Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Thịt Bạch Hư Linh (18+)

Tiểu thuyết gốc · 3216 chữ

Thêm chap cho anh em, ủng hộ mình nha, cầu thích với bình luận cho thêm vui.

/////

Không Gian di na, thoáng một cái liền ở trong phủ đệ của nàng không một tiếng động.

Trong phòng Bạch Hư Linh đang ngâm mình trong nước, da dẻ trắng mịn, khuôn mặt xinh đẹp đang vuốt ve thân thể, nàng không hề biết được có một cặp mắt đang nhìn mình chằm chằm.

Trương Nhược Trần ngẫm, không lẽ mình lại dùng dược a, hay làm trực tiếp luôn đây.

Đã có quyết định, Trương Nhược Trần bước từ từ lại gần Bạch Hư Linh, bóp một viên đan dược không có mùi vị liền tan trong không khí, khi hắn đưa tay chạm vào bầu ngực thì Bạch Hư Linh lập tức có phản ứng.

"Kẻ nào!"

Bạch Hư Linh chụp lấy bộ y phục mỏng manh khoác lên người, khí tức Thiên Cực Cảnh bùng phát, không ngừng quét lấy xung quanh.

Trương Nhược Trần ung dung bước ra nhìn lấy Bạch Hư Linh thân thể, âm thầm đánh giá, hai bầu ngực to nặng trĩu đè lấy làm nàng hơi thở phập phồng, eo thon cùng quả mông to tròn trắng nõn cùng với đôi chân dài trắng muốt, tấm y phục mỏng kia không thể giấu đi thân hình bốc lửa của nàng.

"Là ngươi, Trương Nhược Trần!"

Bạch Hư Linh nhận ra ngay lập tức, đệ tử của Các Chủ.

"Tại sao ngươi lại ở đây, Ngươi mà không cho ta một lời giải thích hợp lý thì đừng trách ta báo cáo với Các Chủ."

Nàng cảm nhận thấy ánh mắt hắn đang nhìn thân thể nàng một cách nóng bỏng, khi đi ra ngoài nàng bị người khác nhìn cũng quen rồi, chỉ là lần này bị hắn nhìn sạch, cả trong lẫn ngoài, vừa thẹn vừa giận.

Trương Nhược Trần đáp:

"Thật ra là ta thích nàng, nên mới tới đây tìm nàng."

Bạch Hư Linh đáp:

"Tìm ta sao lại không đi từ cửa chính, còn lén lút vô nhìn ta tắm."

Trương Nhược Trần bước lại phía nàng, chắc giờ này thuốc cũng phát huy tác dụng rồi đi, chỉ là không cho nàng sử dụng tu vi trong một canh giờ mà thôi.

Bạch Hư Linh nhìn Trương Nhược Trần đang bước tới lại gần mình, nàng tức giận, muốn cho hắn một chưởng nhưng đột nhiên, chân khí trong cơ thể không thể điều động.

Bạch Hư Linh nói:

"Ngươi...ngươi đã làm gì ta."

Trương Nhược Trần cũng không trả lời, khẻ mỉm cười, hắn tiến gần thân thể mỹ lệ của Bạch Hư Linh, mà nàng lại không có cách nào di chuyển lùi lại vì đằng sau là bức tường, cứ thế để hắn cách nàng nửa cánh tay.

Trương Nhược Trần tay vươn tới nắm một lọng tóc dài của nàng chơi đùa, tóc nàng mềm mượt trơn bóng còn tỏa ra mùi hương thơm phức. Hắn xoắn uốn lọng tóc, lại rất thản nhiên mà nói.

"Nàng chấp nhận số phận đi."

Nhìn thấy hắn chơi đùa mái tóc của mình, mà trước giờ chưa có ai dám đụng, Bạch Hư Linh tức giận nhưng hiển nhiên không thể làm được gì.

Trương Nhược Trần ngồi xuống giường tay phải chụp lấy cánh tay nàng, tay trái ôm lấy eo thon mà kéo nàng ngồi lên đùi mình.

"Ngươi....ngươi muốn làm gì."

Bạch Hư Linh nói, nàng vũng vẫy muốn thoát khỏi nhưng không có tu vi làm sao mà thoát, bị hắn ôm vào lòng.

Trương Nhược Trần cảm nhận thân thể nhu nhuyễn mềm dẻo của nàng, miệng phả ra hơi ấm lên vành tai trắng nhỏ của nàng.

Hắn nhìn khuôn mặt xinh đẹp, mạnh mẽ kéo Bạch Hư Linh tới gần, trong sự hoảng sợ của nàng đã hôn tới bờ môi đào mộng.

