Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Long Huyết

Tiểu thuyết gốc · 3122 chữ

Mười ngày sau, Trương Nhược Trần cùng các nàng đi Thủy Để Long Cung, đột nhiên từ ngoài cửa Trần Hi Nhi bước vào, nàng nhìn thấy Hoàng Yên Trần liền nói:

"Biểu tỷ, ta đã chuẩn bị xong, hiện tại liền đi sao."

Trương Nhược Trần nhìn Trần Hi Nhi rồi lại nhìn về phía Hoàng Yên Trần hỏi:

"Chuyện này là sao, nàng gọi thêm Trần Hi Nhi đi cùng a."

Hoàng Yên Trần cũng không biết như thế nào trả lời, chỉ có thể truyền âm giải thích.

"Thiếp chỉ là muốn quan hệ giữa phu quân và muội ấy gần nhau, rồi bồi dưỡng tình cảm thôi."

Trương Nhược Trần nghe vậy lập tức hiểu, Hoàng Yên Trần đây là mai môi cho hắn với Trần Hi Nhi, dù sao hắn cũng quyết định thêm Trần Hi Nhi vào hậu cung, được Hoàng Yên Trần đẩy thuyền thì còn gì bằng, trong lòng là vậy nhưng ngoài mặt vẫn nói:

"Trần Hi Nhi cô nương, chúng ta nói riêng một chút."

Trần Hi Nhi thấy Trương Nhược Trần đi trước một bước cũng đi theo, dù sao nàng là người cầu được đồng hành mà.

Quan sát xung quanh không có ai, Trương Nhược Trần nói:

"Lúc nãy Hoàng Yên Trần đã nói với ta về chuyện Trần cô nương đây muốn đi theo, nhưng ở chỗ đó rất nguy hiểm nên có lẽ ta sẽ từ chối."

Trần Hi Nhi nói:

"Không sao cả, muốn tìm cơ duyên phải đi kèm với nguy hiểm, ta sẽ cố gắng không vướng chân mọi người."

Trương Nhược Trần lại nói:

"Trần cô nương đã quyết tâm muốn đi, cũng được thôi, chỉ cần Trần cô nương cho ta hôn một cái liền xong."

Trần Hi Nhi tưởng mình nghe nhầm, hỏi lại:

"Trương Nhược Trần, ngươi vừa nói cái gì?"

Trương Nhược Trần đáp:

"Ta nói là, Trần cô nương cho ta hôn một cái liền đi."

Trần Hi Nhi nói:

"Nếu là không cho thì sao."

Trương Nhược Trần nói:

"Thế thì Trần cô nương không được phép đi chung."

Trần Hi Nhi nói:

"Ngươi không sợ ta nói cho mọi người biết rằng ngươi đi tìm di tích a."

Trương Nhược Trần đáp:

"Nàng thích thì cứ việc nói, dù sao chẳng có biết ở đâu mà tìm."

Trần Hi Nhi một bụng tức giận, chuẩn bị kỹ càng để đi, chuyến này thành công tu vi chắc chắn đại tăng, thế mà lại bị tên này chơi xỏ.

"Ngươi....quá đáng."

Nếu không phải Trần Tỷ nói khu di tích này rất nhiều bảo vật có lợi ích cho mình sau này, cộng với có thể đạt được nhiều linh tinh thì nàng còn lâu mới đi, Trần Hi Nhi nghĩ nghĩ, chỉ là hôn một cái cũng không có mất mát gì, lỡ may kiếm được cơ duyên lớn thì sao, còn nếu chết ở đó thì coi như mình xui xẻo, cứ như vậy đi.

"Được rồi, Trương Nhược Trần, ngươi lẹ lẹ đi, dám lật lọng ta liều mạng với ngươi. "

Trần Hi Nhi nói rồi chỉ tay vào má mình, nàng nhắm mắt không dám nhìn mà chờ đợi, bầu ngực phập phồng hơi thở, đơn giản là ngại cùng xấu hổ.

Trương Nhược Trần cũng không dài dòng, kéo Trần Hi Nhi lại mà hôn lên đôi môi nhỏ nhắn xinh xinh kia, nụ hôn bất ngờ làm Trần Hi Nhi mở mắt trừng lớn, nàng tưởng hắn hôn vào má, thế mà dám hôn vào môi, thật quá đáng.

