Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Bọ mặt thộn

Tiểu thuyết gốc · 1008 chữ

Ad thường không nhớ rõ mình hay mơ thấy những điều gì. Thế giới trong mơ là một cái gì đó rất mơ hồ, như thể một cuộc sống khác của một kiếp đời khác ở phía bên kia tấm gương phản chiếu. Có lúc Ad còn thấy mình đi xuyên qua gương, bước vào một vùng không gian khác, rồi bay lơ lững khắp nơi. Cảm giác như đang cố tìm kiếm cái gì đó mà tìm hoài không ra. Có lúc Ad lại thấy mình lang thang giữa những hành lang mù sương, mơ hồ lạc lối như thể trong một ngôi nhà ma. Thi thoảng lại có những bóng người không nhìn rõ mặt.

“Dậy chị AD ơi! Muộn quá rồi.”, tiếng bé Famie réo. Ad dụi mắt, uể oải mở cửa. Sau khi ăn món súp nấu từ hạt rau dền do Famie nấu, An xoa xoa cái bụng căng tròn của mình, vừa đi lên miệng hang nhìn ngó xem có gì khác lạ. Mọi thứ có vẻ vẫn ổn, không có dấu hiệu đám tự xưng Hiệp khách không gian gì gì đó đeo bám. Ad yên tâm nhảy ra ngoài, bắt đầu đi tìm thức ăn.

Lúc băng ngang qua ngọn đồi, Ad nhìn thấy cô nàng Me tóc Hồng đang thơ thẩn đuổi bắt những con bướm ánh bạc trên cánh đồng hoa vàng cỏ xanh, gần đó là cậu So tóc xanh dương đang lặng lẽ dõi theo. “Hừm, đúng là mấy đứa rãnh. Miếng ăn không lo, ở đó mà đòi tìm kho báu”, Ad muốn đuổi mấy người kia đi. Cô nàng để ý thấy gần đó có đám bọ mặt thộn đang nhâm nhi những quả dưa hấu dại, chúng chỉ được cái to như con heo và có tuyệt chiêu phun ra mùi hôi kinh dị. “A! Có trò này vui đây!”, Ad nảy ra một ý. Cô nàng tinh quái liền nhảy một phát lên ngọn cây cao, với lấy những bông hoa đen thui, thứ mà đám bọ mặt thộn ghét nhất.

Me vừa bắt được một chú bướm ánh bạc, chưa kịp khoe So, thì thấy một đám bụi từ xa ùn ùn kéo về phía mình, kèm theo là tiếng ụt à ụt ịt. Me kinh hoàng, ném luôn cả hoa cả bướm, quáng quàng chạy trốn. Đứng trên ngọn cây, Ad ôm bụng cười. Có vẻ đám bọ càng lúc càng hăng máu, chúng thi nhau đuổi hai cô cậu kia chạy trối chết, ép họ đến sát mép vực. “Để coi quý vị Hiệp khách không gian ứng phó thế nào.”, Ad nhảy đến gần hơn theo dõi tình hình.

So bối rối, cậu thấy không thể chạy được nữa, bờ vực đã ở ngay sau lưng. So rút ra một cây sáo, và cố gắng thổi. Ad trố mắt ra nhìn: “Sắp chết nên phát khùng rồi, phen này thành hiệp khách âm phủ mất rồi.”. Nhưng khi tiếng sao vang lên, dù bị mù nhạc, Ad vẫn cảm thấy uy lực trong đó. Đám bọ mặt thộn trở nên chậm chạp hẳn, chúng không lao đến nữa. “Thì ra là thế, trò này hay đấy. Mình muốn có cây sáo đó!”, Ad thích thú nhảy đến gần hơn. Cô lượm một cục đá, ném vào lưng con bọ đầu đàn, nó như tỉnh khỏi cơn mộng, lồng lộn lao về phía Me. Nàng bánh bèo tóc hồng sợ quá trượt chân té ra sau kêu cái oái. May có cậu So đẹp trai đã kịp nắm lấy tay, khung cảnh thật lâm ly bi đát, nhất là khi chàng có vẻ đuối sức và nàng thì sợ xanh cả mặt. “Đúng là đồ bánh bèo vô dụng”, Ad đành nhảy xuống đạp một phát làm con bọ mặt thộn văng đi cả chục mét, đám còn lại thấy thế vội chạy mất tăm.

Ad kéo cả hai người lên. “Ủa! Văng đâu rồi ta?”, Ad ngó nghiêng xung quanh tìm tìm cái gì đó. Me vừa mới hoàn hồn xong, ngồi bệt xuống đất, bật khóc tưng bừng. So chưa kịp cảm ơn thì Ad đã nhảy đi mất, không quên nói vọng lại: “Lần sau có gặp lại thì nhớ trả ơn nha! Bye bye, anh chàng đẹp trai.”

Ad tiếp tục hành trình săn mồi, hôm nay quả là một ngày đẹp trời. Cô săn được tới năm con nấm tuyết, hái được bao nhiêu là quả thịt dơi, vơ được cả rổ hạt rau dền dại. Và hơn nữa còn tìm được một bong bóng chứa đầy mật ngọt do đám nhền nhện mắt lé gom được từ lũ bướm của cánh đồng hoa vàng. Cuộc sống là vậy, con này là đồ ăn của con kia. Đám bọ mặt thộn thích ăn lũ nấm tuyết, bọn bướm thì chuyên gia đẻ trứng lên người đám bọ, và bướm lại là món khoái khẩu của đám nhện con. Nhưng đám nhện lại là mồi của những bông hoa màu đen thui nở từ cây thịt dơi. Và quả thịt dơi lại là món khoái khẩu của đám nấm tuyết. Chỉ có mấy con bướm là hiền lành nhất, uống sương, hút mật, nhảy mua tung tăng cả ngày. Và hai bé đom đóm nhà Ad thì cực kỳ khoái những giọt mật tuyệt hảo này. Nhất là khi ăn chung với món bánh làm từ bột của hạt rau dền dại.

Tối đó, Ad lại mơ thấy mình bước qua tấm gương, đi theo một điệu sáo kỳ lạ. Cơ thể bềnh bồng trôi qua dãy hành lang mờ sương, bước vào một căn phòng có những quả cầu sắt lớn. Cô tò mò nhìn vào trong, có một người đang say ngủ, chính là cô gái với mái tóc hồng gặp sáng nay. Nhưng trong một quả cầu khác, cô nhìn thấy một người giống hệt mình. Và bất chợt nó mở mắt ra nhìn thẳng vào cô. Ad giật mình bừng tỉnh.

Bạn đang đọc Before Life sáng tác bởi Belicomic
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi Belicomic
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 3

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.