"Đừng...Không muốn...ưm..ưm.."

Bạch Hư Linh không kịp phản kháng đã bị hắn cưỡng hôn, hai bờ môi dính chặt nhau khiến cả hai đều có cảm giác khác lạ, nụ hôn dù không cuồng dã nhưng tác động cực lớn tới tâm linh của nữ nhân.

Hôn tới tầm vài phút, hắn mới rời khỏi môi nàng, nhìn thấy mỹ nhân phương nhan đã ửng hồng mang theo từng đạo sát khí nhìn chằm chằm làm hắn thấy phấn khích.

Hắn lại tiếp tục kéo đầu nàng tới gần hướng môi nàng mà hôn càng thêm mạnh mẽ, kịch liệt phá mở hàm miệng nàng để đôi lưỡi cuốn lấy nhau, đầu lưỡi của nàng liên tục tránh né cùng lưỡi của hắn quấy động làm rung động cả khoang miệng thơm ngọt của mỹ nữ, hai má đào của nàng đôi lúc hóp lại khi lại phồng ra vì sự tác động của hắn, dần dần bên ngoài khóe môi đã chảy ra hàng dài những bọt nước dải lan xuống bộ y phục mỏng manh kia.

Trương Nhược Trần nắm chặt người ngọc trong tay, ngửi được một mùi hương thơm dịu nhẹ vừa hanh nồng kích thích khứu giác, mắt nhìn tuyệt thế dung nhan cùng thân thể mê người của Bạch Hư Linh.

Cảm nhận ánh mắt nóng rực của hắn đang nhìn chằm chằm thân thể mình, nàng liền biết không ổn, ra sức càng giãy giụa dữ dội.

Trương Nhược Trần không hề câu nệ thứ gì, lột sạch y phục trên người Bạch Hư Linh, lộ ra ngoài là thân hình trắng ngọc như da trẻ sơ sinh, hai bầu vú căng đầy với quầng vú hồng hào non mới, núm vú giữ màu hồng đẹp. Mà hạ thể phía dưới hàng lông mao màu đen được tỉa gọn gàng và hang động hồng hào chật hẹp như chưa từng được khai phá.

Bạch Hư Linh biết không có khả năng chống lại liền trực tiếp lựa chọn để Trương Nhược Trần tùy ý, dù quay mặt đi nhưng không khó nhìn ra mặt nàng đã hồng như táo chín, hai hàm răng ngà cắn chặt không chút sức làm vẻ kiều mị toát ra ngoài.

Hắn nhanh chóng đã lột bỏ y trang trên người, lộ ra nhục côn dữ tợn, khều khều chơi đùa trước cửa Âm Đạo, mà hạ thể nàng vẫn còn chưa kịp thích ứng vừa tiếp xúc với vật thể lạ liền sinh ra bài xích.

Bạch Hư Linh không thể dời mắt nhìn vào vật to lớn của Trương Nhược Trần, hạ thân không ngừng tránh né nhưng chỉ càng làm nhục kích của hắn thêm điên cuồng ma sát càng thêm dữ dội.

Trương Nhược Trần đong đưa hạ thân, lại để cho côn thịt đang sung huyết đỉnh tại giữa hạ thân của Bạch Hư Linh , thân côn thịt bị hai chân mềm mỏng của Bạch Hư Linh ôm chặt, hạ thể ma sát không ngừng cùng côn thịt.

Bạch Hư Linh toàn thân run lên, hai tay nắm trên cánh tay hắn dùng móng tay dài nhọn sắc bén cào cấu da hắn như lột da thịt, bất quá không chút tác dụng, lại để hắn cúi đầu ngậm mút hai khỏa cầu ngực. Mà theo động tác tiếp xúc bên dưới, Bạch Hư Linh bắt đầu thở hổn hển cấp tốc, mặt sát hồng, nàng nhắm mắt lại, dường như say mê trong đó, một loại cảm xúc mới lạ làm cơ thể nàng không sinh ra bài xích.

Trương Nhược Trần thấy Bạch Hư Linh đã bắt đầu lạc mê liền mỉm cười, đem bờ môi của mình hướng về môi nhỏ khiêu gợi của nàng đè xuống, hai người bốn môi vén cùng một chỗ, đầu lưỡi hắn động tác thành thạo, giải khai hàm răng đại môn, xâm nhập đến hàm miệng thơm tho, hết cuốn trái rồi cuốn phải, đón lấy thế công quấn cùng cái lưỡi đinh hương, bắt đầu điên cuồng cướp đoạt.

