Hãy Đăng ký Thành viên của TruyenYY để có thể thích, bình luận, đánh dấu chương đang đọc, chuyển giao diện đọc truyện... Chỉ mất chưa đến 1 phút của bạn thôi nhưng còn nhiều điều để khám phá lắm nhé! (Hoặc nhấn vào đây để Đăng Nhập)

Sai lầm!

Tiểu thuyết gốc · 2237 chữ

“Cậu sao vậy? có chuyện gì à?” Nguyễn Thiên Ân nhận thấy Trần Kim Diệp đang có hành động kì lạ khi xem bức ảnh trên màn hình chiếu.

Trần Kim Diệp “……”

Dĩnh Cửu Hàn hỏi “Tại sao mọi người biết được cậu Thiên An đây là công tử bột ăn chơi sa đọa?”.

Nguyễn Thiên Ân lên tiếng trước “Nhìn dáng vẻ cậu ta trắng hồng lại ốm yếu như vậy chắc chắn là ở nhà ăn chơi sa dọa nên mới như vậy”.

“Em cũng đồng ý với cậu ấy” Dương Vũ Gia cũng cùng suy nghĩ tương tự như Nguyễn Thiên Ân khi lần đầu gặp mặt Cẩm Thiên An.

Dĩnh Cửu Hàn nghe được câu trả lời của hai người xong thì liếc mắt qua nhìn Cao Lãng Hiên và Vương Nhất Chiến “Còn hai cậu?”.

Cao Lãng Hiên và Vương Nhất Chiến có cùng suy nghĩ với nhau nên Cao Lãng Hiên đại diện nói “Thật ra tụi em không quan tâm chuyện cậu ta có là công tử bột hay không”.

“Vậy hai đứa quan tâm vụ gì?” không nói Dĩnh Cửu Hàn cũng đã có đáp án sẵn nhưng vẫn muốn hỏi để xem bọn chúng sẽ trả lời như thế này.

Vương Nhất Chiến trả lời “Lúc Thiên Trúc đưa ảnh về bạn gái của anh để cho bọn em xem thì lúc đó em đã biết được cậu thành viên mới này đang lừa dối tình cảm của anh”.

“Vậy thôi sao?” Dĩnh Cửu Hàn hỏi.

Cả hai Cao Lãng Hiên và Vương Nhất Chiến gật đầu.

“Này ảnh bạn gái của anh Hàn thì có liên quan gì đến anh An lừa dối tình cảm?” Nguyễn Thiên Trúc tức giận nói.

Cao Lãng Hiên và Vương Nhất Chiến nhìn nhau. “Em lấy điện thoại ra cho mọi người xem ảnh đi” Cao Lãng Hiên nói.

Nguyễn Thiên Trúc nghe vậy liền lấy điện thoại ra mở nguồn lên đặt lên bàn cho mọi người xem ảnh “Tại sao phải xem ảnh lại”.

Chiếc điện thoại để trên bàn, tất cả đều nhìn người trong bức ảnh là Dĩnh Cửu Hàn còn người còn lại là một cô gái rất xinh đẹp nói chung nhìn rất xứng đôi nhưng…

“Mọi người nhìn kĩ đi” Cao Lãng Hiên nói.

Dương Vũ Gia cầm điện thoại lên vừa nhìn vừa so sánh nét mặt của Cẩm Thiên An “Này cô gái này mà lại là cậu ta sao”.

Nguyễn Thiên Ân giựt chiếc điện thoại nhìn trông ảnh thì vô cùng ngạc nhiên “Này cái nét lừa người có phải phá điều luật tự nhiên của con người không vậy”. (tác giả: ý là người chuyên lừa dối nhưng lại có nhan sắc rất đẹp).

Nguyễn Thiên Ân đưa điện thoại cho Trần Kim Diệp xem nhưng cậu ấy chỉ nhìn thoáng qua rồi không nói gì. Khuôn mặt cứ u buồn lo âu điều gì đó.

Sau khi tất cả đã xem ảnh xong thì Dĩnh Cửu Hàn nhìn khuôn mặt của mọi người đang biểu hiện cần lời giải thích về bức ảnh.