Trần Hi Nhi dùng sức mà đẩy hắn ra nhưng không được, tay của Trương Nhược Trần giữ chặt đầu, nàng tức giận nói:

"Trương...Nhược....Trần.... ngươi.....vô....sĩ....ô...ô...ô..."

Nào ngờ lúc nàng nói thì lưỡi gắn lại tiến vào trong mà tìm lưỡi nàng, tham lam hút lấy đinh hương ngọc dịch, Trần Hi Nhi tức đến nổ phổi, nàng vùng vẫy trong bất lực, từ từ phản khác cũng yếu dần quyết định buông xuôi.

Một lúc sau môi rời, Trần Hi Nhi còn chưa kịp lấy lại tinh thần thì đằng xa đi tới Hoàng Yên Trần nói:

"Hai người làm gì mà lâu vậy, chúng ta nhanh xuất phát."

Trần Hi Nhi hoàn hồn, khuôn mặt đỏ tới mang tai, lau sạch nước miếng còn trên môi, cố gắng nở nụ cười rồi mắt trừng trừng nhìn Trương Nhược Trần như kiểu, ngươi coi chừng ta.

"Đã đầy đủ, cái này liền đi."

Trương Nhược Trần nói rồi phất tay, Không Gian chi lực tuôn ra hình thành một cánh cổng cao hai mét, đây là lần đầu hắn thi triển Không Gian Chi Lực trước mặt chúng nữ.

"Đây là cái gì?"

Các nàng khuôn mặt đần ra, tự dưng xuất hiện cánh cửa, Lạc Thủy Hàn đọc nhiều sách nên có biết đôi chút nên nói:

"Cái này là cửa Không Gian, phu quân, chàng sử dụng được không gian chi lực sao."

Hoàng Yên Trần, Lâm Nính San biết Trương Nhược Trần có pháp bảo chứa người sống, nên biết hắn sử dụng Không Gian chi lực cũng không bất ngờ, ngược lại Trần Hi Nhi thì kinh hãi, trong sử sách người sử dụng được không gian chỉ có hai người, nhưng đó là mấy vạn năm trước, người thứ ba là Trương Nhược Trần, đây tuyệt đối là tin động trời.

Cánh Cửa Không Gian có thể đi những nơi đã từng đi mà thôi, không thể đi được những nơi chưa bao giờ đến, bất quá có điều đặc biệt là, chỉ cần Thần Niệm hắn đủ sức, lan toả tới đâu thì có thể lập tức truyền tống tới đó dể như trở bàn tay.

Trương Nhược Trần là người đầu tiên bước vào, chúng nữ Hoàng Yên Trần, Đoan Mộc Tinh Linh, Lạc Thủy Hàn, Trần Hi Nhi.

Tử Thiến Địa Cực Cảnh Trung Cực Vị cùng Tố Mai và Hoàng Yên Mẫn đạt Địa Cực Tiểu Cực Vị cũng tham gia.

Còn Linh Vũ chỉ là một người bình thường, hắn dự định để Lão Thanh tới đưa đi mà tu luyện cùng với dạy dỗ nàng một hai.

Đặt chân tới Thông Minh Hà tử vong khúc sông, phía dưới chính là Thủy Để Long Cung, nơi này yên tĩnh vô cùng, theo sau hắn là chúng nữ, bất quá giờ khắc này các nàng đều quay cuồng đầu óc, một phần do không thích ứng được với không gian, một phần là do tu vi quá thấp.

Phải mất một lúc mới khôi phục trạng thái, Đoan Mộc Tinh Linh đưa mắt hiếu kỳ nhìn xung quanh, chỗ này toàn là nước, rất rộng, ngoài ra không thấy gì nữa.

"Phía dưới là Thủy Để Long Cung, đi thôi."

Trương Nhược Trần dẫn theo mấy nàng đi xuống nước, đập vào mắt là một toà hùng vĩ Thủy Tinh Long Cung, bên ngoài trận pháp vẫn còn hoạt động, dĩ nhiên bên trong tài nguyền còn rất nhiều.

Bát Phương Hợp Ly trận có tám cửa, chỉ có một cửa sinh, còn lại tử, Hắn đưa mắt nhìn xung quanh biết cửa nào có thể đi vào, liền không có do dự, phía sau cùng bám sát theo.

Vừa đi xung quanh tìm kiếm tài nguyên vừa đi tìm kiếm Long Xá Lợi, dù sao hiện tại cũng không có ai cả, vơ vét sạch sẽ, đi tới một ngọn núi nhỏ có nhiều linh dược, nhưng xác chết khá nhiều, xem ra tới phần mộ rồi đây, mộ rồng.

