Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

DÂNG TỬU

Tiểu thuyết gốc · 2251 chữ

Bất Diệt

Quyển 1 - Chương 1: DÂNG TỬU

Lục Giới.

Nam Vực, Ma Giới.

Vạn niên đại thứ mười hai chiếu theo lịch Thánh Ma.

Bên trong Cốt Trụ Ma Điện.

Ma Điện sở hữu ba mươi gian phòng, chuyên dùng để cao tầng Cốt Dực Ma Giáo tiếp khách.

Gian phòng nhất tự kéo dài đến thập tứ tự cấp bậc trưởng lão giáo phái có thể dùng. Nhưng gian phòng thập lục tự đến tam thập tự phải cấp bậc thái thượng trưởng lão mới có thể sử dụng, kể cả giáo chủ đương nhiệm cũng không có quyền dùng.

Riêng gian phòng thập ngũ tự nằm tại vị trí trung tâm lại chuyên biệt dành riêng cho một đại nhân vật.

Hắn chính là Bạc Đế - Giáo Hoàng của Cốt Dực Ma Giáo.

Gian phòng nhỏ với kết cấu đơn giản, một cốt long ỷ và hai bộ bàn ghế khách hai bên. Gạch lót sàn từ dạ huyết thạch làm cho bầu không khí có phần u ám bởi hồng quang và hắc quang xen lẫn. Long ỷ cao hai trượng được ôm lấy bởi một bộ long cốt thượng cổ, hai bên là bàn khách đẽo từ vạn năm tử mộc mà thành.

Bạc Đế một thân bạch giáp đang ngồi trên long ỷ, hai tay đặt lên đầu rồng và đuôi rồng nơi thành ỷ. Cặp mắt đen tuyền sâu thẳm tựa vực sâu nhìn vào lão đầu nơi bàn khách.

“Giáo Hoàng tại thượng, mừng giáo phái ta thành tựu thu vùng phía tây của Cương Vương về dưới trướng, lão hủ mạo muội dâng lên Hạt Giao Huyết Tửu hướng ngài thưởng thức.”

Hạt Giao vốn là hoang thú nổi tiếng khắp vùng hoang mạc phía tây Ma Giới, đầu rồng thân rắn kèm theo tám chân và cái đuôi của bọ cạp. Đuôi Hạt Giao chứa lượng chất độc có thể giết chết hơn vạn nhân tộc trưởng thành. Giao tức của nó phun ra cũng vô cùng khủng bố, tạo thành độc sương tước đi ngũ quan con mồi, sau đó phân rã chúng đến xương cốt không còn.

Máu Hạt Giao ủ cùng lục phủ ngũ tạng Bát Tí Thạch Hầu và nhiều nguyên liệu quý hiếm khác trong ngàn năm có thể cho ra Hạt Giao Huyết Tửu đại danh đỉnh đỉnh. Đây chính là một trong thập tuyệt ma tửu có thể thúc đẩy tu hành, đối với tu sĩ Độc đạo càng thêm quý giá.

“Trong cuộc đột kích Vạn Cương Ma Giáo vừa rồi, tại hạ may mắn thu được bình rượu này trong bí kho của Quỷ Thi Ma Thần. Đại nhân ngài chuyên tu Độc đạo, mỹ tửu này chắc chắn sẽ có ích với ngài.” Thái thượng nhị trưởng lão Vu Quỷ Chân Quân cười nói, hai tay nâng bình rượu rót ra hai chén nhỏ, sau đó dâng lên một chén cho Bạc Đế.

Huyết tửu ánh lên sắc tím, một hương thơm gắt mũi tỏa ra cho người ta một cảm giác mạnh mẽ xâm lấn.

Bạc Thanh ngồi trên long ỷ vẫn lạnh lùng, lấy ra từ trong áo một món ma vật.

Ma vật có hình thù một con nhện lớn màu đen bằng bàn tay người trưởng thành. Lông rậm xù xì bao phủ toàn thân, sáu cái chân mỗi bên cùng với mười hai con mắt nhỏ đỏ ngầu.

