Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Một tia ánh sáng

Phiên bản Dịch · 1653 chữ

Người dịch: PrimeK (Tohabong)

- Sản phẩm của luyện dược Đan Hán ban đầu chủ yếu có ba loại, đầu tiên là Bổ Huyết Đan, loại đan chữa thương này rất tốt. Anh xuất thân từ quận Bắc Tần nên cũng biết cho dù là tại Thừa Vũ Quốc, hay là tại các quận thuộc Thừa Vũ Quốc hàng năm đều có giao tranh. Cho nên Bổ Huyết Đan của chúng ta rất dễ bán.

Mạc Vô Kỵ không có ý kiến, hắn thực tình còn không biết giữa các nước hàng năm đều có chiến tranh.

Lục Cửu Quân nói tiếp:

- Thứ hai là Tráng Cốt Đan, loại đan dược này là để cho võ giả không có Linh Căn sở dụng, có thể phụ trợ võ giả tu luyện, tăng thực lực võ giả.

- Võ giả?

Mạc Vô Kỵ nghi ngờ hỏi.

Lục Cửu Quân gật đầu:

- Mạc huynh đệ xuất thân cao quý, đương nhiên sẽ không đi dò hỏi những chuyện này. Trên thực tế người có linh căn rất ít. Đại bộ phận chỉ có phàm căn, vì tăng cường thực lực của chính mình, liền lựa chọn tu võ. Nghe nói tu võ tới cực hạn cũng có thể sánh ngang cùng cường giả có Linh Căn.

Theo nhìn nhận của Lục Cửu Quân, tổ tiên Mạc Vô Kỵ là Luyện Dược Sư, tự nhiên là người có Linh Căn có thể tu luyện. Loại gia tộc này, khinh thường võ tu, sẽ không đi hỏi thăm là chuyện bình thường.

Mạc Vô Kỵ trong lòng bỗng nhiên khẽ động, giả như hắn thực sự không cách nào sinh ra Linh Căn, lựa chọn tu võ có được không?

- Loại thứ ba là Đề Linh Đan, nổi tiếng nhất tại luyện dược Đan Hán. Loại đan dược này được điều chế từ rất nhiều dược liệu quý hiếm, thậm chí còn có cả một loại Linh Dược. Đối với tu sĩ sau khi Khai Linh đều có tác dụng nhất định, có thể giúp tu sĩ rất nhanh ngưng tụ nguyên khí thiên địa. Luyện dược Đan Hán cũng là bởi vì có Đề Linh Đan nên có chút tiếng tăm tại Tinh Hán Đế Quốc.

Lục Cửu Quân đắc ý nói, hiển nhiên Đề Linh Đan này danh tiếng không tồi.

Mạc Vô Kỵ hỏi lần nữa:

- Lão Lục, tôi nghe nói đan dược đều có đẳng cấp, không biết Đề Linh Đan có phẩm cấp gì?

Nghe được lời của Mạc Vô Kỵ, Lục Cửu Quân đỏ mặt, xấu hổ nói:

- Nếu lên được cấp thượng phẩm thì tốt biết mấy. Bất quá Đề Linh Đan tuy rằng không tính là đan dược chân chính nhưng cũng số ít là đan dược được các tu sĩ Thừa Vũ Quốc sử dụng. Chỉ là về sau sản phẩm mới của luyện dược Đan Hán theo không kịp, bị hàng giá rẻ đánh bại. Về phần Đề Linh Đan, do yêu cầu phải có một loại linh dược, Linh Dược thì không phải lúc nào cũng có vậy nên luyện dược Đan Hán mới tới bộ dạng như hôm nay.

Mạc Vô Kỵ hiểu được, thì ra Đề Linh Đan, thuốc tốt nhất tại luyện dược Đan Hán ngay cả phẩm cấp cũng không có. Nói cách khác, Đề Linh Đan cũng không tính là đan dược.

