một cơn cuồng phong, bỗng nhiên từ trên người nó bùng nổ ra.

Đối mặt với đòn tấn công cuối cùng của Hổ răng kiếm, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ thay đổi sắc mặt, chỉ kịp giơ lên thanh kiếm chắn ngang trước ngực để bảo vệ bản thân.

Nhưng dưới nguồn năng lượng kinh khủng này, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ bị đánh bay ra xa mười mấy mét, từng giọt máu tươi không ngừng theo cằm nhỏ xuống đất, mặt hai người lúc này đã tái nhợt không còn chút máu.

Mà Hổ răng kiếm sau khi phát ra nguồn sóng năng lượng về sau, cả cơ thể không ngừng run rẩy, sau đó ầm ầm ngã xuống, chỉ còn thoi thóp.

"Cuối cùng cũng đánh bại được nó"

Nhìn Hổ răng kiếm ngã trên mặt đất sắp chết, Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ nhìn nhau nở nụ cười.

Ngay tại hai người còn đang nhìn nhau cười, một âm thanh kinh ngạc vang lên.

"Không nghĩ đến, các ngươi thật sự có thể giết chết Hổ răng kiếm cấp Hóa Nguyên Cảnh sơ kỳ."

Nghe được âm thanh phát ra, hai người Tiêu Trần giật mình quát lên:" người nào?"

Hai người còn đang đề cao cảnh giác, bỗng một bóng người từ từ bước ra, hiện ra là một thiếu nữ mặc áo trắng, nhìn qua chỉ khoảng mười bốn tuổi giống như Thiên Ngữ.

Nhưng ngay khi thiếu nữ vừa xuất hiện, trong lòng Tiêu Trần lập tức lộ ra đề phòng, Thiên Ngữ đồng dạng nhíu mày, bởi vì từ trên người thiếu nữ, họ cảm nhận được một tia nguy hiểm.

Hai người đã trải qua mấy ngày rèn luyện cực khổ, thậm chí liều mạng chiến đấu, có thể để bọn họ cảm thấy nguy hiểm, thực lực đối phương chí ít cũng phải bằng họ, thậm chí có thể cao hơn nhiều.

"Ngươi là ai?"

Thiên Ngữ nhìn chằm chằm thiếu nữ bằng tuổi mình hỏi.

"Bạch Vân Tuyết"

Thiếu nữ có trả lời có chút lạnh lùng.

Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ nhìn nhau, thấy đối phương cũng chưa từng nghe qua cái tên này giống như mình.

"Sao vậy, chẳng lẽ các ngươi còn chưa từng nghe đến tên của ta?"

Nhìn hai người tỏ ra không biết, thiếu nữ nhíu mày hỏi.

"Chưa từng nghe tới, Bạch cô nương nếu không có chuyện gì, chúng ta liền đi trước, tạm biệt."

Tiêu Trần trực tiếp nói, sau đó quay sang nhìn Thiên Ngữ, cười nói:" sư muội đi thôi, đừng bắt sư tôn phải chờ lâu"

Bây giờ họ đã đánh bại được Hổ răng kiếm, đã có thể trở về khoe khoang với La Dạ được rồi.

"Ừ, đi thôi sư huynh"

Hai người xoay người , hướng về phía ngoài Đoạn Hồn Sơn Mạch rời đi.

"Chờ một chút"

Bỗng nhiên ở phía sau truyền đến âm thanh của Bạch Vân Tuyết.

"Bạch cô nương có chuyện gì sao?"

Tiêu Trần xoay người lại, nghi ngờ nhìn Bạch Vân Tuyết.

"Các ngươi cứ như vậy đi sao?"

Bạch Vân Tuyết trừng mắt, vô cùng ngạc nhiên nhìn hai người.

"Ủa, chứ không vậy thì làm sao?"

Tiêu Trần cũng kinh ngạc hỏi lại.

"Đây chính là Hổ răng kiếm cấp bậc Hóa Nguyên Cảnh, toàn thân đều là bảo vật, các ngươi cứ như vậy rời đi, không muốn lấy sao?"

Bạch Vân Tuyết ngạc nhiên nhìn hai người, cứ như đang thấy người từ trên trời rơi xuống vậy, đây chính là phung phí của trời.

Đương nhiên cũng có hai trường hợp, một là không thèm để vào mắt, hai là thằng ngu không biết hàng,

Nhìn hai người càng giống trường hợp thứ hai hơn.

"Bảo vật?"

Mắt hai người bỗng dưng tỏa sáng, bởi vì sư tôn cũng không có dạy cho bọn họ những điều này, nên họ không biết cũng phải.

"Bảo vật gì? Chẳng lẽ là bảo vật linh dịch?"

Thiên Ngữ nghi hoặc hỏi.

Bạch Vân Tuyết" =.= "

Bạch Vân Tuyết có chút cạn lời, nhưng vẫn đem tác dụng của răng nanh và máu thịt Hổ răng kiếm nói ra, có tác dụng chế tạo thành vũ khí, có loại ăn vào rèn luyện thân thể, có tác dụng tăng cường chân nguyên.