Đây là ma vật chuyên dùng để thử độc.

Bạc Thanh truyền ma khí vào thúc dùng, con nhện chầm chậm bay đến chén rượu nơi tay Vu Quỷ Chân Quân. Nó nhả một màng tơ bao phủ chén rượu, tơ nhện màu trắng chầm chậm tan biến như thẩm thấu vào trong rượu.

Con nhện trở lại tay Bạc Thanh, hắn nhìn vào con nhện, mười hai con mắt đỏ ngầu đã chuyển thành màu xanh lục. Điều này cho thấy chén rượu hoàn toàn không có độc.

Lúc này, khóe miệng Bạc Thanh mới nhếch lên một nụ cười nhẹ.

“Bạc Đế ngài lúc nào cũng cẩn thận như vậy.” Thái thượng nhị trưởng lão cười ha hả, vẫn một chân quỳ hai tay dâng tửu như cũ.

Bạc Thanh lên tiếng: “Chân Quân không ngại dùng chén rượu trên tay, ta uống chén của ngươi.”

Điều này có chút khiếm nhã.

Vu Quỷ cười khổ.

Đây rõ ràng là không tôn trọng lão nhưng lão không tiện chất vấn, đành nâng chén rượu trong tay một hơi uống cạn.

Thấy hắn ta không có việc gì, Bạc Thanh tiếp tục cho món ma vật hình nhện kiểm tra chén rượu còn lại trên bàn, cũng không phát hiện ra điều gì bất thường.

Vu Quỷ Chân Quân tiếp tục dâng lên chén rượu còn lại.

“Ngươi uống nốt đi” Bạc Thanh bình thản nói.

“Giáo Hoàng đại nhân, như này thật không phải phép.”Thái thượng nhị trưởng lão nhăn mặt.

Trong văn hóa Lục Giới nói chung cũng như Ma Giới nói riêng, dâng tửu cùng với dâng trà là hai hình thức kính trên phổ biến và được coi trọng nhất. Bắt đối phương uống chén của mình đã là thể hiện sự không tin tưởng. Thậm chí còn bắt đối phương uống cả hai chén rượu rõ ràng thể hiện sự khinh thị đối với người dâng tửu.

Trong Cốt Dực Ma Giáo, Bạc Đế ở cảnh giới Ma Đế chính là Giáo Hoàng đứng đầu giáo phái, bên dưới chính là Thái thượng đại trưởng lão rồi đến Thái thượng nhị trưởng lão là Vu Quỷ Chân Quân. Cảnh giới Ma Thần của lão cũng chỉ thua Ma Đế một tầng, luận bối phận dĩ nhiên Thái thượng nhị trưởng lão hoàn toàn không phải là cấp bậc có thể khinh nhược, chính là trụ cột của giáo phái.

Bình thường Bạc Đế luôn tôn trọng lão ta.

Tuy nhiên lần này, Bạc Thanh cười lạnh: “Nơi này ta chính là phép tắc, ngươi còn muốn trái lời ta?”

Vu Quỷ Chân Quân có chút đổ mồ hôi lạnh, lão đầu Bạc Thanh này vốn luôn đề cao quy tắc giáo phái, không ngờ lại bày ra vẻ vô pháp vô thiên như vậy.

Lão đành phải cầm chén rượu còn lại lên, nhưng đưa đến miệng thì lại trượt tay đánh rơi chén rượu xuống đất.

Bỗng nhiên.

Một cốt thủ từ mặt đất mọc lên chộp lấy chén rượu. Cốt thủ tản ra một luồng ma khí bao quanh không để một giọt rượu nào rơi ra khỏi ly.

Chén rượu như cũ được cốt thủ đưa đến trước mặt Vu Quỷ Chân Quân.

“Lão quỷ, chưa được ngàn tuổi mà tay chân đã run rồi sao?” Bạc Thanh cười lạnh không thôi.

“Già rồi, già rồi.” Vu Quỷ lau mồ hôi, tay tiếp lấy chén rượu.