Dĩnh Cửu Hàn thở dài một cái, cầm chiếc điều khiểu xem trang mới “Đây là trang chủ Hottrend hiện đang đứng Top1 nổi nhất trên mạng bây giờ” cậu kêu mọi người hãy tự cầm lấy chiếc điện thoại của mình tự lên mạng tìm kiếm trang đó.

Tuy không hiểu mục đích của Dĩnh Cửu Hàn là gì nhưng bọn họ vẫn làm theo mà gõ lên trang Hottrend. Qủa thật khi gõ cụm từ Hottrend thì xuất hiện danh sách xếp hạng, người đứng đầu là một cô gái trẻ vô cùng xinh đẹp tên là Cẩm Thiên An.

Nguyễn Thiên Trúc ngạc nhiên “Chị gái này sao giống người chụp với anh Hàn vậy, lại còn giống tên anh An nữa”.

Tất cả mọi người ngồi im lặng mà lướt xuống nhìn những tấm ảnh còn lại. Qủa thật người trong ảnh có nét đẹp như bông hoa mùa xuân, nụ cười rạng rỡ như ánh mặt trời.

Nhờ nét đẹp ấy mà lượt yêu thích đã vượt mốc tầm kiểm soát trên mạng xã hội. Những người yêu thích đó có nam và nữ, già, trẻ nhưng chiếm tỉ lệ theo dõi nhiều nhất vẫn là nam.

Khi mọi người đang lướt thì liền khựng lại vì sự chú ý nhiều nhất trong tấm ảnh này là Dĩnh Cửu Hàn chụp chung với cô gái xinh đẹp đó.

Dĩnh Cửu Hàn bắt đầu giải thích cho mọi người. Cái trang mọi người đang xem là một cô gái đang rất nổi tiếng trên Hottrend nhưng thật chất khởi điểm là một cậu thanh niên.

“Anh đùa à, là con trai sao có thể giả gái xinh đẹp như thế được” Nguyễn Thiên Trúc không tin được người trong ảnh xinh đẹp như thế này lại là con trai được.

Dĩnh Cửu Hàn nhúng vai “Ai biết, hỏi người trong ảnh đấy”.

“Người trong ảnh?” Nguyễn Thiên Trúc.

Cao Lãng Hiên nhìn sang Cẩm Thiên An “Cậu mau giải thích cho chúng tôi xem thử tại sao cậu lại giả gái giống như vậy”.

Cẩm Thiên An nghe câu hỏi thì ngầm ngùi vài giây rồi trả lời. Thật ra bản thân cậu làm nghề này chỉ mới hai năm, ban đầu chỉ chụp vài tấm với những trang phục nam mới ra lò nhưng vào hai ngày trước.

Chị Lê quản lí đã điện cho cậu nói tập đoàn XX đã xóa tài khoản của cậu trên trang Hottrend và tạo một trang mới với ảnh đại diện là một cô gái xinh đẹp dưới tên Cẩm Thiên An.

Tuy mới tạo ra từ hai ngày trước nhưng trang đã đứng Top 1 một cách nhanh chóng so với tất cả những trang cũ khác. Nên giờ cậu phải làm công việc này dưới dạng là một cô gái.

Tất cả im lặng để nghe Cẩm Thiên An giải thích khi giải thích xong thì. “Nhưng chuyện đó có liên quan gì đến việc cậu ta giả gái cặp kè với anh Hàn” Cao Lãng Hiên nói.

Tới khúc này thì Dĩnh Cửu Hàn trả lời thay.

Khi nghe cụ thể lí do Cẩm Thiên An bước vào cửa là nữ và chuyện về bức ảnh thì mọi người đã hiểu được. Một phần là do tai nạn bị đưa đẩy vào cửa, còn phần còn lại là do chị Lê quản lí bắt chụp hình nên mới có ảnh cặp như vậy.

“Nếu nghe kể hết rồi thì mau xin lỗi người ta đi” Dĩnh Cửu Hàn nói.