Trương Nhược Trần biết phía trước có Long Hồn bảo vệ nhưng hắn không quan tâm mà bước vào trong, "oanh" một tiếng Long Hồn chấn động gào thét như muốn ghiền nát hắn linh hồn.

Trương Nhược Trần nội thể phát ra Không Gian Lĩnh Vực ngăn cản âm thanh của Long Hồn, không nghe thấy thì không sao.

Cũng không lâu lắm, Trương Nhược Trần tại giữa sườn núi vị trí, thấy được một mặt vách đá, mặt ngoài mười phần vuông vức, lại mọc đầy rêu xanh, mà lại rất nhiều nơi đều bị bùn cát bao khỏa.

Đem bùn cát dứt bỏ, rốt cục dần dần lộ ra một tòa cổ xưa cửa đá hình dáng, tiến vào cao tới bảy mét, khắc lấy từng đạo lõm sâu văn ấn.

"Bành!"

Trương Nhược Trần một chưởng đánh vào cửa đá mặt ngoài, những cái kia văn ấn, lập tức tản mát ra kim quang nhàn nhạt, đem Trương Nhược Trần chưởng ấn chặn lại.

Một chưởng này, cũng đem cửa đá mặt ngoài tầng một da đá chấn thoát, lộ ra một cái lõm sâu hố nhỏ, tựa như là một cái lỗ đút chìa khóa.

Trương Nhược Trần đem sừng rồng cắm vào trên cửa đá một cái kia thạch lỗ, đem cửa đá mở ra.

Cửa đá mở ra, trong huyệt động, lập tức bắn ra trùng thiên kim mang.

Trương Nhược Trần cùng chúng nữ bước vào, cũng không thấy gì đặc biệt, xung quanh cũng không thấy gì, dưới cảm ứng của hắn thì tìm thấy một tàn hồn, nhận thấy long khí nhàn nhạt phát ra từ đấy.

Phía sau mấy nữ bỗng nhiên bất động, không có gì nguy hiểm cả.

"Người tuổi trẻ, ngươi không nên kinh hoảng, bọn hắn chỉ là tạm thời bị ta Kim Cương Phật pháp định trụ, còn chưa chết!"

Một tiếng nói già nua vang lên.

Một cái kia thanh âm mười phần khàn khàn, lại cho người ta một loại cảm giác thần thánh, giống như là từ trên chín tầng trời truyền đến thánh âm.

Một đầu màu vàng Tiểu Long, từ hỏa cầu bên trong bay xuống tới, hóa thành một cái toàn thân tản mát ra kim quang lão giả, đứng ở Trương Nhược Trần trước người.

Một cái kia lão giả, mười phần hòa ái, mặt mũi nhăn nheo, tóc dài rủ xuống đất, cầm trong tay một cây phật trượng, sau đầu treo lấy một vòng hình tròn phật quang.

Theo trí nhớ của cái tên Trương Nhược Trần thì người này là Kim Long, một trong Cửu Đế, đã có ký ức thì dể nói, dù sao hiện tại đánh không lại tên này.

Trương Nhược Trần nói:

"Bái kiến Kim Long tiền bối."

Một cái kia lão giả ánh mắt lộ ra một tia nghi hoặc, nói:

"Người tuổi trẻ, ngươi biết lão Long?"

"800 năm trước, vãn bối tại Minh Đế Cung, từng gặp tiền bối một mặt. Lúc ấy, tiền bối còn chỉ điểm quá muộn bối luyện kiếm, tiền bối lúc ấy nói lời, vãn bối đến nay cũng còn nhớ kỹ."

Trương Nhược Trần nói.

Kim Long có chút kinh dị , nói:

"Người tuổi trẻ, nếu là lão Long không có nhìn lầm, tuổi của ngươi vẫn chưa tới 20 tuổi a?"

Trương Nhược Trần chỉ là nói ra:

"800 năm trước, Phật Đế cùng Minh Đế luận võ, Kim Long tiền bối theo Phật Đế cùng một chỗ đến thăm Minh Đế Cung. Một năm kia, ta mới chín tuổi. Trong đó một ngày, ta cùng Trì Dao công chúa ở trong vườn tu luyện Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Trận, Kim Long tiền bối từ bên cạnh trải qua, nhìn nửa ngày, liền đi tới, nói ra, hai cái tiểu bối, các ngươi trên Kiếm Đạo thiên phú đều rất không tệ, chỉ tiếc, Âm Dương Lưỡng Nghi Kiếm Trận lại không thích hợp các ngươi hiện tại tu luyện."