Bạc Thanh đưa tay: “Mời.”

“Thứ cho tại hạ không khỏe trong người, không thể uống thêm.” Lão quỷ từ chối.

“Nhưng ta muốn ngươi uống!” Bạc Đế vuốt cằm, ý cười trên mặt càng lúc càng đậm.

Hắn thản nhiên nói: “Hay là chén rượu này của ngươi không thể uống?”

Vu Quỷ Chân Quân biến sắc: “Bạc Đế đại nhân xin đừng nói oan cho ta, chén rượu này ban đầu là rót ra cho ta, há có thể có vấn đề. Huống chi ngài còn dùng Vạn Độc Tri Chu để kiểm tra cả hai chén rượu.”

“Nhị trưởng lão à.” Bạc Thanh lạnh lùng nhìn lão đầu hai tay vẫn cầm chén rượu đang quỳ dưới chân mình.

“Uống đi, ta không thích nhiều lời.”

Vừa dứt lời, một luồng hắc vụ vốn được ấp ủ bao phủ toàn thân Vu Quỷ Chân Quân, thân hình lão ta nhanh chóng tan biến trong không khí bằng một tốc độ mắt thường có thể trông thấy.

Bạc Đế mặt không đổi sắc, hai cốt trảo dưới mặt đất như được chờ sẵn nhanh chóng mọc lên, bắt lấy thân ảnh đang tan biến của Vu Quỷ Chân Quân, nhị trảo chụm lại tạo thành một cốt lao.

Vu Quỷ Chân Quân vốn sắp tan biến bỗng một lần nữa định hình trở về như cũ trong lồng giam cốt trảo.

Khuôn mặt lão kinh sợ tột cùng: “Hãm Địa Cốt Lao? Chiêu này có thể hóa giải mọi bí chiêu đang thi triển, là bí chiêu khốn địch bậc nhất của ngươi. Chẳng phải chiêu này cần chuẩn bị rất lâu sao, không thể nào thi triển ngay tức khắc như vậy!”

“Một chiêu Hắc Quỷ Dạ Hành kia của ngươi không phải cũng vậy sao. Ấp ủ mười hơi thở là có thể hóa thành một luồng quỷ khí bỏ trốn mất dạng.” Bạc Thanh nhếch môi.

“Khác với việc ngươi ấp ủ bí chiêu định chạy từ khi ta bắt được chén rượu độc ngươi cố tình làm rơi. Ta đã trồng Cốt Trảo ở đây ba ngày rồi.”

Vu Quỷ Chân Quân hoảng sợ không thôi: “Làm sao ngươi đoán ra được ta sẽ hạ độc vào rượu chứ. Kế hoạch này ta vừa nghĩ ra ba canh giờ trước!”

“Đúng, ta không biết.”

“Ngươi làm rất khá, có thể qua mặt được cả Vạn Độc Chi Chu cấp bậc thập tầng khiến ta hoàn toàn không nhận ra chút khác thường nào trong rượu.” Bạc Thanh thản nhiên nói.

“Vậy… làm sao…”

Đôi mắt đen như mực của Bạc Đế hơi nheo lại: “Thái thượng nhị trưởng lão à, chúng ta đã sát cánh cùng nhau được ba trăm năm.”

Đôi mắt lại giãn ra.

“Ngươi hiểu ta, nhưng ta lại càng hiểu ngươi hơn.”

“Một kẻ mồm miệng lúc nào cũng đề cao nguyên tắc như ta, lại không biết điều mà bắt ngươi uống chén rượu ngươi kính cho ta lúc đầu.”

“Nhưng, ngươi tuyệt nhiên không chút biểu cảm khó chịu hay bất phục, trong lòng ngươi lại càng không có chút nào như vậy, tựa như đã đoán được. Vậy tại sao khi ta yêu cầu ngươi uống chén còn lại, ngươi mới bắt đầu chất vấn ta về vấn đề nguyên tắc? Lúc này ta càng thấy lòng người bất an không thôi.” Bạc Thanh bình thản giải đáp thắc mắc của lão quỷ.

