Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Lược Ngọc

Tiểu thuyết gốc · 1294 chữ

Dưới lớp màn che mỏng bằng vải thêu từng đóa từng đóa bạch liên cùng kim liên tỏa sáng nhàn nhạt.

Đằng sau là ngọn đèn le lói cùng với bóng dáng mảnh mai, bóng đen tóc dài buông xõa, đường nét tinh tế dần dần tiến về phía xa.

Mà lúc này có một nữ nhân, đứng bên cạnh chầm chậm dùng mảnh vải trắng che mắt.

Giống như có thể nhìn thấy lại tựa như đã quen từ lâu, nàng vén bức bình phong tiến dần vào trong.

Một người tựa nam tựa nữ đang ở trong cái thùng gỗ, mặt hắn đỏ bừng, đôi mắt hờ hững, hắn dùng mấy ngón tay thon dài khẽ chạm vào mấy cánh hoa.

Mà lúc này hương thơm lan tỏa khiến nữ nhân giống như không thể kiềm chế, nàng từ từ lại gần đôi tay không ngừng mân mê làn da mềm mại trắng mịn của hắn.

- Để ta.

Nàng hướng đôi môi đỏ hồng căng mọng nhẹ nói vào tai hắn.

Mà người này chính là thiếu niên Phương Hồng, hắn nhắm chặt mắt nhẹ nhàng cảm nhận lấy xúc cảm từ đôi bàn tay ấy.

Càng lúc càng táo bạo, nàng cắn nhẹ vào tai hắn hôn lên đôi mắt đẫm nước, hai chân khẽ động trong thoáng chốc nàng đã nhảy vào trong.

Từng làn nước ấm, nóng mang theo mùi hương thoang thoảng đổ ra như thác, đôi gò núi mềm mại áp sát vào trong thân thể.

Nàng cắn môi hắn đôi môi của thiếu niên xinh đẹp đến mức khiến người ta điên cuồng.

Đôi tay uyển chuyển mềm mại như không xương từ sớm đã chạm vào nơi bí mật, rằng thiếu niên lần đầu tiên ăn trái cấm phải chìm đắm trong đê mê nhục dục.

Bình minh chưa ló dạng Phương Hồng đã thức dậy từ sớm, hắn cảm giác thế gian trong mắt hắn dường như đã lộ rõ, hắn không biết đã được nàng đưa về phòng như thế nào cũng không có chút cảm giác nào khác biệt.

Hắn đi dạo trong phủ, từng người từng người đều vô cùng thân thiện, nhưng trong đáy mắt lại ẩn chứa một chút ganh ghét, đố kỵ lại có chút sợ hãi cùng thương hại.

Đủ loại cảm xúc được hắn ghi sâu vào trong lòng, đến khi hắn trở lại khuê phòng thì từ lâu nữ nhân kia đã thức giấc.

Đôi mắt mệt mỏi có chút thâm quần, mái tốc rối xù như tổ quạ đang được mấy tên nữ tì chải chuốt một cách cẩn thận.

Nàng họ Triệu, là con gái của thừa tướng đương triều là cháu gái của thái hậu.

Bối cảnh kinh người mỹ mạo song toàn, nàng khinh thường hết thảy nam nhân trong thiên hạ nhưng lại trao thân cho một thiếu niên sơn dã.

Một điều bất khả kháng giống như trong một giấc mộng.

- Buổi sáng tốt lành.

Nàng hơi mệt mỏi chào hỏi.

Phương Hồng cũng gật đầu nhẹ mỉm cười.

- Buổi sáng tốt lành.

Cứ như vậy không nói gì, giống như có chút xa lạ nhưng lại hơi quen thuộc, càng có chút giống như đôi vợ chồng đã lâu, hắn nhẹ nhàng cầm lấy cái lược ngọc được điêu khắc tinh xảo, thay cho thị nữ của nàng mà chải tóc.

- Cái lược này là do Bắc Vương tiến cống thời Thái Bình Đế, bọn phương bắc làm gì cũng không ra hồn nhưng kỹ nghệ của bọn hắn cũng gọi là tốt.

Nàng nhìn vào bản thân phản chiếu trên cái gương đồng sáng bóng, giống như tìm đề tài lại giống như thói quen mà nói.

Phương Hồng vẫn bình thản, nhẹ nhàng cuối đầu ngửi lấy mùi hương từ cơ thể nàng lại nói.

- Bọn Phương bắc trời phú cho đôi tay khéo léo nhưng vóc người nhỏ bé lại không quá giỏi mưu lược chỉ biết sáp lá cà, bọn hắn trời sinh chỉ có thể làm nô.