"Đúng lúc này, Trì Dao công chúa huy kiếm hướng ngươi đâm tới, khẽ kêu một tiếng, lão đầu râu vàng, có bản lĩnh ngươi lặp lại lần nữa?"

"Kim Long tiền bối mỉm cười, nói, cái gọi là Âm Dương Lưỡng Nghi, nhất định phải là cảm kích biết yêu hai vị người yêu, mới có thể đem kiếm trận uy lực hoàn toàn thi triển đi ra. Các ngươi hai cái tiểu quỷ, biết cái gì gọi tình? Biết cái gì gọi Âm Dương bổ sung? Nước sữa hòa nhau? Cho nên nói, các ngươi hiện tại tu luyện cái này một tòa kiếm trận, chỉ là lãng phí thời gian, nhiều nhất chỉ có thể diễn luyện chiêu thức, căn bản không đạt được Thần Tủy chi cảnh. 10 năm đằng sau, luyện thêm đi!"

Nghe được Trương Nhược Trần không sót một chữ lặp lại năm đó nói, Kim Long trên mặt lộ ra vẻ khiếp sợ nói:

"Ngươi...Ngươi là...Minh Đế chi tử..."

Tinh thần lực đạt tới cấp 20, liền có thể làm đến đã gặp qua là không quên được.

Cho nên, coi như 800 năm đi qua, Kim Long vẫn như cũ có thể nhớ lại cùng ngày chuyện phát sinh.

Sau một lúc trò chuyện, Kim Long cười cười nói:

"Lại không nghĩ rằng, ngươi đúng là một vị cố nhân. Thế gian gặp gỡ, càng như thế kỳ diệu, đã hữu duyên hãy nhận lấy, dù sao ta cũng không còn nhiều thời gian."

Kim Long cánh tay duỗi ra, năm ngón tay triển khai.

Lơ lửng giữa không trung đoàn kia màu vàng hỏa cầu, bay xuống xuống tới, lơ lửng tại Kim Long lòng bàn tay.

Hỏa cầu bên trong, bao vây lấy một bông hoa sinh lớn nhỏ màu vàng tiểu thạch đầu, bày biện ra hình bầu dục, mặt ngoài mười phần bóng loáng, phát ra quang mang, đâm vào mắt người đều không mở ra được.

Xá Lợi Tử có bốn tầng phong ấn, giải hết mới có thể đem Xá Lợi Tử luyện hoá, Kim Long đem giao cho Trương Nhược Trần, cũng cho hắn luôn Long Châu, sau cùng bảy giọt Thánh Long Chi Huyết dung hợp vào huyết dịch bảy người chúng nữ thì sẽ tỉnh lại.

Làm xong hết thẩy, Kim Long thánh hồn triệt để tán đi, hóa thành từng hạt điểm sáng.

Lượn lờ hồi âm biến mất đằng sau, toàn bộ thế giới, tựa hồ hoàn toàn an tĩnh lại.

Trương Nhược Trần nhìn viên Long Châu trong ngực có chút ghét bỏ, đồ cùi nên thấy vậy ấy chứ, còn long huyết, thôi kệ, hiện tài mấy nàng dùng đỡ đi, tu vi đạt tới Long Ngư Cảnh tìm huyết mạch cho mấy nàng luyện hoá sau, riêng Hoàng Yên Trần đã luyện hoá huyết mạch Phong Lôi Kỳ Lân nên Long Huyết thành thuốc bổ để hấp thu.

"Ting, chúc mừng ký chủ nhận được Xá Lợi Tử và Long Châu, ký chủ nhận được 200k vàng, vàng hiện tại 271428."

Trương Nhược Trần hít một hơi, lâu rồi chưa có nhận được nhiều vàng như vậy, thật sự quá đã, hắn hiện tại đang rất vui vẻ, các nàng luyện hoá chắc phải hết vài tháng, có mỗi Hoàng Yên Trần là không có sao.

Trương Nhược Trần phất tay mở cánh cửa về lại phủ đệ, mang theo tẩt cả đi về.