- Không biết Lục huynh đối với tu sĩ và tu luyện có biết nhiều không?

Mạc Vô Kỵ cũng không cần để ý Đan Hán Luyện Dược trước đây luyện chế ra thứ gì, hắn chỉ để ý là bản thân mình sau này ở đây có thể nghiên cứu ra thứ gì. Chỉ có nghiên cứu ra thứ tốt, mới có thể kiếm được nhiều tiền. Kiếm được nhiều tiền, mới có cơ hội tiếp tục đi Khai Linh.

Lục Cửu Quân nghe được lời của Mạc Vô Kỵ, bỗng nhiên cảm giác lựa chọn của mình có phải có gì đó sai rồi không. Mạc Vô Kỵ nếu được truyền thừa luyện chế thuốc từ Mạc Thiên Thành, sao lại lại hỏi mình mấy thứ này?

Mạc Vô Kỵ lập tức liền cảm nhận được Lục Cửu Quân nghi hoặc, liền vội vàng nói:

- Lão Lục, hiện nay tôi mặc dù chưa luyện chế ra đan dược tu sĩ dùng nhưng tôi muốn phát triển theo hướng này. Trước đây bởi tôi nhất tâm phục quốc, không có để ý mấy thứ này, hiện tại nếu quyết định lần thứ hai xem luyện dược như nghề nghiệp, đương nhiên phải tìm hiểu rõ.

Lục Cửu Quân ngược lại tán thành lời này, Mạc Vô Kỵ nói không sai, muốn chân chính kiếm tiền thì không phải là đan dược bình thường đan dược, mà là thứ tu sĩ dùng.

Chỉ hơi trầm ngâm, sau đó, Lục Cửu Quân nói:

- Tôi cũng không hiểu biết nhiều đối với tu sĩ, nghe nói hộ quốc pháp sư Thừa Vũ Quốc chúng ta là cường giả cấp Địa Cảnh...

-Đợi chút, cái gì là cường giả Địa Cảnh?

Mạc Vô Kỵ liền vội vàng hỏi.

Lục Cửu Quân có chút bất đắc dĩ giải thích:

- Tôi cũng không rõ lắm, chỉ biết là rất mạnh rất mạnh. Thừa Vũ Quốc đại đa số tu sĩ đều là Nhân Cảnh mà thôi, Nhân Cảnh có 3 cấp: Thác Mạch, Trúc Linh, Thoát Phàm. Chỉ khi vượt qua Thoát Phàm mới bước vào Địa Cảnh. Thác Mạch là cảnh giới đầu tiên sau khi Khai Linh, nghe nói thiên tài mạnh nhất khi bước vào cảnh giới Thác Mạch có thể mở ra 99 đạo Linh Lạc.

Người có linh căn, trong thân thể mở rộng Linh Lạc càng nhiều, Linh Lạc càng dày và rộng, tu luyện lại càng nhanh. Theo đó thực lực cũng càng mạnh, thành tựu trong tương lai cũng càng cao. Như chúng ta phàm căn, bình thường không mở được Linh Lạc.

Mạc Vô Kỵ giống như bắt được vàng, cả người hưng phấn:

- Lục huynh, có phải người có linh căn mới mở rộng được kinh mạch?

Lục Cửu Quân liếc Mạc Vô Kỵ một cái nói:

- Là Linh Lạc, không phải là kinh mạch.

- Ha ha, Mạc Vô Kỵ cười. Linh Lạc không phải là kinh mạch sao? Linh lạc hay kinh mạch theo như hắn đoán đều giống nhau cả thôi.

Lục Cửu Quân cũng không hiểu, chỉ có thể nói:

- Vậy khẳng định, người phàm là không có mạch lạc, chỉ có người có Linh Căn sau khi Khai Linh mới có thể khai thông được các mạch lạc.