- Không chắc, đám người này tay chân nhanh nhẹn tuy thể lực không bằng người phương nam nhưng lại giỏi huấn luyện binh mã, đơn giản vì bọn hắn có xuất thân từ đám dân du mục thôi.

- Nàng biết không hiện tại bọn phương bắc đang liên hiệp với bọn người hạ, chỉ sợ bọn hắn sẽ không chịu yên.

- Chàng nghĩ không sai chỉ là trong mắt ta mà nói, việc hai nước này liên thủ làm phản lại rất tốt, bọn người hạ ngu dốt không giỏi dụng binh mà người phương bắc lại bị phương nam đàn áp nên từ lâu bọn hắn đã đem đám người Hạ ra làm chủ đề mà khinh bỉ.

- Ý nàng là nói chó cắn chó.

- Ừm là đúng cũng là sai, ít nhất phải có một mồi lửa thì mới có thể.

- Vậy sao không thực hiện ngay mà lại kéo dài thời gian?

Phương Hồng hơi thắc mắc, bọn người hạ với người phương bắc liên tục đánh chiếm mấy vùng lân cận giáp với biên ải, vậy mà Mạc Họa chỉ phái binh dẹp loạn mấy khu vực trọng yếu.

- Tìm không ra nhưng cũng là không thể, hiện tại ấu chúa còn chưa có năng lực cầm quyền, mọi việc đều nằm trong tay thái hậu.

Triều chính hiện tại chia làm hai phe là phe của thái hậu và Triệu thừa tướng, cùng với Mã Siêu hộ pháp tiền triều, người này bản lĩnh thông thiên, trên thông thiên văn dưới tường địa lí.

Hơn nữa lòng dân lại hướng về hộ pháp một phần là vì tin đồn hộ pháp là tiên giáng trần, lại một phần vì hộ pháp ủng hộ niên đạo đưa việc học phổ biến cho dân chúng trong thiên hạ.

- Mà tên Mã hộ pháp này không muốn chủ chiến, một khi động binh đao thì hắn sẽ kêu gọi kẻ sĩ trong thiên hạ đứng dậy kêu gọi bất bình.

- Còn chưa xảy ra sao lại chắc như vậy?

- Không phải là chắc mà là chắc chắn, người này tâm tư thâm trầm ta cũng chỉ có cơ hội gặp vài lần, lúc trước phụ thân ta dâng tấu xin bệ hạ hạ thấp tiêu chí ngựa kéo xe xuống liền bị hắn lấy việc cáo lão ra mà đe dọa.

Nàng lại nói tiếp.

- Hắn biết rõ mấy con ngựa kéo xe đó nếu thực sự mà được cắt giảm đi thì chỉ có về với quân đội, uy quyền của hắn sẽ lung lay và ván cờ sẽ nghiên về một bên mà hắn không còn nắm chắc, bởi vì mấy con ngựa đó giống như lòng tin của hoàng đế.

Phương Hồng búi tóc cho nàng lấy cây trâm vàng khẽ cài lên mái tóc lại nói.

- Hắn không sợ mất nước à?

Nghe đến đây nàng lại hơi thở dài nói.

- Lời này nói ra ngươi có tin được không?

Phương Hồng hơi suy ngẫm đúng người phương bắc cùng với người Hạ chỉ là một đám ô hợp, đáng sợ thực sự là đám phiên vương chư hầu kia kìa.

Dưới thời Thái Bình Đế ông chia đất nước ra thành 6 khu vực nhỏ giao cho từng người có năng lực cai trị gọi chung là nước chư hầu.

Gồm Liêu, Hạ, Thương, Cửu Châu, Đại Hưng, Đại Yên.

Mà từng nước chư hầu dưới quyền của hoàng đế đều trung thành tận tụy một phần là vì sợ mưu lược của Thái Bình Đế một phần là vì biết ơn với hoàng đế.

Nhưng nay ấu chúa vô năng bọn hắn chỉ sợ sẽ không đứng nhìn.

Bạn đang đọc Bất Tử Phiêu Linh sáng tác bởi ĐạoĐứcĐếQuân

Truyện Bất Tử Phiêu Linh tại TruyenYY đã đến chương cuối. Hãy nhấn vào nút Theo Dõi để được nhận thông báo khi có chương mới nhé! Chúc đạo hữu có những giây phút vui vẻ tại YY Giới.

Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi ĐạoĐứcĐếQuân
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.