Tuy đã nghe kể hết nhưng những thành viên khác vẫn còn chưa tin tưởng được thành viên mới này. “Cho một tên công tử bột này vào làm liệu có thể bảo vệ khách hàng được hay không” Nguyễn Thiên Ân nói.

“Em cũng đồng ý với cậu ta” không phải có một mình Dương Vũ Gia nghĩ như vậy mà là tất cả điều chung suy nghĩ.

Dĩnh Cửu Hàn nghe ý kiến của mọi người thì liền liếc sang nhìn Trần Kim Diệp “Em…cũng nghĩ như vậy?”.

Khi nghe câu nói ấy của Dĩnh Cửu Hàn đã làm cho Trần Kim Diệp giật mình mà sợ hãi nhìn lại Cẩm Thiên An vẫn ngầm ngùi nhìn dưới bàn không nói câu gì.

“Cậu sao vậy?” Nguyễn Thiên Ân nói “Cậu không khỏe ở đâu à?”.

Cao Lãng Hiên cũng thấy Trần Kim Diệp đang có biểu hiện lạ “Hay cậu lên phòng nghỉ ngơi chút đi, ở đây đã có tụi tôi rồi”.

Trần Kim Diệp lờ đi lời nói của mọi người, cơ thể phát run lên nghĩ thầm “Mình đã làm cái giống gì vậy không biết” cậu nhìn Cẩm Thiên An “Tại sao lại không tin em ấy chứ”.

“Anh ơi, sao anh nhìn anh An lại run rẩy dữ vậy?” Nguyễn Thiên Trúc để ý thấy Trần Kim Diệp cứ nhìn chằm chằm Cẩm Thiên An mà run lên.

Trần Kim Diệp quyết định rồi, dù sao lỗi cũng là lỗi của mình, chỉ biết ngồi im lặng như thế thì chỉ càng gây tổn thương cho người khác “Thiên An!” cậu đứng dậy.

Cẩm Thiên An nghe gọi thì ngước lên nhìn với khuôn mặt u buồn “Nếu anh muốn mắng hay gì thì cứ mắng hết đi em sẽ nghe”.

“Cậu sao vậy?” Nguyễn Thiên Ân giật mình vì Trần Kim Diệp đột ngột đứng dậy.

Nguyễn Thiên Trúc cũng tức giận đứng dậy “Nè! Mấy anh định chửi đến khi nào hả?”.

“Nhóc vẫn còn là con nít vẫn chưa hiểu chuyện nên đừng xía vào chuyện của người lớn” Dương Vũ Gia nói.

“Anh Hàn tụi em nghĩ anh nên…” Vương Nhất Chiến đang định nói về việc giải quyết Cẩm Thiên An nhưng Trần Kim Diệp bỗng hét lên “Im đi!”.

Tất cả mọi người đều ngạc nhiên đến nổi không dám ngó thêm lời nào vì đây là lần đầu tiên họ thấy Trần Kim Diệp tức giận hét lớn lên như thế.

Nguyễn Thiên Ân đứng dậy nắm lấy vai Trần Kim Diệp hỏi tại sao lại tức giận như vậy nhưng lại bị Trần Kim Diệp hất tay ra.

“Chúng ta đã sai lầm rồi” Trần Kim Diệp thì thào nói nhỏ, giọng như muốn nghẹn lại “Tôi nghĩ chúng ta…nên xin lỗi em ấy”.

“Hả! cậu nói vậy là sao?” Nguyễn Thiên Ân rốt cuộc không hiểu chuyện gì.

Cao Lãng Hiên nói “Tại sao chúng tôi cần phải xin lỗi cậu ta?”.

“Hôm nay cậu uống lộn thuốc à” Dương Vũ Gia nhúng vai “Mới nãy còn nói nặng lời với cậu ta xong giờ kêu tụi này phải xin lỗi, cậu có bị ấm đầu không?”.

Cẩm Thiên An nhìn sắc mặt của Trần Kim Diệp đang nhìn mình như những người đang hối lỗi “Không sao đâu, mọi người có làm gì sai đâu mà cần phải xin lỗi” cậu khép mắt gượng cười.