Lần này Bạch Hư Linh đã không chống cự nữa tùy thích để hắn quấy phá chính nàng.

Mà dưới hạ thân côn thịt của Trương Nhược Trần đã ngày càng cứng cỏi, đã không còn kiên dè mà đâm vào hai mép môi, nơi đó của Bạch Hư Linh thật sự vô cùng chật hẹp còn hơn cả xử nữ, hắn phải dùng tay điều chỉnh mới để đầu quy chui vào trước cửa động đi vào, từng thớ thịt ép sát cọ cọ cùng tường thịt ấm áp mà bó như thun.

Cuối cùng đỉnh đầu côn thịt cũng đi vào một đoạn, và chạm vào một lớp màng mỏng đang ngăn cản dị vật tiến sâu vào.

Bạch Hư Linh cắn răng trừng to mắt, lần đầu phá thân có cảm giác đau đớn không dễ chịu, thật ra ngay cả nụ hôn đầu của nàng, thậm chí người đầu tiên nhìn thấy nàng trần trụi thế này tất cả đều thuộc về nam nhân này. Nàng đã bắt đầu hối hận, không nghĩ tới bản thân còn quá cao ngạo để rồi dễ dàng bị một nam nhân xa lạ tóm vào tay.

Nói ra nàng cũng không có quá nhiều ủy khuất, vì hắn lấy đi tất cả lần đầu của nàng là một nam nhân vô cùng tuấn mỹ, lại mang nét yêu dị thu hút, tiềm lực Bán Thánh là rất lớn, hiện tại ở nơi này hắn đều là đệ nhất.

"A... Ân... Đau... nhẹ nhàng...A.....a....."

Cảm giác côn thịt càng tiến sâu vào cơ thể mình, phá bỏ lớp màng xử nữ, Bạch Hư Linh đã không còn đủ cứng rắn mà đối chọi sức lực, chỉ cầu cho hắn có thể sớm làm cho xong.

Trương Nhược Trần phải đợi một lúc, rồi mới tiếp tục, côn thịt càng cứng rắn mà thọt sâu vào trong cùng, ép chặt bắt hắn phải dùng lực càng thêm mạnh.

"Đau... Ta nói... nhẹ chút....a...nhẹ chút.....đau....a...."

Bạch Hư Linh dù hạ thân bị đâm chọc đến đau nhức nhưng vẫn không khuất phục, Trương Nhược Trần hai tay xoa bóp chơi đùa cặp gò đào, miệng hôn lên cổ trắng của vị nàng khi liếm khi cắn để lại vô số vết răng cùng dấu hôn.

"Ân... Dừng lại... tên khốn nhà ngươi...ân...."

Động tác của hắn càng mạnh mẽ, Âm Đạo của Bạch Hư Linh càng ép bóp thêm chặt, bên trong Âm Đạo của nàng đã nhỏ nay lại càng ép đến chặt khít khiến hành động phập phập của hắn càng phải ra sức.

Trương Nhược Trần vòng tay ôm lấy lưng trắng mềm mượt của nàng, kéo thân hình của Bạch Hư Linh dán chặt lên thân thể hắn, hai khỏa cầu ngực ép sát cọ cọ cùng bờ ngực rắn chắc của hắn, mà hai núm vú hồng của nàng đã cứng lên liên tục đâm chọc ngực hắn khiến hắn có cảm giác vừa nhột vừa kích thích.

"Ân... Ưm... Đừng có động...ưm..."

Bạch Hư Linh hai tay vòng qua cổ hắn ôm chặt, cố kìm nén rên ra lời, hàm răng trắng bạch di dời lên bả vai nam nhân cắn mạnh xuống vừa như phát tiết.

Đầu côn thịt liên tục đánh sâu vào mớ thịt mềm, chạm tới khu vực tử cung bịt lấy lối vào của côn thịt, khoái cảm từng đợt mãnh liệt tăng lên qua thời gian khiến mỹ nhân bắt đầu thích ứng, đã chấp nhận sự hiện diện của dị vật xâm nhập.

Đợt khoái cảm mạnh mẽ đầu tiên ập tới, khiến tâm linh cùng thể xác của Bạch Hư Linh đạt tới đỉnh cao, hạ thể nàng co nhún đeo nhịp dập của hắn, miệng cắn mạnh lên bờ vai nam nhân, một luồng âm tinh phun rãi lên đầu nấm dương vật, càng góp phần trơn tuột cho côn thịt trượt vào.

"Ân... Dừng lại... ta ra rồi... ưm... a..."

