Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Vấn Đạo phong

Phiên bản Dịch · 1551 chữ

Ngoại môn, Vấn Đạo phong.

Từ Uyên thao túng thuyền gỗ lim chậm đáp xuống một vùng bờ.

Trên đỉnh Vấn Đạo phong, diện tích tương đương có thể chứa một tiểu trấn, xung quanh đều trải gạch hán bạch ngọc, mấy chục tòa cung điện xen lẫn tọa lạc trên quảng trường.

Thu hồi Hồng Mộc chu, Từ Uyên liền đi đến đại điện ở chủ phong.

Vấn Thanh điện, lần nào Từ Uyên thấy tấm bảng hiệu to lớn này cũng phải mắng một lần mới được.

"Thu Mộc sư huynh, trưởng lão Thiên Dược sơn tại đang giảng ở tiểu điện.” Đi vào Vấn Thanh điện, Từ Uyên liền tìm được ngoại môn đệ tử đang thủ ở đây.

"Số mười hai khu Ất." Ngoại môn đệ tử thuận miệng nói.

"Đa tạ sư huynh."

Tất cả đại điện trong Vấn Đạo phong đều bố trí không gian thác triển trận, sau khi vào sẽ có động thiên khác, diện tích giống khu mua sắp tổng hợp ở kiếp trước..

Trong đại điện, những ngoại môn đệ tử đến nghe đạo đang chạy tới chạy lui, vô cùng náo nhiệt.

Trầm Tinh tông dạy ngoại môn đệ tử rất đơn giản mộc mạc, sau khi nhập môn sẽ dạy cách tu luyện cơ sở nhất, còn lại muốn học gì thì có thể tìm từng đại điện trong Vấn Đạo phong mà học, từ nhập môn đến tinh thông, tất cả chương trình đều có.

Từ Uyên đã từng đến cái gì mà Vấn Khí điện, Vấn Đan điện, Vấn Trận điện, những nơi nào kiếm ra tiền đều đến mấy lần.

Sau đó phát hiện trồng cỏ mới là nơi quy túc của hắn thì giờ Từ Uyên chỉ chung tình ở Vấn Thanh điện.

Lúc hắn đến số mười hai khu Ất thì đã có 6 vị ngoại môn đệ tử xếp bằng trên bồ đoàn , chờ trưởng lão giảng đạo.

"Từ sư đệ tới rồi."

"Chào các vị sư huynh đệ!" Từ Uyên chắp tay, tìm một vị trí gần chủ vị ngồi xuống, tới sớm nửa canh giờ chỉ vì tìm một chỗ tốt thôi.

Hắn thường tới đây nghe giảng bài, nên dần cũng quen với các ngoại môn đệ tử ở đây.

"Từ sư huynh, đặc tính của Thiên Hoàng ma là gì? Gặp cái gì thì hóa thành kịch độc."

"Hôm nay trưởng lão Thiên Dược sơn sẽ đặt câu hỏi với ta." Một thiếu niên ánh mắt linh động thiếu niên lặng lẽ truyền âm cho cho Từ Uyên.

"Vị đắng, trực tiếp dùng có thể khiến gan chua, thích tối thích ẩm, sinh trưởng trong hoàn cảnh ẩm nóng. Như gieo trồng trong linh điền thì tốt nhất nên phối hợp với Địa Vụ hoa."

"Không thể gặp lạnh, bằng không có thể trực tiếp hóa thành kịch độc, tu sĩ Trúc Cơ cảnh ăn trúng chắc chắn phải chết." Từ Uyên nhìn thoáng qua câu trả lời truyền âm của vị sư đệ kia.

"Đa tạ Từ sư huynh."

Lúc hai người truyền âm trao đổi, một vị nam tử trung niên tướng mạo trầm ổn mặc trường thanh sắc bỗng đi vào.

Lúc này toàn bộ vị trí trong tiểu điện đã đủ tám phần mười.

"Các ngươi đều đã nhớ kỹ Tổng Cươn cùng Đại Toàn Linh Thực rồi chứ?" Nam tử trung niên nghiêm túc nhìn mọi người trong điện.

"Hồi bẩm trưởng lão, đã nhớ kỹ rồi." Từ Uyên cùng mọi người đáp lại, hắn đã quét khóa ở đây 10 năm, mấy thứ căn bản đều đã hóa thành bản năng của hắn.

"Được, vậy chúng ta sẽ học về những thứ khó hơn."

"Dùng khí tức linh thực tản ra có thể mô phỏng linh mạch, ta sẽ giảng cơ sở, các ngươi phải nghe cho kỹ đấy."

"Chút nữa nếu như ta kiểm tra hài lòng thì truyền cho các ngươi cách mô phỏng tiểu linh mạch." Dược Sơn cười ha hả nói.

Một câu, nháy mắt khiến rất nhiều ngoại môn đệ tử phấn chấn, trong mắt bốc kim quang.

Từ Uyên cũng như thế, thầm nghĩ cuối cùng cũng gặp được món hời rồi.

Linh mạch là thứ cần thiết cho tu hành, mười vạn dặm Đại Sơn linh khí ngoại môn mặc dù nồng đậm hơn bên ngoài, miễn cưỡng đủ cho Ngưng Khí cùng Trúc Cơ thường ngày tu luyện, nhưng lúc tấn cấp thì những linh khí này lại có vẻ hơi giật gấu vá vai.

Cho nên lúc tấn cấp, nhất định phải có linh mạch cung cấp đầy đủ linh khí phụ trợ mới được.