Câu nói ấy khiến cho Trần Kim Diệp càng khó chịu hơn “Không! Tụi anh cần phải xin lỗi em mới đúng nên em đừng có như vậy”.

“Đúng rồi đó” Nguyễn Thiên Trúc nói “Biết sai là phải sửa đó là điều mà người lớn đã dạy cho em”.

“Nhóc con này!” Nguyễn Thiên Ân lườm thằng nhóc khiến cho nó run lên.

“Haizz” Dĩnh Cửu Hàn thở dài “Mấy cậu đúng là chậm hiểu” cậu lấy chiếc điều khiển bấm quay ngược lại tấm ảnh trung tâm nghiên cứu đã cháy rụi hết.

“Kim Diệp” Dĩnh Cửu Hàn đặt chiếc điều khiển xuống bàn, hai tay đan chéo vào nhau “Cậu mau giải thích tấm ảnh này có gì đặc biệt cho bọn họ nghe đi”.

“Cháy rồi làm gì còn đặc…” Dương Vũ Gia đang nói thì Dĩnh Cửu Hàn đưa tay lên suỵt một cái, khuôn mặt hiện rõ giữ im lặng.

Trần Kim Diệp nhìn tấm ảnh sao đó nói:

Vào mười bốn năm trước, có một trung tâm nghiên cứu ở trong chính phủ đã lén mở ra một trung tâm nghiên cứu cơ thể con người. Những người đó bắt cóc những đối tượng là trẻ em từ một tuổi đến mười lăm tuổi.

Do làm việc thận trọng nên cái trung tâm nghiên cứu ấy không bị ai phát hiện, nhờ vậy bọn họ đã hoạt động cũng được gần mười năm nhưng không ngờ cái trung tâm nghiên cứu đó lại đột ngột bị cháy.

Vụ cháy rất lớn nên rất nhiều nhân viên nghiên cứu và toàn bộ trẻ em đã chết sau vụ cháy đó. Nhưng có điều kì diệu lại xảy ra.

Khi lực lượng chức năng đến xác nghiệm thì đã phát hiện dưới đống đổ nát có một đứa trẻ đang bị nhốt trong ống nghiệm rất lớn.

Cái ống nghiệm không biết làm từ vật liệu gì mà lại chắc chắn có thể kháng lửa được và không bị bể nứt khi bị tảng đá đè. Nhờ thế mà đứa trẻ được an toàn không bị thương gì.

Lực lượng đã đưa đứa trẻ vào bệnh viện trị thương vì trên cơ thể thằng nhóc ấy có rất nhiều mũi tiêm bị đâm vào và những vết thương cũ do bị đánh đập rất nặng.

Đi dò xét thì không biết đứa trẻ là con của ai, tất cả đều lắc đầu không biết hoặc không quen.

Phải mất một tuần thì đứa trẻ đó mới tỉnh dậy có điều nó không còn nhớ được sau mười năm qua đã xảy ra chuyện gì. Nó đã hoàn toàn bị mất trí nhớ chỉ có tên của bản thân thì vẫn còn nhớ.

“Vậy ý của cậu là gì?” Cao Lãng Hiên hỏi “Tại sao lại kể những chuyện này”.

“Bởi vậy thằng nhóc ấy hiện đang có mặt ở đây” Dĩnh Cửu Hàn liếc mắt nhìn sang Cẩm Thiên An khiến cậu ấy giật bắn lên .

Mọi người điều bất ngờ khi nghe Dĩnh Cửu Hàn nói. “Anh nói gì, cậu nhóc ấy hiện đang ngồi ở đây” Vương Nhất Chiến nói.

“Vậy thằng nhóc ấy là ai?” Nguyễn Thiên Ân hỏi.

Khuôn mặt Trần Kim Diệp u buồn trả lời “Cẩm…Thiên…An”.

Bạn đang đọc Bí ẩn chết chóc sáng tác bởi sussy890
Thông Tin Chương Truyện
Đăng bởi sussy890
Thời gian
Cập nhật
Lượt đọc 1

Các Tùy Chọn

Báo cáo cho QTV
This site is protected by reCAPTCHA and the Google Privacy Policy and Terms of Service apply.