Bạch Hư Linh lần đầu tiết thân trong đời mới biết hóa ra việc này lại thoải mái như vậy, cũng không biết vì sao không có đối với Trương Nhược Trần sinh ra nhiều chán ghét.

"Nàng thỏa mãn rồi sao, còn ta thì chưa."

Trương Nhược Trần không cho nàng nghỉ ngơi, đẩy ngã nàng lên sàn nhà được trải tấm đệm, để bờ mông trắng phau của nàng hướng lên, Tiểu Huyệt ướt át hiện rõ mồn một trong mắt hắn, hai mép môi hồng hào chảy ra ít tiên huyết lẫn theo thủy dịch trắng đục.

Hắn tiếp tục di chuyển côn thịt, nâng lên bờ eo mềm mại thon gọn, côn thịt tiếp tục ra ra vào vào, lần này càng gia tăng tốc độ sức lực, cắm quất tới tấp để côn thịt chui sâu hết, từng đợt vào vùng tử cung. Hạ eo của hắn di động mãnh liệt va chạm cùng bờ mông căng đét gây nên hình ảnh dâm lệ trong thư phòng.

Dám để ta...dùng tư thế này...xấu hổ muốt chết mất, Bạch Hư Linh thầm nghĩ.

Đét...

Trương Nhược Trần tét mạnh vào mông của Bạch Hư Linh để lại lằn tay đỏ vằn, tay còn lại vẫn tiếp tục đánh bên mông còn lại của nàng dần khiến cho cặp mông trắng trẻo cong vểnh trở nên đỏ huyết, sự đau đớn tủi nhục làm Bạch Hư Linh không ngừng lắc mông tránh né dù biết là vô ích, như vậy chỉ càng góp phần làm hắn thêm phấn khích.

"Ân....Dám đánh ta... Dừng lại...Ân...."

Đét...

Hắn lại vỗ mạnh một cái.

"A...dừng lại...ân...ân...."

Đét...

Đét...

"Ân...ưm...ô..a..ô...a...ô..a....ân...ân..."

Lần này hoàn toàn biến hai bờ mông của Bạch Hư Linh trở thành màu đỏ lòm, mà Âm Đạo của nàng vẫn liên tục chảy ra dâm thủy bôi trơn, dường như càng đánh mạnh nàng càng thêm khoái cảm vậy. Trương Nhược Trần thật nghi ngờ nữ nhân này có khi là một nữ nhân khổ dâm, thích bị bạo hành a.

Trương Nhược Trần lại thay đỗi tư thế, sau vài trăm cú cắm quất, hắn không thể kìm nén nổi nữa, gia tăng tốc độ đâm sâu vào bên trong, Bạch Hư Linh bắt đầu cảm nhận quy đầu bành trướng, biết chuyện gì sắp xảy ra, cũng chỉ biết bất lực.

Từng luồng tinh dịch bị hắn bắn vào trong rồi lại phá ra ngoài, tinh dịch tràn ngập Âm Đạo, mà Tử Cung của nàng cũng co giật dữ dội tiết thân không biết đây là lần thứ mấy. Côn thịt nam nhân vẫn bắn ra mạnh mẽ không chỉ bịt kín Tiểu Huyệt còn bắn ra nhiễu trên mặt mỹ xinh đẹp lan xuống dưới ngực nàng. Dường như toàn thân nàng đã bị tinh dịch hắn bao phủ, nhớt nháp khiến nàng vừa khó chịu, tức giận mà không tiện có cách phát tát.

Trương Nhược Trần đính "Nô Lệ Ấn Ký" cùng "Dâm Ấn " lên cơ thể nàng, Dâm Ấn màu hồng.

Bạch Hư Linh khó khăn ngồi dậy, nàng nhìn hạ thân đã tấy đỏ mà kìm nén thịnh nộ, lau sạch thật kỹ mọi thứ bẩn trên người nhưng tới cái hình xăm thì tìm cách mãi không biến mất, nàng nói:

"Đây là cái gì, ngươi lại làm gì ta nữa rồi?"

Trương Nhược Trần đáp:

"Nàng yên tâm, không có gì đâu, chỉ là đánh dấu chủ quyền thôi."

Bạch Hư Linh nói:

"Ngươi......!"

Nàng mất tới tầm nửa canh giờ mới mặc lại y phục.

Trương Nhược Trần lúc này mới nói:

"Hư Linh, nàng làm nữ nhân của ta nha!"

Bạch Hư Linh nghe vậy, có chút tức giận, ngươi thích ta mà hành hạ ta thế cơ a, thật quá đáng, không thèm nói chuyện với ngươi nữa.