Dường như dưới sự dẫn dắt của Mạc Vô Kỵ, Lục Cửu Quân cũng nói là mạch lạc, chứ không có nói Linh Lạc nữa.

Mạc Vô Kỵ ngầm xiết chặt nắm tay, hắn kiếp trước mặc dù bị người yêu ám toán cũng là bởi vì hắn nghiên cứu ra được dược dịch có thể khai thông mạch lạc trong cơ thể con người. Đây tuyệt đối là một nghiên cứu vượt thời đại, nếu mà hắn có thể tại nơi này dùng loại dịch dược này khai thông được mạch lạc trong cơ thể mình, chẳng phải cũng giống như có Linh Căn có thể tu luyện sao?

Ý niệm này vừa xuất hiện, thật giống như đốm lửa nhỏ trong đêm tối, trong lòng Mạc Vô Kỵ không cách nào kiềm chế được, hy vọng cấp thiết này ngày càng mạnh mẽ.

- Lục huynh, tôi khẳng định đưa luyện dược Đan Hán lần thứ hai lên đỉnh cao. Bất quá tôi có hai yêu cầu.

Mạc Vô Kỵ không hỏi thêm về chuyện tu luyện chuyện, hắn cũng nhìn ra Lục Cửu Quân cũng không biết nhiều.

Nghe được lời này của Mạc Vô Kỵ, Lục Cửu Quân mừng rỡ nói:

- Mạc đại sư chỉ cần vực dậy được luyện dược Đan Hán thì không chỉ hai yêu cầu mà mười yêu cầu tôi cũng đồng ý.

Bởi vì lời của Mạc Vô Kỵ khiến cho Lục Cửu Quân quá kích động nên đã chuyển từ Mạc huynh đệ lên Mạc đại sư luôn rồi.

Mạc Vô Kỵ gật đầu:

Thứ nhất phòng nghiên này cứu từ giờ trở đi chính là địa bàn của một mình tôi, không có mệnh lệnh của tôi, không ai được phép tiến vào.

Được, tôi đồng ý! Cái này không thành vấn đề.

Cho dù là Mạc Vô Kỵ không đề cập tới yêu cầu này, ông ta cũng không có khả năng thuê thêm một Luyện Dược Sư về làm.

- Yêu cầu thứ hai chính là, sau này tôi nghiên cứu đan dược sẽ cần đến dược liệu, thậm chí có thể là Linh Dược. Tôi hi vọng luyện dược Đan Hán có thể nhanh chóng cung cấp cho tôi dược liệu cần thiết.

Điểm này mới đúng là trọng điểm của Mạc Vô Kỵ.

Mạc Vô Kỵ không biết thứ hắn nghiên cứu trên trái đất có thể mở ra Linh Lạc hay không nhưng hắn nhất định phải thử một chút. Vạn nhất thành công thì có nghĩa hắn không có Linh Căn, cũng có thể tu luyện.

Lục Cửu Quân do dự một hồi lâu mới lên tiếng:

- Mạc đại sư, nếu mà luyện dược Đan Hán Luyện Dược có thì điều này không thành vấn đề.

Mạc Vô Kỵ đứng lên cười đưa tay nói:

- Lão Lục, hợp tác vui vẻ, ông chọn tôi làm Luyện Dược Sư là cực kỳ sáng suốt.

Lục Cửu Quân cũng không hiểu Mạc Vô Kỵ đưa tay là có ý gì, liền cười gượng cũng đưa tay ra nắm tay Mạc Vô Kỵ. Có đúng là sáng suốt hay không, hiện tại ông ta cũng chưa rõ.

Hãy nhấn like ở mỗi chương để ủng hộ tinh thần các dịch giả bạn nhé.

Bạn đang đọc Bất Hủ Phàm Nhân (Bản dịch mới) của Ta Là Lão Ngũ
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi 0904253568
Phiên bản Dịch
Thời gian
Lượt thích 2
Lượt đọc 16

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.