Dược Sơn nhìn những ngoại môn đệ tử tập trung tinh thần thì nhịn không được mà bật cười, nhớ ngày đó hắn cũng gặp sư phụ mình ở đây, lúc nghe giảng về trận này cũng có vẻ mặt như thế.

"Được, bắt đầu thôi."

"Linh thực, chính là một loại biểu hiện cho đại địa linh tính thương sinh vạn vật, vốn là thiên địa uẩn dưỡng, nếu muốn nhân tạo bồi dưỡng thì mấu chốt nhất chính là nơi sinh trưởng."

"Trong đất có thứ linh tính tương xứng không, mật độ linh khí có thích hợp không, sự thay đổi của nhiệt độ, thời gian mưa nắng cũng cần cân nhắc."

"Những thứ này lúc các ngươi đang nghèo thì đều cần mình tự tay điều khiển."

"Những thứ ta giảng, đều là cách bồi dưỡng linh tính thổ địa thông dụng cho đại bộ phận linh thực..”

Lúc Dược Sơn giảng bài, Từ Uyên ở phía dưới tay cầm một cái ngọc giản nghiêm túc ghi kỹ càng, trong mắt đầy học hỏi.

Kiếp trước nếu ta có sức học thế này thì ít nhiều cũng có thể nghịch thiên đổi mạng nhỏ rồi.

Dù là nghiêm túc nghe giảng bài, thì tư duy của Từ Uyên cũng không nhịn được mà trôi đi xa.

Một buổi giảng đạo hai canh giờ đầy nghiêm túc cứ thế trôi qua.

"Bài giảng kết thúc, không biết chư vị có khắc trong tâm khảm chưa." Dược Sơn ung dung nói.

Tất cả đệ tử trong điện đứng dậy, cung kính hành sư lễ với Dược Sơn.

"Thỉnh trưởng lão đặt câu hỏi." Rất nhiều ngoại môn đệ tử cùng nhau nói, đa số trong thanh đều mang theo một vẻ khẩn trương.

"Được, hôm nay đặt 10 câu hỏi, như đều có thể trả lời hết thì sẽ truyền cách mô phỏng tiểu linh mạch cho các ngươi."

Một tấm ngọc giản bích lục sắc hiện lên trên lòng bàn tay Dược Sơn.

Từ Uyên dưới đài cũng có chút khẩn trương, trong óc điên cuồng đả thông tất cả tri thức vừa học.

Tất cả trưởng lão giảng đạo trong Vấn Đạo phong đều có một thói quen, xưa nay không giảng rõ hết mà thích để đệ tử tự ngộ ra.

Cũng giống buổi học hôm nay, nếu như bài giảng là phép trừ trong một trăm thì nội dung đặt câu hỏi sẽ ở mức phương trình bậc hai, có đôi khi sẽ còn hơn nữa.

"Từ Uyên, lúc ta giảng thấy ngươi nghe rất nghiêm túc, vậy ngươi đầu tiên đi."

Từ Uyên giương mắt đụng phải gương mặt tươi cười của Dược Sơn.

"Thỉnh trưởng lão hỏi."

"Hàn Sơn Linh Chi, Ngọc Nhân Sân, Tam Hỏa Liên Tử, làm sao có thể trồng trong cùng một dược điền."

Nghe được câu hỏi, các đệ tử đều hít sâu một hơi.

Từ Uyên cảm thấy thật chó má, ta theo ngươi học1+1, ngươi lại cho ta làm kiểm tra vi phân và tích phân.

Có điều nhiều năm nay hắn luôn chuyên học linh thực, mặc dù không thành tài nhưng tri thức lý luận vẫn tương đối phong phú.

"Ba loại thuộc tính linh thực trồng trong một linh điền, lạnh, ấm, nóng, dùng pháp trận linh điền Tam Quang Cửu Cực Cách trận, khống chế nhiệt độ. . . ."

"Linh thổ trong dược điền cần trộn Toái Linh Kim, Ngọc Huyền. . ."

"Ba loại linh thực cần. . ."

Các đệ tử trong điện đầu tiên là nghi hoặc, sau đó biến thành nho nhỏ chấn kinh nhìn biểu lộ tán thưởng của trưởng lão, cuối cùng hóa thành sùng bái.

Từ Uyên nói xong, chắp tay hành lễ biểu thị mình đã nói hết rồi.

"Lỗ thủng không ít, nhưng chỉ dựa vào những thứ ta giảng mà ngươi có thể nghĩ đến một bước này, chứng minh ngươi dụng tâm."

"Câu hỏi này xem như đạt."

Nghe xong lời này, Từ Uyên liền nhẹ nhàng thở ra, nếu hắn vì những ngoại môn đệ tử ở đây trả lời sai mà không có được cách mô phỏng tiểu linh mạch, thì tổ tiên mười tám đời nhà bọn hắn cũng đừng mong yên thân.

Sau đó, Dược Sơn trưởng lão lại đặt câu hỏi cho những ngoại môn đệ tử khác, tuy không trả lời đủ, nhưng cũng tính là qua.

Một tấm ngọc giản thanh lục sắc rơi xuống tay Từ Uyên.

"Tự các ngươi truyền nhau đọc đi, buổi giảng đạo lần sau thì trả lại ta.”

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Trồng Cỏ (Bản Dịch) của Trư Nhục 200 Cân
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Cinnie
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt đọc 26

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.