"Hóa ra bảo vật mà Bạch cô nương nói, chỉ là chế tạo binh khí cùng làm thành thức ăn"

Nghe Bạch Vân Tuyết giải thích, hai người lúc này mới hiểu.

"..."

Bạch Vân Tuyết nói tiếp:"cũng có thể đem đi đổi thành linh thạch."

"Sư huynh, vậy chúng ta có cần hay không, hình như sư tôn rất thích linh thạch "

Thiên Ngữ nhìn Tiêu Trần, hai mắt sáng lên.

Giờ phút này, La Dạ đang ngồi trên gò đất nghe vậy, khóe miệng không nhịn được co giật mấy cái.

Nhưng mà hắn rất kinh ngạc với thiếu nữ Bạch Vân Tuyết, bởi vì từ trên người nàng, hắn thấy được kim quang tỏa ra nhàn nhạt,

Tuy rằng so với hai người Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ, kim quang này nhạt hơn rất nhiều, nhưng, có thể phát ra kim quang, đều là thiên mệnh chi tử, có được khí vận gia thân.

La Dạ vốn có ý định thu làm đệ tử, nhưng khi sử dụng năng lực phá vọng, biết được thân phận của nàng, ý định thu làm đệ tử tan biến.

Thiếu nữ mới chỉ mười bốn tuổi, nhưng tu vi đã đạt đến Hóa Nguyên Cảnh sơ kỳ, hơn nữa còn là con gái cưng của tông chủ Thiên Tông, càng là thiên tài xếp hạng thứ ba của Thiên Tông.

"Thôi vậy!"

La Dạ có chút thở dài tiếc nuối.

Khi hắn lần nữa nhìn đến chỗ hai người Tiêu Trần, thì nhất thời cạn lời.

Tiêu Trần đang nắm lấy đuôi Hổ răng kiếm kéo đi,

"Đang làm cái CLGT?" La Dạ không nhịn được nói tục một câu.

Lúc này hắn cảm thấy có chút xấu hổ, bị đệ tử làm cho mất hết mặt mũi.

"Haiz, chờ hai đứa đến đây, cho mỗi đứa một cái nhẫn trữ vật"

Nhìn thân thể bé tí kia đang kéo đuôi con hổ to lớn, từng bước tiến về nơi này, hắn không cũng không còn gì để nói nữa.

Thật mất mặt, nếu việc này truyền ra ngoài, còn mắt mũi đâu mà gặp người.

Hắn còn đang muốn phát triển tông môn thành đệ nhất thiên hạ, thậm chí trở thành đệ nhất tông chủ trong toàn bộ Chư Thiên vạn giới, trở thành nam thần trong lòng tất cả mọi người.

........

"Đúng rồi, từ nãy đến giờ các ngươi cứ khen ngợi sư tôn của mình nhiều như thế, vậy rốt cuộc các ngươi là đệ tử của tông môn nào, sư tôn là ai?"

Một đường đi theo Tiêu Trần cùng Thiên Ngữ, nghe bọn họ khen sư tôn của mình nhiều như vậy, có chút hiếu kì không nhịn được muốn biết.

Nghe Bạch Vân Tuyết hỏi, Tiêu Trần còn chưa kịp trả lời, thì Thiên Ngữ đã vội vàng dành trước:

"Sư tôn của ta lên tới trên trời, xuống tới lòng đất, không gì không làm được, duy ngã độc tôn, là khai tông tổ sư của Dạ Thiên Tông, nói như thế nào đây...."

Thiên Ngữ trầm ngâm nói thêm:

"Chính là một người phi thường tài giỏi, không gì không biết, không gì không hay, vô địch đến mức tịch mịch, bởi vì không tìm được đối thủ mà sém nữa tự sát, nếu là thứ hai không ai dám chủ nhật, cho dù trời có sập, cũng sẽ đỡ lên được, lợi hại đến cực đại."

Thiên Ngữ nói đến mức nước miếng bắn tung tóe, trong mắt tràn ngập vô tận sùng bái.

Nghe Thiên Ngữ nói như vậy, lại nhìn mặt nàng tràn đầy kích động sùng bái, Bạch Vân Tuyết hơi ngơ ngác, sau đó liền xì xì! Không nhịn được mà cười.

Bên ngoài sơn mạch, nghe được Thiên Ngữ nói đến nhiệt huyết sôi trào, La Dạ cảm thấy hết sức thỏa mãn, mỉm cười đầy khả ố, quả không hổ danh là đệ tử của ta, không có làm cho ta thất vọng,

"Đệ tử đáng đồng tiền bát gạo"

Bạn đang đọc Bắt Đầu 100 Triệu Năm Tu Vi của Đạo Như Thị
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi longtaiuy
Phiên bản Dịch
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 1
Lượt đọc 77

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.