Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bệnh viện ma quái

Phiên bản Dịch · 1309 chữ

Giang Triệt kéo lấy búa đầu đinh, đi vào nhà vệ sinh trước.

Trước khi ngủ nhà vệ sinh còn mở ra cửa, không biết rõ đã đóng lại khi nào.

Khung cửa đang lắc lư, tựa hồ có vật gì đó muốn xông ra.

Giang Triệt cười cười, mở cửa.

Thanh âm thùng thùng trong nháy mắt đình chỉ.

Trong phòng an tĩnh lại.

Tiếng kim rơi cũng có thể nghe được.

Tĩnh đến quỷ dị.

Ngoài cửa sổ nhà vệ sinh, một trận gió lạnh thổi qua, ánh trăng yếu ớt chiếu vào, một vật thể hình cầu đen sì nằm trên mặt đất, dần dần hấp dẫn ánh mắt Giang Triệt.

Cảm nhận được ánh nhìn chăm chú của Giang Triệt.

Quả bóng kia đột nhiên chuyển động một cái.

Dưới ánh trăng, tóc tản ra, là một gương mặt tái nhợt của cô gái, cô gái nhếch miệng, lộ ra một nụ cười ma quái.

"Trả mạng. . . Trả mạng. . . cho tôi. . ."

Thanh âm thê lương, vang vọng trong phòng trống trải.

Đông ~ đông ~

Đầu cô ta trên mặt đất lăn tới gần Giang Triệt.

Tình cảnh như vậy.

Tuyệt đối có thể sinh sinh hù chết người.

Mà đối mặt với hình ảnh này, Giang Triệt không có lựa chọn đi mở đèn, ngược lại gật gật đầu.

"Tốt tốt tốt, muốn mạng đúng không? Tôi trả lại cho cô . ."

Một câu nói xong.

Giang Triệt lại chủ động đi về chiếc đầu của cô gái kia

Động tác này của cô , làm cho thần sắc của nữ quỷ bỗng trở nên trì trệ.

Cái người này muốn làm gì?

Không cho nàng thời gian phản ứng.

Giữa tầm mắt của nữ quỷ , trong nháy mắt xuất hiện một tia sáng quỷ dị của cây búa thanh đồng đầu đinh.

"Tiếp chiêu. . .!"

Ầm!

Một tiếng vang thật lớn.

Đầu của nữ quỷ nát vụn như dưa hấu bị bổ, đầy trên mặt đất đều là ruột dưa vung vãi.

"Đinh, chúc mừng kí chủ thu hoạch được 90 năng lượng."

"Vậy là chết rồi?"

Nhìn lãnh quang trên chiếc búa đầu đinh, Giang Triệt rất hài lòng: "Hoàng lão đệ, xem ra mày vẫn là nhớ kỹ lão ca ca tao à, đồ tốt như vậy, cũng biết rõ lưu lại cho tao!"

Lại thu hoạch 90 năng lượng.

Đền bù ba lần rút thẻ thâm hụt đêm nay, 690 năng lượng, khoảng cách một ngàn lại tới gần một chút.

Giang Triệt rất cao hứng.

. . .

Sáng sớm hôm sau.

Giang Triệt gọi điện thoại cho dịch vụ giúp việc theo giờ đến thu dọn sàn nhà vệ sinh, sau đó liền ra cửa.

Nữ quỷ tối hôm qua chỉ là oan hồn, những vết máu kia tất cả đều là huyễn tượng, nhưng sàn nhà ngược lại thật sự bị Giang Triệt đập nát.

Vẫy chiếc taxi.

Nam Đại ở phía bắc Thiên Nguyên Thành, khu Hoàng Xuyên là khu vực đông nam Thiên Nguyên Thành, khoảng cách khá xa.

Không sai biệt lắm sau hai giờ, Giang Triệt thanh toán tiền xe xuống xe.

Mới đi chưa được mấy bước liền thấy mấy chữ "Bệnh viện Hoàng Xuyên" to đùng.

Bệnh viện Hoàng Xuyên là bệnh viện mới, xây ở khu đang phát triển, mới xây khoảng bảy năm, toàn bộ bệnh viện rất hào hoa, chính phụ tổng cộng lại có sáu tòa nhà, tòa cao nhất có chín tầng, dưới mặt đất còn có sáu tầng.

Trong viện có không ít danh y nội trú, tại toàn bộ Nam Bình châu cũng rất nổi danh, thường thường có phú hào tới đây cầu y.

Lúc Giang Triệt tới.

Một bác sĩ chừng năm mươi tuổi đã đợi tại cửa.