Linh Vũ đã được Lão Thanh đưa đi, Khổng Tuyên thì đang tu luyện, hiện tại chỉ còn mỗi Trương Nhược Trần cùng Hoàng Yên Trần, hắn ôm nàng vào phòng rồi hôn lấy, cả hai hoà quyện vào nhau.

Sáng sớm hôm sau, ánh nắng chiếu rọi vào giường Trương Nhược Trần đang ngủ, Hoàng Yên Trần như con mèo nhỏ nép mình vào trong ngực hắn, vuốt ve mát tóc nàng rồi vỗ mông một cái.

"Dậy thôi, nàng giúp ta thay quần áo nào!"

Cho dù Trương Nhược Trần đánh rất nhẹ, nhưng cơ thể Hoàng Yên Trần vẫn run một cái, miệng chợt phát ra tiếng rên rỉ "ứm ứm" đầy dâm đãng, bình thường nàng không có vậy, do tối qua bị Trương Nhược Trần đ-t lên bờ xuống ruộng, tới gần sáng nàng mới có thể chớp mắt được một chút.

Hoàng Yên Trần có chút sợ rồi, tu vi cao hơn hắn một chút nhưng sức chiến đấu lại xa vời, lần sau phải có thêm tỷ muội chia sẽ mới chịu nổi, cứ đà này nàng chết mất, chết vì sướng.

Nàng giúp hắn mặc lại quần áo rồi như thường lệ ngồi lên đùi, Trương Nhược Trần nhìn thấy có tờ báo liền cách không chụp lấy ở bên ngoài phủ.

Trương Nhược Trần nhìn Đông Vực Phong Vân Báo, lật lật rồi đọc, nhìn thấy tên mình ở trang số 18:

Trương Nhược Trần, Vân Võ quận vương con trai thứ chín, năm gần 18 tuổi, đánh bại Yến tộc đệ nhất thiên tài 'Yến Khinh Vũ', danh liệt « Địa Bảng » vị trí thứ 98. 16 tuổi trước đó, không thể tu võ. 16 tuổi mở ra Thần Võ Ấn Ký, từ đây nhất phi trùng thiên, vì Lạc Hư đằng sau Thiên Ma Lĩnh kiệt xuất nhất 'Thiếu niên thiên kiêu' ."

Nhìn lên trang đầu tiên:

Hắc Thị Nhất Phẩm Đường tuổi trẻ cao thủ thần bí, vẻn vẹn ba kiếm, đánh bại « Địa Bảng » thứ nhất, Bộ Thiên Phàm. Có cường giả cấp bậc Bán Thánh suy đoán, vị kia Hắc Thị tuổi trẻ cao thủ thần bí, đã đạt tới Địa Cực cảnh vô thượng cực cảnh.

Trương Nhược Trần xem thời gian, xem ra Đế Nhất chuẩn bị tới Thủy Để Long Cung lấy Xá Lợi Tử, nhưng là đến chậm một bước rồi, về phần Trương Thiên Khuê vẫn bình thường, nhưng Hàn Tưu bộc lộ tài năng nên có lẽ tương lai sẽ có một trận đấu đây.

Hắn nhớ là bên cạch Đế Nhất có hai nữ nhân rất là xinh đẹp, xem ra không thể không đi được rồi, lại đưa mắt nhìn về phía sáu nữ nhân của mình đang bất động, Trương Nhược Trần nhíu mày, quá lâu a, chỉ có thể như thế, Thời Gian chi lực cấp tốc bao phủ xung quanh sáu người, thời gian tăng lên gấp mười lần.

Hai ngày sau, các nàng tỉnh lại, nội thể hiện tại có thêm Long Huyết, tu vi võ đạo tăng nột bước, Đoan Mộc Tinh Linh, Lạc Thủy Hàn, Trần Hi Nhi, đều tăng lên Thiên Cực Sơ Kỳ đỉnh phong.

Tử Thiến Địa Cực Cảnh Viên Mãn cùng Tố Mai và Hoàng Yên Mẫn đạt Thiên Cực Cảnh, Hoàng Yên Trần Thiên Cực Cảnh Trung Kỳ.

/////

Chúc mọi người buổi tối vui vẻ.

Ai có lòng thì ủng hộ mình với, thông tin đây ạ:

STK: 1029657323 - ngân hàng Vietcombank - NGUYEN THANH GIANG TRA

Em chân thành cám ơn ạ.

Bạn đang đọc Bắt Đầu Từ Vạn Cổ Thần Đế sáng tác bởi ThiênGiang
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ThiênGiang
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 204

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.