Vu Quỷ Chân Quân động dung.

“Cái gì, Bạc Đế ngươi nói ngươi nhìn thấy lòng ta. Lẽ nào năm đó ngươi là kẻ đoạt được chân truyền của Tâm Đế?”

Bạc Thanh chỉ mỉm cười, lại lấy ra từ trong áo một vật.

Đây không phải ma vật mà là thánh vật.

Thấu Tâm.

Món thánh vật được làm bằng vàng ròng có hình dạng bàn tay nắm lấy một quả tim. Vu Quỷ Chân Quân nhận ra đây chính là thánh vật Thấu Tâm có thể xâm nhập vào nội tâm kẻ khác, hiểu thấu tâm trạng, cảm xúc của họ.

Đây chính là thánh vật truyền kỳ của Tâm Đế.

“Giáo Hoàng đại nhân ẩn giấu thật sâu, không nghĩ chúng ta đồng hành cùng nhau ba trăm năm nhưng ta vẫn không có được sự tin tưởng của người.” Lão quỷ cười khổ không thôi.

Sắc mặt Bạc Thanh trở lại sự lạnh lùng.

Vu Quỷ chợt cảm giác bất ổn, không nói một lời lập tức tự bạo nhục thân lẫn hồn phách.

Tuy nhiên Bạc Thanh đã chuẩn bị từ trước, một Ma Thần tự bạo há có thể thoát khỏi áp chế của Ma Đế. Vụ nổ hoàn toàn không phá vỡ được cốt lao, dư ba cũng không hề phong thanh ra ngoài.

Gian phòng nhỏ vẫn tĩnh mịch như vậy.

Giữa hai cốt trảo lúc này chỉ còn lại một hồn phách màu tím nhạt, đây chính là hồn phách của Vu Quỷ Chân Quân đã bị Bạc Đế áp chế lại.

“Không thể nào, ta vậy mà không thể tự bạo hồn phách.” Hồn phách Vu Quỷ Chân Quân yếu ớt nói.

Bạc Thanh thu hồn phách của hắn vào tay.

“Tự bạo nhục thân lẫn hồn phách dứt khoát như vậy, xem ra ẩn giấu bí mật rất sâu. Nếu không chuẩn bị từ trước sao có thể giữ hồn phách của lão lại.” Hắn hừ lạnh, tiến hành sưu hồn.

Sau một khắc, Bạc Thanh mở mắt. Hồn phách của Vu Quỷ hắn đã đọc sạch sẽ.

“Thì ra Thánh Quốc đã ban Tru Ma Lệnh nhằm vào ta.”

“Thánh Quốc giấu cũng giỏi thật, sắp xếp Vu Quỷ Chân Quân đi theo ta lâu như vậy. Dựa theo ký ức của lão quỷ, quân đội của Liên Minh sắp thảo phạt đến đây rồi.”

“Ba Đế Cảnh, không ngờ bọn họ lại xuất động lực lượng lớn như vậy. Toàn bộ Ma Giới và Thánh Giới hiện tại Đế Cảnh không vượt quá mười vị.” Bạc Thanh suy tính.

“Có lẽ chúng đã phát hiện ra vết tích của vật đó, nên mới xuất lực hùng hậu như vậy ngay lúc này. Kế hoạch đầu độc vội vàng của lão quỷ có lẽ chỉ là bước đầu, dù cho đầu độc thất bại ta vẫn sẽ ôm hận trước đại quân này.”

Nghĩ đến đây, Bạc Thanh nhìn vào hồn phách trong tay mình. Tâm niệm hắn vừa động, một ngọn lam hỏa bốc lên thiêu đốt hồn phách Thái thượng nhị trưởng lão của Cốt Dực Ma Giao đến không còn chút vụn.

Bạn đang đọc Bất Diệt sáng tác bởi 666silver
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 666silver
Thời gian
Cập nhật
Lượt thích 2
Lượt đọc 21

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.