Trương Nhược Trần nhìn Bạch Hư Linh im lặng, hắn biết nàng đang nghĩ gì, đáng lẽ nữ nhân hắn phải nhẹ nhàng và yêu thương, nhưng đối với nàng lại mạnh bạo nên có lẽ nàng ghét hắn rồi.

Trương Nhược Trần nói:

"Nếu nàng không chịu thì chúng ta tiếp tục, đến khi nào nàng đồng ý mới thôi."

Bạch Hư Linh nghe vậy, lại đưa mắt nhìn thấy cái thứ vừa nãy hành hạ nàng, nó không có xĩu xuống ngược lại vẫn căng cứng, nàng nuốt nước miếng một cái, sợ hãi nói.

"Ta...ta đồng ý với ngưới là được chứ gì..."

Trương Nhược Trần nghe vậy vô cùng vui vẻ nói:

"Sau này gọi là phu quân nhé, ta hứa sẽ yêu thương và bảo vệ nàng tới hơi thở cuối cùng."

Bạch Hư Linh nghe hắn nói vậy cũng không để trong lòng, chỉ muốn tên này đi đi mau đi, nhưng không hiểu sao lời nói của hắn lại làm nàng cảm thấy ấm lòng, nàng nhẹ nhàng nói.

"Ta biết rồi....ngươi đi đi..ta cần thời gian suy nghĩ...!"

Trương Nhược Trần cũng biết, hắn cũng không muốn ép buộc nàng, đành tạm biệt rồi rời đi, trước khi đi để lại cho nàng một chiếc nhẫn không gian với kha khá tài nguyên cùng đan dược, có cả dưỡng nhan đan cùng một bộ "Bạch Thanh Sắc Y".

Hệ thống thông báo.

"Tu vi thăng lên Thiên Cực Cảnh Sơ Kỳ, Tinh Thần Lực tăng lên 48 giai Trung kỳ, Luyện Thể tăng lên Địa Cực Cảnh Đại Cực Vị, vàng +10k hiện tại có 71428 vàng.

Nhiệm vụ hậu cung 18/20.

Ký chủ: Giang Thiên (Ma Đế)

Cảnh giới tu vi: Thiên Cực Cảnh Sơ Kỳ.

Tinh Thần Lực: 48 giai Trung kỳ.

Cảnh Giới Luyện Thể: Địa Cực Cảnh Đại Cực Vị.

Công pháp: Tà Thần Thất Cảnh, Âm Dương Thánh Kinh, Cửu Thiên Minh Đế Kinh, Ma Thần Biến, Phạm Thánh Chân Ma Công.

Vũ Kỹ: Long Tượng Bàn Nhược Chưởng, Thiên Tâm Kiếm Pháp, Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Pháp, Thập Mạch Kiếm Ba, Lạc Thủy Quyền.

Kỹ Năng Đặc Biệt: Tam sắc Haki, Dâm Ấn, Nô Lệ Ấn Ký, Âm Dương Ma Nhãn.

Pháp bảo: Thiên Long Kiếm, Thời Không Bí Điển, Thiên Tử Kiếm.

Danh hiệu: Thần Cấp Văn Minh, Thần Y, Chưởng Khống Không Gian, Điều Khiển Thời Gian, Thần Cấp Luyện Đan, Thần Cấp Luyện Khí, Thần Cấp Đàn Hương.

Huyết mạch: Nguyên Tố Sáng Thế Thần.

Thể Chất: Phàm Nhân.

Vật phẩm lưu trữ: Thiên Không Châu, Thuốc kích dục *97, 3 giọt máu Kim Ô, 2 giọt Vạn Niên Linh, Lời Chúc Phúc Của Thần.

Vàng: 71428.

Kiếm Ý: tầng thứ Ba, Kiếm Tâm Thông Minh.

Thương Ý: Tầng Thứ Hai.

Nữ Nhân: Lâm Nính San, Tần Nhã, Đan Hương Lăng, Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Hoàng Yên Mẫn, Lạc Thủy Hàn, Diệu Linh Anh, Hàn Tưu, Bạch Hư Linh (Hàn Tuyết, Linh Vũ chưa song tu).

Thị Nữ: Tử Thiến, Tố Mai, Diêu Thanh Đồng.

Nô Lệ: Lâm Phi, Tĩnh Huyên, Tiêu Phi, Hàn Thanh La, Hoa Liên (Triệu Lâm, Diêu Tô, Triệu Vũ Hà, Lục Hàm chưa song tu)."

/////

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

Ai có lòng thì ủng hộ em với, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế sáng tác bởi ThiênGiang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênGiang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 6
Lượt đọc 412

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.