"Trương viện trưởng?" Giang Triệt đi qua đi mở miệng hỏi.

"A, lão đây là Trương Học Hải, viên phó, cậu là?"

Lão bác sĩ người già thành tinh, không những khách khí lại còn lần nữa xác nhận thân phận của Giang Triệt.

"Giang Triệt."

Mắt Trương Học Hải sáng rực lên.

"A, là Giang tiên sinh, mau mời, mau mời!"

Đối với người thanh niên trước mặt nhìn so với cháu trai của mình cũng không chênh lệch lắm, Trương Học Hải không có bất luận khinh thị gì.

Hai người khách sáo vài câu, cùng đi tiến vào một tòa nhà bên cạnh.

Ngồi xuống.

Vị viện trưởng này sắc mặt liền sầu khổ.

"Thực không dám giấu giếm Giang tiên sinh, chuyện này nếu tiếp tục không có kết quả, thời gian yên bình của lão già tôi đây cũng liền chấm dứt."

Nghe nói như thế.

Giang Triệt nghe ra được cái không đúng: "Lại xảy ra nhân mạng?"

Ngoài hai chuyện đánh mất thi thể và bác sĩ giữ xác tự sát.

Ở ngoài sáng biết rõ là có yêu tà quấy phá, đế quốc cũng sẽ không đem một phó viện trưởng đẩy đi ra cõng nồi.

Trừ phi xuất hiện tình huống càng khó có thể khống chế hơn, dễ dàng gây dư luận xã hội lớn!

Trương Học Hải kinh ngạc nhìn Giang Triệt một chút.

Không ngờ người trẻ tuổi này lại có khứu giác về chính trị thật nhạy cảm.

Hắn gật gật đầu: "Không sai!"

"Thêm năm người mất tích ở tầng năm dưới mặt, theo lời của rất nhiều nhân viên, lần cuối cùng nhìn thấy những người mất tích này, là nhìn thấy bọn họ cùng một vài bác sĩ, y tá cùng vài người mặc quần áo bệnh nhân i đi vào thang máy, nhưng kỳ quái là, những bác sĩ kia, y tá, hoặc là bệnh nhân kia, người của chúng tôi cũng không nhận ra."

Trương Học Hải nói đến đây, ngữ khí có chút phát run.

Việc này khắp nơi đều lộ ra vẻ quỷ dị.

"Tầng năm dưới mặt đất có nơi mà bệnh nhân cần đến sao?" Giang Triệt hỏi.

Trương Học Hải lắc đầu: "Đây cũng là điểm kỳ quái, bệnh viện dưới mặt đất theo thứ tự là kho thiết bị chữa bệnh, kho tạp vật, còn có phòng cách ly những chứng bệnh nặng và nhà xác, gần hai năm, phòng cách ly chứng bệnh nặng cũng không tiếp tục mở, mà những bệnh nhân mất tích kia, phần lớn người nhà là ở tại khu vực tòa tầng ba và bốn của bệnh viện, nhưng kết quả khi đi vào, liền đi xuống tầng năm dưới mặt đất."

Giang Triệt gật đầu: "Ừm tốt, tôi muốn trước tiên đến phòng chứa thi thể nhìn xem."

"Tôi mang cậu tới, Giang tiên sinh có gì cần, cứ việc bàn giao cùng tôi, tôi nhất định cho người chuẩn bị kỹ càng!" Trương Học Hải lập tức nói.

Năm người mất tích tại bệnh viện, bây giờ cảm xúc của người nhà cũng rất không ổn định, nếu như không có thể mau chóng có câu trả lời hợp lý, cái ghế phó viện trưởng này của ông cũng coi là chấm dứt!

Dưới sự dẫn đường của Trương Học Hải, Giang Triệt đi vào nhà chính của Bệnh viện Hoàng Xuyên, nơi này vẫn như cũ rất nhiều người đến người đi, rất nhiều chuyện đã sớm phong tỏa tin tức, chỉ có những cao tầng như Trương Học Hải mới biết rõ.

Giang Triệt ấn xuống thang máy, đi vào.

"Giang tiên sinh nhất định phải cẩn thận!" Trương Học Hải vừa nói xong.

Cửa thang máy sắp đóng lại.

Đột nhiên, một nữ y tá chen vào, mà Giang Triệt phảng phất không thấy được Trương Học Hải đang không ngừng xuyên qua khe hở của thang máy nháy mắt ra dấu với hắn, phối hợp nhấn xuống tầng dưới.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Thức Tỉnh Sơn Hải Kinh (Bản Dịch) của Diệp Thiên Thu
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Anhuyen88
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 86

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.